Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 80: Tổ Cung Hiển Linh
Nghiệt Long mấy hôm nay nhận lệnh tru sát Hợp Hoan lão tổ, nên vẫn luôn tất bật bố trí, nó quyết định biểu hiện một chút sự trung thành của chính mình hòng khiến chủ nhân nhìn nó với ánh mắt khác, hôm nay kêu gọi Khương Ly, tự nhiên là đã bắt đầu triển khai.
Khương Ly cũng rất hiếu kỳ, muốn xem Nghiệt Long sẽ vận dụng Chân Long Thất Tiễn Thư như thế nào, không chút do dự liền chui vào Lạc Thần Giới.
Bên trong Lạc Thần Giới, ở trên một bãi đất trống phía bên kia dòng sông, xuất hiện một tòa tế đàn có đường kính chừng ba trượng, xung quanh ẩn hiện lượng lớn phù văn phức tạp, không ngừng lấp lóe.
Đây hẳn là Chân Huyễn Tế Đàn đi!
Khương Ly thầm nghĩ, một mặt hứng thú đánh giá trước mặt. Chỉ thấy tòa tế đàn này cực kỳ kỳ dị, nhìn như chân thực, nhưng nếu dùng thần niệm cảm ứng lại nhận thấy nó tựa hồ chỉ là ảo ảnh.
Khương Ly há miệng, càng ngày càng hứng thú, trực tiếp tiến vào trạng thái Thiên Nhân, dùng Thiên Nhân pháp mục tinh tế quan sát tế đàn. Dần dần hắn cuối cùng đã nhìn ra bản chất. Tế đàn này hoàn toàn là do rất nhiều loại phù văn chế tạo thành, mà những phù văn này vô cùng phức tạp, trong thời gian ngắn ngay cả Thiên Nhân pháp mục cũng khó lòng nhìn rõ ràng.
Chính giữa tế đàn dựng đứng một người rơm cao chừng ba thước, tỏa ra dày đặc huyết quang. Mà đằng sau người rơm đi dựng thẳng một con rồng màu vàng, hai chi trước không ngừng bấm quyết, lâu lâu ré lên một tiếng rồng ngâm.
Mà mỗi lần chỉ quyết hoàn thành, huyết quang trên thân người rơm lại dày đặc thêm một tia.
Bên ngoài tế đàn, năm tên tiểu Kiếm Linh hiếu kỳ quan sát, không rõ tiểu đệ của các nàng đang chơi trò gì.
Nhìn thấy Nghiệt Long nghiêm túc như thế, Khương Ly cũng không đi làm phiền nó mà lặng lặng đứng ở xa.
“Thời cơ đã đến!”
Nửa canh giờ trôi qua, Nghiệt Long đột ngột mở mắt, tiếp theo há mồm phun ra một đạo hồn lực phóng lên bầu, cung kính bái lạy.
“Hậu bối Long Nhật Thiên, khẩn cầu tổ cung hiển linh!”
Đoàn hồn lực kia lơ lững giữa không trung rồi tan biến chẳng còn tăm tích.
……..
Tứ Hoang phân làm Đông Hoang, Tây Hoang, Nam Hoang và Bắc Hoang, trong đó Đông Hoang, Tây Hoang, Bắc Hoang lấy nhân tộc làm chủ. Chỉ riêng Nam Hoang là thánh địa của Yêu Tộc.
Toàn bộ Nam Hoang yêu tộc do Yêu Đình cùng thập nhị Đế Tộc, cầm đầu, trong đó Long tộc là một trong những tộc đàn mạnh mẽ nhất.
Long Tộc Tổ Đình tọa lạc ở cực đông Nam Hoang, trong cấm địa của Tổ Đình có một cái viễn cổ huyết trì, bố trí tầng tầng phong ấn, gọi là Tổ Long Trì.
Bên trong huyết trì, tụ tập lấy ngàn vạn đạo Long Tộc tàn hồn, vì huyết trì cung cấp năng lượng, đồng thời chờ cơ hội trọng sinh.
Từ thời đại thượng cổ đến nay, toàn bộ Tứ Hoang, mỗi lần có cường giả Long tộc c·hết đi, thông thường sẽ có một tia tàn hồn tự động trở về Tổ Long Trì.
Tàn hồn bên trong Tổ Long Trì, thấp nhất cũng là cấp bảy Long hồn, mà cao nhất thậm chí vượt qua Đế cảnh Long hồn. Những tàn hồn này ánh mắt trống rỗng, chậm rãi du động khắp bốn phía.
Đúng lúc này, từ phương trời xa xăm đột nhiên có một tia hồn lực mỏng manh chui vào Tổ Long Trì, lên lỏi theo dòng máu lặn xuống đáy ao. Lập tức, toàn bộ Long Trì rung động nhè nhè.
Dưới đáy Long Trì dựng đứng một đạo hào quang màu đen kịt, võ giả bình thường căn bản không thấy rõ đạo hào quang kia là thứ gì.
Ngay khi tia hồn lực mỏng mạnh kia chạm phải hào quang màu đen, tựa hồ đánh thức một vị tồn tại cổ lão nào đó.
…..
“Hậu bối Long Nhật Thiên, khẩn cầu tổ cung hiển linh!”
Nghiệt Long cung kính hô to, theo tiếng hô hoán thành kính của nó, giữa không trung bỗng dưng xuất hiện một cái hư ảnh mơ hồ. Ngay khi đạo hư ảnh kia vừa xuất hiện, lập tức có một đạo khí thế khủng bố hướng toàn bộ Lạc Thần Giới đè xuống.
Khí thế này vừa hiện, trên tế đàn Nghiệt Long đung đưa không ngừng mới miễn cưỡng chống đỡ lấy, mà đu đưa ở bên ngoài Chân Huyễn Tế Đàn năm tên Kiếm Linh thì ngã trá ngã phải.
Ngay cả Khương Ly cũng sắc mặt nghiêm nghị, cảm giác giống như bị ngọn núi cao trầm trọng đè xuống, muốn đem hắn đè bẹp vậy.
Mẹ!
Khương Ly cắn răng, liên tục đạp ra năm bước, vận dụng Đạp Thiên Cửu Bộ đại thế mới miễn cưỡng chống đỡ luồng uy áp này.
“Thật là Tổ Cung hư ảnh, khà khà bổn long không hổ là tương lai Long Đế, tùy tiện hô một cái liền có thể thỉnh được Tổ Cung hiển linh”
Nghiệt Long hai mắt tỏa sáng nhìn về phía hư ảnh trên bầu trời, kém chút nữa ôm bụng cười đắc ý.
Hư ảnh liên tục ngưng tụ, chừng ba hơi thở liền ngưng tụ thành một cái Long giác trường cung che kín bởi vảy giáp màu hắc kim, thân cung hình loan nguyệt, mặt trên khảm nạm bảy khỏa long châu, dây cung màu bạc, c·háy r·ừng rực yêu hỏa.
Cây trường cung này rõ ràng không phải chân thân mà là một đạo hư ảnh vượt qua vô tận không gian xuất hiện ở trên Chân Huyễn Tế Đàn. Tiếp theo từ trong hư ảnh vang lên một giọng nói già nua, cổ lão.
“Ngươi là đời thứ mấy Chấp Cung Long Đế, lão phu nhớ không nhầm lần cuối cùng các ngươi mời lão phu xuất thế, tựa hồ là một vạn năm trước nha”
“Khụ khụ ra mắt lão tổ, vãn bối cũng không phải là Chấp Cung Long Đế…” Nghiệt Long có chút thấp thỏm nói.
“Ừm! cấp tám Long Vương, Long Tộc cường giả c·hết hết rồi sao, lại để một con tiểu long như ngươi đi Chấp Cung”
“Ách!” Nghiệt Long há hốc mồm, mặt rồng đỏ bừng.
“Mà thôi, nhà ngươi đã mời lão phu ra ngoài, lão phu cũng không thể tay không mà về, nói đi muốn g·iết ai…Hả!” Hư ảnh Long giác trường cung đột nhiên sững sờ, tiếp theo mở miệng chửi ầm lên.
“Bà nội nó, lão phu năm đó phong quang cỡ nào, đi theo Tổ Long chinh chiến thiên địa. G·i·ế·t c·hết đều là Đế cảnh cường giả, hôm nay con tiểu long nhà ngươi lại muốn ta đi g·iết một tên tam phẩm tiểu võ giả. Ngươi là đang vũ nhục lão phu sao?”
Nghe ngữ điệu của Long giác trường cung, Nghiệt Long vội ngậm miệng, không dám bào chữa, hư ảnh nói tiếp.
“Hừ! hôm nay tâm tình của lão phu không tệ, liền giúp ngươi một lần! Tiểu bối, ngươi cũng biết mượn dùng lực lượng của lão phu, cần phải bỏ ra cái giá gì rồi chứ?”
“Vãn bối trong người vừa vặn có một viên Thiên Đạo Tệ, đợi b·ắn c·hết người này xong, nhất định sẽ dâng lên cho lão tổ hưởng dụng” Nghiệt Long cung kính đáp.
“Coi như ngươi hiểu chuyện!”
Long giác trường cung nghe đến Thiên Đạo Tệ, ngữ khí trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, hư ảnh khẽ run rẩy, chầm chậm rơi xuống tế đàn.
Nghiệt Long không dám lãnh đạm, vội nâng hai tay tiếp được trường cung, ánh mắt nhìn về phía người rơm, trở nên lạnh lẽo.
“Hợp Hoan lão cẩu, hại bản long mất một viên Thiên Đạo Tệ, bổn long không tha cho ngươi”
Nghiệt Long tựa hồ vô cùng coi trọng Thiên Đạo Tệ, bất đắc dĩ phải dâng lên cho Tổ Cung làm phí xuất thủ, nó không dám hận Tổ Cung, cũng không dám hận Khương Ly, tự nhiên chỉ có thể hận Hợp Hoan lão tổ rồi.
Nghiệt Long thu hồi tâm tư, hít sâu một hơi, một chân cầm hư ảnh Tổ Cung, chân khác bấm quyết, miệng đọc lầm rầm. Lập tức, trên bầu trời Thất Lạc Huyền Giới hiện ra một cái hư ảnh hắc kim cự long dài mười vạn trượng.
Hư ảnh kia truyền ra uy áp kinh hồn bạt vía, trong một hơi thở liền bao phủ mọi ngóc ngách của Thất Lạc Huyền Giới. Đối mặt với đạo hư ảnh kia, bất luận là võ giả, phàm nhân, yêu thủ đều lộ ra dáng vẻ nhỏ bé yếu ớt.
Hư ảnh vừa xuất hiện lập tức kinh động thập phương cường giả.
Huyền Vũ Thành, Thụy Hồ
Đang ngồi lẳng lẳng trên lưng Huyền Vũ, Huyền Vũ Vương giật mình mở mắt, sắc mặt đại biến nhìn về phương đông.
“Luồng uy áp này so với bản tôn của lão phu còn mạnh hơn trăm ngàn lần, có thể sở hữu uy thế như thế, toàn bộ Tứ Hoang Nhất Hải chỉ đếm trên đầu ngón tay”
“Chẳng lẽ là Đông Hoang Tổ Đế, nhất định là hắn, lão bất tử này quỷ kế đa đoan, nói không chừng còn bố trí cái gì đó. Dù sao Huyền Vũ cũng là sủng vật của hắn…”
“Không được, lão phu không thể chờ thêm, nếu không hai ngàn năm dày công bố cục sẽ trở thành công cốc”
Hư ảnh cự long vừa hiện, kinh động toàn bộ Thất Lạc Huyền Giới, ngay cả đám Khương Ly, Nghiệt Long ở trong Lạc Thần Giới cũng chịu ảnh hưởng.
Nghiệt Long cầm chặt trường cung, há miệng phun ra một quyển sách ngọc, tế lên cao, một tay bấm quyết.
“Tiễn thư hiện!”
Nghiệt Long lớn giọng hô một tiếng, móng vuốt trảo một cái, từ trong Chân Long Thất Tiễn Thư túm lấy ba mũi tên.
Dây cung kéo căng, ba mũi tên cháy hừng hực Chân Huyễn Long Viêm, sát cơ nghiêm nghị.
Mũi tên vừa rời tay, lấy tốc độ khủng kh·iếp bắn xuyên qua người rơm rồi biến mất tại chỗ.