Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 79: Tào Tiểu Thư, Thật Là Hữu Duyên

Chương 79: Tào Tiểu Thư, Thật Là Hữu Duyên


“Trận pháp sư?” Sắc mặt của Tào Vũ Sinh chầm chậm biến đổi, trong ánh mắt lộ ra một chút động dung. Đúc Kiếm Sơn Trang sở hữu hộ sơn đại trận có thể ngăn cản tông sư cường giả tiến đánh. Chuyện này ở Thanh Hà Quận cũng không phải bí mật gì. Tào Vũ Sinh vốn đã hâm mộ từ lâu, nhưng y cũng biết rõ, đây chỉ sợ là bí mật bất truyền của Khương gia, không dễ dàng moi ra. Hiện tại Khương Ly chủ động đề cập tới, để cho hô hấp của y bắt đầu thô trọng, ngữ khí cũng thay đổi:

“Trận pháp sư của quý trang có thể giúp Bố Hải Thành bố trí hộ thành đại trận?”

“Chuyện nhỏ mà thôi” Khương Ly bình thản khoát tay, lại bổ sung: “Chỉ có điều, muốn bố trí trận pháp cần thiết lượng lớn tài nguyên, vật tư, và thù lao hậu hĩnh, những thứ này Tào bang chủ phải tự mình cung cấp”

“Ha ha ha, dễ bàn, dễ bàn” Tào Vũ Sinh cười to nói. “Chỉ cần có thể bố trí ra hộ thành đại trận, thì dù phải bỏ ra cái giá lớn thế nào Tào mỗ cũng chấp nhận”

“Vậy chuyện kết minh?”

“Tào mỗ rất sẵn lòng” Tào Vũ Sinh một ngụm liền đáp ứng.

Khương Ly cũng nhếch miệng cười cười, chuyện này vừa thành, mục đích của hắn tới Bố Hải Khẩu xem như đã đạt được.

Hai người hàn huyên chốc lát, Tào Vũ Sinh bất giác hỏi sang chuyện khác: “Không biết Khương hiền chất đã có hôn phối hay chưa?”

“Hôn phối? Tạm thời chưa có” Khương Ly theo bản năng lắc đầu.

Tào Vũ Sinh cười tủm tỉm: “Tào mỗ dưới gối không có nhi tử, chỉ có một nữ nhi tên là Tào Uyển Thanh. Tiểu nữ nhà ta thiên sinh lệ chất, tuổi vừa tròn đôi tám, hiền chất thấy thế nào?”

Ầy, Khương Ly hơi sững sờ, trong đầu mường tượng lại dung mạo của Tào Uyển Thanh.

Đáng người nóng bỏng mà yểu điệu.

Mũi ngọc cao ngất tinh xảo, lông mày sắc bén đầy cá tính.

Bờ môi rực đỏ như lửa, khuôn mặt sắc nét như gọt.

Bộ ngực sữa ngạo nghễ đứng thẳng, giống như muốn phá tan lớp áo yếm bảo hộ bên ngoài.

Nhất là bờ mông căng tròn vểnh lên của cô nàng, hắn có thể chơi một năm.

Người ta nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Khương Ly cũng không ngoại lệ.

Chỉ có điều, hắn chần chờ chốc lát rồi chắp tay nói: “Tào tiểu thư dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn, tài kinh thương cũng chẳng kém bậc mày râu. Khương mỗ đã ngưỡng mộ từ lâu, chỉ là hiện tại còn chưa phải lúc nghĩ tới chuyện nhi nữ thường tình, mong Tào bang chủ thông cảm”

Tào Vũ Sinh nghe vậy, đáy mắt lóe lên một tia ngoài ý muốn, cười bảo: “Ha ha là lão phu lỗ mãng, chuyện tình cảm sao có thể vội vàng gấp gáp”

Khương Ly nói: “Chuyện kết minh cụ thể như thế nào, liền do bang chủ và phụ thân ta bàn luận kỹ càng hơn, nếu Tào bang chủ không còn chuyện gì, Khương mỗ xin cáo từ trước”

“Ừm, hiền chất mời cứ tự nhiên” Tào Vũ Sinh gật gù.

Khương Ly đứng dậy chắp tay, dự định xoay lưng rời đi, thì chợt nghe tiếng nói của Tào Vũ Sinh.

"Chờ chút"

Hắn nghi hoặc quay đầu hỏi: “Bang chủ còn muốn dặn dò cái gì?”

Tào Vũ Sinh cầm lấy một tấm lệnh bài ném cho hắn rồi bảo:

“Ngày trước bản tọa từng nói, chỉ cần giải quyết xong chuyện của Kim Hà Thập Tam Trại, thì chức vị đường chủ Bạch Hổ Đường là của ngươi, Hiện tại ta cũng không nuốt lời. Từ nay về sau, ngươi là đường chủ đời thứ ba của Bạch Hổ Đường.”

Khương Ly vươn tay tiếp nhận lệnh bài, trong lòng âm thầm cảm thấy khó hiểu. Tào Vũ Sinh rõ ràng đã sớm đoán được thân phận của hắn, nhưng lại vẫn mắt nhắm mắt mở, mặc cho hắn tự tung tự tác, khiên động Bạch Hổ Đường, không hề truy cứu, Hiện tại còn thẳng thắn đem Bạch Hổ Đường đưa cho hắn.

Trong hồ lô của y rốt cuộc đang đựng thứ gì? Càng nghĩ càng khó đoán.

Khương Ly lắc lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ mông lung, ôm quyền: “Tạ bang chủ nâng đỡ!”

“Đi thôi” Tào Vũ Sinh khoát tay.

Khương Ly bất động thanh sắc đi ra khỏi Tụ Nghĩa Đường, nội tâm lặng lẽ tính toán, không ngờ lại đụng vai cùng một thiếu nữ.

Thiếu nữ này tựa hồ không học qua võ công, thể chất yếu đuối, bị Khương Ly đụng một cái liền té ngã lăn quay ra đất.

Khương Ly bị tình huống bất ngờ làm cho bừng tỉnh, nhíu mày cúi đầu nhìn xuống liền phát hiện ra người bị hắn đụng trúng cũng không phải ai xa lạ chính là Tào Uyển Thanh.

“Là ngươi”

“Là ngươi”

Hai âm thanh kinh ngạc đồng thời vang lên.

Hiển nhiên thiếu nữ bên dưới cũng nhận ra hắn. Tào Uyển Thanh khi thấy được dung mạo của Khương Ly, ban đầu là sững sờ, tiếp theo nghĩ đến điều gì, liền trở nên nghiến răng nghiến lợi, chỉ tay về phía Khương Ly nói:

“Ngươi.. ngươi…ngươi còn dám tới đây?”

“Thì ra là Tào tiểu thư, thật là hữu duyên” Khương Ly cười khẽ, đột nhiên vươn tay đem thiếu nữ kéo lên, chỉ có điều dùng lực đạo hơi mạnh, Tào Uyển Thanh mất thăng bằng, bổ thẳng vào ngực hắn kêu lên một tiếng duyên dáng.

Mà bàn tay to của hắn cũng tiện đà ở trên bờ mông căng tròn của nàng bóp một cái, ừm, rất đàn hồi.

“Ngươi làm cái gì” Nơi tư ẩn bị đụng tới, toàn thân Tào Uyển Thanh nổi cả da gà, vội vàng nhảy ra khỏi người Khương Ly, cùng hắn kéo dài khoảng cách, kêu lên thất thanh.

Khương Ly buông ra hai tay bảo: “Diệp mỗ chỉ là đỡ cô nương dậy thôi”

Bắt gặp thái độ ngả ngớn của hắn, Tào Uyển Thanh tức sùi bọt mép, hét toáng lên: “Người đâu! Người đâu mau ra đây”

Đám hộ vệ tuần tra xung quanh nghe được tiếng quát của nàng, vội vàng cầm đuốc chạy tới.

Khương Ly gặp tình thế không ổn, vội vàng ho khan: “Khụ khụ, Diệp mỗ còn có việc, xin cáo từ trước”

Nói rồi dự định xoay người bỏ đi. Nhưng Tào Uyển Thanh há có thể để hắn trốn thoát, khuôn mặt xinh đẹp bao hàm sự giận dữ, vươn bàn tay mềm mại kéo áo khoác của Khương Ly lại.

“Không cho đi!”

Lần trước nàng bị Khương Ly khi dễ rất thảm, sau khi về nhà còn sai người truy tìm tung tích của hắn thật lâu mà chẳng thấy. Hiện tại hiếm có cơ hội gặp được, tự nhiên sẽ không tùy ý cho hắn chạy thoát. Nghĩ đến, cánh tay nắm áo hắn càng thêm chặt.

Khương Ly cau mày, nếu để nữ nhân này dây dưa, đợi đám hộ vệ đuổi tới, mặc dù không đến mức m·ất m·ạng, nhưng cũng sẽ rất phiền toái, vì vậy hắn không nói hai lời, nâng chỉ điểm vài cái huyệt trên người nàng, rồi tung người chạy mất.

Lúc đám hộ vệ của Tào Bang chạy tới nơi, chỉ thấy Tào Uyển Thanh bị điểm huyệt đứng bất động ở đó, từng người trán toát mồ hôi lạnh, vội cuống cuồng giúp nàng giải huyệt.

“Tiểu thư, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tặc nhân đâu rồi?”

Tào Uyển Thanh không trả lời bọn họ, nàng lúc này đã tức giận đến p·hát n·ổ, lớn tiếng hỏi:

“Cha ta ở đâu?”

“Bẩm tiểu thư, bang chủ đang ở Tụ Nghĩa Đường tiếp kiến Diệp đường chủ” Một tên hộ vệ nói.

“Diệp đường chủ, Diệp đường chủ nào?” Tào Uyển Thanh nhíu mày.

“Vị đại nhân kia tên là Diệp Phàm hơn một tháng trước được bổ nhiệm làm phó đường chủ của Bạch Hổ Đường, nghe nói là một người trẻ tuổi” Gã hộ vệ chần chừ đáp.

“Diệp Phàm” Nghe cái tên đó, Tào Uyển Thanh lập tức hận nghiến răng, cũng không để ý tới đám hộ vệ mà chạy một mạch tới Tụ Nghĩa Đường.

Tào Vũ Sinh bắt gặp bộ dạng tức hổn hển của con gái mình, cười nhẹ hỏi: “Là kẻ nào to gan dám chọc giận nữ nhi của ta rồi?”

Tào Uyển Thanh hít sâu một hơi, bình phục tâm tình chập chùng, hỏi: “Có phải phụ thân vừa tiếp kiến một kẻ tên là Diệp Phàm?”

“Đúng vậy, hắn là tân nhiệm phó đường chủ của Bạch Hổ Đường. Làm sao, nữ nhi biết quen biết hắn sao?”

“Ai quen biết hắn” Tào Uyển Thanh gắt gỏng, tiếp theo nghĩ đến điều gì, vội chạy tới ôm lấy cảnh tay của Tào Vũ Sinh làm nũng: “Phụ thân có thể thay ta xử phạt hắn được không?”

“Xử phạt, Diệp đường chủ không vi phạm bang quy, sao lại vô duyên vô cớ xử phạt hắn?” Tào Vũ Sinh nghi hoặc: “Ừm, chẳng lẽ hắn đắc tội với con sao?”

“Hừ, hắn là một kẻ vô lại, ban nãy còn ức h·iếp ta đây. Hơn nữa, phụ thân đừng để bị hắn lừa gạt, kẻ này cũng không phải Diệp Phàm” Tào Uyển Thanh nắm chặt nắm đấm nói.

Nhưng Tào Vũ Sinh không lộ ra vẻ bất ngờ mà gật đầu nói: “Ta biết, hắn thật không phải Diệp Phàm”

“Đấy, cái thằng kia lai lịch có vấn đề, phụ thân sao có thể để hắn làm phó đường chủ của Bạch Hổ Đường, còn không mau bắt lại” Tào Uyển Thanh thúc giục.

Chỉ là Tào Vũ Sinh vẫn bình chân như vại nói: “Con muốn đối phó Diệp Phàm thì tự mình đi làm, chuyện đó phụ thân sẽ không nhúng tay, đi rồi”

Nói xong liền đứng dậy rời đi.

Chương 79: Tào Tiểu Thư, Thật Là Hữu Duyên