Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 229: Binh Đến Tướng Chặn, Nước Đến Đất Ngăn

Chương 229: Binh Đến Tướng Chặn, Nước Đến Đất Ngăn


Thanh Dương Kiếm không chỉ là thần binh trấn phái của Thanh Dương Kiếm Tông mà nó còn mang một ý nghĩa khác, đó chính là biểu tượng cho vị trí thiếu tông chủ.

Từ lúc Thanh Dương Kiếm Tông thành lập đến nay, trải qua bốn đời tông chủ, chỉ có duy nhất đương đại tông chủ Huyền Đương Kiếm Vương không phải là chủ nhân của Thanh Dương Kiếm.

Ba đời tông chủ phía trước, đều là Thanh Dương Kiếm Chủ.

Cho nên mặc dù không phải chính thức nhưng trong lòng tất cả đệ tử, trưởng lão ở kiếm tông đều mặc định, có thể trở thành Thanh Dương Kiếm Chủ, chính là tông chủ tương lai.

Chỉ có điều lúc nhìn về phía thiếu nữ kia, đám kiếm tông trưởng lão đều hơi nhíu mày.

Thiếu nữ này vóc dáng thanh tú hoạt bát, tuổi tác khoảng chừng trên dưới hai mươi, tu vi thất phẩm sơ kỳ, đặt ở bên ngoài cũng xem như tương đối khá, nhưng lại không phải tuyệt thế thiên kiêu gì cả.

Tuổi tác như thế mới đột phá đến thất phẩm, ở trong nội môn có thể túm được một nắm lớn, vì sao nàng lại được Thanh Dương Kiếm lựa chọn?

"Triệu trưởng lão vừa nói, thiếu nữ nọ tựa hồ là biểu tỷ của Đông Ly thiếu chủ Khương Ly..."

"Là thật?"

"Đúng vậy, ta cũng nghe thấy"

"Như vậy thì khó trách, nghe nói Đông Ly thiếu chủ mười tám năm thường thường không có gì lạ, gần đây mới nổi lên đồng thời nhanh chóng một đường hát vang. Vị tiểu cô nương kia là biểu tỷ của hắn, không biết chừng cũng là như thế"

Lập tức bốn phía vang lên đủ lời xì xào bàn tán, Triệu Thương Hải thấy Khương Tuyết đi ra, cũng không lo được cái kiếm chủ hay không kiếm chủ, vội vàng chạy đến, lấy đan dược chữa thương cho nàng ăn vào, lo lắng hỏi:

"Tuyết nhi, ngươi không sao chứ?"

Khương Tuyết miễn cưỡng cười một tiếng nói: "Đệ tử không sao, khiến cho sư tôn lo lắng"

"Không sao là tốt rồi!" Triệu Thương Hải thở phào một hơi, bấy giờ mới đưa mắt nhìn xuống thanh kiếm trong tay của nàng, nháy mắt hô hấp trở nên dồn dập.

Lão cũng biết thanh kiếm này mang ý nghĩa gì.

Vừa định dặn dò vài câu, thì chợt từ chỗ sâu của nội môn, có một thân ảnh lấy tốc độ cực kỳ nhanh xông tới, lóe lên vài mấy cái đã đứng trước mặt hai người bọn họ.

Tất cả mọi người định thần nhìn lại, mới phát hiện đó là một đạo nhân mặc đạo bào cũ nát. Đạo nhân da dẻ hồng hào, râu tóc bạc phơ, sau lưng cõng một thanh kiếm gỗ, khí tức trên người xuất trần thanh thoát, giống như trích tiên.

"Gặp qua lão tổ"

Lăng Thiên chính là người phản ứng đầu tiên, vội vàng cung kính hành lễ, đa số trưởng lão, đệ tử ở đây đều chưa từng gặp qua đạo nhân này, nhưng hắn thân là nội môn trưởng lão, tự nhiên từng có cơ hội nhìn thấy đối phương.

Đám võ giả xung quanh nghe thế, lập tức hít vào hơi khí lạnh, nhao nhao hành lễ.

Đạo nhân vừa hiện thân không ai khác chính là định hải thần châm của Thanh Dương Kiếm Tông, Thanh Dương lão tổ.

Không nghĩ hôm nay ông ta lại xuất hiện ở đây.

Mỗi ba năm Kiếm Trủng mở cửa, thường thường đều do một chút nội môn, ngoại môn trưởng lão chủ trì, các vị mạch chủ hay tông chủ rất hiếm khi tới dự.

Trừ phi xuất hiện nhân vật kinh tài tuyệt diễm như Mạnh Kinh Thiên.

Mà Thanh Dương lão tổ, càng đã hơn tám mươi năm chưa từng hiện thân.

Tất cả mọi người khuôn mặt đỏ lên hô hấp dồn dập. Đây là một vị Vũ Tôn nha.

Toàn bộ Đại Nguỵ Vương Triều chỉ có trên dưới hai mươi vị mà thôi, từng vị Vũ Tôn đều là chiến lực đỉnh tiêm của một quốc gia, được xưng là quốc trụ hay trấn quốc cường giả.

Trung châu mười ba nước, ngoại trừ tam đại vương triều cao thủ đông đảo ra, mười nước chư hầu còn lại, chiến lực cao nhất chính là Vũ Tôn.

Vũ Tôn cường giả rất hiếm khi xuất hiện ở trên giang hồ, đối với chuyện thế tục đã cực ít để tâm, chỉ một lòng chăm chút cảm ngộ võ đạo chân ý, tấn thăng Vũ Đế.

Giống như bọn họ, dù là đệ tử của chính đạo lục tông, chưa hẳn đã có cơ hội chứng kiến Vũ Tôn dung nhan.

Hôm nay nhìn thấy, bọn họ tự nhiên kích động, hưng phấn.

Đồng thời hâm mộ mà nhìn về Khương Tuyết. Thanh Dương lão tổ xuất hiện ở trước Kiếm Trủng, hiển nhiên là vì nàng ta rồi.

"Ngươi tên là gì?" Thanh Dương Tử cúi đầu, ôn hoà nhìn Khương Tuyết hỏi.

Khương Tuyết có chút khẩn trương, ấp úng nói: "Đệ tử Khương Tuyết, ra mắt lão tổ"

"Họ Khương, ngươi là con cháu của Khương Thái Hư tiên sinh?"

"Ah ah...hình như...hình như là thế" Khương Tuyết nhẹ giọng đáp.

"Ha ha ha, tốt tốt tốt" Thanh Dương Tử cười to, nhìn về phía thiếu nữ càng thêm thuận mắt, chợt hỏi: "Ngươi có đồng ý làm đệ tử của ta sao?"

Tê!

Lời vừa nói ra, tức khắc khiến cho vô số võ giả trợn mắt há mồm, hâm mộ đến phát điên rồi.

Thanh Dương lão tổ lại muốn thu đệ tử, đây là vinh hạnh đến cỡ nào?

Phải biết từ trước đến nay, Thanh Dương lão tổ chỉ mới thu nhận hai người đệ tử mà thôi, một người là đương đại tông chủ Huyền Đương Kiếm Vương. Người còn lại chính là Tửu Kiếm Vương, hơn nữa Tửu Kiếm Vương chỉ là ký danh đệ tử của ông ta.

Năm nay, Thanh Dương lão tổ đã hơn một trăm ba mươi tuổi, nếu dựa theo tính cách của ông ta, Khương Tuyết rất có thể chính là quan môn đệ tử.

Hơn nữa, nàng còn là chủ nhân mới của Thanh Dương Kiếm, vị trí Thanh Dương Tử trong tương lai chắc chắn sẽ là của nàng rồi.

Có một vị Vũ Tôn làm sư phụ, hai vị Vũ Vương làm sư huynh, mẹ nó toàn bộ thiên hạ có ai dám đắc tội nàng?

Khương Tuyết nghe vậy, chỉ cảm thấy hai mắt ù ù, không biết làm sao cho phải, nhìn sang phía Triệu Thương Hải, người sau vội vàng gật đầu, nàng mới hồi phục tinh thần, hít sâu một hơi quỳ xuống bái lạy:

"Đệ tử Khương Tuyết gặp qua sư tôn"

"Ha ha" Thanh Dương Tử vuốt râu, cười vui vẻ nói: "Tốt lắm, từ nay ngươi liền đi theo tu hành ở bên cạnh ta"

"Đi thôi!"

Ông ta nói xong, liền vươn tay túm lấy vai áo của Khương Tuyết, hoá thành một làn thanh phong biến mất tại chỗ.

Để lại hiện trường tĩnh lặng như c·hết, có thể nghe được tiếng kim rơi.

Hồi lâu sau, tất cả mọi người mới oà lên, bàn luận liên miên.

Lăng Thiên gạt gạt mồ hôi trán, khẽ cảm kích cùng hâm mộ nói với Triệu Thương Hải:

"Cảm tạ Triệu huynh, nếu không Lăng mỗ đã phạm sai lầm lớn rồi"

Vừa nãy nếu hắn không nghe lời Triệu Thương Hải chưa vội đóng cửa Kiếm Trủng, thì rất có thể Khương Tuyết thật sự sẽ c·hết ở bên trong.

Sau này tông môn truy tra ra, hắn nhất định phải chịu trách nhiệm.

"Đây là điều lão phu nên làm mà thôi!" Triệu Thương Hải cười nói, khuôn mặt già nua còn chưa hết kích động.

"Chúc mừng Triệu trưởng lão"

"Chúc mừng Triệu lão đệ"

"Ha ha Triệu lão đệ quả nhiên có ánh mắt nhìn người"

Lập tức một đám trưởng lão, chấp sự nhao nhao chạy tới vây quanh Triệu Thương Hải, cực lực lấy lòng.

Khương Tuyết được lão tổ thu làm đệ tử chân truyền, ngày sau đảm bảo nhất phi trùng thiên. Triệu Thương Hải lại từng là sư phụ của nàng, tự nhiên cũng lên như diều gặp gió.

Ngày hôm đó, tin tức có đệ tử được Thanh Dương Kiếm nhận chủ, trở thành đệ tử chân truyền của Thanh Dương Kiếm Tôn lan truyền khắp quận Tử Hà, đồng thời thân phận của nàng cũng được tiết lộ.

Thì ra thiếu nữ nọ chính là biểu tỷ của Đông Ly thiếu chủ.

Lập tức vô số người hướng ánh mắt về phía Đúc Kiếm Sơn Trang. Một cái nho nhỏ Đúc Kiếm Sơn Trang, trong vòng một năm lại đi ra hai vị đệ tử kinh tài tuyệt diễm, quả thật ghê gớm.

........

Đông Ly Thành, Hồng Môn khách điếm.

Khương Ly ngồi uống trà, lặng lẽ đọc qua thư tín trong tay, tương đối ngoài ý muốn:

"Biểu tỷ trở thành Thanh Dương Kiếm Chủ sao, thú vị"

"Đúng vậy, Đúc Kiếm Sơn Trang thật sự là nơi địa linh nhân kiệt, ra một vị thiên kiêu như Khương thiếu chủ thì thôi, hiện tại còn ra thêm một vị thiên kiêu khác" Ngồi bên cạnh hắn là một vị nữ tử xinh đẹp mặc trang phục cung đình, đang nhẹ nhàng pha trà, vừa cười vừa nói.

Khương Ly lắc đầu không đáp. Khương Tuyết gia nhập Thanh Dương Kiếm Tông đã hơn ba năm, nhưng năm gần đây lâu lâu mới truyền về chút tin tức, nếu không hắn đã sớm đem nàng quên mất rồi, chợt hỏi sang chuyện khác:

"Liễu lâu chủ nói Trấn Hải Thành bên kia có hành động lớn là như thế nào?"

Liễu Như Thị giúp hắn rót một chén trà, từ tốn nó:

"Theo tin tình báo truyền từ tổng bộ đến, thì Dương Minh Công đã sai phái năm ngàn Ngư Cổ Doanh vượt qua quận Kim Hà tiến về quận Thanh Hà, dự định tiến đánh Đúc Kiếm Sơn Trang, trong vòng mười ngày tất sẽ binh lâm th·ành h·ạ"

"Ngư Cổ Doanh?" Khương Ly nhíu mày, hắn từng nghe qua danh tiếng của đội quân đó, tựa hồ là q·uân đ·ội vương bài của Dương sứ quân.

"Ngư Cổ Doanh biên chế một vạn người, lấy vũ sư làm sĩ tốt, đại vũ sư làm bách phu trưởng, vũ tướng làm thiên phu trưởng, tông sư làm phó tướng. Mà thống lĩnh của Ngư Cổ Doanh là một vị tam phẩm trung kỳ Vũ Vương, ngoại hiệu Bách Thắng Vương Diệp Bạch Quỳ"

"Vị Diệp Bạch Quỳ không phải nhân vật đơn giản, nửa năm trước từng dẫn theo hai ngàn Ngư Cổ Doanh tiến đánh Hồng Lâu. Chỉ dùng tám chiêu liền đánh bại đại tỷ Khấu Bạch Môn"

"Ah" Khương Ly nhếch miệng, ánh mắt lấp loé. Lấy vũ sư làm sĩ tốt, lấy Vũ Vương làm thống lĩnh, quả nhiên là một chi vương bài q·uân đ·ội, so với Đông Ly Vệ hiện tại còn mạnh hơn. Dù sao hắn vừa sáp nhập Thanh Hà giáp vệ vào Đông Ly Vệ, nên hơn phân nửa giáp vệ chỉ mới đạt tới bát phẩm vũ giả.

"Khương thiếu chủ có kế sách gì chưa?" Liễu Như Thị hỏi.

Khương Ly bình thản đáp: "Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn mà thôi!"

Chương 229: Binh Đến Tướng Chặn, Nước Đến Đất Ngăn