Nghịch Trần
Unknown
Chương 41: Xích Hoả Châu Thế Cục
Trời dần về khuya, Khương Ly lặng lẽ đứng ở cửa phòng nheo mắt nhìn về phía xa xăm, khóe miệng hơi nhếch lên khẽ thì thào:
“Xích Hỏa Thần Vương sao…thú vị”
Người vừa tới tìm hắn là một ông lão già nua, mái tóc bạc phơ, nhưng khí thế trong người lại ẩn mà không phát. Khương Ly vừa gặp liền đoán được, tu vi của ông lão này hẳn là Chuẩn Vương.
Ông lão thấy hắn, cũng không hề dong dài mà trực tiếp truyền đạt lời của Xích Hỏa Thần Vương. Muốn hắn toàn lực trợ giúp Xích Tuyết tranh đoạt vị trí cung chủ, đổi lại sẽ không đem hắn bắt giao cho Diêm La Điện, cộng thêm có thể trước giờ mở ra Thượng Cổ Truyền Tống Trận.
Khương Ly thở dài cảm thán.
Xích Hỏa Thần Vương, không hổ là một đời hùng chủ, chỉ cần hơi điều tra đôi chút liền biết rõ thân phận của hắn, thậm chí ngay cả việc Khương Ly muốn mượn Truyền Trống Trận đến Thiên Nhai Đảo đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Lắc đầu, dù đối phương không yêu cầu, hắn cũng sẽ âm thầm trợ giúp Xích Tuyết. Điều khiến hắn bất ngờ nhất chính là thái độ của ông ta, tựa hồ có ý nâng đỡ Xích Tuyết. Xem ra vị Thần Vương này không hoàn toàn lãnh khốc vô tình như lời đồn, ít nhất đối với con cái của mình vẫn tương đối lưu ý đấy.
Sáng sớm hôm sau, Khương Ly kết thúc tu luyện mở mắt, Lục Triển rất cơ linh đã chờ sẵn ở ngoài sân đợi hắn. Gã hôm qua nhận được Ngọc Tủy, vội vã đóng cửa bế quan, thành công đúc thân lần thứ ba, đột phá Kim Thân hậu kỳ, sắc mặt tươi roi rói, càng ra sức phụng dưỡng Khương Ly.
“Tiền bối ngài tỉnh rồi sao? hôm nay ngài muốn đi đâu để vãn bối dẫn ngài đi?”
Lục Triển cười nịnh nọt nói.
Khương Ly liếc gã một cái gật đầu, mở miệng:
“Dẫn ta tới biệt viện của Xích Tuyết tiểu thư”
“A…” Lục Triển hơi giật mình, tròng mắt chuyển vòng vòng, nhưng gã không dám hỏi linh tinh mà vội vàng đi trước dẫn đường.
Hai người Khương Ly vừa ra khỏi cửa, liền khiến rất nhiều võ giả bên đường chú ý. Dù sao, mấy hôm trước, Khương Ly một tia sát ý khốn trụ toàn trường, tiếp theo một kiếm đánh bại nhị thiếu chủ Xích Hằng, hiện nay trở thành nhân vật phong vân ở trong Xích Hỏa Thành.
Mấy hôm trước có rất nhiều võ giả quan chiến, tự nhiên nhận ra hắn.
Trong Xích Hỏa Thành càng có không ít tai mắt của đám người Xích Hằng, Khương Ly vừa ra cửa lập tức đã bị người theo dõi.
Lục Triển dẫn theo Khương Ly dọc theo phố lớn đi tới một tòa biệt viện thanh tĩnh. Tòa nhà này nằm ở cuối đường xung quanh trồng rất nhiều cây xanh, khung cảnh bề ngoài thanh nhã nhưng bên trong còn có chút cô quạnh.
“Tiền bối, đây là nơi ở của Xích tiểu thư, ngài cần ta lên gõ cửa sao?”
Lục Triển cung kính hỏi.
“Không cần, chúng ta đi thôi!” Khương Ly nhàn nhạt trả lời, tiếp theo liền quay người rời đi.
Chuyện trợ giúp Xích Tuyết hắn tạm thời chưa muốn công khai, hơn nữa, hiện tại hắn lấy thân phận Bạch Phàm đi gặp nàng, tựa hồ quá đường đột, lấy tính cách của Xích Tuyết nói không chừng sẽ nghi ngờ trong lòng.
Sau khi biết được địa chỉ, hắn liền sai Lục Triển dẫn mình thăm thú Xích Hỏa Thành.
Lục Triển không hổ là địa đầu xà đây, bất kỳ ngóc ngách nào cũng biết, bất kỳ địa điểm nào cũng thông, để Khương Ly không khỏi nhìn gã với ánh mắt khác.
Thông qua lời của của gã, hắn đại khái đã hình dung được thế cục ở Xích Hỏa Châu hiện tại.
Toàn bộ Xích Hỏa Châu rộng lớn mênh mông, diện tích gấp mấy lần Việt quốc, thế lực cũng nhiều không đếm xuể.
Trong đó Xích Hỏa Thành là thế lực bá chủ, ở bên dưới thì có ba cái Vương cấp thế lực khác, theo thứ tự là Ly Hỏa Tông, Thiên Trận Tông và Tiêu Thị.
Ly Hỏa Tông là một thế lực lớn tồn tại đã hơn bốn ngàn năm, trải qua bốn đời Chân Vương, chưa từng xuống dốc. Thế hệ này Ly Hỏa Lão Tổ cốt linh chưa đầy sáu trăm, hai trăm năm trước đột phá Tam phẩm, thực lực không rõ. Nhắc đến, thánh nữ đời trước của Ly Hỏa Tông, cũng là sư muội của Ly Hỏa Lão tổ, chính là mẫu thân của Xích Hằng.
Cho nên, Ly Hoả Tông tự nhiên sẽ toàn lực nâng đỡ Xích Hằng tranh đoạt vị trí cung chủ.
Về phần Thiên Trận Tông là một môn phái chuyên tu luyện trận pháp, ở toàn bộ Loạn Ma Vực cũng có thanh danh hiển hách. Thế hệ Thiên Trận Vương hiện tại càng có tạo nghệ trận đạo cao thâm, nghe nói đã đạt tới Lục chuyển thượng phẩm, đang thăm dò cảnh giới Trận Hoàng.
Thế gian bốn loại nghề nghiệp trận, đan, khí, phù đều giống nhau phân thành cửu chuyển.
Lục chuyển là Vương, thất chuyển là Hoàng, bát chuyển là Tôn, cửu chuyển là Đế.
Loạn Ma Vực ngoại vực mười tám ma châu, tổng cổng chỉ có chừng mười vị Trận Vương, ba vị Trận Hoàng, mà Trận Tôn thì cũng chỉ có một vị duy nhất là Tôn giả Vũ Thương Thiên mà thôi.
Tôn giả không phải dùng để chỉ Kiếp Tộc tôn giả mà là để ám chỉ Ngoại Vực Thất Tôn.
Thất Tôn chính là bảy nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn nhất Loạn Ma Vực. Bảy người này, không chỉ sở hữu thực lực mạnh mẽ mà còn có tạo nghệ siêu quần, được thế nhân cộng đồng tôn thờ.
Bên trong Ngoại Vực Thất Tôn có Trận Tôn Vũ Thương Thiên, có Đan Tôn Lăng Hàn, có Ma Tôn Đông Phương Diệp, có Yêu Tôn Lục Giới Phần…
Không nói đến những nhân vật cao siêu ấy, chỉ nói đến ba vị Trận Hoàng, mười vị Trận Vương đều đã là nhân vật cao cao tại thượng. Ngay cả Chân Vương cũng không muốn vô cớ đắc tội.
Thiên Trận Vương là Lục chuyển thượng phẩm Trận Vương, địa vị ở Xích Hỏa Châu chỉ đứng sau Xích Hỏa Thần Vương. Nếu sau này ông ta đột phá Trận Hoàng thì ngay cả Thần Vương cũng phải nể trọng ba phần.
Cho nên Thiên Trận Tông hoàn toàn không thèm để tâm đến sự vụ của Xích Hỏa Thành, đoạt đích chiến đã diễn ra khá lâu, nhưng bọn họ vẫn bàng quan ở bên ngoài.
Bởi lẽ, dù ai trở thành cung chủ của Xích Hỏa Thần Cung, thì cũng khó lòng lay chuyển địa vị của Thiên Trận Tông.
Chính vì vậy, bọn người Xích Hằng cực kỳ ăn ý, không ai đến tông môn này mời chào nhân thủ.
Tiêu gia thực lực so với hai nhà khác thì yếu hơn một mảng lớn, mặc dù có Chân Vương tọa trấn, nhưng vị Tiêu gia lão tổ kia cốt linh đã hơn chín trăm, so với Xích Hỏa Thần Vương còn lớn hơn mấy tuổi, lại vẫn bồi hồi ở Tam phẩm.
Tam phẩm Chân Vương tuổi thọ tối đa là một ngàn năm, Tiêu gia lão tổ, hiện tại chỉ sợ đã không sống được bao lâu nữa.
Những đời tiếp theo của Tiêu gia nhân tài điêu linh, đừng nói đột phá Chân Vương, ngay cả một vị Chuẩn Vương cũng không có. Người có tu vi cao nhất là đương đại gia chủ Tiêu Lệ, là Nhị phẩm đỉnh cao, nhưng cốt linh cũng đã ngoài bốn trăm, khả năng tiến thêm một bước nữa hoàn toàn vô vọng.
Nếu một ngày Tiêu gia lão tổ c·hết đi, không có Chân Vương tọa trấn, Tiêu gia chỉ sợ sẽ rơi xuống tình cảnh vô cùng thê thảm. Dù sao, thất phu vô tội, mang ngọc có tội, Tiêu gia chiếm giữ nhiều tài nguyên như thế, nhưng không đủ thực lực bảo vệ, nhất định sẽ bị nhiều thế lực xâu xé
Cho nên hiện tại, đường ra duy nhất của Tiêu gia đó là bám lấy bắp đùi của Xích Hỏa Thành, trông mong Xích Hỏa Thành bảo hộ.
Việc lựa chọn đúng người để đầu nhập, liên quan đến vận mệnh sống còn của toàn bộ Tiêu gia, bởi vậy bọn họ cân nhắc rất kỹ càng, chưa vội đưa ra quyết định.
Ngoài ba cái Vương cấp thế lực ra, thì ở Xích Hỏa Châu còn có năm cái Chuẩn Vương cấp thế lực, mười hai cái nhị phẩm Chân Nhân cấp thế lực cùng hơn năm mươi cái nhất phẩm Chân Nhân thế lực.
Những thế lực này, một phần là nhà mẹ đẻ của đám Xích Luyện, Xích Diệp, tự nhiên sẽ ủng hộ con cháu mình. Các thế lực khác, thì bị từng người thay nhau lung lạc, hầu như đã đứng đội.
Lục Triển vừa dẫn đường vừa chậm rãi giảng giải cho Khương Ly, để ánh mắt của hắn lấp lóe.
Chớp mắt mặt trời đã xuống núi, Khương Ly sau khi về phòng, thì lẳng lặng rời đi.