Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 58: Loạn Ma Vực Đệ Nhất Dê Béo
Huyền Âm Thành, Huyền Âm Đệ Ngũ Cung, Tinh Vũ Cung.
Tinh Vũ cung chủ ngồi chiễm chệ trên vương tọa, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống đám võ giả đang đứng chen chúc ở phía dưới đại điện, bàn tay mềm mại nắm chặt, thân thể bởi vì giận dữ mà không ngừng run rẩy.
“Ai có thể nói cho bổn cung, Triệu trưởng lão, Lý trưởng lão tại sao lại c·hết! Hai người bọn họ, một kẻ là nhị phẩm đỉnh cao, một kẻ là nhị phẩm hậu kỳ, tại sao lại c·hết?”
Tinh Vũ Cung Chủ là một tên mỹ phụ dáng người đẫy đà, phong vận diễm lệ, dưới khóe miệng mọc ra một nốt ruồi son. Nàng là một trong năm vị cung chủ của Huyền Âm Điện, tu vi tam phẩm sơ kỳ.
Tinh Vũ Cung của nàng ở trong Huyền Âm Điện, xếp thứ hạng cũng không cao, Chân Nhân cảnh đại vũ giả chỉ có chừng hai mươi người, trong đó bao gồm năm vị nhị phẩm Chân Nhân. Hiện tại bỗng dưng c·hết mất hai vị, nàng không tức giận mới là lạ.
Huyền Âm Điện trưởng lão, bất kỳ ai đều sẽ lưu lại mệnh bài của chính mình ở trong điện, mệnh bài vẫn còn tức là người còn sống. Mệnh bài vỡ nát thì tức là người đ·ã c·hết, hơn nữa mệnh bài còn có tác dụng lưu giữ hình ảnh của h·ung t·hủ.
Mà trên mệnh bài của hai vị trưởng lão, hiện đang lơ lửng một cái thân ảnh mờ mờ.
Thân ảnh kia có dáng dấp cùng Khương Ly giống nhau như đúc.
Hiện tại ở trong Loạn Ma Vực, tam phẩm phía dưới, mấy ai sẽ không nhận biết Khương Ly đâu.
Loạn Ma Vực đệ nhất dê béo!
“Khởi bẩm cung chủ, nửa tháng trước, chúng ta tận mắt nhìn thấy Triệu trưởng lão và Lý trưởng lão cùng nhau rời đi, tựa hồ là đuổi theo một tên nam tử trung niên. Cũng chẳng biết tại sao lại c·hết dưới tay Bạch Ma lão tổ!” Một tên Chân Nhân võ giả, ngày trước từng tọa trấn khóa vực trận môn, nơm nớp lo sợ nói ra.
“Ngu xuẩn! Điều này không hiểu! Triệu Tiền Tôn, Lý Bích Hà đuổi theo tên nam tử trung niên kia, chính là Bạch Ma tiểu nhi. Hừ đúng là tham lam vô độ, ngu xuẩn mất khôn” Tinh Vũ Cung chủ lạnh lùng nói, thầm mắng Triệu Tiền Tôn cùng Diệu Hà ngu xuẩn. Rõ ràng phát hiện tin tức của Khương Ly, không báo cho mình, lại âm thầm chạy tới Kiếm Châu t·ruy s·át. Cuối cùng người không g·iết được, ngay cả mạng cũng góp đi vào.
Chỉ có điều hai người bọn họ dù sao cũng là trưởng lão của Tinh Vũ Cung, Khương Ly dám g·iết họ, chính là khiêu khích uy nghiêm của nàng, tự nhiên chẳng thể nào dễ dàng bỏ qua.
“Truyền lệnh xuống, nhân danh Huyền Âm Điện hạ lệnh t·ruy s·át Bạch Ma tiểu nhi cũng tới Diêm La Các treo thưởng mười triệu nguyên thạch....”
“Mặt khác, thông báo cho đám thợ săn tiền thưởng ở Xích Hỏa Châu cùng Kiếm Châu. Bạch Ma tiểu nhi không phải đang bế quan ở trong Xích Hỏa Thần Cung như lời đồn, mà là đang ở Kiếm Châu, sắp sửa trở về Xích Hỏa Châu”
“Muốn g·iết hắn lĩnh thưởng, có thể mai phục ở bên ngoài khóa vực môn!”
Tinh Vũ cung chủ mặc dù rất tức giận, nhưng vẫn tương đối lý trí.
Mười mấy năm trước Khương Ly có thể trảm g·iết thế thân của Yêu Nguyệt tiên tử, thực lực không yếu. Mười mấy năm trôi qua, tu vị của hắn tất nhiên có tăng trưởng. Nàng mặc dù là tam phẩm Chân Vương, nhưng cũng vẻn vẹn vừa đột phá, thực lực không cao, dưới tay nàng cũng chả có người nào có thể đánh g·iết Khương Ly.
Vì vậy, nàng sẽ không để Tinh Vũ Cung mạo hiểm.
Nàng muốn cho vô số Chân Nhân thậm chí Chân Vương cường giả, tụ hội ở Xích Hỏa Châu, cùng nhau vây g·iết Khương Ly.
Tinh Vũ cung chủ vừa hạ lệnh một tiếng, lập tức vô số truyền âm phù từ trong Huyền Âm Thành bay ra, tản đi bốn phương tám hướng.
Chỉ chưa đầy ba canh giờ, toàn bộ Kiếm Châu, Xích Hỏa Châu cùng mấy châu lân cận đều sôi trào cả lên.
……
Sau g·iết c·hết hai người Triệu Tiền Tôn, Khương Ly chưa vội vã chạy về Xích Hỏa Châu, mà lách mình chui vào trong Lạc Thần Giới.
Trận chiến với Phong Lôi Tử, hắn mặc dù không b·ị t·hương nặng, nhưng bởi vì liên tục vận dụng Ngự Linh Quyết cùng Túng Địa Kim Quang, dẫn đến trong đan điền Chân Lực bị tiêu hao rất nhiều, hiện tại chỉ còn chưa đến một phần ba.
Với lượng Chân Lực ít ỏi như thế, nếu trên đường gặp phải tình huống bất ngờ, chỉ sợ sẽ phiền toái. Cho nên để đảm bảo an toàn, hắn quyết định tìm chỗ bổ sung đầy đủ Chân Lực trước đã.
Trải qua mười mấy năm, Lạc Thần Giới được Tử Thụ cần mẫn săn sóc, hiện tại đã mở rộng ra chừng hai mươi dặm, nồng độ thiên địa nguyên khí dày đặc, đã chẳng hề thua kém thượng phẩm võ vực.
Thiên địa nguyên khí no đủ, dẫn đến toàn bộ không gian sinh cơ bừng bừng, cây cối, thảm cỏ đã bao phủ toàn bộ thế giới, từ bên trên nhìn xuống chẳng khác gì thế ngoại đào nguyên.
Mà thượng cổ ma khí từng vây hãm Lạc Thần Giới ngày nào, hiện tại bị tử khí đè ép đến một góc nhỏ chừng trăm trượng, không còn đáng lo.
Mỗi tội bên sinh vật ở trong Lạc Thần Giới tương đối ít ỏi, ngoại trừ cây cối cùng một chút động vật nhỏ ra, cư dân chính thức chỉ có Nghiệt Long, năm tên Tiểu Kiếm Linh cùng Tô Vũ.
Khương Ly từ trong ống tay áo, lấy ra Mộc Giáp Trùng, đem nó thả trên mặt đất, đưa mắt nhìn về phía đầm sen.
Nơi đó có một tên thiếu nữ mặc váy tím, đeo khăn che mặt đang nhắm mắt tu luyện. Bên cạnh nàng là một con rồng dài mười trượng lim dim nằm ngủ, mà đám tên tiểu kiếm linh thì chẳng biết đã trốn ở chỗ nào rồi.
Từ lúc bị Khương Ly bắt nhốt, Tô Vũ tựa hồ đã nhận mệnh. Với lại thời gian này Khương Ly cũng không để ý đến nàng. Dẫn đến nàng cực kỳ an phận, ở trong Lạc Thần Giới nhàn nhã tu luyện.
Nghiệt Long bị giam ở bên trong Lạc Thần giới đã lâu, mặc dù có thể hấp thu tử khí tăng cường long hồn, nhưng cũng rất buồn rầu. Từ lúc có thêm Tô Vũ, ngược lại bớt cô đơn.
Khương Ly chẳng đi quấy rầy bọn họ, mà chui vào trong nhà gỗ, lẳng lặng điều tức.
Hắc thủ sau màn tính toán mình là ai, hắn vốn đã có suy đoán, nên tạm thời chưa cần thiết làm khó dễ Tô Vũ. Đợi trở về Xích Hỏa Thành rồi tính sau.
Tốn hao chừng hai canh giờ, mới đem Chân Lực bổ sung trở về, Khương Ly thở ra một ngụm khí trọc, cầm lấy túi trữ vật của đám người Phong Lôi Tử, đổ ở trên mặt đất.
Phong Lôi Tử là tam phẩm trung kỳ Chân Vương, ngoại trừ hai mươi triệu nguyên thạch, bốn mươi hai bộ khôi lỗi cùng mấy tấm thẻ ngọc ẩn chứa công pháp bí thuật ra, đúng là chả có thứ gì nên hồn.
Đường đường Chân Vương cường giả, lại nghèo khó đến mức này, Khương Ly còn khó coi thay y.
Trong túi trữ vật của lão nhân họ Triệu cùng lão ẩu họ Lý, tổng cộng đoạt được sáu triệu nguyên thạch, một chút đan dược cùng mấy môn võ công bí tịch.
Khương Ly ly chỉ kiểm tra đôi chút rồi ném sang bên cạnh.
Sự chú ý của hắn đặt vào bốn mươi hai bộ Chân Nhân khôi lỗi đang đứng thẳng tắp ở trước mặt.
Bốn mươi hai bộ khôi lỗi này, thấp nhất là nhất phẩm sơ kỳ, cao nhất có hai bộ nhị phẩm đỉnh cao. Đây hẳn là oan hồn dưới tay của Phong Lôi Tử, c·hết rồi bị y luyện thành khôi lỗi.
Bốn mươi hai vị Chân Nhân, đặt ở Loạn Ma Vực không tính là gì, nhưng nếu đặt ở hạ cấp võ vực như Kiêu Dương Vực. Cỗ lực lượng này đầy đủ để tiêu diệt một cái quốc gia nhỏ.
Khương Ly có thể đoán tới, để luyện chế ra đám khôi lỗi này, Phong Lôi Tử phải hao tốn bao nhiêu tinh lực. Còn may hắn tinh thông Ngự Linh Quyết, là khắc tinh của Khôi Lỗi Sư, đổi thành là kẻ khác, bị mấy chục bộ khôi lỗi vây g·iết, không c·hết cũng tàn.
Khương Ly lật tay lấy ra một tấm thẻ ngọc, đặt lên mi tâm. Lập tức từng luồng thông tin như dòng suối ào ào chảy vào trong đầu hắn.
Trong thẻ ngọc ẩn chứa một môn Khôi Lỗi Thuật, có thể dùng t·hi t·hể võ giả luyên thành khôi lỗi, cũng có thể điều khiển khôi lỗi kết thành trận pháp đối địch.
Khương Ly đọc lướt qua Khôi Lỗi Thuật vài lượt, rồi nâng tay bấm chỉ ấn hướng về phía hai mươi bảy bộ khôi lỗi còn lại.