Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 52: Mộng Giới
Thuyền gỗ chầm chậm trôi theo dòng nước tiến về giữa Thụy Hồ.
Trong mắt hai người U Minh Nhị Lão, Thụy Hồ là một hòn đảo nhỏ nguyên khí dày đặc, vô cùng thần bí. Nhưng trong mắt Khương Ly, thì lại là một con cự thú khổng lồ, cổ lão. Mặc dù nó đang ngủ say, nhưng trên thân tỏa ra kinh thiên uy áp vẫn như cũ khiến hắn hít thở khó khăn.
“Đã đến nơi, mời đạo hữu lên đảo!”
“Ừm!” Khương Ly gật đầu tung người rời khỏi thuyền gỗ, từ từ hạ xuống mai rùa khổng lồ, nhưng điều kỳ lạ là ngay khi hắn vừa đạp lên lưng Huyền Vũ, thì uy áp ban nãy chợt biến mất chẳng còn chút dấu vết, tựa như ảo giác vậy.
Không, không phải ảo giác, đưa mắt nhìn xuống dưới chân, trên lưng Huyền Vũ được bố trí một cái trận đồ vô cùng phức tạp và ảo diệu. Chính tòa trận đồ này đã che giấu uy áp của Huyền Vũ, cũng như tạo nên huyễn cảnh xung quanh.
Huyễn trận lừa dối được người khác, nhưng tinh thần lực của Khương Ly quá mạnh nên không lừa dối được hắn.
Đi thêm mấy bước, thông qua sương mù mờ mịt, hắn mơ hồ có thể thấy được một người đang ngồi xếp bằng ở trên mặt đất.
Đối phương hẳn là Huyền Vũ Vương đi, Khương Ly âm thầm suy tư. Đúng lúc này, từ bên kia bỗng nhiên truyền đến một tia lực lượng thần hồn tinh thuần mà cuồn cuộn, hội tụ thành hình dáng một thanh trường mâu, đâm thẳng tới thức hải của hắn.
Khương Ly tuy rằng b·ị đ·ánh lén, nhưng phản ứng cũng rất nhanh, vội vàng thúc giục lực lượng thần hồn đón đỡ.
"Ầm..." Va chạm trong nháy mắt, Khương Ly cùng người kia đều hơi chấn động một chút.
Người kia trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, ngay sau ánh mắt vốn dĩ mờ đục không chịu nổi chợt lấp loé tinh quang, rồi được thu hồi nhanh chóng.
“Tiền bối là có ý gì?” Bất ngờ b·ị đ·ánh lén, Khương Ly cõi lòng lạnh lẽo, nhìn chằm chằm đối phương, trầm giọng hỏi.
“Tiểu hữu chớ nên khẩn trương" Người kia khàn khàn lên tiếng, giọng nói già nua trầm thấp.
“Vừa rồi bổn Vương chỉ muốn khảo nghiệm ngươi một chút thôi. Lại không nghĩ nhà ngươi có thể dưới tình huống bất ngờ, tiếp nhận năm thành lực lượng thần hồn của lão phu, ngược lại hiếm có. Nói rõ thần hồn của tiểu hữu mặc dù chưa bằng lão phu, nhưng lại vượt qua đồng lứa rất nhiều, thậm chí có thể so với tam phẩm Chân Vương. Chẳng trách ngươi có thể khám phá ra cảnh vật chân thật ở nơi đây”
“Ồ!” Khương Ly há miệng, không nói gì thêm, đối phương sử dụng năm thành lực lượng thần hồn, lại không nghĩ, hắn cũng đồng dạng sử dụng năm thành lực lượng. Từ ngày thần niệm đột phá Niệm Như Thác Đổ viên mãn, thần hồn của Khương Ly đã không hề thua kém Tứ phẩm sơ kỳ.
Nói như vậy, vị Huyền Vũ Vương trước mặt đúng là Tứ phẩm Chân Vương, chứ không phải Chuẩn Đế! Đoán được thực lực của lão ta, lòng kiêng kỵ của hắn giảm bớt rất nhiều, mặc dù vẫn như cũ e dè, nhưng lại không còn quá sợ hãi, bởi vì hắn nắm giữ lá bài tẩy có thể làm tổn thương đối phương.
“Tiền bối gọi ta đến đây, là có gì cần chỉ giáo ư?”
“Không có gì, lão phu vừa mới xuất quan, bắt gặp tiểu hữu thực lực hơn người, lấy làm hiếu kỳ mới mời ngươi tới gặp mặt, hiện tại thấy được chân thân, càng thêm cảm thấy hài lòng”
“Hài lòng!” Khương Ly âm thầm cảnh giác.
“Tiểu hữu chớ cần đề phòng ta như vậy, nếu bổn Vương muốn hại ngươi, lấy bản lĩnh của lão phu, ngươi đề phòng thêm cũng vô dụng” Huyền Vũ Vương cười nhạt nói.
“Sở dĩ gọi ngươi tới đây là có chuyện muốn nhờ ngươi hỗ trợ, nếu làm được thì ân oán giữa tiểu hữu và Huyền Vũ Tông xem như xóa bỏ được chứ?”
“Vãn bối tu vi thấp kém, sợ rằng không giúp được ngài cái gì?”
Huyền Vũ Vương lắc đầu bào: “Nếu là kẻ khác, coi như Âm Dương Nhị Lão thậm chí là ba vị Chân Vương khác, cũng chưa chắc đã giúp được lão phu, nhưng ngươi có thể...”
“Ồ”
“Nguyên nhân, chắc ngươi đã đoán được phần nào, chủ yếu là do thần niệm của ngươi mạnh mẽ, theo lão phu thấy, coi như Hợp Hoan lão tổ hay Tuyết Vương, lực lượng thần hồn cũng không sánh bằng ngươi. Mà muốn trợ giúp lão phu thì cần người có thần hồn mạnh mẽ cỡ ấy”
“Như vậy ư?” Khương Ly thì thào, âm thầm suy đoán, chưa rõ trong hồ lô của lão ta chứa đựng cái gì.
“Tiểu hữu đến Thất Lạc Huyền Giới bao lâu rồi?” Huyền Vũ Vương chợt đổi sang chuyện khác hỏi.
“Chừng nửa tháng!” Khương Ly thành thật đáp.
Huyền Vũ Vương thâm trầm nói: “Lão phu đã đến đây được hai ngàn năm. Hai ngàn năm trước, lão phu là Tứ phẩm sơ kỳ, hai ngàn năm sau lão phu vẫn là Tứ phẩm sơ kỳ. Hiện tại cốt linh của ta đã vượt qua hai ngàn sáu trăm tuổi, nếu không rời khỏi Thất Lạc Huyền Giới, không có biện pháp đột phá tu vi, sớm muộn gì cũng phải c·hết ở đây”
Khương Ly nhíu mày, chẳng biết lão ta nói những thứ này là ý gì, nhưng vẫn lặng yên lắng nghe.
“Không chỉ lão phu gặp phải tình trạng ấy, mà tất cả võ giả ở trong Thất Lạc Huyền Giới này, tu vi có thể tăng trưởng, nhưng lại khó lòng đột phá cảnh giới”
“Ừm!” Khương Ly trầm ngâm, chưa cho ý kiến. Dù sao hắn mới đến Thất Lạc Huyền Giới vẻn vẹn nửa tháng, nào đã kịp hiểu rõ phong thổ nơi này.
Huyền Vũ Vương nói tiếp: “Lão phu năm xưa cũng là nhân vật thiên kiêu, cốt linh sáu trăm tuổi đã đột phá Tứ phẩm Chân Vương. Căn cơ nội tình cực kỳ vững chắc, mà ngộ tính cũng hơn người. Nhưng đột phá Tứ phẩm trung kỳ mấy trăm lần, lại chưa một lần thành công. Vì vậy, ta bắt đầu điều tra, cuối cùng phát hiện ra một bí mật động trời”
Sắc mặt của ông ta chợt nghiêm túc, hai tròng mắt u tĩnh xuống, trầm giọng nói tiếp: “Sở dĩ tất cả võ giả ở trong Thất Lạc Huyền Giới chẳng thể đột phá cảnh giới, là bởi vì nơi đây không phải là một cái thế giới hoàn chỉnh, mà là…một tòa mộng giới!”
“Mộng giới...” Khương Ly chấn động tâm thần, chăm chú nhìn về phía Huyền Vũ Vương nói: “Ý của tiền bối là…?”
“Chính là ý tứ đó! Đây không phải là thế giới chân thật, mà chúng ta đang ở trong giấc mộng của một kẻ khác!” Huyền Vũ Vương mỉm cười, bởi vì lão bắt gặp vẻ chấn động trên khuôn mặt Khương Ly.
“Tiền bối có bằng chứng gì chứng minh sao?”
“Không có, đây là phỏng đoán của lão phu. Chủ nhân của toà mộng giới này, chính là đầu Huyền Vũ đang ngủ say dưới chân chúng ta, đây cũng là phỏng đoán.”
Khương Ly trầm mặt, cúi đầu nhìn xuống, trong lòng hơi hơi tin tưởng lời của lão ta.
“Nhưng chuyện ấy, thì có liên quan gì?”
“Tự nhiên có liên quan” Huyền Vũ Vương nặng nề bảo: “Năm xưa tìm tới vị trí ngủ say của Huyền Vũ, lão phu vì nóng lòng muốn tìm đường rời khỏi mộng giới, mà xuất thủ với nó. Đáng tiếc, bổn Vương đánh giá thấp thực lực của Huyền Vũ, dẫn đến chính mình bị vây ở đây, khó lòng thoát khốn. Muốn ra khỏi đây, cần phải có người sở hữu tinh thần lực cường đại hỗ trợ”
Khương Ly nhíu mày, khẽ hỏi:
“Tiền bối muốn ta hỗ trợ như thế nào?”
“Đơn giản, hiện tại lão phu truyền cho ngươi một môn bí thuật, ngươi chỉ cần trong thời gian ngắn nhất đem nó tu luyện tới tiểu thành, là có thể cứu ta ra. Đến khi đó, Bổn Vương sẽ tặng cho ngươi một hậu lễ cực lớn” Huyền Vũ Vương bình tĩnh nói, nâng tay hướng về phía Khương Ly điểm nhẹ, khóe miệng không tự chủ nở nụ cười quái dị.
“Tốt” Khương Ly mặc dù cực kỳ nghi ngờ, nhưng hiện tại người là dao thớt ta là thịt cá, đành buông lỏng phòng ngực thức hải. Tiếp theo một luồng tin tức như thủy triều tràn vào thức hải hắn.