Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 224: Tam Phẩm Vũ Vương, Huyết Khí Trường Hà
Khương Ly dắt tay Tào Uyển Thanh chậm rãi đi lên vị trí cao nhất, ba gã tông sư cao thủ nhất tề đứng dậy hướng hắn ôm quyền, mà đám cao thủ còn lại ở trên đài cũng đứng dậy khách khí hành lễ.
Một màn này, càng khiến cho không ít người âm thầm kích động.
Người sống một đời là vì chuyện gì? Đơn giản chính là vì danh và lợi mà thôi. Có thể dương danh thiên hạ, có thể đứng ở trước mặt mười vạn võ tu nhất hô bá ứng, đây mới là bậc đại trượng phu ah.
Bất kể là đi bên cạnh hắn Tào Uyển Thanh, hay đám Khương Thượng, Khương Vũ từng người đều kích động run rẩy, cả đời bọn họ chưa từng trải qua tràng diện nào lớn như thế.
Chỉ là Khương Ly vẫn như cũ mặt mày bình thản, trong lòng không chút gợn sóng. Cái gì danh lợi ở trong mắt hắn cũng đến vậy thôi. Tổ chức Thanh Hà Hội Minh này, mục đích là để ước lượng một chút lực lượng của quận Thanh Hà, sau đó định ra một số quyết sách, chế độ mới, đồng thời xác định vị thế thống trị của Đúc Kiếm Sơn Trang, chỉ vậy thôi.
Dưới hội trường, tiếng hô hoán, huýt sáo liên miên không dứt, mười vạn võ giả hộ tụ một đường, ngươi một câu ta một câu, âm thanh vang vọng như sấm rền. Khương Ly đứng chính giữa thạch đài, hơi cau mày, nhẹ nhàng nâng phải tay lên, đè ép âm thanh huyên náo của hội trường, nhìn thấy hành động của hắn, toàn trường lập tức trở nên an tĩnh, tất cả mọi người chăm chú nhìn tới.
Khương Ly nhàn nhạt nói:
"Hôm nay Đúc Kiếm Sơn Trang tổ chức hội minh, không nghĩ lại có thể mời được nhiều võ lâm danh túc cùng anh hùng hào kiệt như thế, Khương mỗ cảm thấy rất an lòng."
Âm thanh của hắn rất nhẹ nhõm thong dong lại truyền rõ ràng vào trong tai từng người người, để đám cao thủ kinh dị không thôi.
Lại nghe Khương Ly cao giọng hỏi:
"Chư vị có biết, Khương mỗ tổ chức Thanh Hà Hội Minh hôm nay, là có mục đích gì sao?"
Đám võ giả hai mặt nhìn nhau, rì rào bàn luận. Đúc Kiếm Sơn Trang vừa thành công thống nhất quận Thanh Hà, tổ chức hội minh hẳn là để khẳng định vị thế của bản thân, cùng với ban hành các quy tắc, luật lệ mới chứ còn làm gì nữa.
Trong thâm tâm các võ giả đều suy nghĩ như thế, nhưng chẳng ai dám vọng ngôn, tất cả đều hiếu kỳ nhìn về phía Khương Ly, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Khương Ly mỉm cười cất tiếng nói:
"Hội minh hôm nay, có hai mục đích"
"Một, Khương mỗ sẽ đưa ra vài phương hướng phát triển mới của quận Thanh Hà trong tương lai, nhằm cùng nhau vượt qua loạn thế"
"Hai là muốn mời chư vị tham dự đại lễ đăng lâm tam phẩm thế lực của Đúc Kiếm Sơn Trang ta"
Lời của Khương Ly rơi vào trong tai đám đông võ giả, để từng người nội tâm dậy sóng. Việc đầu tiên, Đúc Kiếm Sơn Trang đã thống nhất các thế lực lớn ở quận Thanh Hà, đem võ giả ở trong quận quy về một mối, cũng như đưa ra các quyết sách chung là điều đương nhiên. Nhưng chuyện thứ hai mới làm vô số võ giả giật mình cả kinh.
Khương Ly nói, Đúc Kiếm Sơn Trang muốn đăng lâm tam phẩm thế lực, điều đó có nghĩa là gì? Có nghĩa là, hiện nay trong sơn trang còn ẩn giấu một vị tam phẩm Vũ Vương.
Đây mới là chuyện kinh thiên động địa!
Phải biết từ trước đến nay, trong sáu cái võ quân ở Thanh Châu lục, thì quận Thanh Hà luôn luôn bị xếp ở vị trí áp chót, nguyên nhân rất đơn giản là bởi vì bọn họ không có Vũ Vương toạ trấn, thực lực tổng hợp cũng yếu kém nhất. Vì chuyện đó, Thanh Hà võ tu sĩ khí đê mê, đi ra ngoài du lịch không dám ngẩng cao đầu.
Nhưng hôm nay, Đúc Kiếm Sơn Trang lại ra một vị Vũ Vương rồi?
Khương Ly cười nhạt, chợt xoay người hướng về phía sơn môn mà ôm quyền:
"Cung nghênh Thẩm trưởng lão!"
Tất cả võ giả đều quay đầu nhìn sang, nội tâm hiếu kỳ. Chỉ thấy từ trong sơn môn có một lão nhân mặc áo bào tím, chậm rãi đi ra. Lão nhân này bước đi vô cùng khoan thai, nhưng mỗi bước lại vượt qua khoảng cách vài trượng, thoáng cái đã đi tới phía trên đài.
Từ trên người lão nhân này, toả ra một loại khí thế uy nghiêm, sâu như vực thẳm.
Lão ta có bộ dạng chừng sáu bảy mươi tuổi, nhưng khí huyết trên người lại cuồn cuộn như sóng lớn, bay thẳng vào tầng mây.
Đây là tiêu chí của tam phẩm Vũ Vương:
Huyết Khí Trường Hà
Vũ Vương cường giả, dùng cương khí rèn đúc thân thể, một khi rèn đúc hoàn thành, kim thân vô lậu, thân thể biến hoá về chất, huyết khí khủng bố như long tượng.
Nhục thân khí huyết mạnh mẽ, đánh ra một quyền không mang cương khí cũng có thể đánh nát ngọn núi nhỏ.
Thực lực như thế, một người đủ chống lại vạn quân, Vũ Giới mặc dù to lớn, lại như cũ có thể đi ngang, chính là võ giả bên trong Vương giả.
"Gặp qua Thẩm lão"
"Chúc mừng Thẩm lão đăng lâm tam phẩm Vũ Vương"
"Chúc mừng Thẩm lão..."
Đám Khương Thượng, thúc công Khương Hạ...kể cả đám Liên Thành Chiến, Thiết Khai Sơn, La Kiêu...đều đứng dậy ôm quyền chúc mừng.
Bấy giờ, đám đông võ giả mới hồi phục tinh thần, lập tức toàn trường sôi trào như sóng dậy.
Quận Thanh Hà thật sự xuất hiện một vị tam phẩm Vũ Vương, đây là chuyện đáng giá cao hứng, mặc dù không rõ thân phận của hắn là gì, nhưng cũng khiến cho bọn họ kích động nhảy cẩng lên.
Hừ! Hiện tại quận Thanh Hà không những ra một vị thiên chi kiêu tử, mà còn có thêm một vị Vũ Vương toạ trấn, ai còn dám nói chúng ta là võ quận yếu nhất Thanh Châu?
"Thiếu chủ khách khí!"
Thẩm Vận chắp tay, ôn hoà nói, tiếp đó leo lên đài, ngồi ở chiếc ghế trống bên phải Khương Ly.
Hành động này của lão rơi vào trong mắt đám đông võ giả, cũng mang theo một loại ý nhị khác.
Vị Vũ Vương này đối với Đông Ly thiếu chủ cực kỳ khách khí thậm chí có mấy phần cung kính, đủ thấy địa vị của Khương Ly trong lòng hắn cao cỡ nào.
Trong số đám cao thủ ngồi ở trên đài, Ngọc Quân Bảo cùng hai tên trưởng lão của Vũ Dương Tông nhìn nhau, sắc mặt lộ ra vẻ bất khả tư nghị.
Bởi vị Vũ Vương cường giả vừa hiện thân kia, không ai khác chính là Thẩm trưởng lão vẫn ẩn núp ở Vũ Dương Tông nhiều năm nay.
Trước kia bọn họ đều biết, Thẩm Vận thân phận thần bí, tu vi cao cường hẳn một vị tông sư.
Không nghĩ đối phương lại là một vị Vũ Vương cường giả.
Nghĩ đến cũng thật buồn cười, trong tông môn của bọn họ ẩn giấu một tôn đại phật như vậy, nhưng Vũ Dương Tông vẫn như cũ suy sụp lụi tàn, chẳng khác gì thiên ý trêu ngươi.
Trong lúc ba người đung u buồn suy tư, thì chợt nghe được giọng nói trầm ấm của Khương Ly:
"Loạn thế vừa tới, trong thiên hạ, người có dã tâm rất nhiều, quận Thanh Hà chúng ta rất may mắn, chưa bị chiến loạn ảnh hưởng tới, nhưng tương lai khó lòng nói trước điều gì. Người ở trong loạn thế, cho dù là võ giả cũng đều thân bất do kỷ, bất kỳ ai cũng không thể đảm bảo hoàn toàn có thể tự lo cho thân mình."
Lời của Khương Ly rành mạch truyền vào tai mọi người để vô số giả gật đầu.
Trong số bọn họ, có không ít người từng du lịch giang hồ, cũng có người theo đoàn thương nhân hành thương qua các châu khác. Tận mắt chứng kiến c·hiến t·ranh tàn khốc, bách tính lầm than. Có những nơi thành trì đổ nát, thôn trấn hủy diệt, có nơi nạn dân du đãng, đâu đâu cũng thấy.
Đầu năm nay, dân chúng lao đao khổ cực.
Thanh Châu đất đai phì nhiêu, mưa thuận gió hòa còn đỡ.
Giống như Vũ Châu chín quận, mấy năm gần đây, l·ũ l·ụt, h·ạn h·án rồi nạn châu chấu liên miên kéo tới, khiến cho dân chúng khổ sở cùng cực.
Nghe nói Vũ Châu Tượng Lâm quận đất cằn ngàn dặm, nạn dân du đãng bốn phía như xác không hồn.
Mạ đ·ã c·hết khô, cỏ dại cũng không mọc được, vỏ cây đã bị bóc sạch từ lâu, muốn ăn đất còn phải cố công tìm nước mới có thể nuốt trôi.
Vì thế, Vũ Châu ma giáo hoành hành, Vũ Châu chín quận trực tiếp phân làm ba, bị ba cái sứ quân lẫn nhau chia cắt.
Các đại sứ quân lẫn nhau chém g·iết, tranh dành địa bàn, đồ thành diệt trấn như cơm bữa, khiến cho dân chúng vốn đã cơ cực càng thêm khổ sở.
Thanh Châu phía đông giáp với biển lớn, phía nam giáp với Hoan Châu, phía bắc và phía tây bị ngăn cách bởi Hoành Đoạn Sơn Mạch, vị trí tương đối xa xôi nên tạm thời còn xem như an bình, nhưng người ta nói sống trong an ổn lo ngày khốn khó, loạn thế vừa tới, không thể không đề phòng.
Khương Ly tiếp tục nói:
"Cho nên Khương mỗ quyết định thống nhất quận Thanh Hà, đem cả võ quận quy về một mối, tăng cường sức mạnh, chung tay chung sức đương đầu với loạn thế"