Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 389: Sát Thân Đạo

Chương 389: Sát Thân Đạo


Từ trong mắt của Huyền Hiêu, Khương Ly đọc được khát vọng và tham niệm, y muốn g·iết hắn, không chỉ vì mệnh lệnh của Hắc Đế, càng là vì d·ụ·c vọng g·iết chóc của chính mình.

"Ngươi lặp đi lặp lại khiêu khích ta nhiều lần, đã khiến bổn toạ mất hết kiên nhẫn. Nếu ngươi vẫn gian ngoan mất linh, bổn toạ liền thành toàn cho ngươi!"

Bốn phía sát cơ lạnh lẽo, nhưng không hề ảnh hưởng tới tâm tình của Khương Ly, hắn chỉ hờ hững nói.

"Ha ha! Ha ha ha!"

Huyền Hiêu dường như nghe được chuyện buồn cười nhất trên thế gian, không thể nhịn được nữa mà ngửa đầu cười lớn.

Dưới cái nhìn của gã, Khương Ly là một tên ngoại tu Đế Quân, lúc trước hẳn là khá mạnh, nhưng sau khi bị hình hoàn phong ấn, thực lực đã giảm xuống nhiều lần.

Mà thực lực của y, ngay cả sư tôn đều chưa từng chân chính thăm dò rõ ràng, muốn đối phó Khương Ly, dễ như ăn cháo.

Buồn cười, chính là một tên ngoại tu thấp hèn, lại dám ngông cuồng nói muốn g·iết mình.

Ở trong lực chi thí luyện đánh nổ Thi Ma kiểm tra thì đã sao, Huyền Hiêu căn bản không để ở trong mắt.

Buồn cười, quá buồn cười!

Đừng nói tên ngoại tu trước mặt bị phong ấn tu vi, coi như ở thời kỳ toàn thịnh, nhiều nhất cũng chỉ là thất phẩm Đế quân mà thôi, muốn g·iết y, thất phẩm Đế Quân, không đủ. Thậm chí, bát phẩm Đế Quân cũng không đủ!

"Ngươi biết tại sao ta muốn g·iết ngươi không?"

Sau khi cười xong, Huyền Hiêu bỗng nhiên mở miệng hỏi, ngữ khí cực kỳ kiêu căng.

"Bởi vì ngươi và ta là cùng một loại người!"

"Ngươi tựa hồ từng g·iết c·hết rất nhiều ngươi, nhưng đáng tiếc, không bằng ta! Ngươi từng nghe qua Sát Thân Đạo bao giờ chưa?"

"G·i·ế·t cha, g·iết mẹ, g·iết huynh, g·iết muội, g·iết vợ, g·iết con...ta đồ sát hết thảy chí thân, nhưng Sát Thân Đạo vẫn còn đôi chút tỳ vết. Ta còn chưa g·iết sư! G·i·ế·t sư thì cũng thôi, chỉ cần tu luyện thêm một thời gian nữa, g·iết sư không khó, khó nhất chính là tự g·iết mình!"

"Sát Thân, chính là muốn g·iết c·hết hết thảy chí thân, nhưng mà cả đời ta, cùng ta thân nhất, kỳ thực không phải cha mẹ vợ con mà là chính bản thân ta! Ta dám thương tổn tất cả mọi người trên thế gian, nhưng lại không nỡ tổn thương chính mình. Thế nhân đều có thể trở thành kẻ địch của ta, nhưng chỉ có chính ta, sẽ không bao giờ phản bội bản thân!"

"Ta đương nhiên sẽ không thể g·iết chính ta, vì lẽ đó, chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác, tìm kiếm cường giả tương tự ta, g·iết c·hết đối phương. Ngươi, chính là sự lựa chọn tuyệt hảo nhất!"

"Người đứng ở sát lục đạo đỉnh cao, nhưng vẫn còn chưa lạc lối bản tâm, thường thường chỉ có hai loại: Một loại là mãnh thú thủ vệ sào huyệt, vì bảo vệ sào huyệt sau lưng mà g·iết sạch hết thảy kẻ địch xâm lấn; một loại khác...là thợ săn! Ta là thợ săn, ngươi cũng là! Chúng ta đều là hạng người bị d·ụ·c vọng g·iết chóc trong lòng chi phối, chúng ta...là đồng loại! Tuy nhiên, mặc dù là đồng loại, nhưng ta và ngươi lại có bản chất khác biệt, đó chính là...ta mạnh hơn ngươi! Điểm ấy, ngươi tựa hồ còn chưa nhận thức rõ ràng!"

Khương Ly trầm mặc.

Thì ra là Sát Thân Đạo, khó trách khí tức của Huyền Hiêu lại hung lệ đến vậy.

Nếu nói Khương Ly bình sinh ghét nhất vài loại đại đạo, vậy thì Sát Thân Đạo không thể nghi ngờ là một loại trong đó.

Đáng tiếc, Huyền Hiêu nhìn lầm, Khương Ly tự hỏi chính mình cả đời g·iết chóc vô số, nhưng từ bản chất tới nói, hắn và Huyền Hiêu hoàn toàn không phải cùng một loại người.

Nói đúng ra, hắn hẳn là loại mãnh thú thủ hộ sào huyệt trong lời Huyền Hiêu.

"Tiếp đó, liền để cho ngươi mở mang tầm mắt, thấy rõ ta và ngươi cách xa nhau bao nhiêu! Huyết Không Đại Độn!"

Chỉ thấy huyết quang quanh người Huyền Hiêu đột nhiên bạo phát, thân hình loé lên, biến mất tại chỗ.

Cấm không lực lượng của Đại La Thiên, tựa hồ xuất phát từ Nguyên Hồn Tháp, cho nên lực lượng cấm không ở trong tháp mạnh hơn ngoại giới vô số lần.

Phỏng chừng ngay cả lục phẩm Đế Quân cũng vô pháp sử dụng độn quang di động.

Mà Huyền Hiêu rõ ràng chưa đột phá Đế Quân, lại có thể sử dụng độn thuật, quá thực khó lường.

Độn tốc nhanh chóng, thậm chí không thua gì Túng Địa Kim Quang đệ thất thiên thê.

Đáng tiếc, tốc độ của Huyền Hiêu nhanh hơn nữa, đối mặt với Khương Ly, quả thực giống như tiểu vu gặp đại vu.

Hắn không nói hai lời, nâng quyền đánh về phía trước.

Cơ hồ cùng thời điểm Khương Ly xuất quyền, một đạo huyết ảnh đã xuất hiện trước mặt hắn.

Chính là Huyền Hiêu!

Ầm!

Trọng quyền v·a c·hạm với nhau, Huyền Hiêu giống như bao tải bay ngược về phía sau, đập ra một cái hố sâu.

"Tốt tốt tốt, ngươi rất mạnh! Ta thích, khặc khặc khặc"

Huyền Hiêu từ trong hố sâu bật dậy, không để ý tới nắm đấm đã sớm bung bét, ngửa đầu cười to, thần sắc càng thêm hưng phấn.

Khiến Khương Ly bất ngờ, đó là nhục thân của Huyền Hiêu quả thực rất mạnh, tối thiểu là Niết Bàn thất trọng thể tu, khó trách y dám ngông cuồng như vậy.

Nhưng càng khiến sắc mặt của hắn chìm xuống, là sau một đòn không thành công, Huyền Hiêu chợt thay đổi phương hướng, sát cơ bao phủ Sát Đế cách đó không xa.

Sát Đế vốn đang đứng xem náo nhiệt, muốn nhìn Khương Ly xử lý Huyền Hiêu như thế nào, nhưng không ngờ tới, Huyền Hiêu tiểu nhi lại dám chạy tới công kích nàng, trong đôi mắt đẹp lập tức loé lên hàn mang.

Bên trong hàn mang, càng nhiều hơn là vẻ nghiêm nghị.

Hiện giờ tu vi của nàng bị Nguyên Hồn Tháp phong ấn, hơn nữa, mặc dù tu vi của nàng rất cao, nhưng tu luyện chủ yếu là huyễn đạo, nhục thân không tính quá mạnh, nếu cùng Huyền Hiêu đánh giáp lá cà, mặc dù thân thể không huỷ, nhưng cũng phải trọng thương.

Phàm là nàng còn có một tia tu vi trong người, cũng sẽ không rơi vào quẫn cảnh như thế, nhưng hiện tại, càng rơi vào trong nguy cơ. Đương nhiên, nàng không phải không có hậu chiêu, nhưng mỗi một loại hậu chiêu, đều cần đánh đổi khá lớn...

Hừ, trả giá thật lớn thì đã sao, cũng không thể để cho một tên tiểu bối khi dễ lên đầu.

Sát Đế đang muốn vận dụng hậu chiêu, đột nhiên cảm thấy cả người nhẹ bẫng...

Tiếp theo, thân thể của nàng liền bị huyết quang công kích của Huyền Hiêu bao phủ.

"G·i·ế·t một cái vướng bận trước, lại g·iết ngươi sau!"

Huyết quang tán đi, nơi đây đã trở thành một vùng phế tích, bên dưới phế tích, mơ hồ có thể thấy được huyết nùng cùng tàn thi, cũng không biết những tàn thi kia là thuộc về những t·hi t·hể khác hay thuộc về Sát Đế.

Huyền Hiêu cầm trong tay một thanh huyết kiếm, chậm chậm hiện thân, giống như ngày thường, sau khi g·iết người, nâng kiếm tới bên mép, muốn liếm máu tươi ở trên dính lưỡi kiếm, đáng tiếc, y chẳng liếm được cái gì, ánh mắt nhất thời chìm xuống.

Lưỡi kiếm không dính máu!

Công kích của y dĩ nhiên không chém trúng mục tiêu! Chỉ là một tên tiểu nha đầu của Huyễn Vũ tộc, làm sao có khả năng tránh né công kích của mình.

Ánh mắt quét về phương hướng của Khương Ly, khi thấy Khương Ly đang ôm ấp giai nhân trong lòng, lập tức hiểu được.

Hiển nhiên là Khương Ly ở thời điểm tối hậu quan đầu, cứu mạng Sát Đế.

Hiện tại, Sát Đế bị Khương Ly ôm vào trong ngực, sắc mặt âm trầm.

Nàng sống đã vô số năm rồi, đây là lần đầu tiên bị nam nhân cứu mạng.

Ánh mắt mỹ miều hơi hoảng hốt, thoáng cái liền bình tĩnh trở về, chỉ cảm thấy Khương Ly ôm nàng rất chặt, khiến cho hô hấp của nàng cũng theo đó mà dồn dập.

Phải biết, trước kia nàng đã bị Khương Ly ôm nhiều lần, ngoại trừ cảm giác lúng túng ban đầu, sau đó, nàng đã sớm thích ứng với loại thân thể tiếp xúc như thế.

Nhưng bây giờ, chẳng biết vì sao, cảm xúc hoàn toàn khác biệt, trái tim đập bình bịch.

Uốn nhẹ vòng eo, thoát ly ôm ấp của Khương Ly, Sát Đế nhíu lại lông mày, oán trách:

"Chẳng cần ngươi ra tay, ta cũng sẽ không b·ị t·hương. Ta không phải đã dặn dò ngươi tốc chiến tốc thắng sao, ngươi cớ gì còn lãng phí thời gian trên người một tên tiểu bối, cho ngươi một hơi thở, chặt hắn!"

Ý tứ tựa hồ là đang oán trách Khương Ly cứu nàng, càng oán trách Khương Ly dài dòng dây dưa, không hoả tốc giải quyết chiến đấu.

Khương Ly nhíu nhíu mày, không nói gì thêm.

Hắn sở dĩ trì hoãn thời gian, là muốn mượn nhờ trận chiến với Huyền Hiêu, trợ giúp tu vi Cổ Thần của mình đột phá.

Nhưng đáng tiếc, lấy thực lực của Huyền Hiêu, còn chưa đủ để mang tới áp lực cho hắn, dù đánh thêm ngàn hiệp, cũng chưa chắc đã khiến hắn đột phá cửu tinh Cổ Thần.

Không có cách, đẳng cấp chênh lệch quá nhiều.

Thí nghiệm đã xong, vẫn là mau mau giải quyết đối thủ thôi.

"Hừ! Sát Lục Đạo của ngươi tựa hồ chưa tu luyện tới cấp độ tuyệt tình tuyệt nghĩa, chỉ là một nữ nhân cũng không bỏ được, còn muốn cứu mạng! Quả thực tức cười!"

Huyền Hiêu tự nhiên không biết ý định của Khương Ly, đang muốn lần thứ hai phát động công kích, bỗng nhiên đồng tử co rụt.

Bành!

Thân thể y không chút dấu hiệu nào nổ tung, hoá thành đầy trời huyết vụ, thần hồn màu máu còn chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra, đã bị túm lấy.

Chương 389: Sát Thân Đạo