Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 60: Tịnh Đế Liên
“Muốn thức tỉnh Chiến Vương, thì cần phải dùng Bản Mệnh Thanh Diệp của Ngộ Đạo Thụ sao?” Khương Ly lẩm bẩm, âm thầm suy tư có nên đem Bản Mệnh Thanh Diệp cho Lý Nhược Băng hay không.
Lý Nhược Băng nâng tay vuốt gọn tóc lên bên tai, cười khổ nói: “Đúng vậy, tin tức này là do Thiên Vận Vương hao tổn mười năm tuổi thọ làm đại giá mà tính toán ra."
"Năm đó, bổn cung dẫn người lên đường tới Loạn Ma Vực, từng hứa hẹn với các vị chủ soái khác, rằng trong vòng một năm sẽ trở về, ai ngờ đi một chuyến là mười năm, Bản Mệnh Thanh Diệp không lấy được, mà chính mình thì bị kẹt lại ở nơi đất khách quê người”
Khương Ly nhìn lướt qua dung nhan tuyệt sắc, mang theo đôi chút ưu thương của nàng, cõi lòng bất giác rung động nhưng ngay lập tức bị hắn đè xuống, nghiêng đầu dời ánh mắt sang chỗ khác, khẽ hỏi:
“Tiền bối gọi ta tới đây là có chuyện gì?”
“Bổn cung tìm ngươi đầu tiên là muốn nói một tiếng cảm ơn, chuyện thứ hai, đó là muốn cùng đạo hữu hợp tác” Lý Nhược Băng nói.
“Hợp tác…” Khương Ly giật mình. Hắn vốn còn đang nghĩ cách hợp tác với Lý Nhược Băng, không nghĩ đối phương đã nói trước.
Sắc mặt của nàng trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói:
“Đạo hữu muốn rời khỏi nơi đây hay chứ?”
Khương Ly chấn động tâm thần, chăm chú nhìn thiếu nữ, nói: “Tiền bối biết phương pháp rời đi?”
Lý Nhược Băng gật gật đầu, chợt hỏi hắn: “Ngươi biết bản chất của Thất Lạc Huyền Giới này là gì không?”
Khương Ly trầm ngâm giây lát, sau đó nghĩ đến điều gì, vội mở miệng: “Tiền bố muốn nói tới Mộng Cảnh?”
Hôm trước gặp mặt Huyền Vũ Vương, trong lúc lơ đãng nói ra chuyện ấy, răng toàn bộ thế giới này, rất có thể chỉ là một giấc mộng của Huyền Vũ. Hắn ban đầu chưa quá để ý, hiện tại Tuyết Vương cũng nhắc tới, nên buột miệng hỏi.
“Ngươi cũng biết mộng cảnh?” Lần này đến phiên Lý Nhược Băng ngạc nhiên.
Khương Ly lắc đầu bảo: “Vãn bối không biết quá rõ ràng, chỉ là nghe người khác nói qua mà thôi?”
“Ngươi nghe được từ đâu, theo bổn cung biết, toàn bộ Thất Lạc Huyền Giới, biết được chuyện này không quá năm người. Bổn cũng bởi vì cơ duyên xảo hợp, mới phát hiện ra”
“Chuyện này, là do Huyền Vũ Vương tiết lộ cho ta”.
“Huyền Vũ Vương, ngươi gặp ông ta rồi?” Lý Nhược Băng há to miệng, bởi vì ngay cả nàng cũng chưa từng gặp mặt trực tiếp Huyền Vũ Vương, chỉ giao lưu bằng thần niệm vài lần mà thôi. Nhưng Khương Ly vừa mới đến Thất Lạc Huyền Giới chưa đầy một tháng đã được vị cường giả thoắt ẩn thoắt hiện kia tiếp kiến. Nghĩ tới lời của Vũ Như Yên, nghe nói Khương Ly không chỉ quen biết Đan Dương lão nhân, còn kết oán với Hợp Hoan lão tổ, thậm chí cũng từng đối chiến với chủ sự hiện tại của Huyền Vũ Tông U Minh Nhị Lão.
Tính toán đâu đấy, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, hắn hoặc là kết giao, hoặc là trêu chọc hầu hết các thế lực lớn nhất của Thất Lạc Huyền Giới rồi. Bấy giờ, nàng lần thứ hai phải lau mắt mà nhìn Khương Ly, nhớ năm xưa Thương Lan Kiếm Vương cực kỳ xem trọng hắn, thậm chí có ý định nhận hắn làm quan môn đệ tử. Giờ nàng mới biết Khương Ly ưu tú đến cỡ nào.
Nghe thiếu nữ hỏi vậy, Khương Ly gật đầu nhưng chưa nói gì thêm, mà bảo: “Vãn bối chỉ nghe Huyền Vũ Vương nói sơ qua, rằng chúng ta sinh sống ở trong Thất Lạc Huyền Giới này, thực chất cũng không phải là một cái thế giới chân thật, mà là giấc mộng của một vị cường giả tạo nên”
“Chín phần là thế!” Lý Nhược Băng khẳng định nói: “Trước đó bổn cung bảo vệ môn hạ đệ tử lưu lạc ở trong Hắc Vụ Phong Bạo, được người dẫn dắt tới nơi đây. Ban đầu ta cứ nghĩ, đây là một cái tiểu thiên thế giới, hoặc là một tòa bí cảnh nào đó. Nhưng dần dần, càng cảm thấy kỳ lạ.”
“Người bình thường có lẽ không phát giác ra, nhưng Chân Vương đại tu như chúng ta, cảm quan đối với thiên địa này đã rất mãnh liệt. Thế nên, sau khi đến Thất Lạc Huyền Giới chừng ba năm, bổn cung liền cảm nhận được đôi chút manh mối, âm thầm quan sát, cũng chứng thực những manh mối trên. Khiến ta nghĩ tới một cái thuyết pháp”
“Thuyết pháp gì?” Khương Ly hơi hiếu kỳ hỏi.
“Sinh Tử Kiếp”
“Sinh Tử Kiếp?”
“Nghe đồn Ngũ phẩm Chân Vương sau khi độ Lục Cửu Thiên Kiếp, muốn thành Đế thì còn phải vượt qua một kiếp nạn cuối cùng gọi là Sinh Tử Kiếp. Bọn họ sẽ rơi vào mộng cảnh, trong giấc mộng đó trải qua bách thế luân hồi. Chỉ có cảm ngộ được sinh tử, mới có thể thoát ra. Nếu không ngộ ra được, thì sẽ vĩnh viễn trầm luân trong mộng cảnh.”
“Ừm” Trong đầu Khương Ly chợt hiện ra hình ảnh đầu Huyền Vũ khổng lồ đang ngủ say ở trong Huyền Vũ Thành, chậm rãi nói:
“Mấy hôm trước ở trong Huyền Vũ Thành, vãn bối có cơ hội đi vào thành nội, ở bên trong chứng kiến một con cấp chín Huyền Vũ đang ngủ say. Nếu lời của tiền bối là thật, thì chúng ta hiện đang sống trong mộng cảnh của nó đi”
“Hẳn là vậy!”
“Nhưng vãn bối có chút thắc mắc, tiền bối nói, cường giả độ Sinh Tử Kiếp, phải ở trong mộng giới cảm ngộ sinh tử. Nhưng mà….ừm….” Khương Ly tâm thần run lên, ngay sau đó tựa hồ ý thức được điều gì đó, há miệng nói:
“Vãn bối hiểu rồi. Đầu Huyền Vũ đang ngủ say ở trong Huyền Vũ Thành, chính là Chân Linh của Huyền Vũ. Vốn dĩ nó đang độ Sinh Tử Kiếp, nhưng bởi vì lý do nào đó mà lâm vào ngủ say. Dẫn tới, mộng giới kéo dài liên tục”
Lý Nhược Băng nhướng mày, âm thầm gật đầu.
“Còn một vấn đề nữa? Đó là Huyền Vũ Vương” Khương Ly nheo mắt, Huyền Vũ Vương đóng vai trò gì trong những chuyện này. Vì sao ông ta lại cố ý dẫn dắt nhân loại đi vào trong mộng cảnh?. Khương Ly vô cùng nghi hoặc, lại tạm thời chưa tìm được giải đáp án.
Lý Nhược Băng nói: “Bổn cung cũng đoán vậy, mấy năm nay, ta vẫn luôn tìm kiếm lối ra, thời gian gần đây cuối cùng đã tìm được vị trí yếu ớt nhất của mộng cảnh. Ta vốn dự định phá vỡ tiết điểm ấy, không ngờ chủ quan bị mộng cảnh phản phệ, thần hồn gặp trọng thương...”
“Vị trí kia nằm ở đâu?”
“Ngay tại trong Hắc Vụ Phong Bạo”
“Thì ra là nơi đó!” Khương Ly trầm ngâm, sực nhớ hôm trước Vũ Như Yên dẫn người tới Đan Tông cầu Bổ Thần Đan hẳn là để cho Tuyết Vương chữa thương đi.
“Tiền bối muốn ta cùng hợp sức phá vỡ tiết điểm kia sao?”
“Chính xác! Nghe nói, thực lực của ngươi chẳng thua kém gì Tam Phẩm Chân Vương, đợi bổn cung hồi phục thương thế, tập hợp môn nhân của Tuyết Các cùng nhau phá vỡ mộng cảnh thoát ra ngoài”
“Được, ta đồng ý với tiền bối, nhưng có một điều kiện đó là tiền bối giúp ta xử lý Hợp Hoan lão tổ!”
Nhắc đến Hợp Hoan lão tổ, vẻ ôn hòa trên khuôn mặt của Lý Nhược Băng nháy mắt biến mất, thay bằng trùng trùng sát khí: “Lão già kia vẫn luôn ngấp nghé thân thể bổn cung, lần này lại dám động thủ với tỷ muội Tuyết Các, bổn cung sớm đã muốn g·iết c·hết hắn”
“Chỉ có điều…nếu là lúc toàn thịnh, ta hoàn toàn không sợ y, nhưng hiện tại trọng thương chưa khỏi, ta chưa chắc đã là đối thủ cả Hợp Hoan lão Tổ”
Khương Ly khẽ hỏi: “Tiền bối muốn khôi phục đỉnh phong thì cần bao lâu?”
“Nếu có Bổ Thần Đan phụ trợ, thì cần khoảng ba tháng!” Thiếu nữ ngẫm nghĩ đôi chút rồi đáp lời.
Nhưng Khương Ly lắc đầu nguầy nguậy, ba tháng với hắn là quá lâu. Hợp Hoan lão tổ hôm trước dùng Chân Long Thất Tiễn Thư dự định ám hại hắn thất bại, nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ. Nói không chừng, hiện tại y đã lên đường chạy tới Tuyết Các t·ruy s·át rồi.
Khương Ly lật tay, từ trong túi trữ vật lấy ra một cái hộp ngọc đặt lên bàn, ung dung bảo:
“Tiền bối nhìn cái này thử xem!”
Lý Nhược Băng nghi hoặc, quan sát hộp ngọc, phất tay loại bỏ cấm chế, truyền thần niệm vào trong, gương mặt xinh đẹp lập tức biến đổi, thốt lên: “Lại là Lục phẩm Tịnh Đế Liên!”
Lục phẩm Vương dược, nàng không phải chưa từng thấy qua, nhưng Lục phẩm Tịnh Đế Liên lại vô cùng hiếm có, tuy chỉ là Lục phẩm lại chẳng hề thua kém Thất phẩm. Hơn nữa hoa sen này có tác dụng bồi bổ thần hồn, đối với kẻ bị trọng thương thần hồn như nàng càng thêm quý giá.
“Vật này…tặng cho ta sao?” Lý Nhược Băng hai tay hơi run rẩy cầm chặt hộp ngọc, băn khoăn hỏi.
Khương Ly cười nhẹ, giống như chẳng đem Tịnh Đế Liên để vào trong mắt, nói: “Vãn bối đã lấy ra, tự nhiên là tặng cho tiền bối rồi!”