Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 73: Chư Thiên Giao Dịch Trận

Chương 73: Chư Thiên Giao Dịch Trận


Nghe xong lời tự thuật của gã, khóe miệng của Khương Ly hơi co quắp, không biết nói gì cho phải. Nên đành qua loa nhắc tới chuyện của mình, ngược lại khiến cho Ô Thiên Phong xuýt xoa không ngớt.

“Hazz, lão đại quả nhiên là nhân trung long phụng, thiên kiêu chi tử, vẻn vẹn mười mấy năm đã sờ tới cảnh giới tam phẩm, không phải tiểu Ô ta có thể so sánh...” Nói đến đây, gã chợt ho khan vài tiếng, xấu hổ hỏi.

“Ngày trước hai ta từng có ước hẹn, tiểu Ô ta sẽ vì ngài hiệu lực mười năm. Hiện giờ mười năm đã trôi qua, không biết lão đại còn nhớ lời ấy chăng?”

“Tất nhiên là nhớ!” Khương Ly cười tủm tỉm bảo: “Mười ba năm trước, Khương mỗ nói như thế nào, thì hiện tại sẽ là thế đấy…chỉ có điều…”

“Chỉ có điều làm sao?” Nghe âm thanh của hắn hơi trầm xuống, nụ cười trên mặt gã chợt cứng đờ, gấp gáp hỏi.

“Chỉ có điều, lúc đó chúng ta từng thống nhất, ngươi sẽ thay ta hiệu lực mười năm. Nhưng Khương mỗ nhớ không nhầm, là Ô đạo hữu tựa hồ chưa hiệu lực cho ta ngày nào thì phải!”

“Khục!” Khóe môi của Ô Thiên Phong run rẩy, nội tâm thầm chửi mười tám đời tổ tông Khương Ly một lượt. Ngoài mặt thì cười khan nói: “Khà khà, đây là chuyện ngoài ý muốn, ai bảo lão đại ngươi rời ngoại vực một lần là mười mấy năm. Tiểu Ô ta muốn ra sức mà không có chỗ thi triển!”

“Thật vậy chăng? Năm xưa, trước khi đến Thiên Nhai Đảo, Khương mỗ từng để lại cho Tuyết Nhi một bức thư cùng tín vật. Mong muốn ngươi gia nhập Xích Hỏa Thần Cung cùng trợ giúp nàng xử lý vài chuyện nhỏ, ngày ta trở về ắt sẽ trả tự do cho ngươi, nhưng Ô đạo hữu tựa hồ đã thẳng thừng từ chối!”

Khương Ly cười như không cười nhìn chằm chằm gã.

“Ách!” Ô Thiên Phong khẽ chột dạ hỏi lại: “Có chuyện như thế sao?”

“Có nha!”

Ô Thiên Phong nhíu mày, một bộ trầm tư suy nghĩ nói.

“Để ta nhớ lại, ai ui, tựa hồ là có chuyện như vậy. Hazz lão đại ngươi hiểu nhầm rồi, năm đó tiểu Ô ta không phải là cố ý từ chối đại tẩu, mà là thật sự không giúp được. Ngươi cũng biết, vận khí của ta tương đối kém, mỗi lần đột phá cảnh giới đều phải thất bại nhiều lần mới có thể thành công. Khi ấy, ta đang toàn tâm toàn ý đột phá, thời gian đâu mà làm chuyện khác”

“Ồ!” Khương Ly ồ một tiếng, nâng bát uống rượu, không nhắc gì thêm. Nhưng hắn càng im lặng, Ô Thiên Phong càng thêm gấp gáp bảo:

“Chuyện quá khứ chớ nên nhắc lại làm chi. Không biết phải làm sao, lão đại mới bằng lòng giải trừ huyết cấm cho ta?”

“Ngươi nói xem!” Khương Ly ung dung nói.

Ô Thiên Phong tròng mắt loạn chuyển, tiếp theo tươi cười hớn hở dúi cho hắn một cái túi trữ vật, hạ giọng bảo:

“Những thứ này xem như tiểu Ô ta vì làm việc thất trách mà bồi tội, ngài thấy như thế nào?”

Khương Ly cầm lấy túi trữ vật, điều khiển thần niệm quan sát chốc lát. Ô Thiên Phong ngược lại có lòng. Bên trong túi trữ vật chứa đựng ba viên Nguyên Tinh, một thanh ngũ chuyển trường kiếm, một cái lò luyện đan, cùng năm sáu loại chân kim. Giá trị tổng cộng đã vượt qua mười triệu nguyên thạch.

Những thứ này, nếu hắn đoán không lầm, chính là bảo vật mà ban nãy gã nhận được từ trong Hắc Vận Hộp đi.

Khương Ly cầm lấy túi trữ vật ước lượng chốc lát rồi đặt xuống bàn, tiếp tục nhâm nhi rượu.

“A!” Nhìn thấy dáng vẻ của Khương Ly, Ô Thiên Phong làm sao còn không biết ý tứ của hắn, thầm chửi Khương tiểu nhi tham lam vô độ. Nhưng gã không hề có phương pháp nha, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Chân Huyết của gã bị hắn hạ xuống huyết chú, sinh tử bị chưởng khống trong lòng bàn tay.

Gã suy tư hồi lâu, bỗng trong lòng khẽ động, thần bí nói:

“Lão đại tinh nghiên trận pháp, đã từng nghe qua Chư Thiên Giao Dịch Trận bao giờ chưa?”

“Chư Thiên Giao Dịch Trận?” Khương Ly hơi sững sờ, hứng thú nhìn Ô Thiên Phong chờ đợi gã giải thích.

“Chư Thiên Giao Dịch Trận hay Vạn Giới Giao Dịch Trận là một loại viễn cổ kỳ trận, nghe nói chỉ cần nắm giữ Thiên Đạo Tệ, liền có thể giao dịch với cường giả ở ngoại giới!”

Thiên Đạo Tệ, Chư Thiên Giao Dịch Trận, hai thứ này hắn từng nghe Nghiệt Long nhắc qua một lần, lần này là lần thứ hai.

Có thể giao dịch với cường giả ngoại giới, đây không phải chuyện đùa.

“Nói cụ thể cho ta, Chư Thiên Giao Dịch Trận là cái gì?”

“Hắc hắc, lão đại chớ vội, nghe ta chậm rãi trình bày”

Ô Thiên Phong vuốt vuốt râu cá trê, ngẫm nghĩ chốc lát rồi tiếp tục nói:

“Sư tôn của ta, Hắc Vận lão nhân bình sinh đam mê sưu tầm bảo vật trong thiên hạ, đối với bảo vật trên thế gian đều thuộc như lòng bàn tay, mà đối với cổ kim lịch sử cũng nghiên cứu rất sâu. Lúc sư tôn còn sống, từng có lần tiết lộ. Toàn bộ vũ trụ vốn là một quả trứng, về sau vỡ thành ba khối lớn, tạo thành tam giới. Khoảng trung gian giữa tam giới là Hồng Mông hư vô, do vô số thế giới nhỏ tạo thành. Những thế giới nhỏ này đều sở hữu thiên đạo luân hồi riêng, cao thấp bất đồng lại phân thành tiểu thiên, trung thiên, cùng đại thiên thế giới. Hoang Cổ Giới chúng ta lúc còn chưa bị chia lìa thành Tứ Hoang Nhất Hải, cũng được xem như một phương đại thiên thế giới…”

“Sư tôn chỉ nói cho ta đoạn bí văn này, những thiên địa đại bí khác, thì không giải thích nhiều, còn bảo rằng đôi lúc biết quá nhiều cũng không nhất định là chuyện tốt, sẽ bị thiên đạo nguyền rủa. Ta lại hỏi sư tôn, tam giới kia là những giới gì? Sư tôn bỗng nhiên nổi trận lôi đình, cứng rắn trách phạt ta một trận, cũng nghiêm lệnh về sau không được tìm hiểu những thiên địa đại bí đó nữa…”

Khương Ly nhíu mày, rơi vào trầm tư. Vũ trụ là một quả trứng, chia thành tam giới, khoảng không hư vô giữ tam giới thì tồn tại vô số tiểu giới. Hắn không khỏi nhớ đến nhiều năm trước, lúc còn ở Thiên Nhai Đảo. Lần đầu tiên bước vào Ngộ Đạo Tháp, hắn gặp một vị lão nhân tóc bạc. Lão nhân kia cũng từng nhắc đến tam giới, thậm chí trước khi biến mất còn dặn dò. Bảo hắn ngày sau nếu thành đạo, rời khỏi Tứ Hoang, thì hãy đến Tịnh Giới tìm đạo thống của ông ta. Nhất thiết không được đi đến hai giới khác.

Lại nhớ đến lúc ở Âm Nhãn Cốc, hắn vô tình lạc vào ký ức mảnh vỡ của một tên Kiếp Đế gọi là Lý Nghiễm, biết được kẻ này xuất thân từ Âm Dương Thánh Vực, trực thuộc Trần Giới.

Trần Giới, Tịnh Giới, đây hẳn là tên gọi của của hai toà thế giới trong tam giới đi, còn toà thế giới cuối cùng lại là gì?

Khương Ly vốn định hỏi thêm đôi chút, nhưng nghĩ tới, Hắc Vận lão nhân không giảng cho Ô Thiên Phong quá nhiều thứ, con hàng này hẳn là không biết cụ thể, liền coi như thôi.

“Sau đó, sư tôn ngẫu nhiên đạt được mấy cái đồng xu kỳ dị, vui mừng khôn xiết liền ngay ở trước mặt ta bày xuống một cái kỳ trận, câu thông với một vị cường giả ở ngoại giới, cùng người kia làm một hồi giao dịch. Bỏ ra ba viên Thiên Đạo Tệ, đổi lấy một mai Cửu Chuyển Đế Đan”

“Giao dịch xong xuôi, sư tôn giao cho ta một cái thẻ ngọc, bên trong ghi chép phương pháp bố trí Chư Thiên Giao Dịch Trận, ép ta ghi nhớ”

“Ta đọc qua thẻ ngọc, bên trong không chỉ ghi chép trận đồ chi tiết của Chư Thiên Giao Dịch Trận, càng có mấy dòng giới thiệu cơ bản về trận pháp này. Chư Thiên Giao Dịch Trận xuất hiện từ khi nào thì không người biết rõ, chỉ biết nó xuất phát từ tam giới. Chư giới cường giả nếu biết bố trận, có thể dùng trận pháp này mà vượt qua vị diện tiến hành giao dịch với nhau. Mà một lần giao dịch, cần thiết giao nộp một viên Thiên Đạo Tệ…”

Nói đến đây, Ô Thiên Phong lật tay lấy ra thẻ ngọc, đưa cho Khương Ly.

Khương Ly tiếp nhận thẻ ngọc, dùng thần niệm quét qua, kiểm tra nội dung bên trong. Chừng nửa canh giờ sau, hắn thu hồi thần niệm, ánh mắt loé lên vẻ động dung.

Thế gian lại có loại trận pháp kỳ dị như thế, có thể vượt qua vị diện cùng người khác làm giao dịch.

Sư phụ của Ô Thiên Phong càng từng dùng ba viên Thiên Đạo Tệ, mua được một mai Cửu Chuyển Đế Đan.

Đáng tiếc, trong tay hắn chỉ có một viên, vừa vặn dùng để bố trận, nếu có nhiều Thiên Đạo Tệ hơn thì tốt biết bao.

Khương Ly nắm chặt thẻ ngọc, âm thầm thở dài, chợt ánh mắt biến ảo, không tự chủ nghĩ tới Nghiệt Long.

Con hàng kia nói không chừng còn lưu trữ Thiên Đạo Tệ nha.

Chương 73: Chư Thiên Giao Dịch Trận