Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 164: Nhu Tình Như Nước, Uyển Ngọc Nhu Hương

Chương 164: Nhu Tình Như Nước, Uyển Ngọc Nhu Hương


Tào Uyển Thanh chiếm dụng Hoàng Hạc Lâu, đồng thời hạ cấm lệnh, không cho phép bất kỳ người nào tuỳ tiện bén mảng đến nơi đây.

Vì thế xung quanh Hoàng Hạc Lâu ngoại trừ Tào Uyển Thanh ra, thì chỉ có Chỉ Hạc, Tào Hồng cùng đám Vệ Trang ở lại, không bị ai quấy rầy, nàng ngược lại có thể an tâm tu luyện.

Hoàng Hạc Lâu tầng thứ bốn, được cải tạo thành chỗ nghỉ ngơi, hương khí mờ mịt, Tào Uyển Thanh ngồi ở trên bồ đoàn, nhắm mắt vận chuyển chu thiên.

Bất chợt nàng mở bừng hai mắt, nhìn về phía cầu thang, nhíu mày

"Cảm giác thật nhạy bén!" Khương Ly mỉm cười, không nhịn được khen ngợi một tiếng.

Mặc dù hắn chưa hoàn toàn thu liễm khí tức, nhưng võ giả bình thường, cho dù là lục phẩm đại vũ sư cũng chưa chắc đã phát hiện được.

Nghe thấy âm thanh quen thuộc của Khương Ly, Tào Uyển Thanh nhoẻn miệng nở nụ cười, đứng dậy hấp tấp chạy tới:

"Khương đại ca mời vào!"

Những ngày này, hai người thường xuyên tiếp xúc với nhau, dần dần quen thuộc, cách xưng hô cũng thay đổi, không còn khách sáo như trước.

Tầng thứ tư được cải tạo thành tư phòng, bài trí cũng tương đối đơn giản, thanh nhã. Chính giữa gian phòng là một bàn trà gỗ, bên trên đặt lư hương nhỏ, khói kỳ nam toả ra thơm ngát, xung quanh bàn trà để mấy cái bồ đoàn.

Bốn phía treo lụa mỏng, đặt từng kệ thư tịch, tranh vẽ, toàn bộ gian phòng tràn ngập khí tức thư hương.

Nơi đây chỗ tu luyện của Tào Uyển Thanh, cũng chẳng phải chỗ ở, nên không đặt giường chiếu.

Thiếu nữ nhiệt tình kéo hắn xuống bàn, tự mình pha trà, dáng vẻ vội vã, đâu có giống một vị bang chủ, ngược lại càng giống một vị tiểu thư khuê các.

Khương Ly ngồi ở đối diện, nhìn mỹ nhân tất bật vì hắn pha trà, cắt bánh ngọt, khoé miệng nhếch lên, quả thật cảnh đẹp ý hay.

Cầm lấy chén trà, nhấp một ngụm, hắn liền nói vào chuyện chính:

"Tối nay ta tới tìm nàng, là muốn nói lời từ biệt, sáng ngày mai ta sẽ rời khỏi Bố Hải Thành"

Tào Uyển Thanh hơi sững người, rất nhanh cười khẽ hỏi: "Bao giờ Khương đại ca trở về?"

Khương Ly lắc đầu: "Không biết, có thể là mấy tháng, thậm chí nửa năm, một năm, ta mới có khả năng trở lại"

"Ừm" Tào Uyển Thanh gật đầu, ánh mắt lộ ra chút buồn bã. Ngày trước, phụ thân nàng bế tử quan, cũng nói như vậy, hiện tại đã hơn ba tháng trôi qua, vẫn chưa hề nghe thấy tăm tích. Nàng khó khăn lắm mới tìm được một người để dựa dẫm, hiện tại Khương Ly cũng muốn rời đi.

Nói không thất lạc, ưu sầu mới là lạ.

Khương Ly thở dài, vươn tay đặt lên bờ vai thiếu nữ, Tào Uyển Thanh thuận thế ngã vào lòng hắn, thủ thỉ:

"Muội sẽ cố gắng tu luyện thật tốt, chờ huynh trở về"

"Ừm" Khương Ly nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen nhánh của nàng nói: "Ngân Giang Thành bên kia, nàng không phải lo lắng, Dương Kiếm Chi đã bị ta khống chế, thời gian sắp tới, hắn sẽ thành thật an phận"

"Khương Thị Tu Luyện Các có đại bá ta toạ trấn, nếu gặp chuyện gì cần hỗ trợ, nàng hãy cử người tới tìm hắn"

"Vâng!" Tào Uyển Thanh nỉ non.

"Thôn Hoả Công mặc dù cường đại, nhưng tu luyện tốt nhất cần khổ nhàn kết hợp, tu vi tăng trưởng quá nhanh, rất dễ dẫn tới căn cơ bất ổn, biết không?" Khương Ly lại dặn dò.

"Ta hiểu rồi!" Tào Uyển Thanh đáp, ngẩng đầu lên, đôi mắt ngập nước tò mò nhìn hắn:

"Sắp tới huynh dự định đi đâu? làm gì?"

Khương Ly nói: "Loạn thế vừa đến, thiên hạ náo động, các thế lực đua nhau khởi sự, sứ quân tranh đấu liên miên, coi mạng người như cỏ rác. Chúng ta không đánh người khác, người khác cũng sẽ đánh chúng ta. Cho nên muốn sống sót qua loạn thế, phải chủ động g·i·ế·t ra một mảnh trời"

Tào Uyển Thanh gật đầu, nhớ tới lời của phụ thân nàng trước đây. Tào Bang chỉ muốn an ổn bảo vệ ba sào đất nhà mình, nhưng người khác lại không cho, Tào Bang chưa từng trêu chọc các thế lực khác, nhưng cuối cùng vẫn bị mấy phương vây công. Thiên hạ loạn thế, không ai có thể tự lo thân mình, bèn kiên định nói:

"Mặc kệ huynh muốn làm gì, Uyển Thanh nhất định sẽ hết lòng ủng hộ. Ta sẽ trở thành hậu phương vững chắc cho huynh, đánh đông dẹp bắc, quân lâm thiên hạ"

"Ha ha" Khương Ly cười cười, bóp nhẹ mũi quỳnh của nàng nói: "Nếu ta đưa quận Thanh Hà cho nàng, nàng có thủ nổi không?"

"Đây là sính lễ chứ?" Tào Uyển Thanh hỏi.

Khương Ly nói: "Xem như vậy đi!"

Tào Uyển Thanh giơ nắm đấm nhỏ lên nói: "Nếu huynh đưa quận Thanh Hà cho ta làm sính lễ, thì dù phải c·h·ế·t, ta cũng sẽ giữ vững nó cho huynh"

"Tốt, chúng ta quyết định như vậy!"

"Nghéo tay" Tào Uyển Thanh ngồi dậy, vươn cánh tay ngọc ra, nghiêm túc nói.

"Hả?" Khương Ly ngẩn người tiếp theo cười nhẹ, cùng thiếu nữ nghéo tay.

Tào Uyển Thanh cũng cười ngọt ngào, lần nữa cúi đầu vào trong lồng ngực hắn, hỏi:

"Nghe nói Đúc Kiếm Sơn Trang bị huynh cải tạo thành động thiên phúc địa, bên trong nguyên khí nồng nặc hoá thành sương mù, khắp nơi tiên hạc vờn quanh, quỳnh lâu ngọc vũ, có thật vậy chăng?"

Khương Ly hỏi: "Nàng nghe ai nói vậy?"

"Tựa hồ là người của tứ đại gia tộc truyền ra, còn bảo đệ tử nhà bọn họ đến Đúc Kiếm Sơn Trang tu luyện ba tháng, liền đột phá mấy cái tiểu cảnh giới. Ban đầu mọi người còn không tin, nhưng sau khi biết đông gia của Tu Luyện Các chính là Khương gia các huynh, liền chẳng ai nghi ngờ nữa"

"Hiện tại, không chỉ võ giả ở trong Bố Hải Thành, mà ở khắp quận Thanh Hà đều mong muốn được tới Đúc Kiếm Sơn Trang tu luyện đó"

"Còn có chuyện như vậy!" Khương Ly thì thào, ngược lại cũng không quá bất ngờ.

Hắn bố trí Hoả Linh Đại Trận đã lâu, mấy tháng trước còn gửi về năm trăm mai nguyên thạch gia cố trận cơ, thời gian trôi qua, trận pháp liên tục tụ tập nguyên khí, nồng độ nguyên khí trong sơn trang dày đặc là chuyện bình thường.

Hơn nữa, trong sơn trang chủ yếu là võ giả phàm cảnh, hấp thu nguyên khí chẳng bao nhiêu, được lợi nhất chính là động vật, thực vật.

Động vật lâu dài được nguyên khí tẩm bổ, sẽ trở thành yêu thú, hồ nước lâu dài được nguyên khí tẩm bổ, trong nước ẩn chứa nguyên khí, hoá thành linh tuyền, đồng ruộng được nguyên khí tẩm bổ, đất đai lây nhiễm nguyên khí, sẽ hoá thành linh điền.

Dần dần, Đúc Kiếm Sơn Trang trở thành đông thiên phúc địa cũng là vấn đề thời gian mà thôi.

Đương nhiên, khoảng cách trở thành động thiên phúc địa còn tương đối xa xôi.

"Cảnh sắc của Đúc Kiếm Sơn Trang như thế nào, lúc rảnh rỗi, nàng đi một chuyến không phải là được?"

"Hì hì, vậy đợi huynh trở về, ta muốn huynh dẫn ta đến Đúc Kiếm Sơn Trang" Tào Uyển Thanh cười nói.

"Được"

"Khương đại ca"

"Hả?" Khương Ly nghi hoặc nhìn nàng, chỉ thấy Tào Uyển Thanh hai má ửng hồng, hơi thở như lan.

"Yêu ta"

Khương Ly còn chưa kịp phản ứng, thiếu nữ đã chủ động hôn lên.

Nhu tình như nước, uyển ngọc nhu hương, ánh trăng sáng vẩy xuống, gió thu thổi nhẹ qua lụa mỏng đung đưa.

.....

Sáng sớm hôm sau, quan đạo bên ngoài cửa Bắc, Khương Ly mặc áo trắng khoác đen, cưỡi trên lưng khoái mã, ngẩng đầu đưa mắt nhìn lên tường thành, khuôn mặt lộ ra một chút lưu luyến.

"Thiếu chủ, tiếp theo chúng ta đi nơi nào?" Thiết Khai Sơn hỏi.

Khương Ly thu hồi tâm thần, hồi đáp: "Trở về Đúc Kiếm Sơn Trang"

"Hắc hắc, nghe đồn Đúc Kiếm Sơn Trang của thiếu chủ là nơi động thiên phúc địa, lão Thiết ta hiếu kỳ đã lâu, vừa vặn tới thăm quan một chuyến"

Thiết Khai Sơn cười to nói. Bên cạnh Liên Thành Chiến, La Kiêu, Tây Thành Dũng cũng như thế, âm thầm chờ mong.

"Đi thôi" Khương Ly không giải thích, mà giục ngựa lao nhanh.

Đợi đoàn người Khương Ly mất bóng ở ngoài quan đạo, phía trên tường thành xuất hiện hai nữ tử.

"Tiểu thư, người đã đi rồi, ngươi còn nhìn cái gì đâu!" Chỉ Hạc lầu bầu.

Tào Uyển Thanh gõ trán nàng một cái, cười mắng: "Tiểu nha đầu nhà ngươi, thì biết cái gì mà nói"

"Hừ hừ tối hôm qua, tiểu thư và cô gia gây ra động tĩnh lớn như vậy, sao em lại không biết cơ chứ"

"Còn dám nói mò, xem ta xử lý em thế nào"

P/s: Khụ khụ! ăn gái không phải là dê, muốn chiếm được Tào Bang mà ít đổ máu, chỉ đành phải dùng hạ sách này! Tác quyết định buff cho em Tào Uyển Thanh là để em nó thành hậu phương, cung cấp nhân lực, vật tư cho main, để main quẩy tung nóc Vũ giới.

Chương 164: Nhu Tình Như Nước, Uyển Ngọc Nhu Hương