Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 228: Thanh Dương Kiếm Chủ, Khương Tuyết
Thanh Dương Kiếm Tông toạ lạc trên ngọn Thanh Dương Sơn ở quận Tử Hà, là một trong chính đạo lục tông. Chỉ là so với năm tông môn khác, thì Thanh Dương Kiếm Tông phát tích tương đối muộn, khoảng tám mươi năm trước mới đưa thân vào hàng ngũ lục tông.
Trước đây, Thanh Dương Kiếm Tông là một cái tam phẩm thế lực, nổi danh cùng ba môn phái khác, được xưng là Tử Hà Tứ Nhạc Kiếm Tông.
Tứ Nhạc Kiếm Tông mỗi nhà chiếm cứ một ngọn núi lớn, từng nhà nổi danh với kiếm pháp độc môn, cho nên mỗi vị tam phẩm Vũ Vương, đều tự xưng là Kiếm Vương.
Tứ Nhạc Kiếm Tông, theo thứ tự là Thanh Dương Kiếm Tông, Hận Kiếm Cốc, Thần Kiếm Sơn và Băng Kiếm Cung.
Nhưng hơn tám mươi năm trước, đương đại Thanh Dương Tử hoành không xuất thế, đột phá nhị phẩm Vũ Tôn. Một người đắc đạo, gà c·h·ó thăng thiên, Thanh Dương Kiếm Tông cũng thuận thế trở thành nhị phẩm thế lực.
Thời gian trôi qua, dưới sự hậu thuẫn của Thanh Dương Tử, Thanh Dương Kiếm Tông không ngừng phát triển lớn mạnh, dần dần trở thành bá chủ của quận Tử Hà, ba cái kiếm tông khác cũng phải cúi đầu xưng thần.
Ở Thanh Dương Kiếm Tông, nổi tiếng nhất phải kể đến một chỗ cấm địa gọi là Kiếm Trủng. Bên trong Kiếm Trủng, cất giấu các loại danh kiếm mà các đời tiền bối từng sử dụng, trong đó thậm chí có ba thanh thần kiếm.
Ba thanh thần kiếm này bao gồm Thanh Dương Kiếm, Huyền Tâm Kiếm cùng Thu Ly Kiếm. Chủ nhân của chúng là những vị Vũ Vương tiền bối của Thanh Dương Kiếm Tông.
Trong đó Thanh Dương Kiếm là bội kiếm của đời thứ nhất Thanh Dương Tử, cũng là người sáng lập nên Kiếm Tông.
Huyền Tâm Kiếm là bội kiếm của vị Thanh Dương Tử đời thứ hai, xưng là Huyền Tâm Kiếm Vương. Huyền Tâm Kiếm Vương lúc tuổi trẻ được Thanh Dương Kiếm nhận chủ, được lựa chọn làm kiếm tử, về sau trổ hết tài năng, đột phá Vũ Vương, nhưng sau khi đúc luyện ra Huyền Tâm Kiếm, thì đem Thanh Dương Kiếm trả lại Kiếm Trủng.
Đời thứ ba Thanh Dương Tử, cũng là đương đại Thanh Dương Tử, đồng dạng nhận được Thanh Dương Kiếm nhận chủ, nhưng hơn một trăm năm trước, đương đại Thanh Dương Tử đột phá Vũ Vương, đã đem Thanh Dương Kiếm trả về.
Cuối cùng Thu Ly Kiếm là bội kiếm của một vị thái thượng trưởng lão của Thanh Dương Kiếm Tông đã tạ thế năm mươi năm trước.
Ba thanh kiếm này đều là thất phẩm thần binh, uy lực mạnh mẽ, đồng thời cũng là một loại biểu tượng, chỉ cần đệ tử nào đạt được thần kiếm coi trọng, nhận chủ, sẽ trở thành kiếm tử, kiếm nữ, địa vị cao hơn đệ tử chân truyền và đệ tử bình thường một bậc, không thua gì một phong chủ, mạch chủ.
Mỗi ba năm, Kiếm Trủng sẽ mở cửa một lần, đệ tử nội môn trở lên được phép đi vào, thử nhận chủ danh kiếm.
Đơn cử sáu năm trước, có một thiếu niên tên là Mạnh Kinh Thiên được Huyền Tâm Kiếm lựa chọn, trở thành Huyền Tâm Kiếm Chủ, từ đó được Thanh Dương Kiếm Tông toàn lực bồi dưỡng, xông lên Tiềm Long Bảng thứ chín, năm nay hai mươi mốt tuổi, nửa bước đạt tới cảnh giới tông sư, chính là ứng cử viên nặng ký nhất cho chức vị thiếu tông chủ.
Hôm nay, bên ngoài nội môn cấm địa, rất nhiều đệ tử trưởng lão của Thanh Dương Kiếm Tông đều chăm chú nhìn về phía lối ra của Kiếm Trủng, ngoài người của Kiếm Tông ra, cũng có một chút trưởng lão, của ba phương kiếm tông khác đến dự.
Hôm nay là ba năm một lần Kiếm Trủng mở cửa, cho phép đệ tử vào trong tìm kiếm danh kiếm.
"Hằng huynh nói năm nay có đệ tử nào nhận được thần kiếm nhận chủ sao?"
"Chỉ sợ rất khó, nội môn hai năm nay có mấy đệ tử thiên phú rất khá, nhưng lại không có ai sánh nổi Mạnh Kinh Thiên"
"Ừm! Thanh Dương Kiếm Tông mười năm nay ra một cái Mạnh Kinh Thiên đã là vận khí ngập trời rồi, cũng không nên mong chờ quá nhiều"
"Mau nhìn, có đệ tử đi ra rồi"
Lập tức từ trong lối ra, từng tên đệ tử mặc áo bào xanh lam chầm chậm đi ra, có người vui vẻ, có người buồn rầu.
Cá biệt có một chút đệ tử trong tay cầm theo trường kiếm, sắc mặt hoan hỉ, hiển nhiên là đạt được danh kiếm nhận chủ.
Có thể được đặt ở trong Kiếm Trủng, tối thiểu phải là tứ phẩm danh kiếm, trong đó không thiếu ngũ phẩm, lục phẩm danh kiếm.
Bất kể một thanh danh kiếm nào đều sở hữu uy lực khó lường, nhất là đối với kiếm tu.
Những đệ tử đạt được danh kiếm nhận chủ, tương lai tất sẽ được Thanh Dương Kiếm Tông trọng tâm bồi dưỡng.
Thời gian trôi qua, từng tên từng tên đệ tử nối đuôi nhau đi ra, tỉ mỉ tính toán trong số bốn ngàn đệ tử xâm nhập Kiếm Trủng, thì có mười sáu người đạt được danh kiếm nhận chủ, trong đó bao gồm một thanh lục phẩm danh kiếm, ba thanh ngũ phẩm danh kiếm cùng mười hai thanh tứ phẩm danh kiếm.
Số lượng này đã nhiều hơn gần gấp đôi so với ba năm trước, thậm chí còn có một người lấy được lục phẩm danh binh, để cho đám trưởng lão âm thầm cao hứng.
Được lục phẩm danh binh coi trọng, kẻ đó thiên tư nhất định rất tốt, tương lai nói không chừng có thể trở thành tông sư cao thủ.
Trời dần về chiều, những đệ tử cuối cùng đều đã ra ngoài.
Phía bên góc sân, có một lão giả râu tóc hoa râm vẻ mặt lo lắng nhìn về phía đại môn, thì thào:
"Sao Tuyết nhi vẫn còn chưa ra, chẳng lẽ gặp phải bất trắc gì rồi?"
Lão nhân này tên là Triệu Thương Hải, tu vi ngũ phẩm trung kỳ là ngoại môn trưởng lão của Thanh Dương Kiếm Tông. Tuyết nhi trong lời của lão không ai khác chính là biểu tỷ của Khương Ly, Khương Tuyết.
Khương Tuyết lớn hơn Khương hai tuổi, tư chất tương đối tốt, mấy năm trước Triệu Thương Hải đi ngang qua Tĩnh phủ, gặp Khương Tuyết tư chất thượng giai, tính cách hoạt bát cởi mở, cho rằng cùng mình hữu duyên bèn dẫn nàng tới Thanh Dương Kiếm Tông đồng thời thu làm đệ tử.
Sau này Khương Ly quật khởi, ngắn ngủi nửa năm liền g·iết lên Tiềm Long Bảng thứ mười, Triệu Thương Hải càng thêm coi trọng Khương Tuyết, toàn lực bồi dưỡng, hiện tại nàng đã đột phá thất phẩm sơ kỳ, sắp tới có thể tiến hành khảo hạch tấn thăng nội môn.
Ở Thanh Dương Kiếm Tông, đệ tử phân thành năm cấp bậc, theo thứ tự là đệ tử tạp dịch, đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đệ tử chân truyền cùng với kiếm tử.
Trong đó, trừ những kẻ thiên tư hơn người ra, hầu hết thanh thiếu niên gia nhập kiếm tông, đều sẽ phân thành đệ tử tạp dịch, đợi tu vi đột phá bát phẩm mới được tấn thăng đệ tử ngoại môn.
Đệ tử ngoại môn tu vi tấn thăng thất phẩm, thông qua khảo hạch liền tấn thăng thành đệ tử nội môn.
Còn như đệ tử chân truyền, chính là những đệ tử nội môn xuất sắc nhất, được các vị mạch chủ nhìn trúng, thu làm đệ tử.
Mà kiếm tử, thì là những người được một trong tam đại thần kiếm nhận chủ, hiện tại Thanh Dương Kiếm Tông chỉ có một vị kiếm tử duy nhất, chính là Huyền Tâm Kiếm Mạnh Kinh Thiên.
Thông thường, chỉ có đệ tử nội môn mới có thể đi vào Kiếm Trủng, nhưng Triệu Thương Hải dựa vào quan hệ, giúp Khương Tuyết xin xỏ, nàng mới có cơ hội đi vào.
Chỉ là hiện tại những đệ tử khác đều đã đi ra, nhưng đệ tử của lão thì vẫn chưa thấy đâu, Triệu Thương Hải nội tâm thấp thỏm vô cùng.
Dù sao Khương Tuyết chẳng những là đệ tử của lão, mà còn là biểu tỷ của Đông Ly thiếu chủ nha.
Đông Ly thiếu chủ hiện nay giống như mặt trời ban trưa, uy danh thậm chí vượt qua cả Mạnh Kinh Thiên, ngay cả tông chủ cùng đại trưởng lão cũng từng nghe thấy.
Nếu biểu tỷ của hắn c·hết mất xác ở trong Kiếm Trủng, Khương Ly hẳn là không dám trách tội Thanh Dương Kiếm Tông, nhưng chính mình nhất định sẽ xui xẻo nha.
Thái dương dần dần xuống núi, thời gian mở cửa Kiếm Trủng chuẩn bị kết thúc, một vị nội môn trưởng lão thản nhiên hạ lệnh:
"Đóng cửa Kiếm Trủng"
Lập tức hai vị trận pháp sư vận chuyển trận bàn, dự định đem trận môn khép lại.
Triệu Thương Hải thấy vậy, sắc mặt đại biến vội vàng chạy tới hô lên:
"Chờ chút!"
"Triệu trưởng lão có chuyện gì sao?" Vị trưởng lão nội môn kia nhíu mày nhìn lão một chút, lạnh nhạt hỏi.
Có thể trở thành nội môn trưởng lão, tu vi tối thiểu phải đạt tới ngũ phẩm đỉnh phong, mà vị Lăng trưởng lão trước mặt thậm chí đã nửa bước chạm tới cảnh giới tông sư, không phải lão có thể so sánh.
Triệu Thương Hải nuốt nước miếng, dằn xuống vẻ khẩn trưởng, ôn tồn nói:
"Xin Lăng trưởng lão đợi thêm chút thời gian, đệ tử của lão hủ còn chưa đi ra"
Lăng Thiên hừ nhẹ: "Xông vào Kiếm Trủng nếu còn sống thì sớm đã đi ra, nếu hiện tại còn chưa ra, chính là c·hết rồi, Triệu trưởng lão chớ nên cố chấp"
Lời của hắn lập tức được tất cả mọi người nhận đồng.
Mỗi lần Kiếm Trủng mở cửa, đều có đệ tử vì các nguyên nhân mà c·hết ở bên trong, đối với chuyện ấy Thanh Dương Kiếm Tông trước nay chưa từng quản nhiều. Một chút khảo nghiệm nho nhỏ còn không thể vượt qua, tương lai chắc chắn khó lòng đạt được thành tựu lớn.
"Đóng cửa đi!" Lăng Thiên khoát khoát tay nói.
Triệu Thương Hải thấy thế, sắc mặt khó coi, cắn răng nói: "Xin Lăng trưởng lão đợi thêm vài khắc đồng hồ, tên đệ tử này thân phận không bình thường...."
"Ồ? Thân phận không bình thường như thế nào?" Lăng trưởng lão cười nhạt, đã vào Thanh Dương Kiếm Tông tu luyện, thì dù là hoàng tử, công chúa cũng sẽ không nhận được đặc quyền nào.
Triệu Thương Hải do dự đôi chút, rồi thấp giọng nói: "Không giấu gì Lăng trưởng lão, nàng là biểu tỷ của Đông Ly thiếu chủ Khương Ly, làm phiền ngài bán cho hắn một bộ mặt, đợi thêm hai khắc đồng hồ...."
"Nàng thật là biểu tỷ của Khương Ly?" Lăng Thiên nhíu mày, hỏi lại.
"Hoàn toàn chính xác"
Lăng Thiên suy tư chốc lát, liền gật đầu: "Thôi được rồi, nhưng chỉ đợi thêm hai khắc đồng hồ, nếu qua thời khắc này nàng vẫn chưa xuất hiện, thì dù nàng là thiên vương lão tử cũng không được"
"Tạ ơn Lăng trưởng lão" Triệu Thương Hải gạt mồ hôi trán, cuống quýt cảm tạ.
Thời gian từng giờ từng phút trôi qua, thoáng cái hai khắc đồng hồ đã kết thúc, sắc mặt của Triệu Thương Hải càng lúc càng khó xem, thầm nghĩ Khương Tuyết thật m·ất m·ạng ở trong Kiếm Trủng rồi.
Lăng Thiên trưởng lão thương hại nhìn lão một mắt, khẽ phất tay: "Đóng cửa lại"
Hai tên trận pháp sư gật đầu, vừa định điều khiển trận bàn, thì trước cửa đại môn có một nữ tử mặc váy vàng, toàn thân đẫm máu lửng thửng đi tới.
"Là Tuyết nhi!" Triệu Thương Hải thở nhẹ một hơi, vui vẻ hô lên, chỉ là tiếp theo lão liền cảm thấy kỳ quái bởi vì ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chăm chú về phía Khương Tuyết, đúng hơn là nhìn thanh kiếm nàng nằm trong tay.
Đó là thanh kiếm dài ba thước, lưỡi kiếm màu xanh, sắc lẹm.
Không đúng, kia chẳng phải là thanh thần kiếm đứng đầu trong tam đại thần kiếm, Thanh Dương Kiếm sao?