Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 120: Kim Hà Thập Tam Trại Huỷ Diệt, An Bài Của Tào Vũ Sinh

Chương 120: Kim Hà Thập Tam Trại Huỷ Diệt, An Bài Của Tào Vũ Sinh


Tuy Ô đạo nhân yêu tiền nhưng hắn vẫn có một quy củ: quân tử yêu tiền, dùng tiền đúng chỗ.

Chỉ cần ngươi trả giá đủ lớn làm Ô đạo nhân động tâm, cho dù hắn c·hết cũng sẽ hoàn thành ước hẹn.

Ngày xưa Ô đạo nhân còn ở cảnh giới Vũ Sư đã từng thua của một đôi huynh muội thế gia lụn bại một đồng tiền, đáp ứng tiễn đưa bọn họ tới Đông Nhạc Vương Triều.

Thu một đồng tiền này, Ô đạo nhân thật sự mang theo huynh muội đó từ Thanh Châu đi thẳng đến Đông Nhạc Vương Triều, cuối cùng đã hơn một năm, thậm chí thiếu chút nữa c·hết ở nửa đường nhưng hắn vẫn làm được.

Sau chuyện này thanh danh Ô đạo nhân lên cao, hắn cũng không phải người tốt lành gì, ngẫu nhiên cũng chơi đùa làm sát thủ, ai muốn g·iết người, chỉ cần ngươi trả cái giá lớn thì Ô đạo nhân sẽ ra tay.

Cũng không biết Tào Vũ Sinh đã dùng cái giá lớn thế nào lại nhờ được Ô đạo nhân trấn thủ Bố Hải Thành ba năm, nhưng hết thảy môn đồ của Tào Bang, từ bang chúng bình thường cho đến cao tầng đều cười khổ không thôi.

Một vị nửa bước tông sư Tào Vũ Sinh đã khiến cho bọn họ nghe lời răm rắp. Hiện tại chạy đến một vị hàng thật giá thật tông sư cường giả, hùng hồn nói ủng hộ Tào Uyển Thanh thượng vị, ai dám đứng ra phản đối? ngại mình sống quá lâu rồi?

Cho nên trên cơ bản, Tào Uyển Thanh xem như ngồi vững vị trí bang chủ tạm quyền, không cần khảo nghiệm gì cả.

Đương nhiên, cũng chưa thể nói, Tào Uyển Thanh đã có thể kê cao gối mà ngủ.

Bởi vì Ô đạo nhân chỉ hứa toạ trấn Bố Hải Thành ba năm, nếu trong khoảng thời gian này, Tào Vũ Sinh xuất quan, lần nữa chủ trì đại cục thì không sao. Nhưng giả sử Tào Vũ Sinh bế quan thất bại, thân tử đạo tiêu, thì liệu còn ai sẽ còn chấp nhận để cho một nữ nhân yếu đuối ngồi trên đầu mình?

Cho nên, thời gian tiếp theo, Tào Uyển Thanh nhất định phải chứng minh bản lãnh của bản thân, thu phục lòng người, cũng như xây dựng được lực lượng tâm phúc mạnh mẽ, đủ để ứng khó với mọi vấn đề phát sinh.

……

Thanh Hà Thành, phủ thái thú.

Thái thú Đặng Kinh ngồi ở trong thư phòng đọc sách. Khác với bộ dạng ung dung, thâm bất khả trắc thường ngày, giờ đây vẻ mặt của hắn có chút tiều tuỵ, hai bên tóc mai đã bạc trắng từ bao giờ.

Mười năm mài kiếm, mới tung kiếm một lần, những tưởng sắp thành công mỹ mãn, ai ngờ lại thất bại trong gang tấc. Dù Đặng Kinh tâm trí cứng cỏi, cũng không khỏi thất vọng phiền não.

Lúc này, từ bên ngoài cửa sổ, chợt bay tới một con chim bồ câu màu trắng, đậu ở bên thành cửa.

Hai mắt Đặng Kinh khẽ híp, khoan thai đi tới, vươn tay túm lấy chim bồ câu, từ dưới chân nó lấy ra thư tín, hồi lâu hắn mới thở nhẹ một hơi, thì thào:

“Tào Vũ Sinh ngược lại đi một nước cờ hay!”

……

Sau đại chiến ngày thứ bảy, ngoại trừ bang chúng của Thanh Long Đường ra, thì hầu hết lực lượng của Tào Bang đã co rút về Bố Hải Thành, buông tha phần lớn lãnh thổ ở các khu vực khác.

Hành động ấy của Tào Bang khiến nhiều người tâm tư khẽ động, nhưng không có thế lực nào dám công khai nhúng chàm vào Bố Hải Khẩu. Dù sao, Tào Bang lại yếu thì lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, chẳng phải một đám thế lực nhỏ có thể đối chọi đấy.

Còn về các thế lực lớn khác, Vũ Dương Tông tổn thất nặng nề, ốc không mang nổi mình ốc, hơi sức đâu mà nhìn chằm chằm lãnh thổ bên ngoài. Kim Hà Thập Tam Trại càng thê thảm hơn, hầu như toàn quân bị diệt, chỉ còn mèo lớn mèo nhỏ vài ba con. Lập tức bị lượng lớn thế lực nhằm vào.

Ngày trước Kim Hà Thập Tam Trại thế lớn, thủ hạ đông đảo, cao thủ nhiều như mây, những thế lực kia bị khi dễ chỉ có thể nuốt hận không dám làm gì. Bây giờ Kim Hà Thập Tam Trại g·ặp n·ạn, bọn họ tất nhiên sẽ điên cuồng bỏ đá xuống giếng.

Đến ngày thứ chín, một tin tức động trời truyền ra.

Mấy cái thế gia, tông môn từng có thù với Kim Hà Thập Tam Trại, liên hợp cùng lượng lớn tán tu đánh lên Kỳ Liên Sơn. Trong vòng ba ngày đem thổ phỉ của mười ba trại tiêu diệt sạch sẽ, chỉ có Hắc Hổ Trại Chủ Lý Trầm Chu trọng thương trốn thoát.

Từ ngày hôm đó, liên minh thổ phỉ uy áp hai vùng Kim Hà và Thanh Hà mấy chục năm tuyên bố huỷ diệt. Từ nay về sau, Kỳ Liên Sơn lại không Kim Hà Thập Tam Trại.

Nghe được tin tức ấy, có người vui mừng, có người thổn thức.

Ngày thứ mười, phó bang chủ Bùi Tuyên tự mình tới thỉnh Tào Uyển Thanh đến Tụ Nghĩa Sảnh.

Mà Khương Ly đang nhàn nhã nằm phơi nắng, cũng được một gã đại đầu mục của Hình Luật Đường mời đi.

Nghe Tào Vũ Sinh muốn gặp riêng mình, nội tâm Khương Ly vô cùng nghi hoặc nhưng cũng chưa vội từ chối, mà đi theo gã đại đầu mục kia.

Vừa tới trước Tụ Nghĩa Sảnh, đã thấy Bùi Tuyên đang chờ sẵn ở cửa ra vào.

“Gặp qua Diệp phó bang chủ, bang chủ dặn dò, thỉnh ngươi chờ ở bên ngoài một lát”

Khương Ly gật đầu, Tào Vũ Sinh hẳn là dặn dò Tào Uyển Thanh trước khi bế tử quan, có nhiều thứ bí mật không muốn cho ngoại nhân biết. Nên hắn rất thức thời, xoay người đi tới dưới tán cây mà ngồi xuống.

Bên trong Tụ Nghĩa Sảnh, Tào Vũ Sinh ngồi ở trên ghế rồng, sắc mặt trắng bệch, khí tức phù phiếm.

Trận chiến mười ngày trước, hắn liều mạng tử chiến, đã thương tới căn cơ, những ngày gần đây không biểu hiện ra, là đang gắng gượng chống đỡ, để trấn an nhân tâm mà thôi.

Chứng kiến bộ dạng phụ thân uy nghiêm ngày thường lại biến thành như vậy, cái mũi Tào Uyển Thanh đau xót không nói thành lời.

“Phụ thân.”

Tào Uyển Thanh kêu lên.

Tào Vũ Sinh miễn cưỡng cười cười, giọng hắn khàn khàn nói: “Thanh nhi, hôm nay phụ thân sẽ tiến hành bế tử quan, trong lúc đó sinh tử khó đoán. Chính ta cũng không nắm chắc có thể vượt qua kiếp nạn này hay không, cho nên sắp tới sinh tử của Tào Bang, của mấy trăm vạn bá tánh Bố Hải Khẩu đều giao cho ngươi”

“Ta biết rõ trách nhiệm kia thật sự quá sức với ngươi, nhưng đây là cơ nghiệp mà ta dùng nửa đời dựng lên, vi phụ không cầu ngươi có thể phát triển Tào Bang tiếp tục lớn mạnh, chỉ cầu ngươi giữ nó vững vàng.”

Tào Vũ Sinh xuất ra một tấm lệnh bài giao cho Tào Uyển Thanh, có tấm lệnh bài này, Tào Uyển Thanh liền chính thức là bang chủ đời tiếp theo.

“Tào Bang sẽ không hủy diệt trong tay ta.”

Tào Uyển Thanh tiếp nhận lệnh bài, trong mắt tuy nhiên là bi thương, nhưng cũng có được kiên nghị.

Tào Vũ Sinh gật gật đầu, đột nhiên hỏi: “Thanh Nhi, ngươi ưa thích Khương Ly sao? Ăn ngay nói thật, việc này rất trọng yếu.”

Trên mặt Tào Uyển Thanh mang theo ý xấu hổ nhưng nghe Tào Vũ Sinh nói trịnh trọng như vậy liền gật đầu.

“Vậy là tốt rồi, ngươi bảo hắn vào đi, ta có mấy lời muốn nói với hắn.”

Tào Uyển Thanh gật đầu, sắc mặt xoắn xuýt đi ra, ý định của Tào Vũ Sinh, nàng tự nhiên đoán được, hẳn là muốn mai mối cho mình với Khương Ly.

Không giống người khác, Tào Uyển Thanh từ sớm đã biết rõ thân phận thật sự của Khương Ly.

Đông Ly thiếu chủ, mười tám tuổi leo lên Tiềm Long Bảng thứ bốn mươi chín, ngoài ra Khương Ly dung mạo bất phàm, lại sát phạt quả quyết, chính là thiên chi kiêu tử.

Nhân vật như thế, tất nhiên rất được lòng các thiếu nữ, Tào Uyển Thanh cũng không ngoại lệ.

Sau khi Khương Ly tiến vào tiền điện, trong mắt của hắn Tào Vũ Sinh còn trực quan hơn Tào Uyển Thanh.

Hắn cảm giác bản thân Tào Vũ Sinh như ngọn đèn sắp tắt, chỉ có một ít ngọn lửa loe loét đang cháy.

Tinh khí thần của Tào Vũ Sinh bị tổn thất rất nặng, sinh cơ bị một tia đao khí không ngừng xói mòn, nếu đổi là người khác chỉ sợ đ·ã c·hết từ lâu rồi. Nhưng Tào Vũ Sinh vẫn gắng gượng đem tia đao khí kia trấn áp, chỉ có điều nếu không thể đem đao khí kia bức ra, lại phục dụng chữa thương thánh dược, thì Tào Vũ Sinh phải vong mạng chẳng thể nghi ngờ.

Hắn quyết định bế tử quan, hẳn là dự định đánh cược một lần. Có thể sống sót xuất quan hay không, còn là một ẩn số.

“Khương hiền chất, ngươi ưa thích Thanh nhi sao?”

Vừa thấy Khương Ly đi vào, Tào Vũ Sinh cũng chưa hề nói nhảm mà trực tiếp hỏi thẳng.

Khương Ly nói: “Tào tiểu thư làm người lương thiện ôn nhu, hơn nữa dung mạo xuất chúng, ta tin tưởng bất cứ nam nhân nào cũng ưa thích nàng, đương nhiên Khương mỗ cũng chẳng ngoại lệ.”

Tào Vũ Sinh gật gật đầu: “Ưa thích là tốt rồi, hiện tại ta làm chủ gả Thanh nhi cho ngươi, đứa con đầu tiên của các ngươi sẽ đổi họ Tào, hắn chính là người thừa kế của Tào Bang, những đứa con khác tùy ý!”

“Đợi đã, bang chủ, tại hạ tựa hồ chưa nói muốn cưới Tào tiểu thư!” Khương Ly cau mày nói. Hôn nhân đại sự của hắn, còn chưa đến lượt người khác tự tiện sắp xếp.

Tào Vũ Sinh nhắm mắt lại, trầm giọng nói: “Thanh nhi dùng thân phận nữ tử chấp chưởng Tào Bang, cho dù có Ô đạo nhân thủ hộ nhưng thủ đoạn vẫn còn rất non nớt, khó có thể quản lý được tất cả mọi việc”

“Mà Khương hiền chất ngươi bất kể là tâm tính hay thực lực đều là thượng phẩm, để ngươi tới trợ giúp Thanh nhi thì ta cũng yên lòng”

Khương Ly lắc đầu nói: “Bang chủ thứ lỗi, cho dù nội tâm ta có hảo cảm với Tào tiểu thư nhưng chỉ có thể nói là thưởng thức mà thôi, chưa đến tình trạng đi tới hôn nhân”

“Hơn nữa, hôn nhân đại sự của Khương mỗ, là tự ta đến quyết định, không ai có thể áp đặt”

Tào Vũ Sinh nghe thế, ho khan một tiếng, thở dài: “Nếu ngươi đã không muốn, Tào mỗ cũng chẳng ép buộc, có điều, Tào mỗ có một chuyện muốn nhờ, mong tiểu hữu đồng ý”

“Bang chủ mời nói!”

“Hi vọng tiểu hữu ngày sau có thể thay ta chiếu cố Thanh nhi một thoáng, những thứ này xem như lòng thành của ta”

Tào Vũ Sinh nói xong, vỗ tay. Từ trong cửa hông, xuất hiện một gã võ giả ăn mặc quần áo màu đen, trên tay bưng lấy một cái hộp gỗ, đưa tới trước mặt Khương Ly.

Nắp hộp mở ra, bên trong đầy ắp nguyên thạch trong suốt.

Nhìn thấy lượng lớn nguyên thạch như vậy, hô hấp của Khương Ly đều trở nên dồn dập lên.

“Đây là một ngàn linh ngọc, mong tiểu hữu nhận lấy”

Khương Ly do dự chốc lát, tiếp theo hít sâu một hơi, ôm quyền khẳng định đáp: “Tánh mạng của Tào tiểu thư liền giao cho Khương mỗ”

Tào Vũ Sinh gật đầu, khoát khoát tay.

Khương Ly hiểu ý, nhận lấy nguyên thạch, liền xoay người rời đi.

Chương 120: Kim Hà Thập Tam Trại Huỷ Diệt, An Bài Của Tào Vũ Sinh