Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 13: Khiếp Sợ
Vừa rời khỏi Bạch Ngọc Đình, đã thấy Trần phu tử đang chờ đợi hắn ở trước vườn đào.
Khương Ly đối với ông ta thi lễ một cái, mà Trần phu tử cũng nhàn nhạt gật đầu, tựa hồ không muốn nhiều lời cùng hắn.
Rời khỏi Thiên Nhai Hải Các, một đường trở về Đan Phường, trong đầu Khương Ly hiện lên từng dòng suy nghĩ mông lung.
Lời của Trường Thanh Đế Quân ban nãy, cũng phần nào đó tác động đến tâm trí của Khương Ly, khiến hắn đại khái hiểu rõ về cục diện của võ giới hiện tại. Toàn bộ thế gian là một bàn cờ lớn, do một đám đại năng đánh với nhau, những người còn lại chỉ là quân cờ mà thôi. Có những kẻ lúc chưa sinh ra, đã bị tính toán, nhân sinh vận mệnh bị người khác thao túng trong lòng bàn tay. Cả đời nhân duyên, ân toán tình cừu đều là người khác sắp đặt, tính toán.
Vậy hắn có phải cũng là một quân cờ của vị đại năng nào đó chăng? Không rõ!
Lần đầu tiên, Khương Ly cảm thấy hoang mang, nghi ngờ về cuộc đời mình, liệu những gì hắn trải qua trước kia, những gì hắn đạt được là ngẫu nhiên, hay là bị người khác xếp đặt từ trước. Mông lung, hoảng hốt, nghi hoặc, Khương Ly lửng thửng tiến về phía trước.
Đi được mấy bước, hắn chợt dừng chân, ngẩng đầu nở nụ cười nhàn nhạt.
Thì đã sao? Bị tính kế thì đã sao, trở thành quân cờ thì đã sao?
Chỉ cần hắn không ngừng tiến bộ, chỉ cần hắn đầy đủ mạnh mẽ, thì thế gian này ai làm gì được hắn. Trường Thanh Đế Quân nói muốn thoát khỏi số phận của quân cờ chỉ có thể gia nhập hàng ngũ người đánh cờ, hoặc đứng ở trên đỉnh thế gian, khiến không còn ai dám tính toán mình.
Nhưng ông ta còn chưa nói đến một phương pháp khác, đó chính là phá hỏng bàn cờ, hoặc g·iết c·hết người đánh cờ.
Hắn không quan tâm chuyện trong thiên hạ, chỉ muốn an ổn tu luyện, bảo hộ thân nhân của hắn. Trước giờ Khương Ly rất ít chủ động đi trêu chọc người khác, nhưng nếu có người dám đụng tới hắn, vậy thì chớ trách Khương Ly độc ác vô tình
Nếu có người dám tính toán hắn, tính toán người thân của hắn, vậy thì chờ cơ hội đem cả nhà kẻ ấy g·iết sạch sành sanh, đem tất cả những thứ liên quan đến đối phương xoá bỏ, thế là xong.
Ừm! Khương Ly hơi nheo mắt, nâng tay ngưng tụ một sợ nhân quả tuyến.
Nhân quả tuần hoàn không bao giờ dứt, làm sao để chặt đứt nhân quả, hủy sạch nhân quả.
Đáp án có hai cái.
Một là dùng bảo vật che lấp thiên cơ, ngăn cách nhân quả.
Mà hai là câu nhân quả.
Câu nhân quả là gì?
Câu nhân quả, cũng giống như người nông dân câu cá. Nhưng thứ cần câu không phải là cá mà là nhân quả.
Một người sở dĩ tồn tại, là bởi vì kẻ đó được người thân, kẻ thù, bạn bè nhận biết, tiếp xúc, nhớ rõ đến hắn là ai. Vậy nếu bằng cách nào đó, tất cả những thứ này bị câu đi, để tất cả thế gian đều lãng quên hắn, rồi ra tay g·iết c·hết. Kia chẳng phải đã không còn dính nhân quả rồi hay sao.
Ừm! Khương Ly sững sờ đứng tại chỗ, hắn cuối cùng cũng biết được diệu dụng Nhân Quả Chân Ý, đáng tiếc đây chỉ là lý thuyết, còn vận dụng thế nào, cần phải khai phá thêm.
….
Dược Các, tứ hợp viện.
Buổi sáng sớm, Tiêu Chiến và Tiêu Ảnh phong trần mệt mỏi trở về. Hai người bọn họ mấy ngày nay tập trung khảo hạch luyện đan sư, bất đắc dĩ bỏ lỡ một lần Đế Quân giảng đạo.
Trên ngực mỗi người đeo một tấm huy chương, huy chương của Tiêu Chiến có ba vòng tròn, còn huy chương của Tiêu Ảnh có bốn vòng tròn. Ba vòng tròn tượng trưng cho tam chuyển luyện đan sư, bốn vòng tròn tượng trưng cho tứ chuyển luyện đan sư. Còn về phẩm cấp là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, hay đỉnh cao thì sẽ dựa vào màu sắc mà phân chia. Trong đó hạ phẩm có màu trắng, trung phẩm có màu vàng, thượng phẩm có màu tím và cực phẩm có màu đen.
Huy chương của Tiêu Chiến có ba vòng tròn màu đen, vậy y là tam phẩm đỉnh cấp luyện đan sư.
Mà huy hiệu của Tiêu Ảnh có bốn vòng tròn màu trắng, vậy Tiêu Ảnh là một vị tứ chuyển hạ phẩm luyện đan sư.
Tứ chuyển luyện đan sư, không cao nhưng cũng không hề thấp, ở Thiên Nhai Đảo xem như có chỗ đặt chân.
Nếu tiến vào các thế lực lớn như Đan Các hay Dược Các, đủ để làm chấp sự, còn gia nhập các thế lực nhỏ hơn thì chính là cấp bậc trưởng lão.
Luyện Đan Sư là một trong những nghề nghiệp dễ dàng kiếm tiền nhất, chỉ đứng sau nghề... ăn c·ướp…khụ khụ…
Hai người Tiêu Chiến và Tiêu Ảnh vừa mới từ bên ngoài cổng đi vào, liền chứng kiến Khương Ly đang chậm rãi đánh quyền.
Động tác của hắn rất chậm, thần sắc lại vô cùng chuyên chú, chiêu thức đóng mở cẩn thận, nghiêm túc. Mặc dù bọn họ cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy Khương Ly luyện tập bộ quyền pháp này, nhưng trước giờ lại chưa từng để ý.
Lúc ở trong Xích Hỏa bí cảnh, cứ mỗi buổi sáng sớm, Khương Ly và Xích Tuyết đều sẽ cùng nhau luyện quyền, động tác chậm rãi nhẹ nhàng. Nên bọn họ đều cho rằng hai người đang thư giãn gân cốt sau khi đả tọa tu luyện mà thôi.
Chỉ là hiện tại lần nữa nhìn thấy Khương Ly tập luyện, thần sắc của cả hai chợt thay đổi.
“Có chút không đúng!” Vốn kín tiếng Tiêu Ảnh mở miệng.
“Đúng vậy! Bạch đạo hữu đánh bài quyền này tựa hồ rất cố sức!” Tiêu Chiến trầm giọng nói. Lấy nhãn lực của hai người có thể nhìn thấy, khắp người Khương Ly bắp thịt căng cứng đến tận cùng, dưới hai chân của hắn cũng ẩm ướt, rõ ràng là bởi vì mồ hôi chảy xuống, làm ướt mặt đất.
Thông qua ánh sáng le lói từ phương đông, cả hai dễ dàng thấy rõ, trên mặt, trên trán, trên da thịt khắp người Khương Ly, có từng giọt mồ hôi trong suốt đang nhanh chóng thành hình, hội tụ rồi chảy xuôi.
Động tác đánh quyền nhìn thì cực kỳ chậm rãi, lại dường như vô cùng trầm trọng, mỗi một bước bước ra, đều khiến mặt đất run rẩy một lần.
Hơn Khương Ly là nhị phẩm Chân Nhân, cường độ thân thể cường hãn bọn họ là biết đến, nhưng mỗi lần đánh ra một quyền lại vô cùng cố hết sức, hiển nhiên là đang chịu đựng áp lực cực kỳ cường đại.
Chỉ là từ bên ngoài nhìn thoáng qua, Khương Ly đang thi triển chẳng qua là một bài quyền thông thường nhẹ nhàng, thậm chí chẳng khác nào bài tập dưỡng sinh, sao lại có uy lực như thế.
Quan sát kỹ càng hơn, hai vị cao thủ đều nhận ra, Khương Ly đang phải chịu một áp lực kinh người, một thân huyết nhục căng cứng, tích chứa lực lượng khủng bố. Nhưng lực lượng này dưới áp lực vô hình nào đó, bị áp chế trong nội thể, không cách nào thoát ra ngoài
Hoặc là nói, sức mạnh thân thể của hắn, đang đối kháng áp lực này, nhục thân của hắn chính là điểm phân giới để duy trì thế cân bằng
Áp lực này từ đâu đến?
Tiêu Chiến và Tiêu Ảnh liếc nhìn nhau, đều chấn động thật mạnh, không hẹn mà cùng thả ra thần thức, tập trung trên người Khương Ly, nhắm hai mắt lại, đặt mình vào hoàn cảnh đó mà cảm thụ
Cảm giác truyền đến như có như không, nương theo động tác của Khương Ly, Tiêu Chiến và Tiêu Ảnh dần đem thần thức của mình dung nhập vào bốn phía.
Dựa theo từng quyền từng quyền, chậm rãi thấy rõ huyền diệu trong đó
Cảm đồng thân thụ!
Đoàng
Cảm giác giống như trời sập xuống, dường như toàn bộ không trung đều đè trên người mình.
Rầm...
Một tiếng động kịch liệt truyền ra, nơi mà hai vị cao thủ đang đứng đột nhiên lún xuống
Rạn nứt như mạng nhện, khếch tán ra bốn phương tám hướng.
Tiêu Chiến và Tiêu Ảnh trợn mắt lên, vô cùng kinh hãi, trong lòng tràn đầy hoảng sợ, một thân chân lực không tự chủ được bắt đầu vận chuyển, điên cuồng ngăn cản uy lực đang gia tăng của trời đất.
Nào biết uy lực kinh khủng hai người vừa cảm nhận được trong nháy mắt liền biến mất.
Toàn lực bùng nổ, nhưng không có điểm giải phóng, chân lực mênh mông trong người nổ bung.
Hai tiếng kêu đau đớn vang lên, sắc mặt Tiêu Chiến và Tiêu Ảnh đều tái đi, lui về sau mấy bước.
Ọc...
Hai người đồng thời nôn ra một ngụm máu tươi, lúc này cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều.
Khương Ly bỗng nhiên quay đầu, không khỏi nhíu mày.
Thời điểm hắn thi triển Hoành Thiên Quyền, tuy rằng cũng biết hai người này đứng ở sau lưng, cũng cảm nhận được bọn họ thả ra thần thức điều tra mình, nhưng Khương Ly vốn không nghĩ tới sẽ dẫn đến hậu quả ác liệt như vậy
Chưa có ai rình hắn khi hắn thi triển Hoành Thiên Quyền, hơn nữa lại tận tường cảm nhận áp lực mà hắn phải chịu đựng
Nhất thời phản ứng không kịp, hai vị cao thủ đã b·ị t·hương
Vội vàng thu quyền cước, cấp tốc đi đến trước mặt bọn họ, dò hỏi:
“Các ngươi không sao chứ?”
Tròng mắt của Tiêu Chiến và Tiêu Ảnh run rẩy, không để tâm tới v·ết t·hương của chính mình mà nhìn chằm chằm Khương Ly như nhìn quái vật, vẻ mặt không thể nào tưởng tượng nổi.
Áp lực vừa mới cảm nhận được kia, tuyệt đối không phải là giả.
Hai người đều cảm nhận được, làm sao có thể làm giả được?
Nhưng dưới áp lực khủng bố kia, không ai có thể ngăn cản được, Bạch đạo hữu rốt cuộc làm sao có thể bình an vô sự.
Trong lúc nhất thời, Tiêu Chiến và Tiêu Ảnh đều kh·iếp sợ vô cùng.