Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 96: Tế Vũ Lâu
Đại lễ diễn ra suốt cả buổi sáng, tới giữa buổi chiều mới chính thức bế mạc. Kế vị đại điển vừa kết thúc, các phương thế lực cũng không vội rời khỏi Xích Hỏa Thành, mà tự mình tìm kiếm khách sạn, trạch viện lưu lại, nhân dịp này gặp gỡ, thăm hỏi nhau.
Dù sao, thật lâu mới một lần tụ hợp nhiều cường giả từ khắp bốn phương như thế, đây chính là cơ hội tốt để cùng nhau luận đạo.
Cũng có một số kẻ ở lại Xích Hỏa Thành, mục đích là để tìm hiểu tin tức của Bạch Ma lão tổ, hòng g·iết người đổi thưởng.
Đáng tiếc, Xích Tuyết vì lo lắng cho sự an toàn của Khương Ly liền sắp xếp hắn đến ở trong Tế Vũ Lâu. Tế Vũ Lâu là trụ sở của Xích Hỏa Thần Cung, đáng lý ra một người ngoài như hắn không có khả năng sinh sống ở bên trong. Nhưng Xích Tuyết là cung chủ, nàng quyết định không ai dám phản đối. Thế là Khương Ly liền đường hoàng trú chân ở trên tầng ba mươi ba, khiến rất nhiều võ giả hâm mộ, ghen ghét.
Khương Ly trốn trong Tế Vũ Lâu không ra, đám người Trọng Huyền Vương đúng là khó có cơ hội xử lý hắn, nên chỉ có thể hậm hực chờ đợi. Nào biết, ba ngày nữa hắn sẽ ngồi truyền tống trận, rời khỏi ngoại vực. Cho nên chuyến đi này của đám thợ săn tiền tiền thưởng, chú định sẽ không công mà lui.
Khương Ly trợ giúp Xích Tuyết tham gia đoạt đích chiến, thậm chí còn giúp nàng dành chiến thắng. Xích Hỏa Thần Cung cũng không hề nuốt lời, đồng ý trước giờ mở ra Thượng Cổ Truyền Tống Trận đến Thiên Nhai Đảo.
Thượng Cổ Truyền Tống Trận, mỗi lần mở ra cần tốn hao nhân lực, vật lực cực kỳ khủng bố, cho nên mười tám tòa ma thành và Thiên Nhai Hải Các từng cùng quy ước, mười năm mới có thể mở Truyền Tống Trận một lần. Khoảng cách lần mở ra tiếp theo còn hơn một năm, nhưng Xích Hỏa Thần Vương đã chủ động lên tiếng, bên phía Thiên Nhai Hải Các đành phải châm chước, cho phép truyền tống sớm hơn.
Tất nhiên, Xích Hỏa Thành phải bỏ ra chút ít đại giới để bồi thường tổn thất, còn đại giới là gì, Khương Ly hoàn toàn không rõ.
Thời gian chuẩn bị khởi động Truyền Tống Trận là ba ngày, ba ngày sau hắn sẽ lên đường rời khỏi ngoại vực, vượt qua Thương Mang Hải, tiến vào thần bí Thiên Nhai Đảo.
Ba ngày chờ đợi, Khương Ly chẳng có chuyện gì làm, liền ngồi trong tư cung của Xích Tuyết, lẳng lặng tiềm tu.
….
Lúc này, trên vọng thiên đài, Xích Hỏa Thần Vương khoanh hai tay trước ngực, thần sắc bình tĩnh quan sát toàn bộ Xích Hỏa Thành.
Bên cạnh ông ta là Xích Tuyết.
Hai người bọn họ đã đứng đó chừng ba khắc, chưa từng nói lời nào, dù sao từ trước nên nay, mặc dù cha con nhưng cả hai chưa từng nói chuyện với nhau quá mười câu, bầu không khí có chút xấu hổ.
Hồi lâu, Xích Tuyết mới nhẹ hỏi: “Phụ Vương, ngươi phải rời đi thật sao?”
“Đúng vậy!” Xích Hỏa Thần Vương trầm giọng đáp: “Tu vi của ta hiện tại đã đạt đến cực hạn, cần phải đi tìm kiếm con đường đột phá. Quá trình này nhanh thì mười hai mươi năm mà lâu thì mất cả trăm năm. Đến khi đó, không có ta tọa trấn Xích Hỏa Thành, con có tự tin trụ vững không?”
“Tuyết nhi tự tin!” Xích Tuyết ánh mắt sáng rực, cao giọng nói.
“Tốt” Xích Hỏa Thần Vương mỉm cười nhìn nàng. Vốn dĩ ông ta cũng không coi trọng Xích Tuyết, cũng chưa từng nghĩ, nàng sẽ dành thắng lợi. Nhưng thời gian qua chứng kiến được sự trưởng thành của nàng, để Xích Hỏa Thần Vương đã thay đổi cách nhìn.
Ông ta mơ hồ nhận ra, trong chín người con của mình, Xích Tuyết mới là người thừa kế phù hợp nhất.
Vung tay áo, trước mặt Xích Hỏa Thần Vương chợt xuất hiện mười giọt tinh huyết tỏa ra nồng nặc yêu khí. Trong đó có hai giọt màu hoàng kim, một lớn một nhỏ và tám giọt màu đỏ thẫm.
“Đây là?” Xích Tuyết kinh ngạc há miệng.
“Bản mệnh tinh huyết của Xích Hỏa Tước Tộc cao tầng, bên trên mỗi giọt tinh huyết, ta đều đã lạc ấn lên cấm chú. Con hãy đem chúng nó luyện hóa. Chỉ cần nắm giữ những tinh huyết này, có thể điều khiển Xích Hỏa Tước Tộc. Đương nhiên, một chút lợi ích cũng phải cho. Cách dùng người như thế nào, phụ Vương sẽ không dạy dỗ, con phải tự mình lĩnh hội”
“Cảm tạ phụ Vương!” Xích Tuyết tiếp nhận mười giọt tinh huyết, ánh mắt cảm kích nhìn cha mình. Nàng mặc dù tự tin vào bản thân, nhưng nghe nói Xích Hỏa Thần Vương sắp rời đi, còn có chút bồn chồn. Nhưng giờ Xích Hỏa Thần Vương đã chuẩn bị trợ lực cho nàng rồi. Mọi lo lắng lập tức đều bị quét sạch.
“Chẳng hay phụ Vương khi nào sẽ rời đi?”
“Nhanh thôi, đợi bổn Vương gặp mặt một vị cố nhân xong, ta sẽ xuất thành”
“Vâng! Như vậy, Tuyết nhi chúc ngài thượng lộ bình an, sớm ngày đột phá Ngũ phẩm Chân Vương!” Xích Tuyết nhỏ giọng.
Xích Hỏa Thần Vương gật đầu, dặn dò thêm mấy câu, liên hóa thành môt đạo hồng quang biến mất tại chỗ.
“Tiểu Hoàn, A Phi!”
“Tiểu thư!” Đang chờ bên ngoài Tiểu Hoàn và A Phi cung kính tiến vào.
“Các ngươi trở về biệt viện, chuyển cây Nhị phẩm Linh Lan đến đây cho ta”
“Tuân lệnh thưa tiểu thư”
“Ừm” Xích Tuyết khoát tay, tiếp theo liền ngồi xuống, chậm rãi luyện hóa tinh huyết của đám Xích Hỏa Tước Tộc.
…….
Trời nhá nhem tối, đường phố trung tâm Xích Hỏa Thành vẫn náo nhiệt đông đúc, có đôi nam nữ ôm theo một chậu phong lan vừa đi vừa nói chuyện.
“A Phi ca ngươi phải rời khỏi Xích Hỏa Thành thật sao?” Tiểu hoàn ôm chậu hoa, một bên rầu rĩ nói.
“Đúng thế!” A Phi thở dài nói “Tiểu thư bây giờ đã là cung chủ, mà ta chỉ là một gã Ngọc Mệnh võ giả, không xứng làm th·iếp thân hộ vệ cho nàng...”
“Lần này đi theo Bạch tiền bối tới Thiên Nhai Hải Các, chính là một cơ hội, đợi ta đột phá thành công trở về…đến khi đó…muội nguyện ý làm thê tử của ta sao?”
“Hừ...Không để ý tới huynh!” Tiểu Hoàn mặc nhỏ đỏ bừng, bước nhanh về phía trước, trong lòng mừng thầm.
Chỉ là nàng không chú ý liền đụng phải một người.
Ngẩng mặt nhìn lên, đó là một gã nữ tử mặc váy đen bó sát người, sắc mặt kiều diễm ướt át, toàn cơ thể tỏa ra mùi thơm ngát. Mà đang đuổi theo A Phi, cũng ánh mắt đờ đẫn nhìn nữ nhân này.
….
Tế Vũ Lâu
Nơi đây mặc dù là tổng bộ của Xích Hỏa Thần Cung, nhưng thủ vệ ở cửa chính lại chỉ có hai gã Ngọc Mệnh cảnh võ giả. Bởi lẽ, không có bất kỳ võ giả nào ăn gan hùm mật gấu, dám tới đây làm loạn.
Lúc này, từ trong phố xá đông đúc, có một cô gái ôm theo chậu phong lan đi tới, bọn thủ vệ lập tức nhận ra, chào hỏi.
“Là Tiểu Hoàn cô nương ư? Sao hôm nay về trễ như vậy!”
“Tiểu thư bảo ta đến biệt viện cũ lấy chậu linh lan này cho nàng” TIểu Hoàn lên tiếng, giọng nói như tiếng chim hoàng oanh, vô cùng dễ nghe, để hai gã thủ vệ không tự chủ xao xuyến trong lòng.
“Ồ! A Phi huynh đệ đâu rồi, không đi cùng ngươi sao?”
“A Phi ca đang uống rượu với Lý thúc, Lý thúc ở biệt viện một mình buồn chán, nên huynh ấy ở lại bồi tiếp...Không nói chuyện với hai vị đại ca, ta phải nhanh đưa linh lan cho tiểu thư đây”
“Đúng đúng đúng! Cô nương mau vào đi, đừng để cung chủ đợi lâu!” Hai gã thủ vệ vội cuống quýt gật đầu.
“Cảm ơn hai vị đại ca!” Tiểu Hoàn cười nhẹ, nháy mắt một cái lắc mông nhỏ uyển chuyển đi vào.
“Tiểu Hoàn cô nương đi thong thả...” Hai gã thủ vệ trong lòng lâng lâng, đưa mắt nhìn nhau, thì thầm.
“Huynh đệ, ngươi có phát hiện hôm nay Tiểu Hoàn cô nương hơi chút khác lạ không?”
“Đúng vậy, bình thường chẳng chú ý, hôm nay mới thấy cô nương này quyến rũ như vậy, lúc nãy cô ta chỉ nháy mắt một cái, đã khiến tiểu huynh đệ của ta dựng đứng lên, suýt chút nữa xuất ra ngoài”
“Cùng cảnh ngộ, cùng cảnh ngộ... không hổ là th·iếp thân tỳ nữ của cung chủ, mẹ nó quá mê người”
……
Tiểu Hoàn bưng lấy chậu linh lan, rất quen thuộc mà đi tới truyền tống đài, lấy ra lệnh bài khảm lên ô thứ ba mươi ba.
Tế Vũ Lâu có ba mươi ba tầng, nhưng lại không hề lắp đặt cầu thang, mà sử dụng truyền tống đài.
Ở mỗi tầng sẽ có một khu vực truyền tống, chỉ cần dùng lệnh bài, khảm vào đúng ô, liền sẽ truyền tống đến đúng nơi.
Đương nhiên, mỗi tấm lệnh bài lại có những quyền hạn khác nhau.
Ví dụ bình thường đệ tử sử dụng lệnh bài màu trắng, chỉ có thể truyền tống từ tầng thứ nhất đến tầng thứ chín, tầng thứ ba mươi Nhiệm Vụ Điện và tầng thú ba mươi mốt Tàng Thư Điện.
Nhất phẩm Chấp Sự cầm lệnh bài màu đỏ, có thể truyền tống từ tầng thứ nhất đến tầng thứ mười chín, tầng thứ ba mươi và tầng thứ ba mươi mốt.
Nhị phẩm Trưởng lão cầm lệnh bài màu vàng, có thể truyền tống từ tầng thứ nhất đến tầng thứ hai mươi tám, tầng thứ ba mươi, tầng thứ ba mươi mốt và tầng thứ ba mươi hai Nghị Sự Điện.
Phó cung chủ cầm lệnh bài màu đen, có thể truyền tống đến tất cả các tầng, trừ tầng thứ ba mươi ba.
Mà cung chủ cầm lệnh bài màu tím, có khả năng điều khiển toàn bộ Tế Vũ Lâu, muốn đi đâu cũng được.
Nghe nói, Tế Vũ Lâu không đơn giản chỉ là một tòa tháp, mà còn là một kiện Thất chuyển Vương Binh.
Nghe nói, trăm năm trước, Xích Hỏa Thần Vương từng rút ra tòa tháp này làm thành v·ũ k·hí để trấn áp địch thủ...
Ngoài năm loại lệnh bài chính, thì Xích Hỏa Thần Cung cũng chế định ra một số loại lệnh bài khác, chỉ cho phép truyền tống đến một tầng cố định. Ví dụ lệnh bài của Tiểu Hoàn thì chỉ có thể truyền tống tới tầng ba mươi ba.
Lệnh bài vừa khảm vào trong khe hở, liền có một luồng trận quang đem nàng bao phủ lấy, Tiểu Hoàn chợt nhếch miệng cười lả lướt:
“Nghĩ trốn ở trong Tế Vũ Lâu, mà bổn cung không bắt được ngươi sao? hì hì hì”