Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 369: Tiên Tử Xin Dừng Bước

Chương 369: Tiên Tử Xin Dừng Bước


Một ngày đó, Dao Trì Kim Mẫu tổ chức Bàn Đào Hội ở Dao Trì Thiên, Hắc Đế mới đột phá bát phẩm Đế Quân, tự nhiên cũng được tham dự.

Sau khi Bàn Đào Hội kết thúc, Hắc Đế uống quá linh tửu dẫn tới say khướt, trên đường về, nghe đồn Quảng Hàn tiên phi là Đông Hoang đệ nhất mỹ nhân, bèn lân la chạy tới, muốn xem mặt của nàng.

Hắc Đế thân là đại đồ đệ của Trấn Vũ Đại Đế, tính cách kiêu căng tự mãn, khi nói chuyện tự nhiên cực kỳ ngông cuồng, không biết giữ mồm miệng. Cũng may, lão tin tưởng nơi đây là Thiên Đình, coi như lão vênh váo hung hăng một chút, Quảng Hàn tiên phi cũng không dám làm gì quá trớn.

Đáng tiếc, lão không biết Quảng Hàn tiên phi là một người tính tình nóng nảy, không tức giận thì thôi, vừa giận lên, liền sẽ ra tay rất nặng. Thế là Quảng Hàn tiên phi không nói hai lời, đem Hắc Đế đánh gần c·hết, ngay cả căn cơ cũng bị huỷ, từ đó đến nay không cách nào tiến thêm một bước, bị kẹt lại ở bát phẩm sơ kỳ...

Nhớ tới chuyện cũ, Hắc Đế cũng hơi cảm thấy hối hận, nhưng oán hận càng nhiều.

Lão hận Quảng Hàn tiên phi trọng thương chính mình, càng hận Thanh Đế thấy c·h·ế·t không cứu.

Năm xưa, Thanh Đế rõ ràng có mặt ở hiện trường, mặc dù nàng chưa vào Đế cảnh, nhưng nếu nàng đứng ra nói giúp vài câu, thì coi như lão bị Quảng Hàn giáo huấn, cũng không đến mức trọng thương nặng như vậy.

"Sau khi Thiên Đình huỷ diệt. Lão phu từng nỗ lực nghe ngóng tin tức của Quảng Hàn tiện nhân. Cuối cùng tìm được đáp án, Quảng Hàn tiện nhân từng tham dự thủ thiên đại chiến, bất hạnh c·h·ế·t ở trong Thiên Đình hồn thuỷ. Thời gian trôi đi, vật đổi sao dời, tên tuổi của Quảng Hàn từ lâu đã chôn vùi vào trong bụi bặm, đã có rất ít người nghe qua danh tự của nàng. Nhưng không nghĩ tới, nàng ta còn chưa c·h·ế·t, mà lại càng công khai ngồi chung với Thanh Đế ở đây. Chỉ có điều, nàng thật cùng Thanh Đế giống nhau, cũng đã nửa sống nửa c·h·ế·t..."

Trong mắt Hắc Dế loé lên hung mang, hầu như có một loại kích động, muốn lập tức vạch trần thân phận của Quảng Hàn tiên phi, ngay tại chỗ đánh c·h·ế·t nàng.

Chỉ là khi ánh mắt nhìn lướt qua cổ tượng của Nhất Đăng thượng sư ở trung tâm quảng trường, bỗng nhiên kiêng kỵ cực sâu, cắn răng một cái đem ý tưởng đánh c·h·ế·t Quảng Hàn tiên phi, tạm thời đè xuống.

Quảng Hàn tiên phi chú ý tới biểu hiện của Hắc Đế, nhất thời có chút thấp thỏm bất an, truyền âm với Thanh Đế:

"Ta tới nơi đây, lại ngồi gần Hắc Đế tiểu nhi như vậy, thật không có vấn đề gì sao? Hắn thật giống như đã nhận ra ta rồi. Quả nhiên, ta không nên nghe lời ngươi chạy tới Đại La Thành xem Đăng Cung Chiến!"

"Tỷ tỷ cần gì nhát gan như vậy, quả thực không giống ngươi năm nào. Lại nói, ngươi thật sự cho rằng, chuyện ngươi tiến vào Tam Thập Tam Thiên là không có ai biết sao? Hắc Đế giống như về sau mới biết, nhưng theo ta nhận được tình báo, Bạch Đế mới là người đầu tiên phát hiện việc này, nhưng lão ta không dám vạch trần thân phận của ngươi, dù sao, sau lưng ngươi còn có cái bóng của một tôn đại phật đây. Cũng khó trách, ngày đó Bạch Đế vội vã đi theo sau mông của Hắc Đế, chạy tới đệ nhất thiên giới. Hắn sợ là gấp gáp muốn lấy lòng ngươi, nhưng đáng tiếc, bản thân ngươi lại tựa hồ không biết việc trên. Hay hoặc là, Bạch Đế chỉ là đang sợ hãi... Khanh khách, nếu ngày đó Hắc Đế thật sự dám xuất thủ với ngươi, thì tôn đại phật kia nói không chừng sẽ vì ngươi mà nổi cơn tam bành, nếu là chọc tức hắn, vậy thì trời phải đổi...Khanh khách, khả năng cao đây mới là chỗ mà Bạch Đế lo lắng đi..."

Thanh Đế cười duyên một tiếng, ánh mắt tương tự liếc về phía bức cổ tượng dựng đứng ở giữa quảng trường, thâm ý sâu sắc.

Quảng Hàn tiên phi nghe vậy, nội tâm không còn thấp thỏm mà là xạm mặt lại:

"Ta và Nhất Đăng tiểu nhi chỉ gặp qua một lần mà thôi, mà lại, vừa gặp mặt đã đánh nhau, căn bản không có tư tình gì đáng nói. Ngươi cảm thấy sẽ có người bởi vì Nhất Đăng mà kiêng kỵ ta, lấy lòng ta ư?"

"Tỷ tỷ đối với Nhất Đăng thượng sư tất nhiên không có tư tình. Nhưng Nhất Đăng thượng sư thì chưa chắc. Tỷ tỷ có chỗ không biết, Năm đó, Thiên Đình huỷ diệt, Nhất Đăng thượng sư may mắn sống sót, mặc dù thân mang trọng thương vẫn lật khắp toàn bộ Tam Thập Tam Thiên nhằm tìm kiếm một người. Về sau hắn càng vi phạm cấm lệnh, đi ra Tam Thập Tam Thiên, chạy tới Đông Hoang.... Sau khi trở về, biểu hiện càng bi thống điên cuồng, phát rồ chém g·i·ế·t lung tung, cuối cùng vẫn là Thiên Đế thiện thi tự mình ra mặt mới đem hắn trấn áp. Lại về sau, hắn liền tự mình niêm phong ở trong Thiên Cung, cả ngày nghiên cứu những Thiên Cổ Thạch Toạ đã phát hiện, muốn lĩnh ngộ Vạn Tụng Nhất Hủ, chưa từng rời đi...Chỉ có điều, tình cờ hắn sẽ triệu kiến một chút Đế Quân, hỏi thăm tin tức về ngươi..."

"Ta cũng từng bị Nhất Đăng thượng sư triệu kiến, hỏi về tin tức của tỷ tỷ. Chỉ là năm đó ta chỉ nói là tỷ tỷ đã c·h·ế·t, tự nhiên không có bất kỳ tin tức gì. Khi nghe được lời ấy, khuôn mặt của Nhất Đăng thượng sư xám như tro tràn, từ đó cắt tóc quy y cửa phật..."

Hắc tuyến trên trán Quảng Hàn càng nhiều hơn:

"Ta làm sao chưa từng nghe nói những thứ đó. . ."

"Bởi vì ngươi c·h·ế·t rồi nha!"

"..."

"..."

Quảng Hàn tiên phi trầm mặc thật lâu, mới lắc đầu nói:

"Ta và Nhất Đăng không có loại tư tình kia. Rất nhiều chuyện chỉ là người khác suy đoán, Nhất Đăng sở dĩ phát điên hẳn là có nguyên nhân nào khác!"

"Thật sao?" Thanh Đế một mặt không tin nhìn Quảng Hàn tiên phi.

"Thật!"

"Khanh khách, đã tỷ tỷ không muốn thừa nhận liền thôi, coi như ngươi cùng Nhất Đăng thượng sư không có quan hệ gì đi."

Thanh Đế cười nói, nhưng trong lòng lại hoàn toàn không tin.

Nàng căn bản không tin Quảng Hàn cùng Nhất Đăng thượng sư không có tư tình, nhìn dáng vẻ si tình của Nhất Đăng thượng sư năm đó, căn bản không giống giả bộ.

Nàng tin tưởng Nhất Đăng thượng sư nhất định yêu say đắm Quảng Hàn tỷ tỷ.

Được xưng là không dính nam sắc Quảng Hàn tiên phi cùng với được xưng là Thiên Cung Chân Phật Nhất Đăng thượng sư, quan hệ giữa hai người tuyệt đối không đơn thuần, hơn phân nửa là có gian díu với nhau.

Quảng Hàn tỷ tỷ che giấu như vậy, thật sự là có chút giấu đầu hở đuôi...

Trong lòng Quảng Hàn tiên phi biết Thanh Đế không tin, lại cũng lười giải thích thêm, hơi nhíu mày.

Nàng cùng Nhất Đăng thượng sư, thật sự không có tư tình.

"Thanh muội muội không cần thiết nói dối. Chẳng lẽ Nhất Đăng tiểu nhi thật có tình căn thâm chủng với ta. Nhưng vì sao nha? Ta cùng hắn chỉ gặp gỡ một lần, vừa gặp liền đánh nhau, liền lời nói đều chưa nói đủ ba câu, vì sao hắn sẽ động tình với ta?"

Quảng Hàn tiên phi nỗ lực nhớ lại chuyện cũ năm xưa, ấn tượng của nàng đối với Nhất Đăng thượng sư thực sự quá mơ hồ.

Nhiều năm trước, nàng vẫn còn nhảy nhót tương bừng, là cửu phẩm Đế Quân đỉnh cao, mà Nhất Đăng thượng sư có vẻ như còn chưa đột phá Chuẩn Thánh, thật giống như vừa mới đột phá cửu phẩm mà thôi, còn là cái gì 800 vạn thuỷ binh thống lĩnh...

Nàng như ngày thường chạy tới Thiên Đình tìm bạn chơi đùa, sau đó liền có một tên đạo sĩ diện mạo xấu xí, râu ria rậm rạp nhảy ra, đối với mình nói vô lượng thiên tôn.

"Tiên tử xin dừng bước! Ngươi là nữ nhân đầu tiên mà bần đạo gặp được sau khi Tĩnh Nhãn, đây chính là duyên trời. Không biết tiên tử có muốn cùng bần đạo kết thành đạo lữ?"

Xem, mẹ nó đây là tiếng người hay sao?

Một kẻ vừa mới đột phá cửu phẩm, lại dám nói lời khinh bạc như thế với nàng, ngứa người rồi? Nàng đương nhiên không thể nhẫn nhịn. Một lời không hợp liền đem tên đạo sĩ râu ria rậm rạp kia đánh thành đống cát, sau đó phủi mông một cái tiếp tục dạo chơi.

Đạo sĩ râu ria rậm rạp đẹp trai chưa quá ba giây, đã bị đánh cho sấp mặt c·h·ó...

Về sau, Quảng Hàn tiên phi mới biết, tên đạo sĩ bị mình hành ra bã tên là Nhất Đăng, là thống lĩnh 800 vạn thuỷ binh của Thiên Đình.

Đây có vẻ là lần đầu tiên và lần cuối cùng nàng gặp gỡ Nhất Đăng thượng sư...

Quảng Hàn tiên phi vò đầu bứt tai, nghĩ mãi vẫn không hiểu vì sao Nhất Đăng thượng sư sẽ thích mình, vẫn chưa tin tưởng cho lắm.

Chẳng lẽ, Nhất Đăng thượng sư bởi vì yêu thích ăn hành, nên mới yêu thích nàng? Hay là bởi vì nàng là nữ nhân mà Nhất Đăng thượng sư gặp gỡ đầu tiên trong đời?

Lần đầu tiên gặp nữ nhân...chà chà chà, cái c·h·ó gì thuỷ binh thống lĩnh, thế mà nữ nhân cũng chưa từng thấy qua, vừa nhìn thấy nữ nhân hoa nhường nguyệt thẹn như nàng liền động tâm rồi?

Ai ui, có vẻ như đây chính là đáp án...

Quảng Hàn cười ngây ngô sờ sờ khuôn mặt nhỏ non nớt dưới khăn che mặt, thầm nói khuôn mặt này của mình vẫn mẹ nó có mị lực.

Tuy rằng chưa từng mê đảo tiểu d·â·m tặc mặt đơ, lại không cẩn thận mê đảo Nhất Đăng thượng sư rồi, chà chà chà, phẩm vị của tiểu d·â·m tặc quả nhiên không bằng Nhất Đăng tiểu nhi!

Đáng tiếc, đáng tiếc, dung mạọ của Nhất Đăng xấu như c·h·ó, không đẹp trai bằng tiểu d·â·m tặc...ai ui, đáng tiếc!

Chương 369: Tiên Tử Xin Dừng Bước