Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 34: Nguyên Khí Xói Mòn
“Bạch đạo hữu, có g·iết hay không?” Tiêu Chiến gác đại đao sau gáy, lạnh lùng đảo qua mấy tên môn nhân còn sót lại của Ngọc Đỉnh Cung, quay đầu hỏi hắn.
“Kẻ nên c·hết đều đ·ã c·hết, tha cho bọn họ một con đường sống đi!” Khương Ly khoát tay đáp, tiếp theo đưa mắt nhìn về phía bên ngoài hạp cốc cất giọng:
“Mấy vị cũng xin mời hiện thân!”
“Hử!” Đám Tiêu Chiến nhíu mày, cầm lấy v·ũ k·hí đề phòng nhìn về phương hướng mà Khương Ly ám chỉ.
Chỉ thấy từ trong rừng cây chầm chậm bước ra hai người, một người đàn ông cao to lực lưỡng cùng một tên mỹ phụ dáng người đẫy đà, nóng bỏng. Hai người này Khương Ly nhận ra, tựa hồ là môn nhân của Tinh Tú Phái và Hợp Hoan Tông.
Bọn họ cùng Ngọc Đỉnh Chân Nhân giống nhau đều là Chuẩn Vương cường giả. Lúc trước bị Khương Ly cự tuyệt, nhưng lại chưa từ bỏ ý định. Nhìn thấy Ngọc Đỉnh Cung muốn g·iết người, liền lặng lẽ đi theo sau, chờ đợi hai bên lưỡng bại câu thương, xông ra kiếm một chén canh.
Không nghĩ đám người Khương Ly lại mạnh mẽ quá đáng như vậy, Ngọc Đỉnh Cung gần như dốc hết toàn bộ lực lượng lại vẫn b·ị đ·ánh cho tan đàn xẻ nghé, quá kinh tâm động phách.
Một tên Chuẩn Vương cường giả, bị tên thanh niên mặc áo trắng này dễ như ăn cháo g·iết c·hết, ngay cả sử dụng Bản Mệnh Chân Thân rồi, vẫn như cũ bị đấm thành sương máu. Nhìn hắn xử lý Ngọc Đỉnh Chân Nhân người cực kỳ nhẹ nhỏm, hiển nhiên là chưa thể hiện ra toàn bộ bản lãnh. Kia chẳng phải nói, đối phương cũng có thể dễ dàng g·iết c·hết chính mình rồi ư.
Càng khiến cho bọn họ cảm thấy kinh dị, đó là tu vi của Khương Ly vẻn vẹn mới nhị phẩm trung kỳ, hơn nữa nhìn khí tức, tựa hồ vừa đột phá không bao lâu. Nhị phẩm trung kỳ lại g·iết Chuẩn Vương như g·iết c·h·ó, cũng chẳng biết hắn là yêu nghiệt chui ra từ thế lực lớn nào.
Trận chiến vừa kết thúc, hai người vừa dự định âm thầm rời đi, ai ngờ Khương Ly cảm giác vô cùng nhạy bén, từ lâu đã phát hiện ra hành tung của bọn mình.
Khiến cho sắc mặt của hai vị cường giả đều có chút xấu hổ.
“Hai vị đạo hữu tên hiệu là gì?” Khương Ly thản nhiên hỏi.
“Lão phu Đinh Xuân Hóa”
“Nô gia Sát Cửu U”
“Tại hạ Bạch Phàm, gặp qua hai vị!” Khương Ly cười nhẹ chắp tay, híp mắt đánh giá hai tên cường giả một lượt. Ánh mắt của hắn không bao hàm sát ý, nhưng sắc bén như dao, chiếu lên người Đinh Xuân Hóa và Sát Cửu U, lại khiến cho bọn họ nổi cả da gà.
“Ngọc Đỉnh Chân Nhân này thực lực chẳng ra sao, tuy nhiên hắn có quan hệ tương đối thân cận với một vị phó minh chủ trong Bách Tông Liên Minh. Đạo hữu lần này g·iết hắn, nhất định sẽ kinh động tới vị kia…” Đinh Xuân Hóa trầm ngâm đôi chút mở miệng.
“Bách Tông Liên Minh? Phó minh chủ?”
“Bạch đạo hữu mới đến hẳn là chưa rõ. Nơi này gọi là Thất Lạc Huyền Giới, địa vực rộng lớn, có thể so với một cái ma châu ở Loạn Ma Vực. Trong Thất Lạc Huyền Giới tồn tại hơn trăm cái tông môn lớn nhỏ, trực thuộc sự quản hạt của Bách Tông Liên Minh. Giống như Giao Hợp Tông, Tinh Tú Phái hay Ngọc Đỉnh Cung đều không ngoại lệ”
“Còn Minh Chủ, Phó Minh Chủ thì là để ám chỉ mấy vị cường giả đứng đầu Bách Tông Liên Minh. Hiện tại Bách Tông Liên Minh có một vị Minh Chủ, ba vị phó Minh Chủ. Tất cả đều là Chân Vương đại tu”
Bên cạnh Sát Cửu U lên tiếng giải thích.
“Thì ra là như vậy!” Khương Ly thì thào, lạnh nhạt nói: “Bạch mỗ trước giờ ít khi chủ động xúc phạm người khác, nhưng nếu có người thích tự tìm phiền phức, thì ta cũng sẽ không nhân từ nương tay!”
Lập tức, cả Đinh Xuân Hóa lẫn Sát Cửu U đều cả kinh trong lòng. Bọn họ vừa nói lời kia, tuy là đang tiết lộ chút tình báo cho Khương Ly, nhưng kỳ thực là đang muốn thử xem thái độ của hắn. Bây giờ gặp Khương Ly ngay cả Chân Vương cảnh cũng không e ngại chút nào, liền biết chính mình tựa hồ đánh giá thấp bản lãnh của đối phương rồi.Vội vã dập tắt tất cả ý đồ xấu ở trong lòng.
Khương Ly chợt hỏi: “Hôm nay các vị vì sao lại biết chúng ta sẽ đến Thất Lạc Huyền Giới? Hơn nữa còn nhiệt tình tiếp đón như vậy?”
“Chuyện này…” Hai tên cao thủ liếc mắt nhìn nhau. Đinh Xuân Hóa ho khan nói: “Thật không dối gạt đạo hữu, sở dĩ chúng ta biết được các vị sẽ tới Thất Lạc Huyền Giới là bởi vì lão Minh Chủ truyền tin. Cũng chính lão Minh Chủ đã dùng thần thông tiếp dẫn chư vị tới đây”
“Như vậy sao?”
“Còn chuyện chúng ta vì sao lại nhiệt tình tiếp đón chư vị, là có hai nguyên do”
“Nguyên do gì?” Khương Ly cau mày.
“Đầu tiên là vì Nguyên Thạch”
“Nguyên Thạch?” Nghe tới nguyên nhân này, không chỉ Khương Ly, mà cả đám Tiêu Chiến cũng giật mình, cổ quái.
“Rất bất ngờ đúng không?” Sát Cửu U cười khổ bảo.
Bốn người Khương Ly đều gật đầu.
“Nguyên do này nhìn như buồn cười nhưng lại là sự thật” Sát Cửu U vươn tay cuốn lấy một đám nguyên khí ở trong lòng bàn tay, giải thích: "Đạo hữu hẳn là có thể thấy được, nguyên khí ở Thất Lạc Huyền Giới cũng không nồng đậm cho lắm, tương đương với hạ cấp võ vực"
“Đúng thế!”
“Thực ra, trước đây nồng độ Nguyên Khí ở nơi đây vô cùng dày đặc, so với Thiên Nhai Đảo còn dày đặc hơn gấp nhiều lần, quả thực là một nơi động thiên phúc địa. Chỉ có điều theo thời gian trôi qua, Nguyên Khí dần dần xói mòn, hơn nữa càng về sau tốc độ xói mòn càng nhanh”
“Theo lão Minh Chủ tính toán, chừng ba mươi năm nữa, nguyên khí ở trên Thất Lạc Huyền Giới sẽ hoàn toàn biến mất, đến khi đó không có Nguyên Khí duy trì, tu vi của tất cả mọi người sẽ dần dần rút lui, cuối cùng trở về phàm cảnh”
“Cho nên tất cả các thế lực ở đây đều cực kỳ coi trọng Nguyên Thạch!”
“Trong Thất Lạc Huyền Giới không có mỏ Nguyên Thạch ư?” Tiêu Chiến nghi ngờ hỏi.
“Không có!” Đinh Xuân Hóa thở dài nói: “Hiện tại, Nguyên Thạch ở trong Thất Lạc Huyền Giới đều là do võ giả từ bên ngoài mang vào, ở trong này đừng nghĩ tìm được bất kỳ một khối nào”
“Hiện tại Nguyên Khí vẫn còn, mọi người vẫn có thể tu luyện, đợi khi nguyên khí cạn kiệt, muốn bảo tồn tu vi chỉ có thể dựa vào Nguyên Thạch, cho nên tất cả các thế lực mới coi trọng những người vừa đến từ bên ngoài như thế, đều hi vọng từ trên người của bọn họ chiếm được Nguyên Thạch”
Khương Ly gật đầu, xem như rõ ràng, trong lòng cũng hiểu Ngọc Đỉnh Chân Nhân vì sao lại hưng sư động chúng dẫn người chặn g·iết bọn mình. Lý do Khương Ly học trộm võ công của Lý gia là lấy cớ mà thôi, mục đích thật sự là để g·iết người c·ướp c·ủa đi. Hắn chợt nheo mắt cười như không phải cười nhìn qua Đinh Xuân Hóa và Sát Cửu U. Hai tên Chuẩn Vương cường giả này âm thầm quan sát ở xa, nói không chừng là dự định chơi trò trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi đi. Quả nhiên đều không phải thứ tốt lành gì!
Khương Ly nhếch miệng cười cười, cũng không nói phá ra mà hỏi:
“Nơi đây không có đường ra sao?”
Đinh Xuân Hóa và Sát Cửu U lần nữa nhìn nhau, lắc đầu bảo: “Vấn đề này, chúng ta không rõ, có lẽ có, có lẽ không. Hai người chúng ra mặc dù là Chuẩn Vương cảnh, nhưng ở trong Thất Lạc Huyền Giới lại chưa tính là nhân vật hiển hách gì. Hơn nữa, cho dù là thật có đường ra thì hẳn cũng chả dễ dàng ra ngoài như vậy, nếu không mấy vị Chân Vương lão quái kia đã sớm rời đi rồi, cần gì một mực ở lại nơi này chịu khổ như thế”
Nghe lời ấy, sắc mặt của Khương Ly hơi trầm xuống khẽ hỏi:
“Nguyên do thứ hai đâu?”
“Chuyện này phải kể đến hơn mười năm trước, trước đó, mỗi lần Minh Chủ truyền tin có người ngoại lai sắp đến Thất Lạc Huyền Giới, chúng ta sẽ trực tiếp chặn đường vây c·ướp, hoặc là g·iết người đoạt bảo, hoặc là bắt ép đối phương giao ra phần lớn Nguyên Thạch tích trữ mới cho đi đi.”
“Ai ngờ mười năm trước, có một vị nữ Chân Vương dẫn theo môn hạ đệ tử chạy vào đây. Tất cả mọi người chứng nào tật nấy, nhảy ra đánh c·ướp. Lại đá phải tấm sắt, vị Chân Vương kia đại phát thần uy đem tất cả mọi người đánh cho tơi bời hoa lá”
“Về sau, đối phương gia nhập Bách Tông Liên Minh trở thành phó minh chủ, đặt ra quy củ. Các tông môn trong giới muốn chiếm Nguyên Thạch, chỉ có thể mời chào, lừa lọc, không được g·iết người c·ướp c·ủa, trừ phi là ân oán cá nhân. Nếu không sẽ bị t·rừng t·rị nghiêm khắc”
"Hắc!" Khương Ly nhếch miệng. Hơi chút thương hại đám thuyền khách kia, nghe lời ngon ngọt gia nhập tông môn, cuối cùng sẽ rơi xuống hạ tràng bị t·rấn l·ột sạch sẽ, trở thành kẻ nghèo khó.