Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 26: Cây Nhỏ, Lạc Thần Giới

Chương 26: Cây Nhỏ, Lạc Thần Giới


Trốn ở trong Lạc Thần Lệnh, Khương Ly ung dung kiểm kê lại tài sản.

Đầu tiên là hơn mười triệu Nguyên Thạch c·ướp được trong nửa tháng nay, bị hắn đổ ra đất, chồng chất thành một ngọn núi nhỏ ở trong không gian. Nhất thời, không gian bên trong Lạc Thần Lệnh chợt trở nên dào dạt nguyên khí .

Ừm! rất tốt, Khương Ly nghĩ ngợi đôi chút, dự định sẽ để đống Nguyên Thạch này ở đây nhằm tăng cường nguyên khí cho không gian này. Về sau, nếu có cơ hội, tìm kiếm lấy mấy đầu Linh mạch đem chôn ở dưới nền đất mới là tốt nhất.

Dù sao, diện tích của Lạc Thần Lệnh không gian cũng chỉ chừng một dặm, chỉ cần vài đầu Linh mạch loại nhỏ là được.

Tiếp tục kiểm kê, hắn từ trong túi chứa đồ lấy ra ba món bảo vật lấp lóe phù văn tối nghĩa, bao gồm một bộ chiến giáp, bên ngoài được gắn dày đặc vảy màu vàng gọi là Hoàng Long Chiến Giáp. Đây là một kiện Lục chuyển Vương Binh, được làm từ da của một con cấp bảy Hoàng Long Vương.

Chiến giáp này, có khả năng ngăn cản một đòn của Tam phẩm Chân Vương, quả thật là đồ bảo mệnh tuyệt vời. Chỉ tiếc Hoàng Long Chiến Giáp quá mức đồ sộ, chói mắt, mặc vào chẳng khác gì đang rêu rao khắp bàn dân thiên hạ. Nên chỉ những lúc quyết đấu sinh tử mới có thể đem ra sử dụng, chứ lúc bình thường hắn không dự định mặc vào.

Món tiếp theo là một cái tứ phương ấn, tên là Sơn Hà, cùng với Kim Sắc Tiểu Ấn mà Khương Ly đoạt được từ trong tay Tiêu Hàn có chút tương tự, nhưng cấp độ so với Kim Sắc Tiểu Ấn cao hơn rất nhiều đạt tới Lục chuyển trung phẩm Vương Binh. Bất ngờ trúng phải một ấn này, ngay cả Chân Vương cũng phải trọng thương. Đáng tiếc, muốn điều động Sơn Hà Ấn, cần phải sử dụng Chân Lực, hơn nữa còn không phải số ít.

Muốn phát huy toàn bộ uy năng của ấn này, theo ước tính của Khương Ly, một lần phải bỏ ra chừng năm mươi, sáu mươi giáp Chân Lực. Nhất phẩm Chân Nhân không thể dùng được, chỉ có Nhị phẩm hậu kỳ, đỉnh cao mới có thể miễn cưỡng điều động. Nhị phẩm hậu kỳ, đánh ra một ấn, tiếp theo liền cạn kiệt Chân Lực, coi như bị phế.

Lắc lắc đầu, bảo vật tuy tốt, nhưng hắn bây giờ còn không dùng được, trước tiên tạm thời sử dụng Kim Sắc Tiểu Ấn vậy.

Món thứ ba là một cái hộp gỗ màu đen, bên ngoài khắc chìm hai chữ Thiên Đạo, hộp gỗ này giống như đúc Thiên Đạo Kiếm Hạp mà Khương Ly nhìn thấy ở trong Lung Linh đạo quan. Nhưng hiển nhiên, đây chỉ là một cái hàng nhái, một cái Lục phẩm Vương Binh hàng nhái.

Thiên Đạo Kiếm Hạp này bên trong ẩn chứa ba ngàn thanh bảo kiếm, hầu hết đều là nhất chuyển đến tam chuyển phàm kiếm, tứ chuyển bảo kiếm có ba mươi sáu thanh, ngũ chuyển bảo kiếm có chín thanh.

Chín thanh ngũ chuyển bảo kiếm, hơn nữa đều đạt đến cấp độ thượng phẩm, Thiên Đạo Kiếm Hạp mặc dù là hàng nhái, nhưng uy lực không thể coi thường.

Hơn nữa, lúc sử dụng kiếm hạp này, không cần hao tổn Chân Lực, chỉ cần điều động niệm lực, cực kỳ phù hợp với phong cách chiến đấu của hắn.

Khương Ly nhếch miệng, Thiên Đạo Kiếm Hạp này, hoàn toàn có thể coi như lá bài tẩy mà sử dụng.

Cả ba món Vương Binh này, đều là Ô Thiên Phong dâng tặng cho hắn. Khương Ly không khỏi cảm khái trong lòng, con hàng này, mẹ nó quả thực giàu có.

Nghĩ tới, hắn chợt vung tay áo lấy ra túi chứa đồ của Ô Thiên Phong, phá vỡ cấm chế, từ bên trong đổ ra mười triệu Nguyên Thạch, mười mấy bình đan dược, gần trăm lá phù chú, cùng rất nhiều đồ vật linh tinh cổ quái .

Mười ba bình đan dược, đều là tứ chuyển trở lên, nhưng khi vừa kiểm tra, Khương Ly liền xạm mặt, bởi vì những đan dược này, nào là Siêu Cấp Nhuyễn Cân Tán, Siêu Cấp Cường Dương Đan, Siêu Cấp Hồi Xuân Dược…

Lại nhìn qua mớ phù chú, mặt của hắn càng thêm đen, bởi vì tất cả đám phù chú trước mặt đều là để nguyền rủa, hoặc âm người khác.

Họ Ô này sưu tập đều là cái thứ gì?

Khương Ly có chút ghét bỏ, nên chỉ giữ lại mười triệu nguyên thạch, những thứ khác, hắn liền bỏ trở về túi chứa đồ, dự định sau này gặp mặt sẽ trả cho Ô Thiên Phong.

Lần trước g·iết c·hết Tiêu Hàn và Lữ Ôn hai gã tán tu, ngoài lấy được Nguyên Thạch ra, Khương Ly còn thu được hai món ngũ chuyển Chân Binh.

Một là Kim Sắc Tiểu Ấn, có thể biến hóa thành một ngọn núi màu vàng, đem ra đập người cực kỳ tiện tay.

Thứ hai là một cái chuông nhỏ, bên ngoài khắc chìm cổ văn, chuyên môn dùng để phòng ngự thần niệm công kích.

Khương Ly cầm lấy Kim Sắc Tiểu Ấn, khẽ truyền một tia khí huyết vào trong, rồi ném ra ngoài. Ở phương xa, tiểu ấn bỗng nhiên biến thành một ngọn núi cao hơn mười trượng, hướng mặt đất rơi xuống.

Ầm

Toàn bộ mặt đất trong không gian Lạc Thần Lệnh đều run rẩy.

Khương Ly cười nhẹ, thầm khen hay.

Mà ngay khi hắn đang lặng lẽ kiểm kê tài sản, thì chợt hơi nhíu mày, đưa mắt nhìn về phía bên trái, nơi mà thời gian trước hắn gieo xuống hạt giống màu tím.

Nơi mặt đất khẽ nứt ra, từ bên dưới chầm chậm chui lên một cái mầm non, mầm non này có màu xanh lục, xung quanh lưu chuyển từng luồng khí vụ màu tím.

“Nảy mầm rồi sao?”

Khương Ly hơi bất ngờ, bỏ xuống đồ vật đi tới bên cạnh cây non, hiếu kỳ nhìn chằm chằm nó.

Chỉ thấy mầm non vừa chui lên mặt đất, liền điên cuồng hút lấy nguyên khí ở trong không gian, dần dần lực hút càng mạnh, thậm chí hình thành vòng xoáy nhỏ.

Khương Ly cau mày, túm lấy một viên Nguyên Thạch, bóp thành bụi mịn, rải quanh thân chồi non.


Lập tức bụi mịn bị hút sạch.

Mẹ nó! Trong mắt hắn hiện lên một tia kinh dị.

Không do dự, Khương Ly lại túm thêm một viên Nguyên Thạch khác, bóp nát, để cho mầm non hấp thu.

Nháy mắt, bụi Nguyên Thạch bị hút khô.

Tốt!

Khương Ly híp mắt, một lúc bóp nát mười viên Nguyên Thạch, nhưng vẫn như cũ bị hấp thu trong tích tắc.

Ta cũng không tin!

Khương Ly cau mày càng sâu, lần này hắn bóp nát một trăm viên Nguyên Thạch

Không đủ!

Một ngàn viên

Hai ngàn viên

Cho đến khi hút sạch một vạn nguyên thạch, thì cây nhỏ mới tạm dừng lại, mà trên thân của nó, xòe ra chiếc lá non đầu tiên.

Khóe môi của Khương Ly giật giật, một vạn Nguyên Thạch mới đủ để cây nhỏ này sinh trưởng ra một chiếc lá, như thế muốn bồi dưỡng nó trưởng thành, không biết sẽ tốn bao nhiêu tiền.

Khương Ly có chút đau lòng, hắn hiện tại sở hữu hai mươi triệu Nguyên Thạch có thể nói vô cùng giàu có, nhưng sợ là không đủ để nuôi cái cây này chứ?

Bởi vì theo hắn nhìn ra được, cây nhỏ càng về sau, lực hấp thụ càng mạnh, nếu để Nguyên Thạch ở đây nói không chừng hôm sau vào xem, chỉ còn cái nịt cho mà xem.

Ừm, trước tiên thu hồi Nguyên Thạch rồi hẵng tính, Khương Ly nghĩ ngợi, cầm túi trữ vật dự định lấy đi Nguyên Thạch, thì chợt hắn hơi giật mình, nhìn chằm chằm cây nhỏ.

Cây nhỏ sau khi mọc ra chiếc lá đầu tiên, hơi lặng yên chốc lát, rồi bỗng nhiên thả ra một sợi tử khí, ngấm vào trong lòng đất.

Tiếp theo, không gian ở trong Lạc Thần Lệnh đột ngột rung động, rồi dần dần mở rộng ra, sau chừng nửa khắc, diện tích thình lình tăng trưởng gấp đôi, hơn nữa bên trong không gian, còn nhiều thêm một tia sinh cơ. Tia sinh cơ này rất nhỏ bé, nhưng Khương Ly là chủ nhân của Lạc Thần Lệnh, nên rất dễ dàng cảm nhận ra.

Đúng thế, là sinh cơ!

Không gian của Lạc Thần Lệnh ban đầu vốn chỉ là một nơi hoang vắng điêu tàn, không hề có nguyên khí, đừng nói chi sinh cơ. Khương Ly bởi vì là chủ nhân của lệnh bài, nên mới có thể ở bên trong lâu như thế, đổi lại người khác, giống như như Diệp Trường Xuân Nhị phẩm Chân Nhân, bị hắn ném vào trong lệnh bài, ban đầu còn khỏe mạnh, đến ngày thứ bảy đã lăn đùng ra c·hết bất đắc kỳ tử, khiến Khương Ly tiếc hùi hụi.

Nguyên nhân chủ yếu là bởi vì ở trong này không có sinh cơ, sinh vật khác không thể sống tồn tại quá lâu. Mà hiện tại, cây nhỏ tản mát ra tử khí, không chỉ giúp mở rộng diện tích, mà còn bổ sung sinh cơ cho Lạc Thần Lệnh.

Từ đó, hắn có thể không hạn chế bắt người vào trong, thậm chí có thể ở trong Lạc Thần Lệnh chăn nuôi cái gì đó.

Càng nghĩ, ánh mắt của hắn càng thêm tỏa sáng.

Lập tức lấy ra một triệu Nguyên Thạch, chồng chất ở bên cạnh cây nhỏ.

Nheo mắt nhìn cây nhỏ hấp thụ Nguyên khí, cõi lòng chờ mong nó trưởng thành, sẽ có hình dạng như thế nào!

Cây nhỏ liên tục hấp thu nguyên khí phát ra từ Nguyên Thạch, mà thân cây cũng nhỏ bé không thể nhận ra mà lớn lên.

Nhưng để Khương Ly giật mình, đó là lần này, nó hút sạch một vạn viên Nguyên Thạch lại vẫn chưa mọc ra lá cây thứ hai.

Mãi cho đến khi hút xong mười vạn viên, thì chiếc lá thứ hai mới chậm rãi xòe ra.

Sắc mặt của Khương Ly cũng trở nên khó coi, gấp 10, dựng d·ụ·c ra chiếc lá thứ hai cần tới mười vạn nguyên thạch.

Vậy chiếc lá thứ ba, chẳng phải là một triệu

Chiếc lá thứ tư chẳng phải là mười triệu

Chiếc lá thứ năm là một trăm triệu…

Nuôi không nổi, Khương Ly thở dài, tiểu tổ tông này hắn nuôi không nổi.

Cây nhỏ sau khi sinh ra lá thứ hai, thì tiếp tục ngưng tụ ra tử khí, chừng nửa canh giờ liền ngưng tụ được hai sợi tử khí tan vào trong không gian.

Mà không gian của Lạc Thần Lệnh lần này mở rộng ra thêm hai dặm, đạt tới diện tích bốn dặm, mà sinh cơ cũng tăng trưởng không ít.

Để Khương Ly được an ủi đôi chút.

Hiện tại trong không gian này, không có mặt trời, mặt trăng chiếu sáng nên mọi thứ đều tối thui âm u, nhưng đã có thể chứa chấp người sống.

Nghĩ tới mặt trời, mặt trăng, Khương Ly nhíu mày từ trong túi chứa đồ lấy ra Kiếp Đế Âm Nhãn, đem nó gắn ở trên đỉnh của không gian. Lập tức, Âm Nhãn liền tỏa ra từng tia sáng màu đen dìu dịu, lan tỏa khắp nơi. Mặc dù không gian vẫn tối đen, nhưng đã không còn hoang vu hiu quạnh.

Ừm! Tạm thời coi nó là mặt trăng đi! Khương Ly nghĩ trong lòng, đưa mắt nhìn về phía cây nhỏ. Cây nhỏ sau ngưng tụ ra ba sợi tử khí, tựa hồ có chút uể oải rủ xuống, mà tốc độ hấp thụ nguyên khí cũng chậm dần.

Xem ra cây nhỏ này không thể liên tục sản sinh ra tử khí, Khương Ly trầm ngâm.

Hắn đưa mắt bốn phía, nở nụ cười nhè nhẹ.

Lạc Thần Lệnh không gian bây giờ đã có sinh cơ, diện tích cũng đã tương đối rộng lớn, có thể xưng là một thế giới nhỏ.

Vậy liền gọi là Lạc Thần Giới đi.

Chương 26: Cây Nhỏ, Lạc Thần Giới