Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 223: Mười Vạn Võ Tu, Nhất Hô Bá Ứng
Ngày 15 tháng 11, Đại Nguỵ nguyên lịch năm 385
Một ngày này, Đúc Kiếm Sơn Trang giăng đèn kết hoa, khắp chốn vui mừng.
Hôm nay là ngày diễn ra Thanh Hà Hội Minh, hết thảy các thế lực lớn nhỏ khắp võ quận đều sẽ đến dự, qua hôm nay Đúc Kiếm Sơn Trang chính thức xác định vị thế bá chủ của mình ở quận Thanh Hà.
Đây thật là một kiện sự tình đáng giá để cao hứng, tất cả đệ tử của Đúc Kiếm Sơn Trang đều vui sướng hân hoan, tinh thần phấn khởi gấp trăm lần, tông môn hưng thịnh, bọn họ thân ở dưới đại thụ cũng hóng được bóng mát.
Vài năm trước, Đúc Kiếm Sơn Trang chỉ là một cái thất phẩm thế lực nhỏ bé, bên trong sơn trang mèo lớn mèo nhỏ hai ba con, chỉ cần một vị lục phẩm ma tu đi ngang qua, phóng cái rắm liền đã khiến cho bọn họ kiêng kỵ vạn phần.
Nhưng hiện tại ở trong sơn trang, lục phẩm đại vũ sư chỉ là nhân vật thường thấy, ngũ phẩm vũ tướng hay tứ phẩm tông sư cũng không phải tồn tại hiếm lạ gì. Nghe nói, phía sau cấm địa còn có một vị trưởng lão đang bế quan đột phá tam phẩm Vũ Vương.
Tam phẩm Vũ Vương nha, từ lúc quận Thanh Hà thành lập đến nay, tựa hồ chưa từng ra đời bất kỳ một vị Vũ Vương nào.
Chỉ cần vị trưởng lão kia đột phá thành công, bọn họ chẳng phải sẽ nhảy lên trở thành tam phẩm thế lực? Hắc, xin hỏi, còn có ai?
Tất cả những sự thay đổi ấy, đều phải kể đến công lao của một người:
Đông Ly thiếu chủ Khương Ly!
Đông Ly thiếu chủ mười tám năm chưa từng cất tiếng, một khi cất tiếng hót liền là kinh thiên động địa.
Vẻn vẹn chín mười tháng, đã đem sơn trang từ một cái thế lực nhỏ lắc mình hoá thành thế lực bá chủ của quận Thanh Hà.
Hiện tại, môn nhân của Đúc Kiếm Sơn Trang đi đâu cũng có thể ưỡn ngực, ngẩng đầu.
"Ta là Trần Nhị Cẩu, ta trở thành đệ tử Đúc Kiếm Sơn Trang vỏn vẹn cũng đã được hai mươi năm, gần đây ta hành tẩu giang hồ, mặc trang phục của sơn trang cứ như vua mang long bào, đi ra đường c·h·ó nhìn sợ không dám sủa, đi thanh lâu các tỷ muội tranh nhau hầu hạ. Hội giai nhân cũ đồng loạt đòi nối lại tình xưa. Huynh đệ, bằng hữu nhìn thấy ta cũng phải cúi đầu nể phục mười phần, gia đình hàng xóm đều ganh tỵ vì biết ta là đệ tử Đúc Kiếm Sơn Trang."
"Ta là Lý A Ngưu, ta..."
Hiện nay, thiếu chủ nhà mình chỉ tiện tay phát chút th·iếp mời, liền khiến khiến cho hết thảy các thế lực lớn nhỏ, đủ loại võ giả cao thấp nhao nhao chạy tới tham dự, đây là lực hiệu triệu vĩ đại đến cỡ nào, ngẫm lại cũng làm cho bọn họ nhiệt huyết sôi trào.
"Thiếu chủ, là kiêu ngạo của chúng ta!" Từng gã đệ tử trong mắt mang theo vẻ cuồng nhiệt sùng bái .
Đông Ly Thành bên ngoài sơn cốc, võ giả tới lui nối liền không dứt.
Vì buổi lễ long trọng hôm nay, khu vực trống phía trước sơn môn của Đúc Kiếm Sơn Trang bị san bằng, xây dựng thành một cái hội trường thật lớn nhằm tiếp đón võ giả từ khắp nơi tới tụ hội, tinh tế nhẩm đếm, số lượng võ giả đến dự vượt qua mười vạn người.
Trung tâ·m h·ội trường, còn xây một cái đài cao, hội minh hôm nay chỉ có lục phẩm đại vũ sư cao thủ trở lên mới có tư cách ngồi trên đài.
Lúc này, khoảng cách chính ngọ còn khoảng mấy khắc, đã có gần trăm tên cao thủ ngồi đợi ở trên đài cao.
Trong đó, lục phẩm đại vũ sư có bảy mươi tám người, ngũ phẩm vũ tướng có mười hai mười, tứ phẩm tông sư có ba người, những võ giả đó đều là cao thủ nổi danh quận Thanh Hà.
Giỏi một cái Thanh Hà Hội Minh! Tràng diện thật lớn!
Có thể để cho nhiều cao thủ như thế quán trú một đường, phóng nhãn Thanh Châu, thật đúng là không có bao nhiêu người có thể làm được.
Khương Ly cùng mấy vị cao tầng của Đúc Kiếm Sơn Trang còn chưa hiện thân, ba gã tông sư cường giả cũng đều nhắm mắt dưỡng thần. Một ít lục phẩm, ngũ phẩm võ giả quần ba tụ năm nghị luận.
"Ha ha, đây không phải là Triệu lão đệ sao, kể từ hôm nay chúng ta cũng xem như người một đường, sau này cần phải lui tới nhiều hơn ah"
"Ồ, thì ra là Doãn đại ca, hắc hắc còn nhớ năm đó hai chúng ta cùng nhau theo đuổi vị Long cô nương kia, hazz thấm thoát đã mười sáu năm trôi qua...."
"Ồ, Lý đạo trưởng cũng tới, lực hiệu triệu của Đông Ly thiếu chủ cũng thật ghê gớm, ngay cả cao thủ lánh đời như hắn cũng chạy tới dự lễ"
"Hí! Người nọ không phải Ma Tu Hạ Hầu Vũ sao! Ngay cả hắn cũng đến!"
"Ây dà, người kia hẳn là Cố đại sư chứ? Nghe nói hắn cả ngày trốn ở trong góc nghiên cứu thuật luyện đan, hôm nay lại bỏ ra được thời gian tham gia tụ hội, thật đúng là mặt trời mọc ở đằng tây, chậc chậc chậc."
Có người thì hàn huyên, có người thì nhận thức, cũng có người, đang bàn luận Khương Ly, bên trong giọng nói tràn đầy kính phục.
"Ta nói, Thiên Nhai Các xếp hạng có chút sai lầm, Đông Ly thiếu chủ thực lực siêu phàm, không thể nào chỉ xếp thứ mười, theo tại hạ ít nhất cũng phải đứng ở năm vị trí đầu"
"Đúng vậy, đúng vậy. Theo ta thấy, Khương thiếu chủ chẳng thua gì Trung Vực tứ công tử, không, hẳn phải gọi là Trung Vực ngũ công tử"
"Trung vực ngũ công tử, lời ấy thật hay, nếu Thiên Nhai Các thật đưa ra xếp hạng như vậy, Lữ mỗ giơ hai tay đồng ý!"
"Hắc hắc, quận Thanh Hà chúng ta từ trước đến nay chưa từng đi ra một vị Tiềm Long Bảng thiên kiêu, mà Đông Ly thiếu chủ vừa xuất hiện liền trực tiếp g·iết lên mười vị trí đầu. Hiện tại, võ giả của các quận khác còn ai dám khinh thường chúng ta?"
"Các vị chỉ sợ không biết, Quách mỗ vừa nhận được một tin tức ngầm, nghe nói bên trong Đúc Kiếm Sơn Trang có một vị trưởng lão đang bế quan chờ đột phá Vũ Vương"
"Thật vậy sao?"
"Khụ khụ chuyện này ta cũng không rõ, tại hạ có vị bằng hữu là hộ pháp ở trong sơn trang một lần say rượu vô tình tiết lộ...."
"Hí!"
Bất kể là trên đài cao, hay dưới quảng trường, khắp nơi đều là hoan thanh tiếu ngữ. Đối với đa số võ giả mà nói, quận Thanh Hà quy về một mối tựa hồ cũng không phải là chuyện xấu gì. Dù sao hiện nay thiên hạ phân tranh, chiến loạn nổi lên bốn phía, chẳng biết khi nào sẽ lan tới quận Thanh Hà. Nếu tất cả võ giả ở trong quận hợp lại với nhau, chính là một cỗ lực lượng đáng gờm, đầy đủ chấn nh·iếp các thế lực ngoại lai.
"Mau nhìn, cao tầng của Đúc Kiếm Sơn Trang đến rồi"
Không biết là người nào la to một tiếng, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phương hướng sơn cốc.
Chỉ thấy trận pháp của sơn trang từ từ tách ra, hình thành một cái trận môn cao hai trượng, rộng ba trượng. Từ bên trong trận môn có một đoàn người chậm rãi đi ra, dẫn đầu là một người thanh niên mặc áo trắng khoác đen, tóc đen như suối xoã sau lưng. Đi bên cạnh hắn là một nữ tử mặc váy đỏ, dung nhan diễm lệ, dáng người nóng bỏng.
Hai người bọn họ chính là Khương Ly và Tào Uyển Thanh, hầu cận ở hai bên trái phải là Lục Liễu cùng Hồng Miên
Ngoài ra còn có trang chủ Khương Thượng, tam thúc công Khương Hạ, đại bá Khương Uyên, lục thúc Khương Vũ mấy vị trưởng lão dòng chính của Khương gia.
Tiếp đó là đám Liên Thành Chiến, Tây Thành Dũng, Thiết Khai Sơn..
Cuối cùng là Lệ Phi Vũ chỉ huy tám ngàn Đông Ly Vệ dựa theo trận hình mà tiến tới, thanh thế vô cùng hùng vĩ.
"Kia chính là Đông Ly thiếu chủ ư? Thật anh tuấn tiêu sái"
"Ồ cô gái đi bên cạnh hắn hẳn là bang chủ Tào Bang, Tào Uyển Thanh cô nương đi. Một vị Tiềm Long Bảng thiên chi kiêu tử, một vị Hồng Nhan Bảng tuyệt thế mỹ nhân, quả nhiên là ngựa tốt phối với yên tốt, vô cùng đẹp đôi!"
"Hí đây là Đông Ly Vệ trong truyền thuyết sao, giỏi cho một chi hãn binh"
"Khụ khụ, tám ngàn chiến vệ này tu vi thấp nhất cũng là bát phẩm vũ giả, so với Lục mỗ còn cao hơn một cảnh giới..."
"Nghe nói đãi ngộ của Đông Ly Vệ đều vô cùng tốt, so với đệ tử dòng chính của các thế gia còn tốt hơn mấy phần, thật là ước ao trở thành chiến vệ như họ"
"Hắc, Hàn huynh suy nghĩ nhiều, nghe nói muốn gia nhập Đông Ly Vệ, tối thiểu phải sở hữu tư chất trung giai, đồng thời còn phải vượt qua đủ loại khảo nghiệm nghiêm ngặt, lấy tư chất của Hàn huynh chỉ sợ còn chưa thể thông qua vòng thứ nhất"
Đoàn người Khương Ly từ trong trận môn đi ra, chầm chậm tiến lên đài cao, lập tức vô số võ giả đều đứng dậy ôm quyền chào hỏi.
"Gặp qua Đông Ly thiếu chủ!"
"Khương Ly thiếu chủ vạn phúc kim an"
"Gặp qua Khương trang chủ"
.....