Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 94: Không Có Ý Tốt

Chương 94: Không Có Ý Tốt


Ngay sau khi nhóm người Thiên Trận Tông vừa vào chỗ ngồi, thì phía bên ngoài hội trường lần nữa xuất hiện hai đội nhân mã.

“Tiêu Nhân Vương đến!”

“Ly Hỏa lão tổ đến”

Điển lễ lớn như thế này, hai nhân vật cự đầu của Xích Hỏa Châu tự nhiên không thể vắng mặt.

Sứ đoàn của Tiêu gia bao gồm Tiêu Nhân Vương, gia chủ Tiêu Lệ, hai vị trưởng lão Tiêu Chiến,Tiêu Ảnh và mấy vị nguyên lão khác.

Mà sứ đoàn của Ly Hỏa Tông thì bao gồm Ly Hỏa lão tổ, đương nhiệm chưởng môn Lục Thiên Dương, phó chưởng môn Lý Hồng cùng với hơn mười vị trưởng lão. Lần này Ly Hỏa lão tổ mang theo hầu hết cao tầng của Ly Hoả Tông đến trình diện, quả nhiên cực kỳ có thành ý.

“Ly Hỏa Tông dâng tặng hạ lễ một đóa ngũ chuyển hạ phẩm, Nam Minh Ly Hỏa”

“Tiêu gia dâng tặng hạ lễ một viên ngũ chuyển hạ phẩm Chân Lực Đan, một bình Tứ chuyển thượng phẩm Bồi Nguyên Đan”

Hí! lễ vật của hai nhà Ly Hỏa Tông và Tiêu gia, mặc dù không xa hoa bằng Thiên Trận Tông, nhưng cũng đủ để không ít người hít vào một hơi khí lạnh.

Ngũ chuyển Chân Hỏa, Chân Nhân khó cầu, bình thường Nhị phẩm Chân Nhân khó lòng đoạt được một đóa nha. Nghe nói Ly Hỏa Tông sở hữu một cái cấm địa tên là Nam Minh Hỏa Trì, bên trong hỏa trì trăm năm mới có thể sinh sản ra một đóa Chân Hỏa.

Nhưng thông thường đều là tứ chuyển, mà ngũ chuyển Chân Hỏa thì phải thật lâu mới xuất hiện. Nghe nói hai trăm năm trước Nam Minh Hoả Trì sinh sản ra một đóa ngũ chuyển Ly Hoả. Ly Hỏa Tông rất nhiều trưởng lão đều thèm thuồng mà chưa ai đạt được. Không nghĩ hôm nay, lại bị Ly Hỏa lão tổ đem ra tặng người.

Còn về phần Tiêu gia dâng tặng một hạt Chân Lực Đan và một bình Bồi Nguyên Đan cũng đâu phải dạng vừa. Chân lực đan thì không nói, quá trân quý có tiền chưa chắc đã mua được, rất nhiều Nhất phẩm, Nhị phẩm Chân Nhân khi nhìn về phía Chân Lực Đan đều khẽ nuốt nước bọt. Mà Bồi Nguyên Đan mặc dù là tứ phẩm nhưng cũng là tuyệt thế bảo đan, luyện hóa một viên Bồi Nguyên Đan có thể gia tăng hai mươi năm Chân Lực, ba viên là một Giáp. Một bình có mười hạt thì tương đương với ba giáp hai mươi năm Chân Lực.

Chỉ cần nuốt số đan dược này, có thể tiết kiệm được mấy chục thậm chí trên trăm năm khổ tu. Đương nhiên đó là về mặt lý thuyết, đan dược ăn càng nhiều thì dược hiệu càng suy giảm, nhưng mười hạt Bồi Nguyên Đan, nhiều ít cũng tăng được hai giáp Chân Lực chứ. Hai giáp chân lực, đã khiến rất nhiều người thèm nhỏ dãi.

“Hắc Diệu Thành Minh Hải Chân Vương đến!”

Trong lúc đám người đang thì thào bàn tán, thì chợt có tiếng hô lớn vang dội truyền khắp Xích Hỏa Thành.

“Cái gì!”

Tất cả mọi người đều kinh hãi đứng dậy, liếc mắt nhìn về người thanh niên tóc bạc mặc áo bào tìm đang khoan thai mà đến, bên cạnh người thanh niên này là một thiếu nữ mặc váy trắng, mang khăn che mặt, dáng người uyển chuyển, bầu ngực sữa căng tròn, nhưng đôi mắt lại lạnh lùng, cự người ở ngoài ngàn dặm.

“Thật là Minh Hải Chân Vương!”

Đám quan khách đưa mắt nhìn nhau, đều vô cùng ngạc nhiên, ngay cả mấy vị Chân Vương giống như Thiên Trận Vương, Ly Hỏa lão tổ lẫn Tiêu Nhân Vương đều không dấu nổi kinh ngạc.

Phải biết Minh Hải Chân Vương không giống bọn họ, mà là chân chính cự đầu ở Loạn Ma Vực.

Minh Hải Chân Vương, Tứ phẩm trung kỳ Chân Vương, đứng đầu trong ba vị Chân Vương ở Hắc Diệu Thành, cũng được liệt kê vào hàng ngũ, mười tám vị ma thành thành chủ. Xét về thân phận, cùng Xích Hỏa Thần Vương tương đương.

Vốn dĩ nhiều người đến dự kế vị đại điển, là đến xem náo nhiệt, đến xem Xích Hỏa Thần Cung trò cười, nhưng hiện tại thấy nhiều nhân vật cự đầu như thế xuất hiện, lắm kẻ trong lòng hãi hùng.

Minh Hải Chân Vương vừa đến, đám người Đạo Hạnh Chân Nhân đâu dám thất lễ, lập tức nghênh đón.

Cuống quýt dẫn đường hai người vào hội trường, tặng lễ vật.

Thu lễ trưởng lão khi nhìn thấy lễ vật, sắc mặt rung động.

Là Chu Tước hỏa tinh, hơn nữa không chỉ một viên mà là một túi một trăm viên.

Chu Tước hỏa tinh sao mà quý giá, có tiền cũng không mua được, nhất là đối với yêu tộc có huyết mạch Chu Tước.

Bởi vì một viên Chu Tước hỏa tinh có thể giúp cho Phàm Huyết cấp bậc yêu tộc đột phá Tôn huyết. Mà nhiều hỏa tinh như thế, đầy đủ để tạo ra mấy vị Vương Huyết yêu tộc chứ.

Góc nhỏ trên hội trường, ngồi một đám người, không ai khác chính là tộc nhân của Xích Hỏa Tước Tộc, tất cả đều hô hấp dồn dập nhìn chằm chằm Hỏa Tinh. Vật này đối với bộ tộc bọn hắn quả thực là vô giá. Chỉ tiếc hiện tại là kế vị đại điển, có nhiều cường giả như vậy, hơn nữa đây là địa bàn của Xích gia, bọn họ mặc dù thèm thuồng nhưng cũng chỉ dám ngồi ở xa trông ngóng.

“Trọng Huyền Vương đến!”

Ah! Minh Hải Chân Vương vừa ngồi ấm chỗ, thì lại có thêm một vị Chân Vương khác xuất hiện, rất nhiều lão quái âm thầm thì thào bàn tán.

Trọng Huyền Vương là một vị tam phẩm tán tu, cũng là một trong ba vị minh chủ của Liên Minh Tán Tu. Mục đích của y tới đây, nghe nói không chỉ để chúc mừng Xích Tuyết đăng vị. Mà còn để tìm Bạch Ma lão tổ báo thù.

Nghe nói, y có một người đệ tử tên là Tiêu Hàn, bị Bạch Ma lão tổ g·iết c·hết ở bên ngoài Hắc Diệu Thành.

Đương nhiên, báo thù cho đệ tử là phụ, g·iết người lấy thưởng mới là mục đích chính. Đâu chỉ Trọng Huyền Vương, trong hội trường này không ít người đều đến đây để g·iết Bạch Phàm đấy.

Trọng Huyền Vương dâng tặng lên hạ lễ là một kiện tứ chuyển trung phẩm bảo bình, để nhiều người xì mũi coi thường. Không hổ là tán tu, quả nhiên nghèo nàn kẹt xỉn.

“Bách Hoa Thành, Yêu Nguyệt Chân Nhân đến!”

Hí! Yêu Nguyệt Chân Nhân vừa đến, tràng diện bỗng ồn ào không thua gì lúc Minh Hải Chân Vương xuất hiện. Chẳng phải vì thân phận hay tu vi của ả, mà bởi vì Yêu Nguyệt Chân Nhân diễm danh lan xa.

Chỉ thấy từ phương xa, có bốn tên Nhất phẩm nữ tu cõng lấy một chiếc kiệu đang chầm chậm lướt tới gần hội trường, mỗi lúc đi tới đâu, hương hoa thơm ngát theo tới đó.

Từ trong kiệu bước ra một nữ tử bề ngoài vô cùng phong tình l·ẳng l·ơ.

Y phục đen tuyền bó sát người, phác họa rõ từng nét thân hình quyến rũ, dung mạo kiều diễm, dáng điệu thướt tha, hai cánh tay như ngó sen ngọc lộ hẳn ra, trên cổ tay nhẵn mịn đeo hai chiếc vòng màu bạc, da dẻ trắng ngần, đôi chân thon thả, lưng ong mông mẩy, ả mang một đôi hài ngọc, để lộ cả mười ngón chân nhỏ nhắn nghịch ngợm ra ngoài.

Hàng mày phượng như trăng khuyết, đôi mắt đẹp đến hồn xiêu phách lạc, long lanh ngấn nước tựa hồ ẩn chứa vạn điều phong tình, sống mũi thanh tú, đôi môi phả ra hương thơm ngọc lan, gò má trắng nõn lại càng đẹp hơn.

Vóc dáng nhỏ nhắn, như cành liễu, gió nhẹ thoảng qua cũng có thể bẻ gãy được.

Dưới khóe mắt ả điểm một nốt ruồi lệ bằng hạt gạo, càng khiến cho vẻ hồ mị tăng thêm mấy phần.

Ả đứng trước hội trường, trên má phảng phất chút sắc hồng xuân tình, khiến người ta mơ màng không nguôi.

Yêu Nguyệt Chân Nhân có thể nói là nữ nhân yêu mị đến tận trong xương tủy, dù chỉ đứng ở đó, không cần động tác gì, cũng đủ để khiến phần lớn nam tử trong hội trường, bất luận già trẻ, đều không cầm lòng được, nuốt nước bọt, hơi thở chợt trở nên dồn dập.

“Hừ” Ngay cả Đạo Hạnh Chân Nhân và Thanh Hải Chân Nhân khi nhìn thấy ánh mắt long lanh kiều mị của ả, đều phải thất thần hồi lâu. May mắn nghe Từ Hàng Chân Nhân bên cạnh hừ nhẹ một tiếng, mới mặt già ửng đỏ đi lên đón tiếp.

Thu lễ trưởng lão vừa nuốt nước bọt vừa hô lớn: “Bách Hoa Cung dâng tặng một giọt Long Hương”

Ặc! Bách Hoa Cung không hổ là nổi tiếng d·â·m tông, ngay cả tặng lễ cũng là loại đồ vật này.

Long Hương là nước bọt của rồng cái trong lúc giao hợp mà tiết ra, nữ nhân chỉ cần sử dụng, liền tỏa ra một loại mùi hương mê người câu dẫn nam nhân, mười ngày nửa tháng chẳng tiêu tan. Yêu Nguyệt Chân Nhân tặng đồ vật này, rõ ràng không có ý tốt.

Chương 94: Không Có Ý Tốt