Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 246: Lạc Thần Tửu, Tây Ly Thiếu Chủ Liệp Diễm Ký

Chương 246: Lạc Thần Tửu, Tây Ly Thiếu Chủ Liệp Diễm Ký


Pháo đài Hắc Mân Côi vô cùng rộng lớn, chính giữa là một chỗ lâm viên rậm rạp cây xanh, trung tâm của lâm viên là một cái hồ nước mặn sâu không thấy đáy.

Lâu lâu sẽ có từng đầu hải quái to lớn trồi lên hít thở không khí, toả ra uy áp khiến cho bất kể là tỳ nữ hay đám thủ vệ đều run sợ lẩy bẩy.

Ở phiến đá lớn bên cạnh hồ nước mặn, một đầu hải quái dài hơn mười trượng đang nằm sấp phơi nắng.

Đầu hải quái này hình thù giống như thằn lằn, làn da màu xám nâu, xù xì dữ tợn, trên lưng mọc ra một dải vây gai cứng cáp, đầu gai nhọn hoắt rợn người.

"Á long?" Khương Ly nhìn lướt qua đầu hải quái kia đôi chút, lập tức cảm nhận được trên người của nó ẩn chứa một tia huyết mạch long tộc tương đối mỏng manh. Mặc dù tia huyết mạch kia vô cùng nhạt, nhưng cũng đủ khiến cho nó nổi bật hơn so với những loài hải quái khác, trở thành bá chủ trong biển rộng.

"Nó gọi là Tiểu Hôi, tu vi đã đạt tới thất phẩm đỉnh phong, đợi vài năm nữa, liền có thể đột phá bát phẩm, đến khi đó nô gia chính là bá chủ thực sự của Đông Hải. Thế nào? có lợi hại sao?"

Tô phu nhân cười hì hì, hướng về phía Khương Ly giới thiệu, đôi mắt đen nhánh chờ mong nhìn hắn, một bộ mau khen ta đi, ta sẽ không kiêu ngạo đâu.

"Lợi hại!" Khương Ly nâng ngón tay cái lên khen ngợi để nàng cười híp mắt.

Tô phu nhân quả thực lợi hại hơn hắn nhiều, sở hữu mấy ngàn vạn hải quái, trong đó có bảy đầu Vương cấp hải quái, thậm chí còn có một đầu sắp đột phá tới Tôn cấp. Thực lực của nàng hiện tại, đã chẳng hề thua kém bất kỳ nhị phẩm thế lực nào.

"Gặp qua Tô tỷ tỷ!"

Bất chợt một âm thanh thanh thuý vang lên bên tai, hai người Khương Ly đồng thời quay đầu nhìn sang liền thấy một thiếu nữ mặc váy lục, đang đứng bên cạnh hải quái Tiểu Hôi.

Tướng mạo của thiếu nữ mặc dù không kinh diễm như Tô phu nhân hay Tào Uyển Thanh, nhưng hai mắt lung linh, sáng sủa như xuân liễu tảo oanh, lời nói dễ nghe, để người lưu luyến.

Vừa nhìn liền cảm giác, thiếu nữ cùng Tô phu nhân có đôi phần tương tự.

"Hì hì, giới thiệu với Khương công tử, đây là tiểu muội của ta, Mã Tương Lan, dáng người mảnh khảnh, tính cách hiền dịu, nếu không, để hai chúng ta cùng nhau hầu hại ngươi, như thế nào?" Tô phu nhân chỉ về phía thiếu nữ, mắt đẹp khẽ nháy vài cái với Khương Ly, để hắn âm thầm bất đắc dĩ.

Mấy chục năm trôi qua, tính cách của nàng vẫn cổ quái, lớn mật như vậy.

Mà thiếu nữ mặc váy lục nghe nàng nói thế, hai má sớm đã ửng hồng, gấp đến dẫm chân:

"Tỷ tỷ không cần đùa ta nha!"

Trong lúc nói, đôi mắt nhỏ len lén đánh giá Khương Ly.

Nàng đến Nộ Triều Thành đã gần ba tháng, từng chứng kiến không ít thế lực lớn tới đây bái kiến Tô tỷ tỷ, nhưng chưa từng có người đàn ông nào cùng nàng thân mật như vậy?

Đừng nhìn Tô phu nhân đối xử với Mã Tương Lan tuỳ ý, diệu dàng mà nghĩ nàng là người hiền lành, dễ tiếp xúc. Thực tế thì hoàn toàn ngược lại, bình thường đối với thủ hạ hay kẻ địch, Tô phu nhân đều cực kỳ ngoan tâm thủ lạt, thậm chí thủ đoạn so với nam nhân càng thêm tàn bạo, độc ác. Cái danh Ngọc La Sát cũng không phải trưng ra cho đẹp.

Còn mặt ôn nhu của nàng, chỉ thể hiện cho vài người xem mà thôi, Mã Tương Lan là một, hiện tại xuất hiện thêm cả Khương Ly.

"Ah ngươi thật không nguyện ý ư, có biết hắn là ai không?" Tô phu nhân cười khanh khách, hai tay khoanh trước ngực, cao giọng nói.

"Dù sao ta cũng không cần, a a, ta còn phải đi cho Tiểu Hoàng, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch ăn trưa, không bồi tỷ tỷ nữa!"

Thiếu nữ nói rồi, xách theo chậu gỗ chạy trối c·hết.

Nhìn bóng lưng thoăn thoắt của Mã Tương Lan, Khương Ly chợt hỏi:

"Tô phu nhân tựa hồ rất yêu thích nàng?"

Thân phận của Mã Tương Lan, hắn biết, Liễu Như Thị cũng từng nói qua, chính là đệ bát lâu chủ của Hồng Lâu, biệt danh 'Linh tú đa tài' Mã Tương Lan.

Tô phu nhân trầm ngâm chốc lát rồi đáp: "Nàng cùng ta thời tuổi trẻ rất giống nhau!"

Khương Ly gật đầu, hắn cũng cảm thấy như vậy, điểm khác biệt đó chính là Tô phu nhân ngày ngày phải chịu đựng Bát Bách Phiền Não Độc t·ra t·ấn. Chẳng trách tính cách của nàng lại linh tinh cổ quái như vậy, một người mỗi ngày đều bị kịch độc t·ra t·ấn, muốn sống không được, muốn c·hết không xong, tính cách không vặn vẹo, biến chất đã là may lắm rồi.

Nghĩ đến đây, ánh mắt của Khương Ly nhìn về phía nàng, mang theo một tia thương tiếc cùng ôn nhu.

Hai người đi qua lâm viên, vượt qua vài toà trận pháp mới tới được nơi ở của Tô phu nhân.

Đó là một gian phòng nhỏ, bốn phía trồng đủ loại hoa cỏ, bên trong dựng từng kệ sách mỏng, phía sát tường đặt hương án, bên trên có nghiên mực và vài tờ giấy tuyên, nơi này trông không giống gian phòng của một vị nữ hải tặc, càng giống tư phòng của tiểu thư khuê các.

Chính giữa gian phòng là một bàn trà nhỏ, hai bên đặt hai tấm bồ đoàn, trên để lư hương, mùi thơm thoang thoảng xông vào mũi.

"Công tử đợi ta chốc lát!"

Tô phu nhân nói với Khương Ly, sau đó đi thẳng vào trong phòng ngủ.

Mà Khương Ly thì bước tới bên kệ sách, chậm rãi tìm tòi.

Trong phòng có hai hàng kệ sách, nhưng không phải trưng bày võ công tâm pháp, mà là để một chút truyện ký, địa lý lịch sử, nhiều hơn chính là tiểu thuyết.

Ở Vũ Giới, cũng có người viết các loại tiểu thuyết về tình yêu nam nữ, về giang hồ hiệp khách, triều đình cung đấu...được các tiểu thư nhà giàu cùng nữ võ giả cực lực săn đón.

Không nghĩ Tô phu nhân cũng yêu thích thứ này.

Tiện tay cầm lấy một quyển truyện ký, Khương Ly ngồi xuống bàn trà, cúi đầu đọc lướt qua.

Nhưng càng đọc, sắc mặt của hắn càng đen như đáy nồi, bởi vì quyển sách kia tên là Tây Ly Thiếu Chủ Liệp Diễm Ký.

Bên trong tiểu thuyết mô tả hành trình thâu hương thiết ngọc của Tây Ly thiếu chủ, từ tiểu thư khuê các ôn nhu, đến tiểu công chúa đanh đá, đến nữ hải tặc hung hăng, đến nữ bang chủ nóng bỏng, rồi nữ cung chủ lạnh lùng....vô số tình tiết ngược luyến hài sủng, khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào.

Quả thực là một quyển hoàng văn chính tông, nhưng mẹ nó, nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết này thế quái nào lại tên là Cơ Ly, xuất thân Đúc Thương Sơn Trang, biệt hiệu Tây Ly thiếu chủ.

Mụ nội nó!

Khương Ly trên trán hiện gân xanh, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đem lão tác giả vô lương kia bóp c·hết.

Tỷ mỉ quan sát ở cuối trang bìa, ghi tên tác giả là Tả tiên sinh!

Tả tiên sinh? Khương Ly nhíu mày, không tự chủ nghĩ tới hình dáng của một lão nhân quần áo bẩn thỉu, dáng vẻ bất kham....

Tả Từ!

Chừng nửa khắc sau, Tô phu nhân đi ra, trên tay còn cầm theo mấy vò rượu, đặt xuống bàn cười nói:

"Rượu này gọi là Lạc Thần Tửu, chỉ Tô gia chúng ta mới biết cách ủ, mời công tử thưởng thức!"

Nhìn thấy Khương Ly cầm quyển tiểu thuyết trong tay, nụ cười trên môi càng thêm rực rỡ, chép miệng nói:

"Khương công tử cũng yêu thích tiểu thuyết của vị Tả tiên sinh kia sao, hì hì, Tả tiên sinh quả thực là phòng trung đại gia, mỗi chữ, mỗi câu đều khiến cho người ta mê luyến, muốn dừng không dừng được, nếu công tử thích, ta liền tặng nó cho ngươi"

Khương Ly khoé miệng co giật, vung tay đem tiểu thuyết ném trở về kệ sách, lắc đầu: "Cảm ơn ý tốt của Tô phu nhân, vẫn là thôi đi!"

Tô phu nhân cười nhẹ, thay hắn rót một bát rượu, rượu vừa rót xuống bát, một hương thơm nồng nặc xông vào trong khoang mũi, để Khương Ly cảm nhận được mùi vị tương đối quen thuộc.

Lạc Thần Tửu, đã thật lâu hắn chưa được uống.

"Lạc Thần Tửu này tiểu nữ mới ủ gần nửa năm, hương vị chưa đến độ, mong công tử đừng chê!" Tô phu nhân nói.

Khương Ly lắc đầu, bưng bát rượu lên uống từng ngụm lớn. Rượu thuốc theo cổ họng chảy xuống dạ dày, từng dòng năng lượng êm dịu dọc theo kinh mạch, tràn vào xương cốt, để Khương Ly thoải mái đê mê.

“Mùi vị như thế nào?” Tô phu nhân thấp thỏm hỏi.

Khương Ly tinh tế cảm thụ dư vị còn vương lại trên đầu lưỡi, hồi lâu mới lên tiếng:

"Rượu ngon!"

“Hì hì hì” Được khẳng định, Tô phu nhân che miệng cười khẽ, tiếp tục rót cho hắn, chính mình cũng nhẹ nhàng uống một ngụm.

"Nửa năm qua, nô gia vẫn luôn chú ý tới tin tức của ngươi, Khương công tử quả nhiên là nhân trung long phượng, đi tới nơi nào cũng có thể phát sáng quang mang" Ba tuần rượu trôi qua, Tô phu nhân một tay chống cằm, đôi mắt đẹp ngập nước nhìn chằm chằm hắn nói.

"Chút thành tựu ấy không đáng là gì? Ngược lại Tô phu nhân, thời gian qua chỉ sợ ăn không ít khổ?" Khương Ly nói.

"Hic, nô gia đâu được như Khương công tử ngươi, đi đến chỗ nào cũng có mỹ nữ vờn quanh, người ta thế nhưng phải trải qua không ít lần cửu tử nhất sinh đây"

Chương 246: Lạc Thần Tửu, Tây Ly Thiếu Chủ Liệp Diễm Ký