Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 207: Nhân Đồ Giáp Kỵ

Chương 207: Nhân Đồ Giáp Kỵ


Bình Thành đổi chủ, tin tức này giống như làn sóng lớn, nháy mắt bao phủ khắp toàn thành, khiến cho bất kể là dân chúng bình thường hay võ giả đều mộng bức.

Hơn ai hết, bọn họ đều biết, toà thành trì này cũng không phải quả hồng mềm, mười năm trước Thái Thú Đặng Kinh dẫn theo tám ngàn giáp sĩ tiến đánh Bình Thành, kiên trì nửa tháng, cuối cùng ảo não lui quân.

Hiện tại, vẻn vẹn một buổi sáng, Bình Thành liền đổi chủ rồi?

Mà chi tiết mọi chuyện rốt cuộc đã lộ ra.

Nguyên lai chủ nhân mới của Bình Thành chính là Tiềm Long Bảng thứ mười Đông Ly thiếu chủ.

Nguyên lai chính hắn đã trộm sạch bảo khố của Đan Hà Phái.

Nguyên lai thực lực của Đúc Kiếm Sơn Trang lại mạnh mẽ như vậy, tuỳ tiện liền phái ra mười mấy vị lục phẩm cao thủ xuất trận.

Nguyên lai thực lực của Đông Ly thiếu chủ cũng chẳng phải hữu danh vô thực. Hắn chính diện đánh bại Âm Dương Quỷ Kiếm Trần Thủ Nghĩa, thậm chí khiến cho Trần Thủ Nghĩa quy phục đi theo.

Lần này, bọn họ triệt để mở mang tầm mắt, kiến thức thực lực của top 10 Tiềm Long Bảng, quả nhiên mỗi người đều nắm giữ Tông Sư chiến lực.

Tiềm Long Bảng thứ mười Đông Ly thiếu chủ có thể đánh bại tông sư trung kỳ Trần Thủ Nghĩa.

Vậy những thiên kiêu xếp phía trên hắn thì mạnh đến cỡ nào.

Đương nhiên, đối với võ giả tán tu cùng bá tánh bình thường mà nói, ai làm chủ Bình Thành cũng giống nhau cả thôi, chẳng ảnh hưởng tới tiểu nhân vật như bọn họ.

Ngược lại thám tử của các thế lực khác tựa hồ ngửi thấy tín hiệu gì đó, nhao nhao tìm hiểu tin tức.

Lần trước Khương Ly mang binh chỉnh hợp các thế lực ở Tề phủ và Giang phủ, bởi vì hành động tương đối lặng lẽ, đồng thời bị nghiêm lệnh cấm khẩu, nên không có quá nhiều người biết được.

Nhưng hiện tại, trận đại chiến trước cửa Hồng Môn khách điếm cũng chả phải bí mật gì, bị rất nhiều võ giả từ xa chứng kiến. Cũng bị nhân viên của Hồng Lâu ghi chép cặn kẽ.

Mà Khương Ly cũng không có ý định ngăn chặn tin tức, mặc cho thám tử của các phương đem tin tức truyền ra ngoài.

Tam đại thế lực đồng ý quy hàng, Khương Ly bèn đem bảo khố trả lại cho Thanh Hà Phái. Đương nhiên chỉ trả lại cấp thấp linh đan, linh dược, binh khí...

Những thứ quý giá đã bị hắn tịch thu xung công quỹ. Ngoài ra còn thuận tiện đi dạo bảo khố của Quy Vân Bảo cùng Thạch gia một vòng, đoạt lấy rất nhiều thứ tốt.

Ba đại thế lực, tổng cộng có hai mươi lăm vị lục phẩm đại vũ sư, một vị ngũ phẩm vũ tướng, tất cả bị Khương Ly gieo xuống niệm cấm.

Ngoài cao tầng của ba đại thế lực ra, năm tên tán tu lăng xăng chạy đến trợ chiến bao gồm Trần Thủ Nghĩa cũng bị tóm gọn, gieo xuống niệm cấm, vô duyên vô cớ trở thành thủ hạ của Khương Ly, để đám tán tu khóc không ra nước mắt.

Đương nhiên, đối với thủ hạ của mình, Khương Ly trước nay chưa từng keo kiệt, mỗi vị lục phẩm đại vũ sư, được ban tặng một thăng Đại Địa Linh Dịch, riêng chủ sự của ba đại thế lực là Tiết Ngọc Xuân, Lưu Vân Huy, Thạch Tuyền cùng Trần Thủ Nghĩa được ban tặng một thăng Đại Địa Linh Nhũ.

Đám võ giả ban đầu đang mặt mày ủ rủ, sau khi phát hiện ra công hiệu của linh dịch và linh nhũ, lập tức quay ngắt một trăm tám mươi độ, hận không thể đem giày của Khương Ly liếm một lần.

Chỉ có Tiết Ngọc Xuân cùng mấy vị cao tầng của Đan Hà Phái là lòng đầy mất mát, bởi vì bọn họ nhận ra, hai loại bảo vật này cùng dược lực ở trong Dược Trì có liên quan với nhau.

Thầm cười khổ, Đan Hà Phái nghiên cứu ba trăm năm, chưa thể tìm ra bí mật của Dược Trì. Khương Ly ngược lại rất tốt, vừa đến nơi liền đem cơ duyên ở bên trong Dược Trì đào ra.

Số phận vốn dĩ buồn cười như thế, nhiều lúc cơ duyên ở bên cạnh nhưng bản thân lấy không được, cuối cùng phải chắp tay nhường cho kẻ khác.

Cứ như thế, dưới trướng Khương Ly có thêm hai mươi chín gã lục phẩm đại vũ sư, một gã ngũ phẩm vũ tướng cùng một gã tông sư cường giả, thực lực trực tiếp cất cao, danh chính ngôn thuận trở thành thế lực đứng đầu quận Thanh Hà.

Hiện tại, chỉ cần giải quyết xong Thanh Hà Quận Thành, hắn sẽ hoàn toàn chưởng khống quận Thanh Hà, có thể triển khai kế hoạch tiếp theo.

......

Bình Thành có ba mặt là vách núi cao, chỉ có một mặt duy nhất là tường thành. Trải qua nhiều năm xây đi dựng lại, tường thành được cất cao tới mười hai trượng, chân thành rộng ba trượng vô cùng hùng vĩ, kiên cố.

Bên trên tường thành, từng tốp binh sĩ tuần tra tới lui, thủ thành thống lĩnh là một vị lục phẩm đại vũ sư.

Bấy giờ, ở trên tường cao, có hai người đang đứng trò chuyện.

Hai người này là một thanh niên mặc áo trắng khoác đen cùng một người đàn ông trung niên mặt chữ điền, thân hình vạm vỡ, ánh mắt sắc bén, cương nghị.

"La huynh thấy Bình Thành như thế nào?" Khương Ly đưa mắt nhìn khắp thành trì phồn hoa, khẽ hỏi.

"Toà thành này dễ thủ khó công, nếu chuẩn bị đầy đủ lương thảo, khí giới, bố trí hợp lý, dù mười vạn đại quân tiến đánh cũng chưa chắc đã công phá nổi" La Kiêu nói.

Khương Ly lại nói: "Nếu lại bố trí thêm một toà đại trận hộ thành giống như trận pháp của Bố Hải Thành thì sao?"

La Kiêu nghe thế, ánh mắt co rụt, tiếp theo hít sâu một hơi đáp:

"Vậy thì trừ phi mấy vị Vũ Vương đồng thời xuất chiến, hoặc là mấy chục vạn đại quân áp cảnh, nếu không Bình Thành đứng ở thế bất bại"

Khương Ly gật gật đầu.

La Kiêu nhíu mày hỏi: "Thiếu chủ định đem Bình Thành chế tạo thành căn cứ quân sự?"

"Chính đang có ý đó!" Khương Ly mỉm cười giải thích:

"Bình Thành dân cư đông đúc, dễ thủ khó công, bên trong lại sở hữu hai cái luyện khí thế gia, một cái luyện đan tông môn. Nếu đem nơi đây quy hoạch lại, có thể lặng lẽ bồi dưỡng ra một chi q·uân đ·ội vương bài"

Tiếp theo, hắn nhìn thẳng La Kiêu nói:

"La huynh còn nhớ ngày trước ở Bố Hải Thành, chúng ta từng đánh cược gì sao?"

"Thiếu chủ cho ta một chi kỵ binh, lấy thất phẩm làm sĩ tốt, lấy hung thú làm toạ kỵ, La mỗ sẽ toàn tâm toàn ý phò trợ ngươi" La Kiêu hồi đáp, đồng thời ánh mắt sáng lên, nội tâm kích động chập chùng, tựa hồ đã đoán ra suy nghĩ của Khương Ly.

Khương Ly gật đầu, từ trong ống tay áo lấy ra một cái túi trữ vật, ném cho y, nhàn nhạt nói:

"Đây là ba ngàn thăng Đại Địa Linh Dịch, cùng một trăm thăng Địa Địa Linh Nhũ, cộng thêm một cái Bình Thành, nếu giao cho La huynh, ngươi có tự tin chế tạo ra một chi vũ sư giáp kỵ sao?"

La Kiêu đón nhận lấy túi trữ vật, hô hấp dồn dập, tiếp theo đột nhiên quỳ một chân, hướng về phía Khương Ly hành lễ:

"Mạt tướng La Kiêu ra mắt chủ công"

"Mạt tướng lấy tính mạng thề độc, trong vòng nửa năm chế tạo ra một chi vũ sư giáp kỵ, vì chủ công xông pha thiên hạ. Nếu không làm được, ta sẽ tự lấy đầu mình tạ tội"

"Tốt! Bản toạ nhớ lời này!" Khương Ly trầm giọng, vỗ vỗ vai đối phương, sau đó quay lưng rời đi.

Khương Ly rời đi hồi lâu, nhưng La Kiêu vẫn quỳ một chân ở đó, hai tay cầm chặt túi trữ vật, toàn thân run rẩy.

Trong đầu y, liên tưởng đến chuyện mười ba năm trước.

Lúc đó, y trấn thủ biên giới, dưới trướng có một chi giáp kỵ, bách chiến bách thắng.

Giáp kỵ trong tay La Kiêu hung hãn không s·ợ c·hết, nhiều lần đại phá quân địch, đồ sát mười mấy vạn Đông Nhạc sĩ tốt, được xưng Nhân Đồ Giáp Kỵ. Mà y được gọi là La Nhân Đồ.

Đáng tiếc, trong một trận chiến dịch, bởi vì bản thân kiêu ngạo, Nhân Đồ Giáp Kỵ lọt vào mai phục, bị năm vạn đại kích sĩ của Đông Nhạc Vương Triều vây g·iết. Một vạn Nhân Đồ Giáp Kỵ, cuối cùng chỉ còn hơn ba trăm người sống sót trở về, chín ngàn bảy trăm huynh đệ c·hết thảm nơi sa trường.

La Kiêu vì thất trách, suýt chút nữa bị xử tử, nhưng Trấn Bắc Vương niệm tình y từng lập nhiều chiến công, nên chỉ cắt bỏ hết thảy chức vị, đuổi khỏi Trấn Bắc Quân.

Từ đó về sau, thế gian đã không còn La Nhân Đồ, chỉ có một gã khách giang hồ.

Chương 207: Nhân Đồ Giáp Kỵ