Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 200: Đan Hà Tông Lăng Loàn

Chương 200: Đan Hà Tông Lăng Loàn


Tiếp đó, Khương Ly cũng không hề keo kiệt.

Phân cho lục phẩm đại vũ sư mỗi người một thăng linh dịch, ngũ phẩm vũ tướng mỗi người một thăng linh nhũ.

Riêng Liên Thành Chiến, ngoài linh nhũ ra còn nhận thêm một khối linh cao nặng chừng ba lượng.

Đại Địa Linh Cao có tác dụng điều trị ám thương, cố bản bồi nguyên, vừa vặn có thể trợ giúp Liên Thành Chiến hồi phục căn cơ.

Trước kia, Khương Ly vốn định vận dụng trận pháp, rút lấy sinh mệnh lực của người khác nhằm phục hồi căn cơ cho đối phương, nhưng hiện tại đã có loại bảo vật này, liền khỏi cần bố trí loại trận pháp hao tổn âm đức kia.

Chỉ cần Liên Thành Chiến khôi phục bản nguyên căn cơ, tu vi tất nhiên sẽ hậu tích bạc phát mà tăng mạnh. Nói không chừng rất nhanh liền trở thành Tông Sư cao thủ thực thụ.

Ngoài Liên Thành Chiến ra, Cừu Thiên Sát cũng được Khương Ly tặng thêm một viên Phá Tướng Đan cùng nửa thăng linh nhũ, trợ giúp đối phương đột phá ngũ phẩm vũ tướng.

Nghĩ đến, thật là châm chọc, Cừu Thiên Sát gia nhập Đan Hà Tông nhiều năm, cầu một viên Phá Tướng Đan vẫn không có.

Vừa đi theo Khương Ly chưa được nửa ngày, liền nhận được.

Lòng dạ của người nào rộng lớn hơn, khỏi cần suy nghĩ cũng biết.

Trở về phòng nghỉ, Lục Liễu mặt mày phụng phịu, thiếu chút nữa viết lên mặt ba chữ không cao hứng. Hồng Miên mặc dù chưa hề biểu lộ rõ rệt như muội muội mình, nhưng cũng trầm mặc ngồi một góc.

"Các ngươi lại làm sao rồi?" Khương Ly nhíu mày hỏi.

"Hừ, công tử bất công, người khác đều nhận được bảo vật, mỗi chúng ta thì không có" Lục Liễu dẫm chân nói.

"A là chuyện này sao?" Khương Ly vươn tay gõ đầu nàng một cái, cười mắng:

"Bản công tử trước nay đã thiếu tài nguyên của các ngươi bao giờ chưa?"

"Cầm lấy!"

Hắn nói rồi lấy ra hai lọ nhỏ, chứa đựng Đại Địa Linh Nhũ ném cho hai nữ, lại dặn dò:

"Nhớ dùng cẩn thận, hết rồi thì báo ta"

"Hì hì cảm ơn công tử!"

"Công tử vạn tuế!!!"

Nhận được linh nhũ, thần sắc của hai nữ lập tức quay ngoắt một trăm tám mươi độ, cao hứng bừng bừng chạy tới thay hắn bóp vai, b·óp c·ổ, bóp chân, nhiệt tình đừng hỏi.

Hưởng thụ mỹ tì xoa bóp chốc lát, Khương Ly liền đem hai nàng đuổi đi chỗ khác tu luyện.

Chính hắn cũng lấy ra một chiếc bồ đoàn, ngồi xuống luyện hoá Đại Địa Linh Cao.

Theo tu vi võ đạo cũng như cường độ thân thể không ngừng gia tăng thì tốc độ luyện hoá đan dược, bảo vật của hắn cũng càng ngày càng mạnh.

Hiện tại, một canh giờ, hắn có thể luyện hoá tối đa hai mươi tích Đại Địa Linh Cao, mỗi tích linh cao, tương đương với chín ngày cương khí. Có nghĩa là nếu chỉ dùng Đại Địa Linh Cao để tu luyện, thì tu luyện một canh giờ, tương đương với nửa năm khổ tu.

Tốc độ như vậy, không phải nguyên thạch có thể so sánh được.

Đáng tiếc, lấy cường độ thân thể của Khương Ly bây giờ, mỗi ngày tối đa chỉ có thể chịu đựng năng lượng của một trăm tích linh cao, nếu sử dụng nhiều hơn, rất dễ gặp phản phệ.

Cần phải nhớ, nhục thân của hắn đã sánh ngang với lục phẩm danh binh, cũng chỉ chịu được một trăm tích linh cao thôi. Đổi lại ngũ phẩm cường giả khác, như Liên Thành Chiến, La Kiêu...chịu được mười lăm, hai mươi tích linh cao đã là may mắn lắm rồi.

Có điều như vậy Khương Ly đã vô cùng thoả mãn, tu luyện một ngày gia tăng hai năm rưỡi cương khí, chỉ cần bảy tám ngày hắn liền có thể đột phá tới ngũ phẩm hậu kỳ.

Trong vòng nửa tháng đạt tới ngũ phẩm đỉnh cao.

Tu luyện chẳng khác gì ăn cơm uống nước.

.........

Trong lúc bọn người Khương Ly đang chăm chú bế quan, thì bên ngoài Bình Thành, sớm đã loạn thành một đoàn.

Giống như Thiết Khai Sơn nói, Đan Hà Phái quả thật phát điên rồi.

Đầu tiên là bảo khố bị người trộm sạch sẽ, cường giả canh giữ bảo khố không biết tăm tích.

Sau đó Dược Trì bị người hấp thu sạch sẽ, cường giả canh giữ Dược Trì cũng chạy mất.

Vẻn vẹn nửa ngày, mấy trăm năm tích s·ú·c của tông môn không cánh mà bay, tượng đất cũng có ba phần hỏa khí, nói chi là người.

Thế là toàn bộ Bình Thành thiết lập giới nghiêm, mấy ngàn binh sĩ được điều động phong toả toàn thành, trên đường phố liên tục có đệ tử của tam đại thế lực thay nhau tuần tra.

Đồng thời khắp các ngõ ngách, hàng quán dán đầy ảnh truy nã của Đoạn Ngọc Thủ Nhạc Thanh Sơn cùng Sinh Tử Hoàn Cừu Thiên Sát.

Bảo khố bị trộm, Dược Trì bị động tay chân, Nhạc Thanh Sơn và Cừu Thiên Sát lại đồng thời biến mất, đứa trẻ lên ba cũng đoán được, bọn họ nhất định có liên quan, thậm chí chính là h·ung t·hủ trực tiếp.

Lại có tin đồn, có người giả dạng Tiết Bán Xuyên nghênh ngang đi vào Đan Hà Phái, bị rất nhiều đệ tử tạp dịch nhìn thấy.

Dần dần mọi người suy đoán, vụ t·rộm c·ắp hôm nay, rất có thể là Nhạc Thanh Sơn, Cừu Thiên Sát hợp mưu với người bên ngoài, lợi dụng lúc Khí Đan Đại Điển diễn ra mà xuất thủ với Đan Hà Phái.

Bành!

Một tiếng gốm sứ vỡ vụn vang lên, nước trà bắn tung toé.

Tiết Ngọc Xuân ngồi ở trên chủ vị, sắc mặt giận dữ, hai mắt long sòng sọc như như muốn ăn thịt người.

"Vô dụng, cả một cái bảo khố lớn như vậy, còn bị người trộm sạch, các người thủ vệ cái kiểu gì vậy?"

Nhất thời mấy tên chấp sự phụ trách thủ vệ xấu hổ cúi gằm mặt, chẳng dám hé răng nửa lời.

"Tiết huynh bớt giận, đối phương có thể vô thanh vô tức trộm lấy bảo khố của Đan Hà Phái, hiển nhiên đã tính toán từ trước. Có điều, vận chuyển lượng tài vật lớn như vậy, muốn nhanh chóng cao chạy xa bay cũng không dễ dàng. Theo Trần mỗ suy đoán, bọn họ chắc chắn còn chưa rời khỏi Bình Thành"

Trần Thủ Nghĩa chợt lên tiếng. Gã cũng có chút buồn bực, vốn dĩ ngày mai gã còn định vào Dược Trì hấp thu dược lực, ai ngờ có kẻ đã sớm một bước đem dược lực hấp thu sạch sành sanh, chỉ có thể chờ đợi sang năm. Nếu bình thường, Trần Thủ Nghĩa đã phát tác rồi, nhưng nghĩ đến, Đan Hà Phái bị trộm mất bảo khố, cực kỳ thê thảm, cũng không thèm xát muối vào v·ết t·hương, chỉ có thể nhịn xuống.

"Đúng rồi phụ thân. Đám người kia tính toán tường tận, nhưng sai lầm lớn nhất là quá tham lam. Nhiều đồ vật như thế, muốn vận chuyển ra khỏi thành, tất nhiên sẽ bị thủ thành tướng lãnh chú ý. Theo như Lưu thống lĩnh báo cáo, thì chiều hôm nay không có chuyến hàng nào khả nghi cả. Cho nên bọn họ chắc chắn còn đang ở trong thành. Chỉ cần chúng ta phong toả Bình Thành, đào ba thước đất nhất định có thể tìm ra"

Người lên tiếng chính là Tiết Bán Xuyên.

Trần Thủ Nghĩa buồn bực một thì gã buồn bực mười. Bởi vì theo lời của tạp dịch và thủ vệ, thì hôm nay bọn họ tận mắt thấy gã trở về Đan Hà Phái, cũng thấy gã từ bên trong bảo khố đi ra. Nhưng cả ngày hôm nay Tiết Bán Xuyên vẫn luôn bận bịu ở Khí Đan Đại Hội nha. Cho nên nhất định là có kẻ giả danh gã để vượt qua thủ vệ.

"Đừng để ta bắt được ngươi, nếu không, bản trưởng lão phải đem ngươi rút gân lột da" Tiết Bán Xuyên hung tàn nghĩ.

Tiết Ngọc Xuân nghe vậy gật gật đầu, có chút mệt mỏi gằn giọng:

"Hạn cho các ngươi, trong vòng ba ngày phải tìm ra h·ung t·hủ, nếu không làm được, liền cút xéo khỏi Bình Thành đi"

"Tuân lệnh!"

.........

Thời gian kế tiếp, đoàn người Khương Ly rất ít khi rời khỏi Hồng Môn khách điếm. Trừ những lúc ăn cơm, nếu không đều sẽ nhốt mình ở trong phòng tranh thủ tu luyện.

Chỉ chớp mắt, ba ngày liền vội vàng đi qua.

Một ngày này, thám tử của ba đại thế lực phái ra rốt cuộc tìm được hành tung của Cừu Thiên Sát.

"Bọn hắn tiến vào Hồng Môn khách điếm?" Tiết Ngọc Xuân nhíu mày hỏi.

"Phải! Ba hôm trước có người tận mắt nhìn thấy Cừu Thiên Sát cùng một tên thanh niên ngồi uống rượu ở trên lầu hai của Hồng Môn khách điếm, sau đó bọn họ một mực chưa từng rời khỏi khách sạn"

Một người đàn ông trung niên mặc cẩm phục màu đen đứng ở giữa sảnh đường bẩm báo. Người này có khuôn mặt rất phổ thông, thuộc về loại hình ném vào bên trong biển người liền rất khó tìm được, nhưng khí chất của hắn vô cùng âm lãnh, trong đôi mắt lúc lơ đãng sẽ toát ra lãnh mang khiến người ta run sợ.

Tiết Ngọc Xuân sờ lên cằm bắt đầu suy tư, Hồng Môn khách điếm nước quá sâu, ngày bình thường lão cũng không dám chủ động đi trêu chọc. Nhưng là lần này liên quan đến mấy trăm năm tích s·ú·c của Đan Hà Phái, Tiết Ngọc Xuân sao có thể bỏ qua?

"Sai người giá·m s·át chặt chẽ Hồng Môn khách điếm, đồng thời cử người đi mời Trần lão đệ tới gặp ta"

"Rõ!"

Chương 200: Đan Hà Tông Lăng Loàn