Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 417: Bị Nhằm Vào
Đáng c·hết, đáng c·hết! Bạch Hoàng Sa vừa sợ vừa giận, không nghĩ tới Khương Ly chỉ là một tên ngoại tu thấp kém, nhưng bất kể là thực lực hay huyễn thuật đều cao minh như vậy.
Lão đường đường là một vị Đế Quân uy tín lâu năm, càng vừa đối mặt liền ăn phải thiệt thòi lớn.
Hiện giờ, lão đã b·ị đ·ánh nổ nhục thân, chỉ còn mỗi nguyên thần, rất nhiều thủ đoạn đặc thù không cách nào thi triển ra. Bởi vì vậy, điều khiến lão quan tâm nhất đã không phải là đánh g·iết Khương Ly, đoạt lại Hắc Ma Chưởng Lệnh mà là làm sao để bảo trụ tính mệnh.
Trốn, nhất định phải trốn!
Bằng không mạng nhỏ của lão chắc chắn phải bàn giao ở nơi đây!
"Ngoại tu tiểu nhi, ngươi rất tốt, tốt lắm! Là lão phu quá coi thường ngươi, mới sẽ ở trên tay ngươi ăn nhiều thiệt thòi như thế. Nhưng ngươi chớ vội đắc ý, ngươi có thể thoát được mồng một, không thoát được mười lăm! Ngày khác lão phu nhất định sẽ quay trở về tự tay chém g·i·ế·t ngươi. Đến khi đó, ngươi sẽ biết như thế nào là tàn nhẫn! Hừ!"
Bạch Hằng Sa cưỡng ép nuốt xuống một ngụm nghịch huyết, sau đó vươn tay xé rách không gian bốn phía, lắc mình trốn vào bên trong, không biết tung tích.
Khương Ly hóa thân hắc diễm cự nhân phát hiện Bạch Hằng Sa chạy trốn, nhếch miệng cười gằn, tương tự xé rách không gian, một đường truy sát.
Quay trở về chém g·i·ế·t ta? Ha hả, vậy phải xem nhà ngươi có thể chạy thoát hay không?
Nếu bàn về tốc độ hay đạo ngộ đối với không gian nhất đạo, Bạch Hằng Sa tuy là cửu phẩm Đế Quân, nhưng căn bản không sánh được Khương Ly.
Vì thế, chỉ vài khắc đồng hồ sau, trong hư không bỗng nhiên truyền ra tiếng hét thảm, cùng lúc đó, toàn bộ tầng thứ năm của Nguyên Hồn Tháp ầm ầm rung động, bầu trời bị nhuộm đẫm bởi sát khí huyết vân.
Đây là dấu hiệu của một vị Đế Quân ngã xuống.
"Chà chà chà! Ngươi dĩ nhiên lấy tu vi bị phong ấn chém g·i·ế·t Bạch thị Đế Quân...ngươi, quả thật là một tên quái thai!"
Thời điểm Khương Ly cầm theo túi trữ vật bước ra khỏi khe nứt không gian, phản hồi ngoại giới, Sát Đế cảm thán liên tục.
Khương Ly lắc lắc đầu, đối với hắn mà nói, chém g·i·ế·t một tên cửu phẩm Đế Quân căn bản không phải thành tích nổi bật gì.
Ban đầu khi nghe Sát Đế nhắc nhở rằng Tiên dân Đế Quân thủ đoạn đa đoan, cửu phẩm có thể chiến Chuẩn Thánh, hắn còn hơi kiêng kỵ vài phần, dự định kích thích cho đối phương lấy ra lá bài tẩy. Đáng tiếc, Bạch Hằng Sa tựa hồ không cường đại như trong dự đoán của hắn. Cũng hoặc là, bởi vì đối phương quá mức chủ quan, bị Khương Ly dùng thủ đoạn lôi đình đánh nát nhục thân, dẫn tới không cách nào vận dụng lá bài tẩy.
Tuy nhiên, bất kể là nguyên nhân nào, Hắc Ma đại địch đã bị giải quyết!
"Thật sư không ngờ tới. Chuyến đi lần này, mãi cho đến bây giờ ta đều không kịp khôi phục tu vi, mà phải dựa vào ngươi một đường trông nom...Lấy thành tích của ngươi, hẳn là đủ để đoạt giải nhất của Đăng Cung Chiến vòng thứ hai. Mà lại, theo ta được biết, thành tích huyễn thí cao tới trình độ nhất định, tương tự có thể giống như lực thí, đạt được Bạch Ma tổ sư ban thưởng. Lấy thành tích của ngươi, cũng không biết sẽ nhận được loại khen thưởng cái gì..."
Sát Đế vuốt vuốt tóc mai bị cuồng phong thổi loạn, yên nhiên cười nhẹ.
"Ồ! Còn có thể nhận được ban thưởng sao? Ngược lại là một tin tức tốt!"
Khương Ly đồng dạng nở nụ cười.
Hành trình ở trong Nguyên Hồn Tháp, hắn trả giá rất lớn, có điều thu hoạch cũng không nhỏ, cho nên nói thế nào đều là mua bán lời vốn.
Tiếp đó, Khương Ly ngồi xuống hồi phục chân nguyên, đợi chân nguyên hồi phục hoàn toàn, hắn mới cõng lấy Sát Đế tiếp tục đi xuống tầng phía dưới.
Chừng nửa canh giờ trôi qua, cả hai rốt cuộc đi tới trước mặt lối vào của tầng thứ nhất.
Đây là một cánh cửa đá, mỗi khi có người đi qua nó sẽ tự hành mở ra, không có ai đi qua thì sẽ đóng lại.
Trước khi Khương Ly đi tới, người của Mị Linh Tộc và Huyễn Vũ Tộc đều đã thành công vượt qua cửa đá, rời khỏi Nguyên Hồn Tháp, chỉ là đến lượt của hắn thì chẳng biết vì sao xuất hiện biến cố.
Rõ ràng đã đến gần cửa đá, nhưng cửa đá lại không tự hành mở ra!
Hắn thử nghiệm đẩy mạnh cửa đá, lập tức phát hiện có một luồng phong ấn lực lượng mạnh mẽ truyền tới, đem hắn chấn lui nửa bước.
Lông mày Khương Ly tức thời cau lại.
"Cửa đá bị người khác động tay chân, không cho phép chúng ta thông qua!"
Sát Đế quan sát kỹ cửa đá vài lần, lạnh giọng nói.
"Là kẻ nào động tay chân?"
"Không biết! Chỉ có thể nhìn ra là có Đế Quân ở bên ngoài tháp âm thầm thi pháp, muốn ngăn cản hai ta rời đi. Khí tức của phong ấn, không phải của Bạch Hằng Sa, cũng không phải Hắc Đế cùng ngươi có cừu oán. Khanh khách, dĩ nhiên là Thiên Cung Đế Quân muốn đối phó ngươi. Bản cô nương đúng là hiếu kỳ, vì sao ngươi lại chọc đến Thiên Cung Đế Quân? Tính toán thời gian, hôm nay đúng là kỳ hạn Thiên Cung mở cửa, nhưng trước khi huyễn thí kết thúc, Thiên Cung như cũ bị phong bế, ngươi hẳn là không có cơ hội đắc tội Thiên Cung Đế Quân mới đúng..."
"Thiên Cung Đế Quân?"
Khương Ly thấp giọng thì thào, tiếp theo toét miệng cười gằn, chẳng biết đang suy nghĩ điều gì.
Lực lượng phong ấn bên trên cửa đá quả thực cực kỳ mạnh mẽ, nhưng đối với hắn mà nói chỉ là trò trẻ con.
Chỉ thấy Khương Ly nhấc chân đạp về phía trước mấy bước, dưới chân tản ra từng vòng từng vòng đại thế gợn sóng, hung hăng đánh lên trên cửa đá.
Mỗi vòng đại thế cơ bản đều đánh trúng điểm yếu nhất của phong ấn, làm cho lực lượng phong ấn lưu chuyển trên cửa đá từ từ chậm lại, cuối cùng đình chỉ lưu động.
Bành!
Vẻn vẹn mấy hơi thở, cửa đá đã bị Khương Ly đánh nổ, cả hai lắc mình rời đi Nguyên Hồn Tháp.
Thời gian bắt đầu huyễn thí đến nay đã là ngày thứ 29, khoảng cách huyễn thí kết thúc còn có 18 canh giờ.
Từ sáng hôm kia, lối vào của Nguyên Hồn Tháp đã được mở ra, những võ giả tham gia huyễn thí được phép truyền tống trở về quảng trường, đem bản đồ của mình giao cho Nhất Đăng Đạo Viện.
Bởi vì thành tích huyễn thí có liên quan mật thiết tới việc thắp sáng địa đồ, bởi vậy, việc thống kê thành tích tương đối phiền phức. Dù sao, khu vực được thắp sáng thường thường đều là hình dạng bất quy tắc, nên cần vận dụng thủ đoạn đặc thù kiểm trắc phạm vi bên trên địa đồ, sau đó mới có thể tính toán ra số điểm chính xác của từng tiên tộc.
Trong quá trình thống kê, thành tích huyễn thí của các tiên tộc sẽ không công bố ra ngoài.
Tiên tộc trở về đầu tiên là Mị Linh Tộc và Huyễn Vũ Tộc, nhân số của hai tộc tổn thất rất ít, khiến cho đám khán giả khen ngợi liên tục.
"Nghe nói huyễn thí cực kỳ nguy hiểm, nếu không cẩn thận, thậm chí có thể toàn quân bị diệt!"
"Vẫn là Mị Khinh La đại nhân lợi hại, dưới sự dẫn dắt của nàng. Mị Linh Tộc căn bản không tổn thất bao nhiêu người. Ngay cả Huyễn Vũ Tộc cùng tổ đội, cũng tổn thất rất ít. Có thể thấy được, việc lựa chọn đội hữu tham gia huyễn thí trọng yếu ra sao?"
"Hai tổ đội khác cũng có Chuẩn Đế cường giả tọa trấn nha, thiết nghĩ bọn họ đồng dạng sẽ không tổn thất quá nhiều!"
"Ha ha đó là đương nhiên!"
"Hả, giống như có chút quái lạ..."
"Quái lạ ở đâu?"
"Các ngươi cốt linh chưa đủ ngàn năm, chưa từng chứng kiến huyễn thí của những lần Đăng Cung Chiến trước nên có chỗ không biết. Ở những lần huyễn thí trước, đến này thứ 27, các tiên tộc nhỏ yếu thường thường sẽ lựa chọn rời đi Nguyên Hồn Tháp. Lựa chọn ở lại chủ yếu là vài tiên tộc lớn, có cường giả tọa trấn. Nhưng năm nay thì khác, cho đến hiện tại đã là ngày thứ 29, lại chỉ mới có hai tiên tộc trở về..."