Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 71: Ô Mỗ Cũng Có Ngày Đổi Vận
“Thật là ngũ phẩm linh quả!” Ô Thiên Phong vươn tay cầm lấy linh quả, toác miệng cười ha hả, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Hồng càng thêm sáng rực.
Gã nghĩ ngợi giây lát, cắn răng đẩy Hỏa Nguyên Quả đến trước mặt nàng, dụ dỗ nói:
“Tiểu huynh đệ, có muốn làm một trận giao dịch với lão ca ta không?”
Ly!
Tiểu Hồng hướng về phía Ô Thiên Phong kêu gọi, thần sắc tương đối cảnh giác. Nàng mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng trời sinh linh mẫn, chỉ cảm thấy kẻ trước mặt tựa hồ không phải hạng người tốt lành gì. Nhưng đôi mắt đen nhánh vẫn nhìn chằm chằm Hỏa Nguyên Quả.
Nàng có thể đoán được, trái cây màu đỏ này nhất định ăn rất ngon.
“Hắc, tiểu huynh đệ chớ nên khẩn trương, ngươi chỉ thần thay lão ca ta lựa chọn Hắc Vận Hộp, thứ này sẽ thuộc về ngươi, như thế nào?” Ô Thiên Phong híp mắt nói.
Ly
Tiểu Hồng nghiêng mỏ, do dự thật lâu mới gật gật đầu, mà Hỏa Nguyên Quả cũng bị nàng đoạt mất, không biết cất giấu ở đâu. Ô Thiên Phong thấy vậy thì vui mừng phấp phới như mở cờ trong bụng, phất tay đối với nhân viên phục vụ hô lớn.
“Phục vụ, Ô mỗ lại mở thêm mười cái Thiên cấp Hắc Vận Hộp nữa khà khà khà”
Ô Thiên Phong vốn là khách quen ở đây, nhân viên Hắc Thị tự nhiên biết mặt gã. Vừa thấy họ Ô lên tiếng, liền xum xoe chạy tới cung kính chắp tay.
“Xin mời Ô tiền bối!”
Nói xong, xoay người dẫn đường đi tới khu vực chữ Thiên.
Khu vực chữ Thiên là một chỗ đại điện tương đối xa hoa, trưng bày mấy hàng Hắc Vận Hộp, từng cái Hắc Vận Hộp đều được phong ấn cẩn thận.
Không cần Ô Thiên Phong giải thích, Tiểu Hồng liền vỗ cánh bay lượn vài vòng, tiếp theo lần lượt sà xuống ở trên từng cái hộp đen. Mà Ô Thiên Phong thì vui cười hớn hở, thanh toán tiền rồi sai nữ nhân viên mang ra ngoài. Chừng nửa khắc, Tiểu Hồng rốt cuộc chọn xong mười cái Hắc Vận Hộp.
Lúc này, bên ngoài đại sảnh đã tràn ngập khách nhân, không ít người hiếu kỳ chạy tới xem Ô Thiên Phong mở hộp.
Tiểu Hồng cũng gấp không kịp chờ đợi, ngay khi nữ nhân viên vừa đưa chìa khóa ra, liền cặp ngay một cái sà xuống mở ra ổ khóa.
Ô Thiên Phong lanh lẹ đẩy nắp hộp lên, chỉ thấy bên trong là một hộp gỗ tử đàn cùng một lọ gốm. Hô hấp của gã trở nên gấp gáp, mà Tiểu Hồng cũng kích động liên tục vẫy cánh.
“Mau nhìn xem là thứ gì?” Đám võ giả vây xem cũng tò mò thúc giục.
Ô Thiên Phong vươn tay cầm lấy lọ gốm, cạy mở nắp bình, giây tiếp theo sắc mặt của gã lập tức xạm xuống.
Vài người hiếu kỳ cũng điều động thần thức nhìn vào trong, tiếp theo sắc mặt đều lạnh ngắt như tờ, bởi vì bên trong lọ gốm càng là một nhúm tro cốt.
“Ây, thế nào lại là tro cốt, xem ra vận khí của Ô đạo hữu vẫn kém cỏi như xưa khà khà” Có người cười khan nói.
“Hắc hắc!” Những người khác thì lắc đầu, còn tưởng Ô Thiên Phong nhờ con yêu cầm màu đỏ mở hộ sẽ đổi vận, ai ngờ chả có gì thay đổi.
“Còn một hộp gỗ tử đàn, biết đâu bên trong có thứ tốt...” Có người lại hô.
Ô Thiên Phong gật đầu, đưa tay mở ra hộp gỗ tử đàn, tiếp theo sắc mặt càng thêm đen nhánh. Bởi vì bên trong hộp gỗ, lại là một cái mộc bài. Đây tựa hồ là mệnh bài chứng minh thân phận của tông môn nào đó. Đặc biệt là tên chữ ghi ở trên mệnh bài là chữ cổ, cực kỳ trừu tượng.
“A thì ra là một cái mệnh bài, hắc hắc, Hắc Vận Hộp bên trong ẩn giấu mệnh bài và trong cốt của cổ võ giả....thứ này tương đối hiếm nha!” Có người âm dương quái khí nói.
Tiểu Hồng thấy thế thì hơi sa sút tinh thần, Ô Thiên Phong mặc dù tương đối thất vọng, nhưng vẫn an ủi: “Không sao, không sao, mới là hộp đầu tiên, chúng ta vẫn còn cơ hội!”
Chỉ là khi gã nhìn kỹ tên chữ phía trên lệnh bài, thì ánh mắt hơi biến đổi.
Chỉ thấy bên trên lệnh bài ghi chú mấy chữ:
Hư Thiên Thánh Tông ngoại môn đệ tử, Trương Đạo Lăng.
Hiển nhiên chủ nhân của lọ tro cốt đó tên là Trương Đạo Lăng, đã từng là ngoại môn đệ tử của Hư Thiên Thánh Tông. Ô Thiên Phong kiến thức rộng rãi, nhưng chưa bao giờ nghe tới cái tông môn nào gọi là Hư Thiên Thánh Tông.
Hơn nữa, Tứ Hoang võ giới đối với tên gọi của tông môn cũng có quy định cực kỳ nghiêm ngặt. Nhất là hai chữ Đế hay Thánh là không thể tùy tiện lấy ra dùng.
Ví dụ Đế Tộc, Đế Tông thì chỉ có những thế lực đã từng ra đời Đế Quân mới được mang lên.
Tương tự Thánh Tông, Thánh Tộc thì cũng chỉ có những tông môn từng ra đời Thánh Nhân mới được phép sử dụng đấy. Nhưng từ trước đến nay, Hoang Cổ giới chỉ có một cái Hoang Cổ Thánh Tông, đâu có Thánh Tông thứ hai?
Hư Thiên Thánh Tông kia rất có thể là một cái ngoại giới tông môn đi. Trong lòng Ô Thiên Phong vừa động, vội vàng đem tro cốt cùng mệnh bài cất vào trong túi trữ vật.
“Tiểu huynh đệ, tiếp tục!” Ô Thiên Phong ngoác miệng cười nói.
Tiểu Hồng vứt hết ủ rũ, tiếp tục mở ra Hắc Vận Hộp thứ hai.
Hắc Hộp mở ra, bên trong là một cái nhẫn trữ vật cùng một đống vật phẩm lẫn lộn.
Những vật này bao gồm trường kiếm, nguyên tinh, đan dược, thẻ ngọc cùng một cái lò luyện đan màu tử kim.
Ô Thiên Phong không kịp chờ đợi nhặt lên nhẫn trữ vật, dùng thần thức quét vào trong, lập tức ánh mắt co rụt, kích động vô cùng. Bởi vì bên trong nhẫn trữ vật vậy mà cất giữ mười gốc lục phẩm linh dược.
Mẹ nó, lục phẩm linh dược, lần này phát tài rồi! Ô Thiên Phong cười không ngậm được mồm, gã có thể cảm nhận được, linh dược này mặc dù đã lâu đời, nhưng dược liệu lại không hề giảm bớt là bao. Mười gốc linh dược này, đã đầy đủ đền bù toàn bộ số nguyên thạch mà gã đã chi ngày hôm nay.
Đưa mắt nhìn sang những thứ còn lại, một thanh trường kiếm đã cũ sét, mất hết linh tính, không đáng chủ ý. Gần mười lọ đan dược, đáng tiếc đan dược bên trong đã hư hỏng hoàn toàn, để gã tiếc nuối vô cùng.
Bốn tấm ngọc giản, bên trong ghi chép một môn tứ tinh công pháp, một môn tam tinh kiếm pháp, một môn tam tinh độn thuật, cùng chút ít đan phương.
Lò luyện đan màu tử kim là một món lục chuyển hạ phẩm Vương Binh, ngươc lại tương đối quý giá. Nhưng Ô Thiên Phong lại chẳng mấy mặn mà, dụ sao gã không biết luyện đan. Nếu cần đan dược, chỉ cần đến trước cửa các luyện đan tông môn ngồi xổm là có ngay, cần gì tự mình dày vò.
Thứ làm gã chú ý nhất đó là ba viên nguyên tinh. Nguyên tinh chính là tinh túy của một cái nguyên mạch, ẩn chứa thiên địa nguyên khí vô cùng tinh khiết cùng nồng đậm.
Một viên nguyên tinh có thể bán một triệu nguyên thạch, hơn nữa còn là có tiền cũng không mua được. Bởi vì chỉ cần đem nguyên tinh này, tìm chỗ phù hợp mà chôn xuống, trăm ngàn năm sau sẽ trở thành một cái nguyên mạch. Ba viên nguyên tinh chính là ba đầu nguyên mạch. Ai không đỏ mắt!
Vì vậy, Ô Thiên Phong lấy tốc độ ánh sáng, đem toàn bộ đồ vật cất vào trong túi trữ vật, tiếp theo cười không ngoác được mồm.
“Tiểu huynh đệ, mời tiếp tục!” Gã cười hì hì, tiếp tục đưa chìa khóa cho Tiểu Hồng. Thấy chưa, thấy chưa, Ô mỗ cũng có ngày đổi đời khà khà khà.
Trong lúc Tiểu Hồng và Ô Thiên Phong đang vui vẻ lâm ly mở Hắc Vận Hộp, thì bên này, Xích Tuyết rốt cuộc tỉnh giấc. Mà nàng cũng phát hiện ra Tiểu Hồng đã bỏ nhà ra đi.
Nàng cùng chim nhỏ có khế ước tự nhiên biết rõ nó vẫn đang bình an vô sự, cũng biết đại khái vị trí. Nhưng không ngăn được có chút buồn bực. Đây là lần đầu tiên Tiểu Hồng tự tiên rời đi.
Khương Ly thấy thế thì cười nhẹ, vỗ về lưng ngọc của nàng, nói: “Để ta giúp nàng tìm nó”
Nói rồi buông ra thần thức, bao trùm toàn bộ Xích Hỏa Thành, trong nháy mắt đã tìm được vị trí của Tiểu Hồng, chỉ là giây tiếp theo, sắc mặt của hắn bỗng trở nên cổ quái:
“Sao hai thằng này lại đi cùng với nhau?”