Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 64: Ly Hỏa Tông Chủ
Nam Minh Phủ nằm ở phía Đông Nam Xích Hỏa Châu, cách vô danh hạp cốc chỗ Khương Ly đang ẩn núp chừng ba ngàn dặm.
Cắt ngang Nam Minh Phủ là tòa sơn mạch hiểm trở gọi là Nam Minh Sơn. Nam Minh Sơn Mạch quanh năm khô hạn không chút giọt mưa, là địa bàn của một trong bốn cái Vương cấp thế lực ở Xích Hỏa Châu, Ly Hỏa Tông.
Ly Hỏa Tông khai sơn lập phái đến nay đã hơn bốn ngàn năm, trải qua bốn đời Chân Vương chưa từng xuống dốc. Thế hệ này Ly Hỏa Lão Tổ, cốt linh chưa đầy sáu trăm, hai trăm năm trước đột phá tam phẩm Chân Vương, thực lực sâu không lường được.
Ngoài Ly Hỏa Lão Tổ ra, hiện tại Ly Hỏa Tông còn sở hữu hai vị Chuẩn Vương cường giả, cùng với rất nhiều nhất, nhị phẩm Chân Nhân. Xét về thực lực tổng hợp thì toàn bộ Xích Hỏa Châu, nếu không tính Xích Hỏa Thần Cung thì Ly Hỏa Tông là mạnh nhất.
Có điều mấy năm gần đây, Ly Hỏa Tông từ trên xuống dưới đều hành sự cực kỳ lặng lẽ, chẳng còn cao điệu như trước. Nguyên nhân là vì nhận phải sự chèn ép từ Xích Hỏa Thành.
Mười ba năm trước, Xích Hỏa Thần Cung tổ chức đoạt đích chiến, Ly Hỏa Tông đứng sai đội, toàn lực ủng hộ nhị thiếu chủ Xích Hằng. Cuối cùng lại hoàn toàn đại bại, c·hết mất mấy vị trưởng lão không nói, còn đắc tội với cung chủ đương đại Vũ Nguyệt Chân Nhân Xích Tuyết.
Từ sau khi Xích Tuyết lên cầm quyền, nàng liền dùng thủ cường ngạnh chỉnh đốn toàn bộ Xích Hỏa Châu. Tiếp theo kéo bè kết cánh, bài trừ đối lập, một bên lôi kéo minh hữu, một bên chèn ép đối thủ.
Mà đối tượng cần chèn ép đầu tiên tự nhiên là Ly Hỏa Tông rồi. Vì vậy, hơn mười năm nay, Ly Hỏa Tông mặc dù chưa đến mức phong sơn, nhưng khắp nơi bị quản chế, cực kỳ khó chịu.
Đối với chuyện ấy, Ly Hỏa Lão Tổ mặc dù biết rõ, nhưng không quá để tâm, tựa hồ ngầm cho phép hành động càn rỡ của Xích Tuyết.
Xích Hỏa Tông từ tông chủ cho đến đệ tử đều hận đến nghiến răng nghiến lợi, lại đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt.
Chiều tối hôm nay, trong lúc tông chủ Lục Thiên Dương đang ngồi buồn rầu ở trong đại điện, thì chợt một tên đệ tử hớt hải chạy vào báo tin:
“Bẩm báo tông chủ, bên ngoài sơn môn có nữ nhân tự xưng là Bách Hoa Cung Yêu Nguyệt tiên tử tới bái phỏng”
“Bách Hoa Cung Yêu Nguyệt tiên tử?” Lục Thiên Dương cau mày thật chặt, y là tông chủ một Ly Hoả Tông, tự nhiên từng nghe qua diễm danh của nữ nhân này. Chỉ là từ trước đến nay, Ly Hỏa Tông cùng Bách Hoa Cung cực ít khi vãng lai. Nên không rõ, Yêu Nguyệt tiên tử đến đây làm gì?
“Vì sao ả lại đến Ly Hỏa Tông ta?”
“Bẩm Tông chủ, Yêu Nguyệt tiên tử nói có chuyện tốt muốn cùng ngài thương lượng, còn là chuyện tốt kia gì thì cần phải đợi gặp trực tiếp tông chủ rồi mới nói!”
“Thần thần bí bí!” Lục Thiên Dương hừ nhẹ nói: “Mau mời ả vào điện!"
“Tuân lệnh!”
Tên đệ tử kia vừa chạy đi, Lục Thiên Dương vội chỉnh đốn trang phục, bày ra tư thế cực kỳ nghiêm túc. Nghe nói Yêu Nguyệt tiên tử xinh đẹp diễm lệ, phòng trung chi thuật càng cao siêu khó lường, bất kỳ lão quái nào chỉ cần cùng ả lên giường một lần, đều sẽ nhớ mãi không quên. Lục Thiên Dương mặc dù chưa từng tiếp xúc, nhưng đối với mỹ mạo của ả, tất nhiên cũng có chỗ hiếu kỳ.
Đợi chừng nửa khắc, chỉ thấy từ bên ngoài đại điện, đi vào một nữ nhân có khuôn mặt yêu diễm, bế nguyệt tu hoa. Ả mặc bộ y phục màu đen mỏng dính, có thể mơ hồ thấy được cảnh tựa trắng xóa bên trong, nhất là ở trước ngực, hai ngọn đồi căng tròn, giống như muốn vùng khỏi trói buộc, xé toạc lớp áo che phủ mà thoát ra ngoài vậy. Khẽ liếc qua đôi chút, Lục Thiên Dương không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt.
Hơn nữa, trên người Yêu Nguyệt càng tỏa ra một mùi u hương nhè nhẹ, kích thích d·ụ·c vọng của đàn ông, tên đệ tử dẫn đường sớm đã hô hấp nặng nề, đôi mắt đỏ bừng.
Lục Thiên Dương liếc kẻ này một mắt, thầm mắng không có tiền đồ, tiếp theo lập tức thu hồi tâm thần, bày ra dáng vẻ bình thản, khép hờ hai mắt.
“Th·iếp thân Yêu Nguyệt gặp qua Lục tông chủ?” Bấy giờ, phía dưới đại điện, nữ nhân mặc váy đen chợt lên tiếng, giọng nói mềm ngọt như mật ong.
“Miễn lễ, chẳng hay tiên tử đến Ly Hỏa Tông chúng ta làm gì?” Lục Thiên Dương dù sao cũng là nhất tông chi chủ, định lực không kém, rất nhanh đã điều chỉnh tâm thần, trầm giọng hỏi.
“Th·iếp hôm nay tới đây đúng là có chút chuyện nhờ vả. Chỉ cần hoàn thành việc này, Yêu Nguyệt tất có báo đáp hậu hĩnh!” Nói rồi, đôi mắt ướt át nhấp nháy vài cái, để cõi lòng Lục Thiên Dương hơi nhảy dựng lên.
“A a tiên tử đang gặp khó khăn gì, nếu Lục mỗ có thể giúp được, tất sẽ ra tay trợ giúp!”
“Là ân oán cá nhân mà thôi!” Yêu Nguyệt thở dài một tiếng nói: “Mười mấy năm trước, th·iếp thân vì chút chuyện nhỏ mà cùng người tranh đấu. Bị đối phương tàn nhẫn g·iết mất một bộ thế thân. Đối với chuyện ấy, th·iếp thân vẫn luôn canh cánh trong lòng, hôm nay du lịch Xích Hỏa Châu, vừa vặn gặp lại kẻ địch năm nào. Th·iếp thân có lòng muốn báo thù rửa hận, lại không phải đối thủ của hắn, vì vậy đành phải chạy tới Ly Hỏa Tông nhờ Lục tông chủ tương trợ!”
“Còn có chuyện như vậy!” Lục Thiên Dương híp hai mắt, nghe xong lời của ả, y đã đoán được thân phận của người mà Yêu Nguyệt muốn đối phó là ai. Mười mấy năm trước, Yêu Nguyệt tiên tử bị Bạch Ma lão tổ chém g·iết một bộ thế thân, về sau tức giận treo thưởng mười triệu nguyên thạch. Chuyện ấy, y cũng từng nghe qua.
Mà Bạch Ma lão tổ kia! Hừ, Lục Thiên Dương lạnh rên một tiếng. Kẻ đó, không ai khác chính là Bạch Phàm. Cũng chính Bạch Phàm này, mười ba năm trước tham dự đoạt đích chi chiến, giúp Xích Tuyết đoạt được vị trí cung chủ.
Ly Hỏa Tông hiện tại chất vật như thế, xét đến nguyên nhân sâu xa cũng là từ Bạch Phàm mà ra. Cho nên Lục Thiên Dương cực kỳ chán ghét Bạch Phàm, chỉ có điều y hơi nhướng mày, có chút do dự.
“Người mà tiên tử muốn đối phó là ai?” Lục Thiên Dương làm bộ hiếu kỳ hỏi.
“Chẳng giấu gì Lục tông chủ, kẻ thù của th·iếp thân chính là Bạch Ma tiểu nhi. Mười mấy năm trước, tu vi của kẻ này chỉ là nhị phẩm sơ kỳ, lợi dụng mưu hèn kế bẩn mới có thể g·iết c·hết thế thân của ta. Nhưng hôm nay gặp mặt, hắn thế nhưng đã đột phá tới nhị chuyển đỉnh cao. Nghe nói trên đường về còn chém g·iết vài vị Chuẩn Vương, dọa lui một vị Chân Vương. Th·iếp thân tự biết mình không phải đối thủ của hắn, nên mới phải đến đây cầu cạnh Lục tông chủ nha”
“Chuyện này!” Lục Thiên Dương có chút do dự. Y mặc dù cực kỳ chán ghét Bạch Phàm, muốn g·iết cho hả dạ. Nhưng thứ nhất, như lời của Yêu Nguyệt nói, thực lực của đối phương rất mạnh mẽ. Thứ hai, Bạch Phàm còn cùng Xích Hỏa Cung Chủ Xích Tuyết có một chân. Nếu y mạo muội ra tay đối phó, bị Xích Tuyết biết được. Nói không chừng sẽ dẫn tới hai tông đại chiến, khi đó thì được chẳng bằng mất.
Yêu Nguyệt tựa hồ cũng nhìn ra sự chần chờ của y, nhoẻn miệng cười bảo: “Tông chủ chớ vội lo nghĩ. Th·iếp thân tới đây nhờ vả, cũng không phải là để cho Ly Hỏa Tông tự mình đối phó Bạch Ma tiểu nhi. Mà muốn nhờ ngài giúp ta phát một cái thư mời.”
“Phát thư mời?”
“Đúng thế! Tông chủ hẳn là biết đến. Đầu người của Bạch Ma tiểu nhi hiện được treo giá sáu mươi triệu nguyên thạch. Có không ít cường giả nhớ thương hắn đâu. Cho nên th·iếp thân đến đây là muốn mượn nhờ lực lượng của Ly Hỏa Tông, giúp ta phát một cái thư, nhân danh th·iếp thân mời quần hùng tới tụ hội, cùng bàn chuyện thảo phạt Bạch Phàm”
“Đến khi đó, Ly Hỏa Tông không cần tiếp tục tham dự vào, để tránh đắc tội với Xích Hỏa Cung, Lục tông chủ thấy thế nào!”
“Ừm!” Hai tròng mắt Lục Thiên Dương hơi xoay chuyển, suy nghĩ thiệt hơn. Nếu mượn danh nghĩa của Yêu Nguyệt tiên tử mời quần tu tới Ly Hỏa Tông, cộng đồng đối phó Bạch Phàm. Ngược lại là một chủ ý hay. Nhưng nếu làm như thế, có đắc tội với Xích Hỏa Thần Cung hay không, thì còn phải cân nhắc. Trong lúc y đang suy tư, thì lỗ mũi chợt hếch lên, ngửi được một mùi u hương thấm đẫm ruột gan, Yêu Nguyệt tiên tử chẳng biết lúc nào đã lẻn tới gần, ngồi lên đùi y, thủ thỉ bên tai:
“Chuyện này nếu thành công, th·iếp thân nguyện cùng tông chủ cá nước vui vầy một đêm, xem như báo ân, được chứ?”
Cảm nhận được da thịt co dãn cùng hương thơm ngào ngạt bên người, hô hấp của Lục Thiên Dương cũng bắt đầu cứng lại nghĩ tới viễn cảnh được cùng mỹ nhân đại chiến ba trăm hiệp. Ánh mắt lập lòe lửa nóng, tiếp theo vội cắn răng nói: “Tốt! chuyện này bổn tọa đồng ý rồi!”