Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 91: Tỏa Thiên Đại Trận
Khương Ly nhẹ nhàng vươn tay về phía ngũ thải kỳ thạch. Lúc ngón tay của hắn vừa chạm lên bề mặt hòn đá thì nó bỗng nhiên biến mất.
Cùng lúc đó, Khương Ly thình lình cảm thấy toàn thân vô cùng khoan khoái dễ chịu, tâm trí của hắn trở nên thư thái, sáng sủa hơn lúc nào hết, thậm chí còn cảm nhận được tri giác cũng tăng lên không ít.
Khẽ nhắm mắt lại, Khương Ly kinh ngạc phát hiện, ngũ thải kỳ thạch chẳng biết từ lúc nào đã chui vào trong thức hải của hắn, nằm lơ lửng ở đó.
“Ừm!” Phát hiện kỳ thạch đột ngột biến mất, Tào Vũ Sinh khẽ giật mình, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc nhưng rất nhanh liền bị y thu hồi.
“Có vật này tương trợ, trong vòng ba ngày, Khương mỗ có thể bắt đầu bố trận”
“Tốt” Tào Vũ Sinh nghe thế thì cười vui vẻ, cùng Khương Ly hàn huyên chốc lát mới ra về.
Khương Ly trở về Cư Hương Lâu thì trời đã về khuya, mặt trăng sớm đã treo ở trên cao.
Trong phòng, Lục Liễu và Hồng Miên còn đang thức giấc, bắt gặp Khương Ly trở về, liền vui mừng cuống quýt.
“Công tử trở về”
“Công tử hôm nay đi đâu vậy?”
“Ta ra ngoài có chút việc, sao các ngươi còn chưa ngủ?” Khương Ly vươn tay xoa xoa đầu Lục Liễu, nhẹ giọng hỏi.
“Chúng ta đang đợi ngài trở về đây” Lục Liễu nhoẻn miệng cười nói.
Khương Ly lắc lắc đầu, bảo hai nữ đi ngủ, mà chính hắn thì ngồi xếp bằng ở trên giường, chậm rãi nghiên cứu ngũ thải kỳ thạch.
Giống như như dự đoán ban đầu của Khương Ly, viên kỳ thạch này sở dĩ mang theo sức mạnh kỳ dị là bởi vì bị l·ây n·hiễm một tia Hồn Đạo Đạo Nguyên. Tia Đạo Nguyên này mặc dù cực kỳ mỏng manh lại đủ để cải tạo một viên đá bình thường, biến thành thiên địa kỳ trân.
Ngũ sắc kỳ thạch lơ lững ở trong thức hải của hắn, chầm chậm uẩn dưỡng thần hồn, mở rộng thức hải, giúp cho thần thức của hắn ngày càng mạnh hơn, ngày càng vững chắc hơn.
Có viên kỳ thạch này trong tay, công cuộc hồi phục thần niệm của hăn sẽ giảm bớt rất nhiều thời gian. Hơn nữa, sau này cùng người tranh đấu, Khương Ly cũng không cần phải dè dặt như trước, có thể thoải mái thi triển kiếm niệm.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, Khương Ly nhốt mình ở trong phòng đã ba ngày. Ba ngày này, hắn không ngừng hấp thu “màn khói” xung quanh kỳ thạch nhằm gia tăng cường độ thần thức của bản thân.
Cho đến khi một tia hồn lực cuối cùng bị hấp thu, thần niệm của hắn đột nhiên tăng mạnh, đã có thể bao trùm phương viên chừng một dặm.
Cường độ thần niệm hiện tại, mặc dù còn kém xa tít tắp thời kỳ đỉnh cao, nhưng đã tương đương với trung phẩm Lạc Sư ở Lạc Thần Giới.
Lấy cường độ thần niệm ấy, hắn thậm chí có thể đánh lén bất ngờ tông sư cao thủ.
Khương Ly vừa xuất quan, liền nhanh chóng liên hệ Tào Vũ Sinh tiến hành bố trí hộ thành đại trận.
Tào Bang động tác cũng thật gấp rút, lập tức hạ lệnh phong thành, trong vòng một tuần toàn thành nội bất xuất, ngoại bất nhập. Tất cả dân chúng, khách hành thương hay võ lâm nhân sĩ đều không được phép bén mảng tới gần tường thành.
Mệnh lệnh này vừa được hạ xuống, lập tức khiến cho toàn bộ Bố Hải Thành xôn xao, tiếng kêu ca ầm ĩ. Nhưng Tào Vũ Sinh tự mình ra mặt, trấn áp hết nhóm này đến nhóm khác, toàn thành dần dần trở nên yên ắng, không người dám can đảm đứng ra tìm c·hết.
Bố trí đại trận hộ thành là chuyện cơ mật, cho nên không chỉ toàn Bố Hải Thành giới nghiêm, mà bản thân Tào Vũ Sinh cũng tự mình dẫn người đi chôn cất mắt trận.
Bố Hải Thành được xây dựng thành hình chữ nhật, chiều ngang tám dặm, chiều rộng năm dặm, diện tích cực kỳ rộng lớn. Muốn bố trí đại trận bao phủ toàn bộ thành trì không phải là chuyện đơn giản.
Nhưng Bố Hải Thành có vị trí rất quan trọng trong các chiến lược tương lai của hắn, nên Khương Ly sẽ không sơ suất.
Vì vậy, Khương Ly đem tất cả trận đạo tạo nghệ đều thi triển ra hết.
Lấy cường độ thần niệm hiện tại, cộng thêm có đầy đủ vật tư, nguyên liệu, hắn tự tin có thể bố trí ra một cái tam chuyển hạ phẩm cự hình đại trận, bao gồm cả sát trận cùng phòng ngự đại trận.
Một khi đại trận bố trí thành công, trừ phi là Vũ Vương cường giả xuất hiện, bằng không coi như tông sư cao thủ cũng mơ tưởng có thể phá vỡ được.
Vì hoàn thành điểm này, Khương Ly không chút keo kiệt, đem các loại tài liệu, bảo vật mà Tào Bang cất trữ đem ra tế luyện trận kỳ, dung nhập vào bên trong đại trận.
Một lần này, Khương Ly tiêu hao ước chừng bốn ngày thời gian mới đem đại trận bày xong.
Trận pháp hộ thành, hắn gọi là Tỏa Thiên.
Đến này thứ năm, Khương Ly cầm lấy trận bàn đứng nghiêm trang ở chính giữa diễn võ trường của Tào Bang.
“Lên”
Hắn nâng trận bàn lên hét lớn, thần niệm chầm chậm tản ra bắt đầu dẫn dắt thiên đại thế, rồi đem các tiết điểm của trận pháp liên hợp với nhau.
Thời điểm đại trận dung hợp cùng một chỗ, toàn bộ Bố Hải Thành tức khắc phát ra t·iếng n·ổ ù ù giống như thiên băng địa liệt.
Khí thế ngột ngạt tràn ra liên miên không ngừng, cộng thêm từng t·iếng n·ổ vang như địa long xoay người để tất cả cư dân ở trong Bố Hải Thành đều dừng công việc trên tay, ngẩng đầu nhìn lên không trung.
“Hộ thành đại trận?” Trên Hoàng Hạc Lâu, Tào Vũ Sinh cùng Chu Vĩnh Tường đồng thời đứng dậy, đưa mắt nhìn về bốn phía, mặc dù không nhìn thấy thứ gì, nhưng bọn họ cũng cảm nhận được, hộ thành đại trận đang bắt đầu khởi động.
Tổng bộ Tào Bang, trong tòa lầu các ở phía tây, Lưu Huyền Đức cầm theo một quyển sách híp mắt nhìn về phương xa, như có điều suy nghĩ.
“Mấy hôm nay Tào Vũ Sinh khuynh động can qua như thế, là vì thứ này sao?”
“Xem ra xem ra không thể chờ đợi thêm được nữa rồi”
Bên trong nội thành, vô số dân chúng hô nhau quỳ mọp xuống, ào ào thành kính cầu khẩn.
Các thế lực thám tử thì nhao nhao thay đổi sắc mặt, vội vàng ghi chép lại tin tình báo, chuẩn bị truyền trở về.
Âm thanh ùng ùng bộc phát vang dội, sau chừng một nén nhang, mọi người chỉ nghe một tiếng răng rắc thật lớn, đại trận rốt cuộc hợp thành.
Đại trận vừa thành, Khương Ly nhịn không được nhả ra một ngụm khí trọc, trên trán sớm đã lấm tấm mồ hôi hột.
Tỏa Thiên Đại Trận cùng cấp bậc với Hỏa Linh Đại Trận ở Đúc Kiếm Sơn Trang, nhưng nếu xét về diện tích thì Tỏa Thiên Đại Trận bao trùm một phương viên rộng hơn gấp mười mấy lần. Cũng cần lượng tinh thần lực lớn hơn nhiều. Nếu không phải có ngũ sắc kỳ thạch liên tục bổ sung tinh thần lực, thì thần niệm của hắn sớm đã khô kiệt hoàn toàn.
“Bày trận thành công rồi sao?” Lúc này, đằng sau lưng Khương Ly, Tào Vũ Sinh dẫn theo Chu Vĩnh Tường cùng mấy tên thủ hạ thân cận đi tới, trầm giọng hỏi.
Khương Ly gật đầu: “Không phụ kỳ vọng. Bang chủ có thể tự mình thử nghiệm một chút!”
“Ha ha bổn tọa cũng đang có ý đó” Tào Vũ Sinh cười ha hả, lập tức cùng Khương Ly đi bộ ra ngoài thành.
Hôm nay toàn thành giới nghiêm, cho nên trên quan đạo chỉ có lính canh, không có người ra vào.
Hơn nữa, bởi vì đại trận đã được mở ra, bất kỳ người nào muốn ra vào Bố Hải Thành đều phải nhận được sự cho phép, không còn tự do tự tại như trước.
Khương Ly dùng thần niệm điều khiển trận bàn mở ra một thông đạo đi ra khỏi thành.
Sau khi ra ngoài thành, Tào Vũ Sinh không nói một lời, thình lình hướng về phía cửa thành đánh ra một chưởng.
Hắc Nhật Ấn Pháp - Đại Thiên Luân Ấn
Chỉ thấy toàn thân y bắn ra kình khí cuồn cuộn, hóa thành một cái hắc ấn hình tam giác, mang theo khí thế kinh thiên, đánh mạnh về phía tường thành.
Bành!
Một t·iếng n·ổ lớn vang lên, dư kình bắn ra bốn phía, khiến cho đám Khương Ly không tự chủ lùi lại phía sau mấy bước.
Nếu là tường thành bình thường, chỉ sợ đã bị Đại Thiên Luân Ấn của Tào Vũ Sinh đánh cho sụp đổ. Nhưng tường thành trước mặt vẫn bình yên như cũ, kinh khủng chưởng ấn giống như đánh vào trong biển rộng, chẳng thể lật nên nổi bọt sóng.
Hí! Xung quanh lập tức vang lên từng tiếng hít vào hơi khí lạnh.
Mà kinh dị nhất không ai khác chính là Tào Vũ Sinh.
Một chiêu vừa rồi, mặc dù y chỉ sử dụng bảy thành công lực, nhưng đã đầy đủ để đánh nát cổng thành, vậy mà chỉ có thể khiến cho trận pháp kết giới run lên một thoáng mà thôi.
Tào Vũ Sinh hít một hơi thật sâu, ánh mắt nhìn về phía Khương Ly trở nên sáng rừng rực, như nhìn thấy mỹ nữ vậy.
“Trận pháp hay lắm, xin hỏi Diệp đường chủ, trận này tên là gì?”
“Tỏa Thiên Đại Trận” Khương Ly thản nhiên đáp.
“Hay cho một cái Tỏa Thiên Đại Trận, có trận này trong tay, Bố Hải Thành lo gì không thể đứng ở vững trong loạn thế”