Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 78: Ngự Linh Ấn

Chương 78: Ngự Linh Ấn


Thần sắc Khương Ly trở nên nghiêm túc, khẽ tiến vào trạng thái Thiên Nhân, chậm rãi đánh giá ấn ký bên trong trường kiếm.

Chốc lát, ánh mắt của hắn dần dần ngưng trọng, cuối cùng là sợ hãi thán phục. Bởi vì đạo Ngự Linh Ấn này có kết cấu phức tạp đến khó lòng tưởng tượng nổi. Ngay cả tiến vào trạng thái Thiên Nhân, Khương Ly vẫn như cũ không thể nào nhìn ra nguyên lý của nó.

Ngự Linh Ấn cao thâm, rắc rối phức tạp đến cùng cực.

Quan sát thật lâu, lại chưa tìm được mạnh mối. Hắn nhíu nhíu lông mày, thử nghiệm bạo lựng xóa đi Ngự Linh Ấn bên trong trường kiếm, kết quả phát hiện, một khi đã đánh xuống ấn ký, thì không thể cách nào cưỡng ép xóa đi.

Muốn bài trừ Ngự Linh Ấn, chỉ có thể đảo ngược quá trình thi pháp Ngự Linh Quyết, mới giải được.

“Ngự Linh Ấn!!!”

Khương Ly trầm ngâm, thoát khỏi trạng thái Thiên Nhân, lật tay lấy ra một món bảo vật khác, đó là một thanh tứ phẩm trường đao. Hiện giờ tác dụng của tứ phẩm Chân Binh đối với hắn quả thực rất nhỏ bé, nhưng ném đi thì tiếc, nên bị Khương Ly để ở trong túi trữ vật, đợi ngày sau trở về Việt quốc, sẽ gửi tặng Lạc Thần Tông.

Cầm trường đao trong tay, chậm rãi bấm quyết, ngưng tụ một đạo ấn ký đánh lên trường đao.

“Ừm!” Hắn chợt nhíu mày, như có điều suy nghĩ. Thanh trường đao này là Tứ chuyển hạ phẩm Chân Binh, bị gieo xuống một đạo Ngự Linh Ấn, Khương Ly cảm nhận được, trường đao đã được luyện hóa nửa thành. Nếu muốn hoàn toàn nhận chủ, thì cần phải đánh thêm mười chín ấn nữa.

Chỉ là bất luận hắn thi triển kiểu gì, cũng không thể nào đánh thêm một đạo Ngự Linh Ấn lên trường đao.

Vươn tay cầm lên một món tam chuyển phàm binh khác, đánh lên ấn ký, lần này, hắn dễ dàng đem binh khí nhận chủ.

“Xem ra cấp bậc Ngự Linh Quyết của ta hiện tại quá thấp!” Khương Ly thì thào, hiểu rõ nguyên nhân. Ngự Linh Quyết của hắn vừa mới nhập môn, tối đa có thể đánh ra một đạo Ngự Linh Ấn. Muốn cưỡng ép nhận chủ vật phẩm cấp bậc cao hơn, thì cần phải tu luyện đến tiểu thành, đại thành…

Nghe Huyền Vũ Vương giới thiệu, Ngự Linh Ấn có thể cưỡng ép nô dịch vạn vật, như vậy phạm vi thi thuật của nó liền không giới hạn ở binh khí, thử những vật khác xem sao.

Khương Ly lấy ra một viên tam chuyển đan dược, gieo xuống Ngự Linh Ấn.

Kết quả phát hiện, đan dược bị gieo xuống Ngự Linh Ấn, chỉ hắn có thể ăn, người khác không thể đụng đến.

Quả nhiên bá đạo, Khương Ly đi tới bên cạnh dòng sông vắt ngang Lạc Thần Giới, ngồi xổm người xuống, vươn tay bắt lên một con cá chép.

Con cá chép này là Khương Ly trước kia rảnh rỗi bắt từ bên ngoài thả vào, vốn là một con cá bình thường, nhưng sinh sống ở trong Tứ phẩm linh tuyền lâu ngày, hấp thu Nguyên Khí mà hóa yêu, trở thành một con cấp một yêu binh.

Cá chép bị Khương Ly cầm trong lòng bàn tay, sợ hãi run rẩy. Hắn không nói hai lời, bấm quyết kết ấn, đối với con cá chép này gieo xuống Ngự Linh Ấn.

Chỉ một đạo ấn ký, cá chép thành công nhận chủ.

Càng đáng sợ hơn, đó là ngay khi vừa gieo xuống Ngự Linh Ấn, Khương Ly có thể cảm nhận được tâm tình của cá chép cải biến.

Hắn cùng con cá chép này vốn không tồn tại bất cứ giao tình gì, nhưng sau khi gieo xuống Ngự Linh Ấn. Hắn rõ ràng cảm nhận thấy cá chép đã hiệu trung với hắn, thậm chí là tử trung.

“Ngự Linh Ấn không chỉ cưỡng ép sinh linh nhận chủ càng có thể thay đổi nội tâm cùng ý chí của sinh linh đó, cưỡng ép sinh linh trung thành với người thi thuật” Thần sắc của Khương Ly càng ngày càng ngưng trọng, trực tiếp sửa đổi ý chí người khác, quả thực đáng sợ.

Thiên hạ võ giả, muốn người khác nhận chủ đều là dùng bản mệnh tinh huyết, hay bản mệnh thần hồn thi triển cấm chú, chứ ít ai thật lòng thật dạ nhận chủ.

Giống như Khương Ly trước đó thu nhận Ô Thiên Phong, Nghiệt Long, gần đây thì là đám Cổ Nguyệt Chân Nhân, Huyền Thiên Tử...vậy.

Bọn hắn đều bị Khương Ly gieo xuống niệm cấm, từ đó chỉ cần một ý niệm của hắn liền có thể điều khiến sinh tử của đối phương. Nhưng bất kể là Ô Thiên Phong, Nghiệt Long hay đám Cổ Nguyệt Chân Nhân, chẳng ai hoàn toàn trung thành với Khương Ly. Đám bọn họ chỉ là sợ hãi d·â·m uy của hắn, mới tạm thời quy phục.

Nếu một ngày, thực lực của bọn họ trở nên mạnh mẽ, hoặc là tìm được phương pháp tránh thoát ràng buộc, tự nhiên sẽ không lại phụng hắn làm chủ.

Nhưng nếu dùng Ngự Linh Ấn, cưỡng ép nhận chủ, thì đám người này sẽ trở thành tử trung.

“Giải!”

Khoát tay giải khai ấn ký bên trong người cá chép. Các chép lập tức thoát ly quan hệ chủ tớ với Khương Ly, mà tình cảm trung thành ban nãy cũng nhanh chóng tiêu tán. Đem nó thả xuống nước, sắc mặc của Khương Ly biến ảo liên tục, hít sâu một hơi, đè xuống tâm tình. Ngự Linh Quyết mặc dù bá đạo, mặc dù huyền diệu, nhưng bên trong nhất định ẩn dấu bẩy rập, trước tiên chưa cần vội vàng tu luyện.

Nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy dưới bãi cỏ, Nghiệt Long đang đắc ý nằm nghỉ, trên đầu nó, trôi lơ lửng một quyển sách ngọc.

“Khục!”

Khương Ly chậm rãi đi đến, ho khan một tiếng.

Nghiệt Long giật mình cả kinh, há miệng nuốt lấy sách ngọc, cảnh giác nhìn xung quanh, khi thấy dáng vẻ của Khương Ly, mới chuyển thành bộ dáng xum xoe nịnh nọt.

“Xin chào chủ nhân, chủ nhân vận khí tề thiên, thiên hạ vô địch, chúc mừng chủ nhân lại chiếm được một món Vương Binh mới!”

Đối với Nghiệt Long vỗ mông ngựa, Khương Ly thờ ơ lạnh nhạt, trầm giọng bảo:

“Trước đó ngươi từng nói, chỉ có Long tộc mới có thể phát huy hết sức mạnh của Chân Long Thất Tiễn Thư. Hiện tại, bổn tọa muốn ngươi giúp ta g·iết một người!”

“Ây!” Nghiệt Long hơi sửng sốt.

“Làm sao? Không làm được!”

“Đâu có, đâu có…” Nghiệt Long vội xua tay nó “Tiểu Long từ trong huyết mạch ký ức từng biết được, Chân Long Tổ Địa ở Nam Hoang có một tòa viễn cổ huyết trì, bên trong thu nhận ngàn vạn đạo Long tộc tàn hồn, gọi là Tổ Long Trì. Bên trong Tổ Long Trì, nuôi dưỡng một món chí bảo khác gọi là Chúc Linh Tổ Cung”

“Muốn phát huy hoàn toàn sức mạnh của Chân Long Thất Tiễn Thư thì phải kết hợp với Chúc Linh Tổ Cung ở trong Tổ Long Trì. Hazz nếu có Tổ Cung trong tay, một tên bắn ra, mũi tên có thể hủy thiên diệt địa, Tứ Hoang Nhất Hải, không người trốn thoát”

“Nói tiếng người!” Khương Ly sầm mặt, không thèm nghe Nghiệt Long giông dài.

“Khụ khụ, chủ nhân muốn ta g·iết ai?” Nghiệt Long thấy hắn tức giận, vội co rụt đầu, cười gượng hỏi.

“Hợp Hoan lão tổ, kẻ hôm trước ngươi từng gặp!” Khương Ly nói.

Nghiệt Long hơi suy tư lầm bầm: “Cảnh giới của tên kia Tam phẩm hậu kỳ, muốn g·iết c·hết, cần bắn ra ba mũi tên. Khà khà...Chủ nhân yên tâm, việc này bao ở trên người ta!”

“Tốt!” Khương Ly gặp nó tự tin như thế thì gật đầu, đe dọa: “Cho ngươi ba ngày, ba ngày sau Hợp Hoan lão tổ còn chưa c·hết, bổn tọa sẽ thu hồi Chân Nhân Long Thất Tiễn Thư!”

“Chủ nhân an tâm, tiểu long nhất định sẽ không để ngài thất vọng!”

Khương Ly dặn dò xong xuôi, liền quay trở về nhà gỗ, tới thăm nom Tử Thụ một lượt. Hiện tại chiếc lá thứ năm của Tử Thụ mới vươn ra chừng một phần năm, tốc độ sinh trưởng chậm đừng hỏi. Muốn cho nó trưởng thành giống như Trường Thanh Thụ, không biết còn bao nhiêu năm tháng.

Lắc đầu, sửa soạn chốc lát, hắn liền rời khỏi Lạc Thần Giới.

Chương 78: Ngự Linh Ấn