Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 70: Hỗn Chiến

Chương 70: Hỗn Chiến


“Lại nhìn thêm một hồi đi” Phân vân chốc lát, Đan Dương lão nhân thở dài, lặng lẽ quan chiến.

Đại trận bị phá, tất cả mọi người đồng loạt biến sắc, ngay cả cà lơ cà phất Tiêu Chiến cũng ngưng trọng cầm chặt đại đao.

Hợp Hoan lão tổ đạp mây hồng mà đứng, khí thế sừng sững như núi cao, vẻ mặt không giận tự uy, sau lưng y là tám vị Chuẩn Vương cường giả, đồng loạt tỏa ra Vương Khí, hướng bên dưới mặt đất phủ xuống.

Trực diện với chín luồng khí thế khủng bố kia, ngay cả Nhị phẩm Chân Nhân cũng trán nổi gân xanh, hô hấp khó khăn, nói chi võ giả yếu hơn.

Lập tức, một đám đệ tử Tuyết Các đều từng người ho ra máu, nằm rạp trên mặt đất, cảm giác chẳng khác gì bị ngọn Thái Sơn đè lên lưng vậy.

Kẻ duy nhất không bị vô biên uy áp ảnh hưởng, chính là Khương Ly.

Nhìn thấy tình cảnh ấy, sắc mặt hắn trầm xuống vội vã nhấc chân bước lên phía trước bốn bước, trực tiếp thi triển Đạp Thiên Cửu Bộ, ngăn cản Vương Khí.

“Khinh người quá đáng!” Đúng lúc này chợt có một tiếng quát khẽ vang lên, tiếp theo đó nhiệt độ bốn phía nhanh chóng giảm xuống, từ chỗ sâu của Tuyết Các bay ra một bóng người uyển chuyển, thướt tha.

Theo bóng người đó tới gần, một cỗ Chân Vương uy áp vù vù ập tới, kết hợp cùng Đạp Thiên Cửu Bộ đại thế, đem khí thế của đám người Hợp Hoan lão tổ cho đánh tan.

Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn lại, lập tức thấy được người vừa đến là một tên thiếu nữ mặc trang phục trang nhã thoát tục, đôi môi đỏ thắm, ánh mắt to tròn, lạnh lùng kiêu sa. Thiếu nữ vừa xuất hiện liền khiến cho tất cả mọi người rung động đến nổi không kiềm chế nỗi lòng mình.

“Tuyết Vương!” Hợp Hoan lão tổ nói nhẹ một tiếng, trong ánh mắt tràn đầy tham lam chiếm hữu.

Mà đám cường giả đằng sau lưng y cũng hô hấp dồn dập, tâm thần suýt chút nữa bị câu đi.

Chúng nữ Tuyết Các gặp được Tuyết Vương hiện thân, đều thở phào nhẹ nhõm.

“Tiền bối hiện tại tình huống như thế nào?” Gặp Tuyết Vương sớm xuất quan, Khương Ly khẽ truyền âm.

“Bổn cung khôi phục được tám thành thực lực, có thể cùng Hợp Hoan lão tổ đánh một trận, nhưng chỉ sợ không kiên trì được quá lâu!” Lý Nhược Băng đáp.

“Tiền bối kiên trì được bao lâu?”

“Nhiều nhất nửa canh giờ?”

“Tốt! Những người khác giao cho chúng ta, tiền bối cố gắng kiên trì lâu nhất có thể, Khương mỗ tự có kế sách”

“Ừm!” Lý Nhược Băng đáp lời, cũng không rõ Khương Ly có cách gì, nhưng tình thế hiện tại chỉ có thể đi bước nào hay bước đó, binh đến tướng chặn nước đến đất ngăn, sắc mặt của nàng lạnh lùng nhìn Hợp Hoan lão tổ.

“Tuyết Vương! Bổn tọa hiện tại cho ngươi một cái cơ hội, buông tay đầu hàng, tự nguyện gia nhập Hợp Hoan Điện, ta sẽ cân nhắc tha cho các ngươi một mạng!” Hợp Hoan lão tổ thu hồi ánh mắt, lạnh giọng nói.

Lý Nhược Băng chế nhạo nói: “Muốn chúng ta đầu hàng, đúng là mơ tưởng xa vời!”

“Hừ ngu xuẩn mất khôn! Đã thế đợi thu thập ngươi xong, bổn tọa sẽ cho ngươi biết như thế nào là sống không bằng c·hết, mà môn đồ đệ tử của Tuyết Các cũng sẽ biến thành đỉnh lô bán cho khắp thiên hạ!” Hợp Hoan lão tổ cả giận quát.

“Muốn c·hết!” Lý Nhược Băng giận dữ, sát khí bừng bừng, tung người lao về phía Hợp Hoan lão tổ.

“Bổn tọa tự mình chiếu cố tiện nhân này, những người khác giao cho các ngươi!” Hợp Hoan lão tổ hai tay biến đổi, quanh người ngưng tụ từng đoàn sương khói màu hồng, không quay đầu dặn dò.

“Rõ!”

Tám vị Chuẩn Vương hưng phấn đáp lời, trong đó Ngạo Vân dẫn đầu hạ xuống, ánh mắt chăm chú nhìn Khương Ly, lộ ra vẻ vô cùng oán độc.

Bạch Phàm tiểu nhi chẳng những c·ướp mất nữ nhân trong lòng của gã, còn đem gã đánh trọng thương ngay trước mặt nhiều người, vô cùng nhục nhã. Cho nên nếu bàn về cừu hận, mối hận của Ngạo Vân đối với Khương Ly quả thật dốc hết nước của Thương Mang Hải cũng không rửa sạch được.

Ngạo Vân vừa xuất phát, bảy người khác vội đi theo sau lưng gã.

Khương Ly lật tay lấy ra một bộ áo giáp màu vàng mặc lên người, mở miệng phân phó:

“Như Yên nàng cầm cự một vị Chuẩn Vương, còn lại Tiêu Chiến, Tiêu Ảnh và bốn vị trưởng lão vây công một vị Chuẩn Vương khác, nhị phẩm trở xuống lập tức rút lui, chớ nên nhúng tay vào”

“Năm vị Chuẩn Vương còn lại giao cho ta”

“Được, đạo hữu cẩn trọng!”

“Cẩn trọng!”

Vũ Như Yên lẫn đám Tiêu Chiến đều gật đầu, lập tức lựa chọn đối thủ.

Không hiểu là trùng hợp hay là vì lý do gì, mà đối thủ của Vũ Như Yên là Sát Cửu U, còn đối thủ của sáu người Tiêu Chiến, Tiêu Ảnh thì là Đinh Xuân Hóa.

Phía bên Khương Ly bị năm tên cường giả vây khốn, theo thứ tự là tam trưởng lão Huyền Vũ Tông Mạc Vũ Chân Nhân Ngạo Vân, phó điện chủ Hợp Hoan Điện Xích Phát Chân Nhân, chưởng môn Huyền Thiên giáo Huyền Thiên Tử.

Hai kẻ khác là tông chủ Cổ Nguyệt Tông Cổ Nguyệt Chân Nhân, cùng với bang chủ Liệt Dương Bang Hoàng Liệt Chân Nhân.

Trong đó Cổ Nguyệt Chân Nhân là một người có làn da trắng như tuyết, dung mạo thanh tú, mặc một bộ trường bào màu đỏ, ngực lại có chút bằng phẳng, khó mà phân biệt được là nam hay nữ. Ngược lại Hoàng Liệt Chân Nhân là một gã đàn ông xấu xí, mập mạp, mặt mày dữ tợn.

Năm người tựa hồ đã bàn luận từ trước, phân ra năm hướng tạo thành hình tròn xung quanh Khương Ly, ngăn chặn lối thoát của hắn.

Khương Ly đứng ở dưới mặt đất, sắc mặt bên ngoài bình thản ung dung, nhưng trong lòng lại cực kỳ nghiêm nghị. Trải qua mấy tháng ở Thiên Nhai Đảo, đột phá Nhị phẩm Chân Nhân khiến thực lực của hắn tăng nhanh, so với trước kia mạnh hơn nhiều, nhưng đối mặt với năm vị cường giả lại không dám lỗ mãng chút nào. Nếu là một người đơn độc, hắn hoàn toàn có thể ung dung giải quyết, nhưng năm tên Chuẩn Vương cùng hợp sức thì khác. Dù sao, mình có lá bài tẩy, người khác nhất định cũng sẽ có. Mỗi người trong bọn họ đều là cao thủ nổi danh ở trong Thất Lạc Huyền Giới, có thể tu luyện tới Chuẩn Vương Cảnh, mấy ai đơn giản?

Ngạo Vân đứng giữa không trung nhìn xuống Khương Ly, mở miệng hỏi: “Bạch Phàm, ngươi còn nhớ ta sao?”

“Gà đất c·h·ó sảnh mà thôi, đáng để cho bổn toa phải ghi nhớ?” Khương Ly liếc qua gã một cái, nhíu mày hừ lạnh, trong giọng nói chẳng hề che giấu vẻ khinh thường.

“Ngươi…” Ngạo Vân nghe thế thì giận tím mặt, ánh mắt như muốn ăn thịt Khương Ly vậy, trầm giọng quát:

“Ngông cuồng tự đại, ngươi không nhớ ta cũng chả sao, chỉ cần ghi nhớ ngày này năm sau là ngày giỗ của ngươi!”

Khương Ly cười lạnh, cảm thấy kẻ này quá mức lằng nhằng, lắm miệng, không nói gì thêm mà động thủ trước.

Chỉ thấy trong tay hắn Diệt Trần Kiếm chẳng biết lúc nào đã ra vỏ, hóa thành ngàn vạn kiếm khí, vặn vẹo biến hình, tụ lại thành một con cốt long dài hơn trăm trượng, hung hăng vọt với phía Ngạo Vân.

Ngạo Vân sắc mặt biến đổi, tựa hồ đã chuẩn bị trước, thần niệm hơi nhúc nhích, trước người gã chớp mắt liền xuất hiện một cục gạch màu đen, trong tích tắc liền nở ra thành một tòa hắc sơn cự đại, ép hướng về phía kiếm khí cốt long

Ầm! một t·iếng n·ổ vang thật lớn, kiếm khí cốt long đâm vào tòa hắc sơn.

Ánh lửa văng khắp nơi, từng mảng từng mảng kiếm khí vỡ nát, tan biến, cốt long không duy trì được hình thái ban đầu mà tiêu tán. Nhưng hắc sơn cũng không tốt hơn chút nào, bị kiếm khí đánh vỡ ra thành nhiều mảnh.

Nhất thời, ánh kiếm ngập trời, đất đá tung tóe, chỗ cả hai v·a c·hạm khói bụi mịt mù, che đậy nửa cái bầu trời.

Phốc

Kiếm khí cốt giao bị tòa hắc sơn ngăn cản, tan biến, nhưng nó cũng bởi vì thế mà vỡ vụn, hóa thành bản thể rơi vào trong tay Ngạo Vân, nứt làm đôi.

Bản Mệnh Chân Binh bị hủy, Ngạo Vân không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, khí tức uể oải, hiển nhiên là bị trọng thương.

Một kích đánh bại Ngạo Vân, Khương Ly chẳng lấy làm bất ngờ. Ngay đúng lúc này, hắn chợt cảm nhận được một cổ sóng chân lực mãnh liệt truyền đến.

Khẽ rùng mình, theo bản năng mở ra Bất Diệt Kim Thân bảo vệ quanh người.

Ngay sau đó, Khương Ly bị một cỗ man lực va phải, bị đập văng ra mấy trượng, chín lớp Bất Diệt Kim Thân vỡ mất sáu lớp, chỉ còn ba lớp trong cùng.

Thân hình hắn dừng lại ở giữa không trung, liền nhìn thấy tại vị trí cũ của hắn lưu quang chập chờn, hiện ra thân hình một ông lão tóc đỏ, thân hình lực lưỡng vác theo cây búa hình thù cổ quái ở trên vai.

Ông lão này, nếu hắn nhớ không nhầm tựa hồ là phó điện chủ Hợp Hoan Điện, Xích Phát Chân Nhân.

Chương 70: Hỗn Chiến