Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 78: Tào Vũ Sinh Triệu Kiến
Một ngàn hai trăm bang chúng Bạch Hổ Đường chính thức gia nhập Đông Ly Vệ. Sự kiện này cũng đánh dấu một bước chuyển biến mới trong công cuộc mở rộng thế lực của Khương Ly.
Hắn dựa theo thể lệ cũ, lấy bát phẩm làm thập trưởng, thất phẩm làm bách phu trưởng phân chia lại cấp bậc của một ngàn hai trăm bang chúng. Kể từ đó, hơn bốn mươi thành viên ban đầu của Đông Ly Vệ nhảy lên trở thành thập trưởng. Năm tên thập trưởng thì thăng cấp làm bách phu trưởng, chức vị thủ lĩnh vẫn như cũ do Lệ Phi Vũ nắm giữ.
Dưới tay hắn bây giờ tổng cộng có mười hai gã bách phu trưởng, bao gồm hai vợ chồng Trần Hữu Lượng, Trần Viên Viên, Lý Tứ, Hoàng Phủ Lý và Chu Ân Lai hai gã chấp sự của Vũ Dương Tông ngày trước cùng với bảy vị đại đầu mục của Bạch Hổ Đường.
Có thể nói đây là sự đột phá lớn về lực lượng của Đông Ly Vệ, đợi một ngàn hai trăm người này tu luyện có thành tựu, tất nhiên sẽ trở thành một đội quân gặp thần g·iết thần, gặp phật g·iết phật.
Công việc huấn luyện tân binh, Khương Ly giao cho Lệ Phi Vũ đi làm, bản thân hắn thì nhàn nhã đóng cửa tu luyện.
Sau đại chiến ngày thứ ba, lúc Khương Ly đang ngồi phơi nắng ở ngoài sân thì nhận được thủ lệnh từ tổng đường truyền tới.
Đọc xong thủ lệnh, sắc mặt hắn biến ảo chập chùng, lặng lẽ hồi lâu.
Tạ Y Nhân đang ngồi ở trên mái hiên thổi tiêu, bắt gặp bộ dáng của hắn như vậy, liền ngừng tiếng tiêu, hỏi vọng xuống:
"Diệp đường chủ có việc gì sao?"
Khương Ly lắc đầu bảo: "Sắp tới Diệp mỗ phải rời Tam Hà Trấn mấy hôm, không được nghe tiếng tiêu của cô nương, nên cảm thấy hơi phiền muộn mà thôi"
Tạ Y Nhân nghe vậy, hai má chớm hồng, khóe miệng xì một tiếng hoa ngôn xảo ngữ, rồi xoay người chạy mất dạng.
Ngay buổi trưa hôm đó, Khương Ly một mình một ngựa khởi hành từ Tam Hà Trấn đến Bố Hải Thành.
Tổng đường truyền xuống thủ lệnh, muốn hắn tự mình tới gặp mặt Tào Vũ Sinh.
Lần trước ở đại hội luận võ, hắn từng thấy đối phương một lần, lần này Tào Vũ Sinh triệu kiến hắn, rốt cuộc có mục đích gì, Khương Ly tạm thời đoán chưa ra.
Khoái mã tốc độ cao đi đường, nhưng phải tới lúc trời gần tối hắn mới chạy đến bên ngoài Bố Hải Thành.
Tào Bang tổng bộ nằm ở trung tâm của tòa thành, là một chỗ lầu các san sát, phú quý hào hoa.
Đây là lần thứ ba hắn đi vào tổng bộ của Tào Bang, lần đầu tiên là đến Hình Đường tiếp nhận lệnh bài và quần áo. Lần thứ hai là dẫn theo Hoàng Vạn Quân tới Thám Báo Đường.
Cho nên thủ vệ bên ngoài đều đã nhớ mặt Khương Ly, chỉ qua loa xác nhận thân phận một chút rồi cử người dẫn hắn đi vào Tụ Nghĩa Đường.
Lúc này trời đã nhá nhem tối, bên trong Tụ Nghĩa Đường đèn đuốc sáng trưng. Bên trên chủ vị ngồi đấy một người đàn ông trung niên khuôn mặt mặt chữ điền, khí độ không giận tự uy. Bàn tay phải của y cầm ba cái thiết cầu nhẹ nhàng xoay tròn.
Người đàn ông trung niên này chẳng ai khác chính là Tào Vũ Sinh.
Tào Vũ Sinh là bang chủ của Tào Bang, một thân thực lực sâu không lường được.
Hai mươi năm trước, y dẫn theo huynh đệ xông pha giang hồ, cuối cùng đánh ra một mảnh cơ nghiệp to lớn như ngày hôm nay, đủ thấy bất kể là thực lực hay mưu lược, Tào Vũ Sinh đều cực kỳ bất phàm.
“Bang chủ, Diệp đường chủ cầu kiến!” Tên bang chúng đứng ở bên ngoài cửa lớn, chắp tay cung kính hô.
“Mời vào!” Từ bên trong Nghị Sự Đường truyền tới một âm thanh trầm thấp, nặng nề.
Tên bang chúng kia quay đầu vươn tay nói với Khương Ly:
“Diệp đường chủ, bang chủ cho mời!"
“Ừm!” Khương Ly gật đầu, dùng hai tay đẩy cửa lớn ra, đi vào trong đại điện.
Lúc này trong Tụ Nghĩa Đường chỉ có mỗi Tào Vũ Sinh đang ngồi chiễm chệ ở trên ghế rồng.
“Ra mắt bang chủ!” Khương Ly ôm quyền hành lễ, đồng thời âm thầm đánh giá đối phương.
Tào Vũ Sinh có bộ dạng khoảng chừng bốn mươi tuổi, mày rậm mắt to, ấn đường cao ngất lộ ra khí thế mạnh mẽ, khiến cho nội tâm Khương Ly cảm nhận được mấy phần kiềm chế.
Uy thế đó không phải là Tào Vũ Sinh cố ý thả ra, mà là do y ngồi ở vị trí cao nhiều năm, chưởng quản sinh tử của mấy vạn người mà dần dần hình thành. Võ giả thông thường, coi như là tông sư cao thủ cũng khó lòng có được.
Trong lúc Khương Ly đang âm thầm đánh giá Tào Vũ Sinh thì ở phía ngược lại, Tào Vũ Sinh cũng đang quan sát Khương Ly.
“Diệp đường chủ chớ nên đa lễ, mời ngồi” Tào Vũ Sinh khoát tay nói.
Khương Ly cũng không khách khí, đi tới hàng ghế bên phải tùy tiện ngồi xuống
“Bang chủ triệu kiến Diệp mỗ tới đây là có gì muốn dặn dò sao?” Khương Ly hỏi.
Tào Vũ Sinh nhếch miệng, nở nụ cười thâm ý vị trường: “Bổn tọa gọi ngươi tới, là muốn xác nhận một chuyện”
“Chuyện gì?” Khương Ly nghi hoặc.
“Bản tọa muốn xác nhận xem, thân phận thật sự của Diệp đường chủ là Tĩnh Châu tán tu Diệp Phàm, hay là Đúc Kiếm Sơn Trang, Khương Ly. Diệp đường chủ có thể nói cho ta biết sao?” Tào Vũ Sinh tùy tiện hỏi.
Ồ! Ánh mắt của Khương Ly hơi ngưng tụ, trong lòng nhảy một cái, tiếp theo chợt trở về bình thản như thường. Cùng với đó, cốt cách, cơ bắp trên mặt của hắn chầm chậm thay đổi, cuối cùng biến trở về dáng vẻ nguyên bản, chắp tay:
“Đúc Kiếm Sơn Trang Khương Ly gặp qua Tào Bang chủ”
Thời gian vừa rồi, sở tác sở vi của Khương Ly cũng không quá mức che lấp, người hữu tâm chú ý, chỉ cần hơi điều tra một thoáng liền sẽ phát hiện ra thân phận thực sự của hắn.
Hiện tại bị đối phương nói toạc ra, Khương Ly cũng càng thêm khỏi cần ẩn giấu.
Tào Vũ Sinh chứng kiến tình cảnh ấy, sắc mặt chưa ngoài ý muốn, nhưng nội tâm lóe lên một tia kinh ngạc.
“S·ú·c cốt công sao? thật thú vị” Y khẽ cảm thán một câu, đối với khả năng biến ảo dung mạo của Khương Ly tấm tắc khen kỳ lạ, tiếp đó sầm mặt hỏi:
“Khương công tử tới Bố Hải Khẩu là có mục đích gì?”
Khương Ly nhìn thẳng đối phương, thẳng thắn đáp: “Tự nhiên là hướng về phía Tào Bang”
“Ừm!” Tào Vũ Sinh nghe vậy, con ngươi lóe lên hào quang, chờ đợi hắn giải thích.
Khương Ly chậm rãi nói: “Hôm nay thiên hạ loạn lạc, mười hai đường sứ quân dựng cờ tạo phản. Không chỉ bách tính khổ sở, mà các thế lực võ lâm cũng long đong.”
“Chỉ nói đến Thanh Hà Quận, bốn cái thế lực lớn, thì phủ Thái Thú cùng Vũ Dương Tông là vây cánh của Dương Sứ Quân. Văn viện một lòng hướng về triều đình, các thế lực nhỏ khác, phần lớn đều đã âm thầm quy phục tập đoàn Dương thị. Chỉ còn Tào Bang cùng Đúc Kiếm Sơn Trang là giữ thái độ trung lập.”
“Nhưng ở trong loạn thế này, muốn đứng trung lập cũng không phải dễ dàng. Giống như Đúc Kiếm Sơn Trang chúng ta, bởi vì không chịu quy thuận phủ Thái Thú, mà bị Vũ Dương Tông năm lần bảy lượt làm khó. May mắn, chúng ta cũng không phải quả hồng mềm, càng có hộ sơn trận pháp bảo vệ, tạm thời ngăn cản móng vuốt của kẻ địch. Có điều co đầu rút cổ ẩn nấp không phải kế sách lâu dài”
“Còn Tào Bang thống lĩnh vùng đất Bố Hải Khẩu màu mỡ trù phú, phía đông giáp biển, đồng thời chiếm trọn toàn bộ lưu vực hạ du sông Ngân Giang, chính là vị trí chiến lược khiến nhiều thế lực ngấp nghé. Giữa tình cảnh như thế, Tào Bang lại quyết định giữ thái độ trung lập, tất nhiên sẽ trở thành cái gai trong mắt của rất nhiều người”
“Cho nên Khương mỗ lặng lẽ tiến vào Bố Hải Khẩu là muốn cùng Tào Bang kết minh, cùng nhau vượt qua loạn thế”
“Kết minh?” Tào Vũ Sinh thì thào, tiếp theo cười mỉa mai hỏi: ‘Đúc Kiếm Sơn Trang chỉ là một cái thất phẩm thế lực, lấy tư cách gì kết minh với Tào Bang ta?”
“Hiện tại Đúc Kiếm Sơn Trang đã không còn là thất phẩm thế lực, toàn bộ sơn trang bao quát tại hạ có ba vị luc phẩm đại vũ sư, hơn mười vị thất phẩm vũ sư, như vậy đã đủ tư cách chưa?”
“Ồ” Tào Vũ Sinh âm thầm ngạc nhiên, nhưng vẫn lắc đầu: “Chưa đủ”
“Vậy thêm một cái Bạch Hổ Đường thì sao?” Khương Ly hỏi tiếp.
“Bách Hổ Đường?” Tào Vũ Sinh híp mắt, nhìn chằm chằm Khương Ly, uy thế trên người từ từ dâng lên. Lời của Khương Ly, y nghe hiểu. Hơn nữa, trước đó y cũng đã nhận được tin tình báo, biết rõ hiện tại Bạch Hổ Đường đều theo lệnh của Khương Ly mà làm việc.
Tên thiếu niên trước mặt, chỉ dùng vẻn vẹn một tháng liền đem Bạch Hổ Đường chưởng khống trong lòng bàn tay. Bây giờ, hắn thậm chí đưa nó ra làm thẻ đánh bạc.
Lời này, nghe có vẻ buồn cười, nhưng Tào Vũ Sinh cười không nổi.
Y hít sâu một hơi, thản nhiên hỏi: ‘Khương công tử muốn kết minh là làm thế nào. Tào Bang chúng ta được lợi lộc gì?”
“Đúc Kiếm Sơn Trang cùng Tào Bang kết minh, tự nhiên là muốn cộng đồng tiến thối, có lợi cùng nhau kiếm, gặp nạn cùng nhau vượt qua”
“Thực lực của Đúc Kiếm Sơn Trang mặc dù không bằng quý bang, nhưng chúng ta có nhiều luyện khí sư, có thể chế tạo lượng lớn vũ khí áo giáp nhập phẩm, tăng cường quân bị. Chúng ta cũng có trận pháp sư, có thể trợ giúp quý bang bố trí trận pháp phòng ngự, thậm chí là cả trận pháp hộ thành"