Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 15: Trảm Lục Phẩm

Chương 15: Trảm Lục Phẩm


Diệp Vấn là lục phẩm trung kỳ đại vũ sư, lại đã đắm chìm ở cảnh giới này hơn bốn mươi năm. Vì thiên tư hạn hẹp mà tu vi vẫn luôn dậm chân tại chỗ, nhưng cũng bởi vì thế, lão tập trung nghiên cứu võ học, dẫn đến bất kể là Khai Sơn Quyền hay Tinh La Kiếm Pháp đều đã luyện tới mức lô hỏa thuần thanh.

Đáng tiếc, chiến đấu thời điểm ban đầu, lão quá khinh địch, bị Khương Ly một kiếm chém đứt tay phải, thực lực giảm mạnh. Tuy nhiên, dù chỉ còn một tay, Diệp Vấn vẫn như cũ chiếm cứ thượng phong.

Lục phẩm đại vũ sư, bách mạch tương thông, nội lực cuồn cuộn không dứt, có thể toàn lực chiến đấu mấy canh giờ mà không sợ kiệt sức. Lục phẩm phía dưới thì chẳng thể nào làm được.

Cả Diệp Vấn và Khương Ly đều hiểu rõ điều đó.

Cho nên Khương Ly ra chiêu chớp nhoáng, mỗi kiếm mỗi kiếm đều trí mạng, mà Diệp Vấn lại cực kỳ thong dong tự tại, dự định đánh lâu dài, đợi Khương Ly nội khí hao hết, chính là giờ c·hết của hắn.

Hai người giao đấu đã quá ba mươi chiêu, hơi thở của Khương Ly cũng dần trở nên nặng nề, trong đan điền nội khí chỉ còn một phần ba. Nếu tiếp tục như thế, chỉ sợ hắn chắc chắn phải thua.

Tâm tư khẽ động, Khương Ly đột ngột biến chiêu, trảm ra một kiếm.

Hỏa Linh Kiếm Quyết - Kiếm thứ mười chín!

Trong sát ra, kiếm quang tung hoành, giống như ngàn vạn đốm lửa bủa vây mà tới, không khí trong vòng ba trượng đều bị kiếm quang thiêu đốt trở nên vặn vẹo.

“Ừm! Địa giai trung phẩm kiếm pháp?” Diệp Vấn hú lên quái di, vội vàng đảo kiếm lùi về sau, không dám trực diện phong mang.

“Đúc Kiếm Sơn Trang lại sở hữu một môn Địa giai trung phẩm kiếm pháp...” Ánh mắt của lão ngoài kinh dị là tham lam. Lão cả đời tu luyện Khai Sơn Chưởng cùng Tinh La Kiếm Pháp mặc dù uy lực mạnh mẽ, lại chỉ là Địa giai hạ phẩm, nếu chiếm đoạt được môn kiếm pháp này, thực lực của lão tất sẽ nâng lên mấy bậc.

Hơn nữa, nghe tông chủ nói, Đúc Kiếm Sơn Trang lão tổ năm đó tựa hồ là trưởng lão của Đúc Khí Tông. Trong người tất nhiên mang theo tuyệt học cao minh, nói không chừng trong Đúc Kiếm Sơn Trang còn cất giữ Địa giai trung phẩm, thậm chí Địa giai thượng phẩm công pháp. Chỉ cần chiếm được, sinh thời chưa hẳn đã không thể đột phá ngũ phẩm vũ tướng.

Nghĩ đến đây, cõi lòng Diệp Vấn càng thêm nóng bỏng, lại nhìn thấy Khương Ly vừa đánh ra tuyệt chiêu, đang thở hồng hộc từng ngụm ở trước mặt, ý mừng càng nồng.

“C·hết cho ta!” Diệp Vấn hai chân dẫm nhẹ mặt đất, đột nhiên vọt tới, ba thước trường kiếm tua tủa kiếm mang vù vù chém xuống.

“Đến tốt!” Khương Ly thì thào, ngay khi đối phương chỉ cách một trượng, liền ngưng tụ tinh thần lực, hóa thành một cây kim nhỏ, vô thanh vô thức bắn trúng đầu lão.

Bên này đang vội vàng ra đòn sát thủ Diệp Vấn, bỗng nhiên sững sờ tại chỗ, chỉ cảm thấy đầu đâu như búa bổ, không nhịn được mà rên lên một tiếng.

Lúc định thần lại, liền kinh hãi phát hiện, trước ngực mình chẳng biết khi nào cắm lấy một thanh trường kiếm.

“Ngươi..” Diệp Vấn trợn mắt hướng Khương Ly nhìn sang, sắc mặt khó có thể tin, lão ta căn bản không hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, cũng căn bản không biết chính mình tại sao lại trúng chiêu.

Xùy

Khương Ly chưa hề giải thích, mà chầm chậm rút kiếm ra, máu me tung tóe, sắc mặt của Diệp Vấn cũng mất màu ngã bịch xuống mặt đất.

“Diệp trưởng lão!”

Hai gã chấp sự đang giao đấu với chúng võ giả Đúc Kiếm Sơn Trang nhìn thấy tình huống bên này, đều sắc mặt tái xanh, đâu còn tâm tư tranh đấu.

Cả hai chả ai bảo ai, vội toàn lực xuất chiêu đẩy lui tất cả địch thủ, rồi xoay người bỏ chạy.

“Chạy đi đâu!” Khương Thượng hét lớn, lập tức dẫn theo chúng võ giả truy kích.

Đại chiến tiếp tục diễn ra, hai vị Vũ Dương Tông chấp sự đều là thất phẩm trung kỳ, nhưng hai tay khó địch tứ thủ, chống đỡ thêm chừng mâý khắc liền bị loạn kiếm đ·âm c·hết.

Bên này, Khương Ly ngồi ở bệt trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, miệng thở hồng hộc.

Trận chiến vừa rồi có thể nói là cực kỳ gian nan, nếu không phải lúc tối hậu quan đầu, hắn vận dụng tinh thần lực đánh lén bất ngờ, hươu về tay ai còn chưa biết được.

Thông qua trận chiến này, hắn cũng xem như hiểu rõ thực lực của bản thân. Nếu không dựa vào tinh thần lực đánh lén, thì thực lực của hắn so với lục phẩm sơ kỳ mạnh hơn một chút. Nếu gặp lục phẩm trung kỳ, miễn cưỡng có thể tự bảo vệ mà thôi.

“Công tử, ngài không sao chứ?”

Trong lúc Khương Ly đang suy ngẫm, thì bên tai vang lên một âm thanh lo lắng.

Ngẩng đầu lên, liền thấy Lục Liễu tóc tai lộn xộn, bên hông có một v·ết t·hương băng bó vội, đang ân cần nhìn hắn. Ở phía đối diện, Hồng Miên trên người cũng dính mấy v·ết t·hương, đang ngồi xếp bằng chữa thương.

“Ta không sao?” Khương Ly nhếch miệng cười nói, lại hỏi:

“Cha ta đâu?”

“Lão gia cùng Khương Hạ đại nhân dẫn theo mọi người truy kích tặc nhân, hẳn là sắp trở về”

“Ừm!” Khương Ly gật gù, từ trong ngực áo lấy ra một lọ đan dược ném cho nàng nói: “Cầm lấy phân cho Hồng Miên một chút”

“Vâng!” Lục Liễu thấy hắn không sao, nội tâm thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt nhìn về phía Khương Ly tràn đầy hâm mộ cùng sùng bái.

Công tử vậy mà có thể đơn đả độc đấu, đánh bại một vị lục phẩm đại vũ sư, quả thực khó lòng tưởng tưởng. Thiên phú như vậy, hẳn là đủ để xếp vào Tiềm Long Bảng rồi chứ.

Lục Liễu càng nghĩ càng thêm hưng phấn, v·ết t·hương ở bên hông cũng không còn đau như vậy.

Mặc kệ đứng si ngốc ở bên cạnh Lục Liễu. Khương Ly khép hờ hai mắt, điều động nội khí chữa thương.

Trận chiến với Diệp Vấn mặc dù không phải cửu tử nhất sinh, thương tích đầy mình, nhưng bởi vì chiến đấu kéo dài, nội khí tiêu hao chỉ còn lại chưa đến hai thành. Nghiêm trọng nhất đó là cuối cùng vận dụng tinh thần lực hóa thành kim châm tiến hành đánh lén. Một chiêu ấy đã hao sạch số tinh thần lực hắn gom góp bấy lâu nay, tiếp theo cần phải chậm rãi phục hồi.

Ngoài ra, ban đầu cùng Diệp Vấn đối chiêu, nội phủ cũng bị dư kình c·hấn t·hương.

Đáng tiếc, thế giới này pháp tắc hạn chế quá mạnh, bất kỳ võ học, hay thần thông tuyệt kỹ nào của Tứ Hoang đều không thể vận dụng. Nếu có thể sử dụng Bất Diệt Đạo Ý, chút thương thế này có đang là bao.

Mặt trời dần lên cao, Khương Thượng dẫn theo chúng võ giả rốt cuộc truy kích trở về. Tất cả mọi người bắt đầu lu bù lên. Ai b·ị t·hương thì chữa thương, ai không b·ị t·hương thì chỉnh lý hiện trường, thu gom t·hi t·hể chờ an táng.

Hôm nay, Đúc Kiếm Sơn Trang c·hết mất mười hai vị môn nhân, trong đó có một vị bát phẩm võ giả, những người còn lại đều có khác biệt trọng thương.

Thương thế nặng nhất phải kể đến Khương Thượng, dù sao ban đầu là hắn cùng Diệp Vấn giao thủ, bị lão ta trọng thương, về sau cùng hai vị Vũ Dương Tông chấp sự giao chiến. Trên người lỗ chỗ bảy tám vết kiếm, máu tươi ướt đẫm.

Mặc dù trọng thương như thế, hắn chỉ hơi băng bó đôi chút, liền trực tiếp chỉ huy mọi người quét tước hiện trường.

Cho đến gần trưa, công việc xử lý ổn thỏa, Khương Thượng, Khương Hạ thúc công cùng Khương Ly ba người tập trung tại nghị sự đường.

Ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bầu không khí nhất thời tương đối quỷ dị.

Hồi lâu, Khương Thượng mới ho khan một tiếng, nghiêm túc nhìn Khương Ly hỏi: “Tiểu Ly, ngươi có lời gì muốn nói sao?”

Đối với tình huống này, Khương Ly vốn dĩ cũng định tìm ra lý do thoái thác. Nhưng suy đi tính lại, liền cảm thấy hăng quá hóa dở, chỉ lắc đầu, chắp tay nói:

“Hài nhi cũng không rõ ràng cho lắm. Lần trước trọng thương hôn mê tỉnh lại, chỉ cảm thấy đầu óc thông suốt, tu luyện võ học dễ như ăn cơm uống nước. Hơn nữa, trong đầu còn nhiều thêm một chút tri thức lạ lẫm”

Còn có chuyện như vậy?

Khương Thượng cùng Khương Hạ đưa mắt nhìn nhau, đều vô cùng kinh dị.

Vũ giới võ đạo mới phát triển chừng ba trăm năm, bọn họ tự nhiên không thể nào liên tưởng đến chuyện đoạt xá hoàn hồn. Cuối cùng chỉ có thể củ kết là do Khương Ly bỗng nhiên khai khiếu mà thôi.

Thấy hai người bọn tựa hồ cũng chẳng quá để tâm đến chuyện này, Khương Ly yên tâm phần nào, liền nói.

“Hài nhi dạo gần đây ngộ tính tăng mạnh, liền đem Hỏa Linh Kiếm Quyết cùng Hỏa Linh Kiếm Pháp cho cải tiến, uy lực so với ban đầu mạnh hơn đôi chút..”

“Ồ”

Cả Khương Thượng cùng Khương Hạ thúc công hào hứng hẳn lên. Buổi sáng hôm nay, Khương Ly cùng Diệp Vấn giao đấu, từng thi triển ra một chiêu kiếm, cùng Hỏa Linh Kiếm Quyết tương tự, nhưng uy lực lại cực kỳ mạnh mẽ.

Hẳn là kiếm chiêu mà hắn cải tiến đi ra. Nghĩ tới chiêu kiếm đó, ánh mắt của cả trở nên hai nóng bỏng.

Chương 15: Trảm Lục Phẩm