Chương 55: Ra Oai Phủ Đầu, Sở Tu Dương Hung Hăng
Sau khi đường chủ đời trước Trần Công Minh c·hết bất đắc kỳ tử, đại quyền của toàn bộ Bạch Hổ Đường nằm gọn trong tay hai người bọn họ, giống như Sở Tu Dương nói ban nãy, bọn họ muốn gây khó dễ cho Khương Ly rất dễ dàng.
Chỉ là loại thủ đoạn ra oai phủ đầu cấp thấp ấy, bọn họ sẽ không chơi, Tào Bang có quy củ của Tào Bang, người ta dù sao cũng là phó đường chủ, cấp bậc cùng hai bọn họ tương đương, cho nên mặt mũi công phu cũng không thể rơi xuống.
Trên đường phố Tam Hà Trấn, Khương Ly cưỡi một con ngựa đen tuyền, thân mặc áo bào màu xanh đậm, trên vai trái thêu đồ án hình đầu hổ, đây là tiêu chí của Bạch Hổ Đường.
Tào Bang bang quy sâm nghiêm, trang phục cũng được tạo hình chuyên biệt, bang chủ mặc áo bào tím, phó bang chủ mặc áo bào vàng, đường chủ mặc áo bào đỏ, phó đường chủ mặc áo bào xanh lục, đại đầu mục mặc áo bào xanh lá, tiểu đầu mục mặc áo bào đen.
Khương Ly không có hỏi đường khẩu của Bạch Hổ Đường ở nơi nào, bởi vì rất đơn giản, làm Bố Hải Khẩu chưởng khống giả, đường khẩu của Tào Bang khẳng định nằm ở trung tâm Trấn Tam Hà.
Quả nhiên, lúc hắn đi tới cửa đường khẩu, đã thấy hai tên phó đường chủ, bảy tên đại đầu mục dẫn theo một đám tiểu đầu mục chờ đợi ở đó, nhìn thấy tiêu chí trên quần áo của hắn, liền đồng thời ôm quyền.
Khương Ly nhảy xuống ngựa hướng về phía bọn họ chắp tay: “Gặp qua chư vị”
Sở Tu Dương vừa định trả lời, chợt cảm nhận được khí tức trên thân của Khương Ly, gã nháy mắt sửng sờ ở nơi đó, ngay cả bọn người Hoàng Vạn Quân cũng vậy.
Thất phẩm hậu kỳ, phó đường chủ mới tới, lại chỉ là một tên thất phẩm vũ sư, ngay cả lục phẩm cũng chưa tới, mẹ nó, đây là đang mở trò đùa gì vậy?
Trước đó, bọn Sở Tu Dương nhìn thấy Khương Ly tuổi trẻ, kỳ thật cũng không quá để ý.
Võ giả đột phá trung tam phẩm, tuổi thọ gia tăng mười đến hai mươi tuổi, dáng vẻ càng trẻ trung, nói rõ kẻ đó tư chất càng tốt.
Có đôi khi, hai tên võ giả có tuổi tác giống nhau, cảnh giới giống nhau, nhưng bề ngoài thì một người là thanh niên, người còn lại là trung niên, đó là bởi vì hai người đó ở bất đồng độ tuổi đột phá trung tam phẩm.
Cho nên, lúc vừa nhìn thấy Khương Ly, mấy người bọn họ đều theo bản năng cho rằng Khương Ly đột phá lục phẩm từ rất sớm, mới có vẻ trẻ tuổi như thế. Kết quả chờ đối phương xuống ngựa đi tới gần, cảm nhận được khí tức trên thân hắn, cái thằng cha này đâu phải đột phá lục phẩm từ sớm, tu vi của hắn căn bản còn chưa tới trung tam phẩm.
Trước đó Sở Tu Dương nghe hảo hữu ở tổng đường nói tân nhậm phó đường chủ là ngoại nhân, cũng không biết tân nhậm đường chỉ lại chỉ có tu vi thất phẩm hậu kỳ.
Phát hiện này để cho Sở Tu Dương lập tức cảm giác vô cùng biệt khuất, thậm chí nội tâm còn có mấy phần không cam lòng và phẫn uất.
Vừa nãy, Hoàng Vạn Quân còn nói với gã, coi như đường chủ đời trước Trần Công Minh t·hiệt m·ạng, thì tổng đường cũng sẽ không để hắn làm đường chủ, bởi vì hắn chỉ có tu vi lục phẩm sơ kỳ.
Kết quả lời ấy vừa nói xong, phía trên liền phái đến một tên thất phẩm tiểu võ giả làm phó đường chủ, hơn nữa kẻ này còn không có bất kỳ kinh nghiệm, không có bất kỳ tư lịch nào. Cũng chỉ bởi vì đối phương được bang chủ thưởng thức.
Lý nào lại như thế?
Sở Tu Dương cảm thấy thật bất công, cực kỳ bất mãn
Khương Ly nhìn thấy bộ dáng của đám người, trong lòng cũng đoán được suy nghĩ của bọn họ, hắn chỉ thản nhiên hỏi:
"Chư vị, có vấn đề gì không?"
Sở Tu Dương cưỡng chế bình ổn tâm tình trong lòng, hướng về phía Khương Ly chắp tay nói:
"Đương nhiên không có vấn đề, mời Diệp phó đường chủ đến bên này."
Khương Ly cùng đám người Sở Tu Dương tiến vào phòng nghị sự, hắn nhân đức không nhường ai, trực tiếp ngồi vào chủ vị đồng thời lấy ra thủ lệnh trên người, thản nhiên nói:
“Tại hạ Diệp Phàm, kể từ hôm nay liền tiếp nhận vị trí phó đường chủ Bạch Hổ Đường, đây là thủ lệnh do bang chủ tự mình ký tên, mấy vị có thể nhìn xem”
Sở Tu Dương cười cười nói: "Thứ này còn có thể là giả? tại hạ Sở Tu Dương gặp qua các hạ"
Nói xong gã liền đứng dậy, khách khí chắp tay với Khương Ly.
Hoàng Vạn Quân cũng đứng dậy nói: “Lão phu Hoàng Vạn Quân”
Bảy tên đại đầu mục lục tục đứng dậy, nhao nhao thi lễ: “Chúng ta bái kiến Diệp đại nhân”
Khương Ly gật đầu nói: "Chư vị khỏi cần khách khí, ta cũng là mới đến, chưa rõ tình hình ở đây, ngày sau còn phải nhờ các vị đồng liêu hỗ trợ thêm"
Bọn người Hoàng Vạn Quân liếc nhau, vị Diệp phó đường chủ này có vẻ rất dễ nói chuyện, mặc dù tuổi trẻ, nhưng lại không hề biểu hiện vênh váo hung hăng.
Đúng lúc này, Khương Ly chợt nói tiếp:
“Có điều, cũng bởi vì Diệp mỗ vừa mới đến, cho nên đối với tư liệu của Bạch Hổ Đường cũng không hiểu rõ. Theo ta được biết, Bạch Hổ Đường chúng ta thường ngày phải giá·m s·át động tĩnh bên phía Kim Hà Quận, chẳng hay trong khoảng thời gian này có động tĩnh dị thường nào hay không?”
Sở Tu Dương lắc đầu đáp: "Gió êm sóng lặng, không có bất kỳ cái gì dị thường."
Khương Ly nghe vậy con mắt lập tức nhíu lại, nội tâm cười lạnh liên tục. Tam Hà Trấn nằm ở cực tây của Bố Hải Khẩu, ngăn cách với Kim Hà Quận bởi một dãy núi gọi là Kỳ Liên Sơn Mạch.
Mà Kỳ Liên Sơn Mạch lại là trụ sở của Kim Hà Thập Tam Trại, hung danh hiển hách.
Hằng năm, Kim Hà Thập Tam Trại sẽ xua người xuống núi đánh c·ướp, chặn đường thu lộ phí... Nhiệm vụ chính của Bạch Hổ Đường đó là ngăn chặn Kỳ Liên Sơn thổ phỉ, bảo hộ bá tánh của Bố Hải Khẩu.
Nhưng hơn một tháng trước, thổ phỉ của Dã Trư Trại do Cừu Nhân Cửu dẫn đầu, trực tiếp vòng qua Bạch Hổ Đường, tiến vào địa vực Bố Hải Khẩu, b·ắt c·óc Tào Uyển Thanh.
Xảy ra cơ sự như thế, phải chịu trách nhiệm lớn nhất, tự nhiên là Bạch Hổ Đường. Cho nên trước đây không lâu, đường chủ Bạch Hổ Đường Trần Công Minh vô duyên vô cớ c·hết rồi.
“Một tháng thời gian, bên trong lãnh địa không có đường chủ tọa trấn, phía đối diện Kỳ Liên Sơn là Kim Hà Thập Tam Trại, Sở phó đường chủ lại nói với ta, khoảng thời gian này không có một điểm dị thường nào cả?”
Sở Tu Dương thản nhiên nói: "Không có chính là không có, đây là chuyện tốt mới đúng, chẳng lẽ Diệp phó đường chủ còn hi vọng lãnh địa của chúng ta xảy ra chuyện gì hay sao?"
Mà đám Hoàng Vạn Quân thì đều kinh ngạc nhìn Sở Tu Dương, ban nãy chính miệng ngươi nói không cho tân nhận phó đường chủ ra oai phủ đầu, kết quả hiện tại Sở Tu Dương lại cùng vị Diệp phó đường chủ này đối chọi gay gắt, tình huống này để cho bọn họ xem không hiểu.
Nhưng Sở Tu Dương kỳ thật nghĩ rất đơn giản, nếu tân nhậm phó Đường chủ sở hữu tu vi lục phẩm đại vũ sư, gã tự nhiên sẽ điệu thấp một chút, chỉ cần làm đôi chút tiểu động tác ở trong bóng tối là được.
Ai ngờ đối phương vậy mà chỉ là kẻ hèn thất phẩm vũ sư, chuyện đó để gã vô cùng bất mãn, đồng thời cũng tự tin hơn nhiều.
Theo gã thấy, họ Diệp này sở dĩ có thể ngồi vào vị trí phó đường chủ, chủ yếu là dựa vào việc bang chủ thưởng thức mà thôi, nếu là như vậy, thì gã khỏi cần e ngại đối phương.
Khương Ly nhìn Sở Tu Dương nửa ngày, nghiêng đầu sang chỗ khác nói với mấy tên đại đầu mục: "Địa bàng các ngươi quản hạt cũng là gió êm sóng lặng?"
Bảy người do dự một chút, đưa mắt nhìn qua Sở Tu Dương và Hoàng Vạn Quân, thấy hai người không nói gì, thì đều nhẹ gật đầu.
Mấy người bọn họ là thuộc hạ dưới trướng Sở Tu Dương cùng Hoàng Vạn Quân, trong tay của gã còn có nhược điểm của tất cả mọi người, hơn nữa bọn họ vừa rồi còn đã đạt thành hiệp nghị, bây giờ tự nhiên là có nhục cùng nhục, có vinh cùng vinh.
Thấy cảnh ấy, trong mắt Khương Ly lập tức lộ ra một tia c·hết nhạo.
Chỉ có điều bây giờ, Khương Ly cũng không vội phát tác, hắn chỉ thản nhiên nói: "Gió êm sóng lặng là tốt, như vậy chứng minh, về sau Diệp mỗ công tác ở đây sẽ rất nhẹ nhõm haha”
Nhìn thấy thái độ nhượng bộ của Khương Ly, khóe miệng Sở Tu Dương không khỏi lộ ra một vệt ý cười, chợt cao giọng hô:
“Diệp phó đường chủ vừa mới đến, chúng ta mặc dù thiếu thốn cũng phải tổ chức một bữa đón gió tẩy trần, không biết ý của ngươi thế nào?”
Ánh mắt của Khương Ly xoay chuyển, suy nghĩ chốc lát, chắp tay nói:
“Diệp mỗ đi đường mệt nhọc, muốn nghỉ ngơi trước, chuyện đón gió tẩy trần, hay là để ngày mai”
“Rất tốt, vậy chúng ta không làm phiền Diệp phó đường chủ nữa. Xin cáo từ” Sở Tu Dương cười ha hả, tiếp theo liền đứng dậy xoay người nghênh ngang rời đi.