Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 220: Đông Ly Thiếu Chủ Chắc Chắn Là Luyện Đan Tông Sư

Chương 220: Đông Ly Thiếu Chủ Chắc Chắn Là Luyện Đan Tông Sư


Nửa canh giờ sau, cửa phòng luyện đan chợt mở toang, một luồng khí nóng từ bên trong phả ra ngoài, tiếp đó có một nữ nhân mặc váy đỏ chầm chậm xuất hiện ở trước mặt hai người bọn họ.

Vừa nhìn thấy thân ảnh của nàng, Chỉ Hạc lập tức hai mắt toả sáng, ngay cả sắc mặt của Cố đại sư cũng lộ ra dị sắc.

Chỉ thấy đó là một nữ nhân mang dung mạo thoát tục, xinh đẹp như hoa, khí chất cao quý, thanh lịch vô song, lại nóng bỏng, diễm lệ như một đoá mạn đà la, càng giống như hoả diễm nữ hoàng.

Từ trên người của nàng có sự trách mắng mềm mại của thiếu nữ, cũng có sự ngạo mạn, quyến rũ, dịu dàng của nữ nhân chín chắn. Nàng ta có lẽ là nhân vật nửa chín chắn nửa ngây ngô, khiến cho bất kỳ nam nhân nào cũng phải mê đắm.

Nếu trước kia, Tào Uyển Thanh xinh đẹp diễm lệ, nhưng có chút yếu đuối, pha chút quật cường, thì hiện tại nàng vẫn xinh đẹp diễm lệ như cũ, nhưng cả người tràn ngập tự tin cùng cao quý, trên người nàng tản ra một loại ma lực khiến cho bất cứ ai cũng không dám nhìn thẳng, vô cùng chói mắt.

"Oa tiểu thư thật xinh đẹp!" Chỉ Hạc hô lớn, một mặt hoa si, con ngươi sắp chuyển thành hình hoa lửa.

Mà Cố Thành thì nhanh chóng thu hồi cảm xúc, hừ nhẹ một tiếng, âm dương quái khí nói:

"Bang chủ hút lâu như vậy, đừng nói là hút sạch Địa Hoả của lão phu rồi chứ?"

"Ây" Tào Uyển Thanh hai má đỏ lên, bộ dạng rất không có ý tứ.

Cố Thành thấy thái độ của nàng, vẻ mặt sầm xuống, gằn giọng: "Ngươi thật sự đem Địa Hoả hút sạch rồi?"

Vừa nói, lão vừa vội vã chạy vào trong phòng luyện đan, chỉ thấy bếp lò ở chính giữa phòng đã tắt ngúm từ lâu, lập tức giận đến mức suýt ngất đi.

Tào Uyển Thanh dẫn theo Chỉ Hạc đi vào, khuôn mặt nhỏ ngượng ngừng muốn nói lại thôi.

Cố Thành hoả khí bốc lên cao, nâng ngón tay run run chỉ về phía nàng, nghiến răng nghiến lợi:

"Tốt tốt tốt, bang chủ ngươi chỉ vì việc tu hành của bản thân mà đem Đan Đường làm loạn đến mức này, hiện tại không có Địa Hoả, lão phu cũng khỏi cần thiết ngốc ở Tào Bang làm gì. Từ hôm nay lão phu xin từ chức, mời bang chủ tìm cao minh khác"

Lão nói rồi phất tay định xoay người bỏ đi.

Tào Uyển Thanh thấy thế, vội la lên: "Cố đại sư, thật sự chỉ là ngoài ý muốn, ta đền cho ngài một cái hoả mạch mới không được sao?"

"Hừ! Ngươi nghĩ Địa Hoả là rau cải trắng sao, muốn lấy là lấy được chắc?" Cố Thành cả giận nói.

Trên thế gian có một chút địa vực bởi vì nguyên nhân đặc thù mà dưới mặt đất hình thành hoả mạch. Võ giả dùng phương thức đặc biệt đem hoả diễm ở trong hoả mạch dẫn lên, dùng để luyện đan, luyện khí, ngọn lửa ấy gọi chung là Địa Hoả.

Tuy nhiên không phải nơi nào cũng có khả năng hình thành hoả mạch, hơn nữa cho dù có thì cũng chỉ là hoả mạch cấp thấp, giá trị sử dụng không cao.

Toàn bộ quận Thanh Hà chỉ vẻn vẹn mấy cái địa phương phát hiện hoả mạch thôi, hơn nữa đều đã bị người chiếm cứ sạch sẽ. Tào Uyển Thanh tìm đâu ra một cái hoả mạch mới cho lão.

Nhưng là Tào Uyển Thanh cũng không nhụt chí, mà hai tay ôm quyền kiêu ngạo nói:

"Trong tay bản bang chủ mặc dù không có hoả mạch, nhưng phu quân ta có ah. Hiện tại chàng ấy đã thu phục Vũ Dương Tông cùng Bình Thành. Hai đại phương đó đều tồn tại hoả mạch, hơn nữa cấp bậc còn cao hơn hoả mạch ở Bố Hải Thành"

"Ừm!" Cố Thành ánh mắt hơi đổi, thử dò hỏi: "Đông Ly thiếu chủ thật là cô gia của Tào Bang, thật là phu quân của bang chủ"

Tin tức Khương Ly chính là phó bang chủ Diệp Phàm, đồng thời cùng Tào Uyển Thanh tình đầu ý hợp sớm đã lan truyền khắp toàn thành, ngay cả Cố Thành hằng ngày trốn ở trong Đan Đường nghiên cứu thuật luyện đan cũng hơi nghe thấy. Nếu tin tức ấy là thật thì lão tất nhiên sẽ không ngu gì mà rời khỏi Tào Bang.

Chẳng gì khác, nghe nói Đông Ly thiếu chủ thời gian trước đã thu phục Bình Thành, Đan Hà Phái đã trở thành thế lực dưới trướng hắn. Lấy quan hệ của bang chủ nhà mình với Đông Ly thiếu chủ, để hắn ép Tiết Ngọc Xuân giao ra một chút luyện đan bí quyết để mình tham khảo hẳn là không phải việc khó.

Hơn nữa, Tào Uyển Thanh còn hứa hẹn, đợi Khương Ly trở về Bố Hải Thành, sẽ nhờ Khương Ly truyền thụ thuật luyện đan cho lão, chuyện đó lão vẫn nhớ kỹ trong lòng đây. Nếu Diệp Phàm chính là Đông Ly thiếu chủ, vậy hắn chín phần mười là một vị luyện đan sư cao cấp.

Suy nghĩ đôi chút, thần sắc của Cố Thành hơi thu lại, hừ nhẹ: "Bang chủ nói lời, nhớ giữ lấy lời"

Nhìn thấy dáng vẻ của Cố đại sư, Tào Uyển Thanh cười hì hì, chợt nhớ tới điều gì, bèn lấy ra một lọ gốm nhỏ đưa cho lão nói:

"Đây chính là quà phu quân đưa cho ta, hiệu quả cực kỳ tốt, liền tặng Cố đường chủ một chút xem như bồi thường nha?"

"Là đồ Khương thiếu chủ tặng sao?" Cố Thành ánh mắt nóng rực, nhanh tay cầm lấy lọ gốm rồi khoát khoát tay đuổi khách.

"Mời hai vị đi đi, nơi đây không tiếp đón các ngươi"

Đợi hai nữ đi rồi, Cố Thành mới cẩn thận đem nắp mở ra hít hà, một mùi thơm xông vào mũi, mùi thơm này chính là do thức chất lỏng đặc sệt từ trong lọ truyền ra.

Cẩn thận thò một ngón tay chấm chút chất lỏng đưa vào miệng, một luồng hương vị ngọt ngào lan toả nơi đầu lưỡi, loại chất lỏng này trong nháy mắt hoá thành một dòng năng lượng ấm áp, tràn vào xương cốt tứ chi.

Thân mình lão chấn động, chỉ cảm giác tu vi lục phẩm trung kỳ đang đột phá, trong nháy mắt đạt tới lục phẩm hậu kỳ.

Đồ tốt!

Cố Thành kinh ngạc há hốc mồm, dịch thể này rốt cuộc là thứ gì mà hiệu quả lại rõ rệt như vậy?

Tuy rằng mấy năm nay lão đã mơ hồ cảm thấy chính mình sắp đạt tới lục phẩm trung kỳ đỉnh điểm rồi, thiếu chút nữa liền đạt tới lục phẩm hậu kỳ, nhưng muốn đột phá cũng cần thêm một khoảng thời gian nữa, nhưng vẻn vẹn phục dụng một chút chất lỏng này liền nhẹ nhàng tấn thăng.

Cố Thành cúi đầu lần nữa hít một hơi thật sâu, sau đó cảm thán: "Dược lực thật tinh thuần, thật dồi dào, trình độ luyện đan phải đạt tới cỡ nào mới có thể đề luyện ra loại thánh vật như vậy?"

Hiển nhiên lão cho rằng chất lỏng đặc sệt trong lọ gốm chính là một loại dược dịch nào đó. Dù sao bất kể là Đại Địa Linh Dịch, Linh Nhũ hay Linh Cao đều có mùi thảo dược đặc trưng, nếu không biết rõ xuất xứ của chúng, đều sẽ coi chúng là một loại dược dịch.

"Thứ này chẳng lẽ là do Khương thiếu chủ luyện chế ra? Hí, như vậy tài nghệ luyện đan của hắn càng thêm không thể khinh thường!" Cố Thành vuốt ve lọ gốm, quả thật nâng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, chuyện Địa Hoả bị Tào Uyển Thanh hút cạn kiệt sớm đã bị lão ném sau đầu.

Dù sao hoả mạch bình thường sẽ chầm chậm sinh sôi, cũng không dễ cạn kiệt như thế, đợi một khoảng thời gian liền sẽ dần dần hồi phục trở về. Chỉ là trong khoảng thời gian này các đệ tử Đan Đường phải thất nghiệp mà thôi. Nhưng chuyện đó Cố Thành chẳng thèm quan tâm, nghiên cứu dược dịch mới là chuyện quan trọng nhất.

Lại nói Tào Uyển Thanh cùng Chỉ Hạc sau khi rời khỏi Đan Đường liền hoan thanh tiếu ngữ trở về tổng bộ Tào Bang, trên đường đi lập tức thu hút ánh mắt của vô số võ giả.

Nhưng tất cả mọi người đều chỉ dám ở xa ngắm nhìn mà thôi, chẳng ai dám tiếp cận nàng, không chỉ vì nàng là bang chủ đương nhiệm của Tào Bang, mà còn bởi vì, đồn đãi, Tào Uyển Thanh chính là nữ nhân của Đông Ly thiếu chủ.

Đông Ly thiếu chủ là ai, là nhân vật chói sáng như mặt trời ban trưa, cũng là người quyền lực nhất quận Thanh Hà hiện nay, chiến tích của hắn coi như trẻ lên ba cũng từng nghe thấy, ai dám cả gan vuốt râu hùm cơ chứ?

........

"Chỉ thấy hai ngàn Đông Ly Vệ hợp thành trận pháp, ngưng tụ ra quân hồn là một cự nhân cao hơn trăm trượng, khí thế tản ra uy áp đè nặng khắp phương viên mười dặm, tất cả võ giả từ thất phẩm vũ sư trở xuống đều quỳ rạp trên mặt đất, chỉ có lục phẩm đại vũ sư trở lên mới có thể miễn cưỡng chống đỡ"

"Bên phía tám ngàn Thanh Hà giáp vệ, lập tức bố trí thành Bát Môn Kim Toả Trận, huyết khí bốc lên trời cao, dị tượng trùng trùng"

"Đáng tiếc, mặc dù Bát môn Kim Toả Trận lại lợi hại hơn nữa cũng không ngăn được một kích của trăm trượng quân hồn, một kích đánh xuống, mấy dặm đại địa hóa thành phế tích, Thanh Hà Thành bị chẻ làm đôi. Vẻn vẹn một chiêu lấy mạng hơn phân nửa giáp vệ, uy thế thiên động địa"

"Vẻn vẹn một chiêu liền phân định thắng bại...."

"Tê..." Trong quán rượu, nghe thuyết thư tiên sinh nói tới đây, bốn phía tửu quán lập tức vang lên từng tiếng hít vào hơi khí lạnh, tiếp đó khắp tầng trên tầng dưới nhao nhao ồn ào cảm thán.

Ở một góc vắng vẻ của tửu quán, có một người đàn ông trung niên khoác đấu bồng đang lặng lẽ uống rượu, kinh ngạc thì thào:

"Tào mỗ mới bế quan mấy tháng, quận Thanh Hà đã thay đổi nhiều như vậy ư? Đông Ly thiếu chủ sao, ha ha ha, quả nhiên vô cùng lợi hại!"

Chương 220: Đông Ly Thiếu Chủ Chắc Chắn Là Luyện Đan Tông Sư