Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 81: Tiểu Thiên, Trung Thiên, Đại Thiên

Chương 81: Tiểu Thiên, Trung Thiên, Đại Thiên


“Ah đây…đây là nơi nào?” Xích Tuyết há miệng nhỏ, kinh ngạc nhìn khung cảnh thế ngoại đào nguyên trước mắt, có chút choáng ngợp.

Khương Ly cười nhẹ giải thích: “Đây là thế giới của ta, Lạc Thần Giới”

Xích Tuyết hít một hơi thật sâu, trong ngực cuộn trào nồng đậm thiên địa nguyên khí, thán phục nói.

“Nguyên khí ở nơi này thật là nồng nặc, ít nhất phải gấp ba lần bên ngoài, đây chính là trong truyền thuyết Động Thiên Chân Bảo ư?”

“Xem như thế đi!” Khương Ly gật đầu, Lạc Thần Giới ban đầu đúng là một cái Động Thiên Chân Bảo, nhưng từ lúc Tử Mộc nảy mầm đem không gian bên trong Lạc Thần Lệnh mở rộng, cũng bổ sung sinh mệnh chi lực. Lạc Thần Giới đang dần dần chuyển biến, không còn đơn thuần là một món bảo vật. Mà chậm rãi phát triển trở thành một cái Tiểu Thiên Thế Giới.

Đúng vậy, là một cái Tiểu Thiên Thế Giới! Trong lòng của Khương Ly cũng có chút hào khí, đến khi đó, hắn thậm chí có thể xây dựng làng mạc, thành trì, vương triều, thậm chí là cả võ giới ở trong này.

Hắn cũng có thể mượn không gian của Lạc Thần Giới để giam giữ địch nhân, tiến hành chém g·iết.

Đương nhiên, khoảng cách Lạc Thần Giới từ Động Thiên Chân Bảo tiến hóa thành Tiểu Thiên Thế Giới còn quá xa xôi, cần bồi dưỡng từ từ.

Khương Ly từng ở trong sách cổ, đọc được một đoạn kinh văn không trọng vẹn, miêu tả về Tứ Hoang địa giới. Nghiêm chỉnh mà nói, thì toàn bộ Đông Hoang, Tây Hoang, Bắc Hoang, Nam Hoang thêm Vô Lượng Hải, Cổ Ma Uyên, Yêu Linh Giới và các bí cảnh tiểu giới khác cộng lại với nhau thì mới trở thành một toà Đại Thiên Thế Giới.

Còn Tứ Hoang riêng rẽ, ví dụ như Đông Hoang hay là Cổ Lạc Giới mà Khương Ly từng mơ thấy thì cũng chỉ có thể xem như một tòa Trung Thiên Thế Giới mà thôi.

Nên bình thường nhỏ yếu Tiểu Thiên Thế Giới xét về diện tích, ít nhất cũng phải rộng ngang với Kiêu Dương Võ Vực. Hơn nữa, thế giới đó phải đầy đủ ngũ hành, âm dương, thậm chí có một chút thiên đạo pháp tác.

Hiện tại thế giới của hắn chỉ mới rộng chừng mười một dặm, so với tầm thường Động Thiên Chân Bảo tốt một chút, nhưng khoảng cách đến Tiểu Thiên Thế Giới cấp độ, còn là gánh nặng đường xa.

“Hả…đây là tứ phẩm linh tuyền, đây là Địa Tâm Hồng Liên!” Xích Tuyết nhìn thấy con kênh ngăn đôi Lạc Thần Giới và đầm sen nhỏ bên cạnh, hai mắt tỏa sáng bước đến.

Khương Ly bắt tay sau lưng, chậm rãi đi theo sau lưng nàng.

“Nơi này thật kỳ diệu, nếu ngồi ở đây tu luyện, tốc độ so với bên ngoài sẽ nhanh hơn gấp mấy lần” Xích Tuyết nói khẽ, vươn tay vớt lấy đám sương mù bốc lên từ dưới linh tuyền.

Chợt một giọng nói thanh lãnh vang lên, cắt đứt tia cảm khái của nàng.

“Oa oa oa nhân sủng rốt cuộc đã đến rồi!”

“Hừ hừ hừ…nhân sủng! đại tỷ tỷ muốn cùng ngươi giao đấu ba trăm hiệp!”

“Hừ hừ hừ...Nhị tỷ tỷ muốn cùng ngươi giao đấu năm trăm hiệp”

“Hừ hừ hừ...Tam tỷ tỷ muốn cùng ngươi giao đấu bảy trăm hiệp”

“Hừ hừ hừ...Tứ tỷ tỷ muốn cùng ngươi giao đấu chín trăm hiệp”

“Năm năm năm”

Từ trong đầm Địa Tâm Hồng Liên chớp nhoáng bay vọt ra năm tia sáng, bao vây lấy Khương Ly và Xích Tuyết, lộ ra hình dáng năm tiểu cô nương lớn bằng ngón tay cái, một bộ vênh váo hung hăng, lớn tiếng thách thức hắn.

Nhìn bộ dạng giương giương đắc ý của năm tên tiểu nha đầu, Khương Ly xạm mặt. Hắn trở thành nhân sủng của đám ranh con này từ bao giờ rồi?

Năm tiểu nha đầu bấy giờ cũng phát hiện ra Xích Tuyết, ánh mắt tỏa sáng tỏa sáng, bỏ qua Khương Ly một bên, bay xoay quanh nàng, lớn giọng hỏi.

“Ngươi là ai, sao lại dám đi vào lãnh địa của chúng ta?” Kim Y Kiếm Linh một bộ hung dữ hỏi.

“Ta...” Xích Tuyết lần thứ hai trợn mắt há miệng, bị năm tên tiểu nha đầu làm cho sững sờ.

“Hừ, tiểu Mộc biết rồi, ngươi chính là nhân sủng thứ hai, là do nhân sủng thứ nhất mang đến hầu hạ chúng ta. Hừ Đại tỷ tỷ xem trọng ngươi”

“Nhị tỷ tỷ cũng xem trọng ngươi”

“Tam tỷ tỷ cũng xem trọng ngươi”

“Tứ tỷ tỷ cũng xem trọng ngươi”

“Ngũ ngũ ngũ…”

“Nàng là nói lắp, nàng muốn nói là nàng cũng xem trọng ngươi”

Xích Tuyết buông tay, đáng thương nhìn hắn.

Khương Ly cười khổ, đơn giản giải thích một chút lai lịch của đám Kiếm Linh.

Xích Tuyết nghe xong, tấm tắc khen kỳ lạ, khẽ vươn tay ra, cười gượng bảo: “Xin chào các ngươi!”

“Gọi chủ nhân!”

“Đúng vậy!”

“Đúng vậy!”

Ây! Xích Tuyết ngơ ngẩn, ngước mắt cầu cứu Khương Ly. Hắn lắc đầu, ống tay áo cuốn một cái, đem năm tên Kiếm Linh cuốn lấy, ném vào trong đầm, sau đó liền mặc kệ bọn chúng nó chửi mắng om sòm, dẫn nàng rời đi đầm sen, dự định giới thiệu cảnh quan trong Lạc Thần giới, lạnh nhạt mở miệng.

“Đám tiểu quỷ mà thôi, ngươi không cần để ý?”

Xích Tuyết gật gật đầu, ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy năm tên tiểu Kiếm Linh mỗi tên đứng ở trên một tấm lá sen, hai tay chống nạnh hung hăng nhìn theo bóng lưng của Khương Ly. Vô cùng phẫn nộ, nhưng lại không dám động thủ động cước.

Lạc Thần Giới hiện tại ngoài khu vực hơn một dặm được bao phủ bởi rừng cây và cỏ xanh ra, còn lại đều là hoang thổ. Nên Khương Ly dẫn Xích Tuyết lượn lờ chốc lát, liền đưa nàng trở về mảnh đất trung tâm nằm gần đầm sen, có một căn nhà gỗ hắn tiện tay xây dựng hôm trước.

Dặn dò nàng ở lại đây tu luyện, rồi lắc người rời khỏi Lạc Thần Giới.

……

Lúc Khương Ly lần nữa trở về Hỏa Tháp, thì phía trên đầu hắn đã không còn bóng người nào. Thời gian trôi qua, có những người gắng gượng vượt đạp lên cao, mà có những người đạt tới cực hạn, thì quay người nhảy xuống.

Dù sao, truyền thừa ở đây là của đám Xích gia thiếu chủ và Xích Hỏa Tước Tộc, nhóm Chân Nhân cao thủ như bọn họ, dù có cơ may nhận được, cũng phải đoàng hoàng giao ra. Nên tự nhiên sẽ không ai đi liều mạng mà tranh đoạt cả.

Không cần lo lắng cho Xích Tuyết, tốc độ của Khương Ly đột nhiên tăng mạnh.

Chưa đầy hai khắc đồng hồ đã vượt qua bậc thang thứ ba ngàn sáu trăm, nơi này hỏa diễm đã đạt tới Tứ chuyển thượng phẩm, ngay cả niệm thuẫn cũng bị đốt cháy xèo xèo.

Nhưng Khương Ly vẫn không hề nao núng, há miệng phun ra một luồng ma hỏa màu đen. Luồng ma hỏa này thình lình đạt tới Ngũ chuyển trung phẩm, chính là bản mệnh Chân Hỏa của hắn, Phần Thiên Ma Hỏa.

Cấp độ của Phần Thiên Ma Hỏa hoàn toàn đủ để ngăn cản Tứ chuyển Chân Hỏa, cho nên Khương Ly rất dễ dàng liền vượt qua bậc thang thứ ba ngàn, đạp lên bậc thứ bốn ngàn.

Hỏa diễm ở bậc thứ bốn ngàn chính là Ngũ chuyển hạ phẩm, vẫn chưa đủ để lay chuyển được bản mệnh Chân Hỏa của hắn

“Ừm!” Khương Ly hơi nhíu mày nhìn sang, chỉ thấy cách đó không xa, Xích Hằng đang cắn răng luyện hóa đan dược hồi phục Chân Lực.

Xích Hằng cũng nhìn thấy hắn, cắn răng gầm nhẹ: “Bạch Phàm…!”

Khương Ly không để ý tới gã, tiếp tục từng bước, từng bước trèo lên.

Nhưng theo bậc thang càng cao thì áp lực cũng trở nên càng trầm trọng, mỗi một lần bước qua một bậc thang, thì ngoài hỏa diễm thăng cấp ra, thì uy áp từ phía trên đầu đè xuống cũng thay đổi.

Uy áp này, truyền từ trên đỉnh hỏa tháp truyền xuống, nặng như thái sơn, để Khương Ly cũng toát mồ hôi hột.

Nếu không phải Khương Ly chuyên tu luyện nhục thân, thần niệm cũng đại thành, thì cũng sẽ không thể nhẹ nhàng bước đi như thế.

Càng ngày càng trèo lên cao, khoảng cách với đỉnh hỏa tháp càng gần, Khương Ly lại cảm thấy có chút không đúng.

Bởi vì từ chỗ hắn lên đến đỉnh tháp, cũng chỉ còn khoảng hơn một ngàn bậc thang mà thôi. Nếu như theo quy luật ban đầu, bậc thang thứ bốn ngàn là Ngũ chuyển Chân Hỏa, bậc thang thứ năm ngàn là Lục chuyển Vương Hỏa, mà đi hết bậc thang thứ năm ngàn chín trăm chín mươi chín thì chính là đỉnh tháp.

Lục chuyển Vương Hỏa mặc dù rất mạnh, có thể ngăn trở rất nhiều nhị phẩm, thậm chí là Tam phẩm Chân Vương.

Nhưng đám người ở đây, ngoại trừ một ít Nhị phẩm tán tu ra thì đa số đều là nhân vật có số má, hoặc xuất thân từ thế lực lớn. Trong người nhất định sẽ có mang theo lá bài tẩy, có thể chống chọi được Lục chuyển Vương Hỏa. Cho nên nếu leo l·ên đ·ỉnh tháp là khảo nghiệm để truyền thừa, thì tựa hồ có chút đơn giản.

Lắc đầu không suy nghĩ thêm, thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng, cứ leo l·ên đ·ỉnh tháp rồi sẽ biết.

Chương 81: Tiểu Thiên, Trung Thiên, Đại Thiên