Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 261: Lão Già Thất Đức, Đúc Khí Tông Không Phải Là Người

Chương 261: Lão Già Thất Đức, Đúc Khí Tông Không Phải Là Người


Toàn lực phi hành, sau một canh giờ, hai người Khương Ly đã xuyên qua biên giới quận Hoài Hoan, đến quận Cửu Đức, dừng lại ở trên bầu trời của tông môn mạnh nhất quận Cửu Đức, Long Hổ Môn.

Nơi đây cách Đúc Khí Tông khoảng chừng năm trăm dặm, nhưng hai người bọn họ chỉ bay vẻn vẹn một canh giờ.

Tốc độ như vậy, nếu so với tốc độ của Khương Ly lúc toàn thịnh thì chưa tính là gì, nhưng đặt ở Vũ Giới, đã xem như vô cùng khủng bố.

Hoan Châu được chia thành bảy quận, trong đó thực lực mạnh nhất tự nhiên là Khương Thị và Đúc Khí Tông, tiếp theo là hai đại sứ quân Ngô Lãm Công cùng Ngô Hoành Công, sau đó là sáu cái tam phẩm thế lực.

Sáu cái tam phẩm thế lực đó bao gồm Long Hổ Môn, Thiên Đạo Tông, Mộ Lan Cốc, Tinh Vẫn Các, Hoàng thị, Ngu thị.

Trong sáu cái tam phẩm thế lực này, Long Hổ Môn xem như nổi bật nhất.

Bởi vì bọn họ sở hữu ba vị Vũ Vương cường giả, được xưng tụng là Long Hổ Tam Vương.

Cho nên thông thường, sẽ không có kẻ ngu xuẩn nào dám chạy tới gây sự với Long Hổ Môn.

Nhưng đây chẳng qua là trường hợp thông thường, hôm nay tới đá tông thế nhưng là một vị nhị phẩm Vũ Tôn.

Ở Đại Ngụy Vương Triều, nhị phẩm Vũ Tôn hoàn toàn là nhân vật bá chủ, bất kể nơi nào cũng có thể đi ngang, dẫm chân một cái cũng đủ khiến cho giang hồ rung động ba lần.

Cho nên đến Long Hổ Môn đá tông, chỉ là thao tác thông thường mà thôi.

Khương Thần Cơ túm lấy Khương Ly, trực tiếp xông thẳng lên chủ phong, tiếp theo cười lạnh vài tiếng, phất tay tế ra một cây búa đen thùi lùi, hướng về phía nghị sự điện của Long Hổ Môn mà đập mạnh xuống.

Một búa, nghị sự điện vỡ nát tan tành.

Hai búa, Long Hổ Phong nứt vỡ làm đôi.

Ba búa, Long Hổ Phong sụp một phần ba, đá vụn lăn tứ tung.

"Vương Tiểu Hổ, Vương Tiểu Long, Thạch Hắc Long, đều cút ra đây cho lão phu"

Khương Thần Cơ hét lớn, âm thanh vang vọng bát phương khiến cho toàn bộ Long Hổ Môn đại loạn, bốn phía nổi lên từng tiếng gầm giận dữ.

Vô số đệ tử, trưởng lão của Long Hổ Môn hùng hổ xách v·ũ k·hí chạy về phía chủ phong, nhìn thấy khắp nơi khung cảnh đổ nát hoang tàn, lập tức hai mắt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể bóp c·hết hai kẻ xâm nhập.

Nhưng bọn họ chưa dám mạo muội xuất thủ mà chỉ đem Khương Ly và Khương Thần Cơ vây lại.

Hai người trước mặt có thể vô thanh vô tức chui vào chủ phong, rồi tiện tay đem đại điện lẫn sơn phong đều đập vỡ, hiển nhiên là Vũ Vương cường giả trở lên.

Đối phương vừa lên núi liền lập tức xuất thủ, chắc chắn là người đến không thiện, chính mình nhảy ra chất vấn, bị đ·ánh c·hết thì ngu người.

Tốt hơn hết, vẫn nên chờ chưởng môn cùng hai vị trưởng lão tới giải quyết.

Nhất thời bên ngoài phế tích lâm vào trạng thái giằng co.

Khương Thần Cơ chống búa, híp mắt nhìn về chỗ sâu của Long Hổ Phong.

Khương Ly thì nhàn nhạt đánh giá xung quanh.

Lúc này, bên trong thư phòng của chưởng môn, có ba lão nhân đang bàn chuyện với nhau, nhưng sau khi nghe được âm thanh cuồng dã của Khương Thần Cơ, bọn họ lập tức đồng loạt thần sắc đại biến.

Ba lão nhân này chính là trong truyền thuyết Long Hổ Tam Vương, là định hải thần châm của Long Hổ Môn.

Trong ba người, môn chủ Vương Tiểu Hổ là tam phẩm trung kỳ Vũ Vương, hai người còn lại là tam phẩm sơ kỳ, chỉ là giờ khắc này, ánh mắt của bọn họ đều co rụt, khóe miệng run rẩy.

"Đúc Khí Tông lại tới! Mẹ kiếp, đám thất đức này có hết hay không?" Vương Tiểu Long râu tóc dựng ngược lên, cả giận mắng.

Hai người khác cũng nắm chặt nắm đấm, nội tâm phẫn uất.

Bọn họ mặc dù cách xa nghị sự điện, nhưng nghe được âm thanh của Khương Thần Cơ, liền đã đoán được chuyện gì xảy ra.

Long Hổ Môn truyền thừa đã ngoài bảy trăm năm, từ lúc Đại Vũ Hoàng Triều còn thống trị Trung Vực, cho đến khi Đại Vũ Hoàng Triều bị chia năm xẻ bảy, cuối cùng Võ Đế Ngô Quyền thống nhất cửu châu, lập nên Đại Nguỵ Vương Triều. Long Hổ Môn vẫn như cũ tồn tại.

Cho nên mỗi một đời chưởng môn, trưởng lão của Long Hổ Môn đều cực kỳ hiểu rõ Đúc Khí Tông.

Đúc Khí Tông cường giả, mỗi một lần thu nhận đệ tử chân truyền, đều sẽ chạy tới các tông môn khác c·ướp đồ, lấy làm lễ vật.

Người tu vi cao thì lựa chọn tông môn lớn, kẻ tu vi thấp thì lựa chọn tông môn nhỏ.

Có thể nói, hầu hết các tông môn lớn nhỏ ở Hoan Châu, đều đã bị cường giả của Đúc Khí Tông giày xéo qua một lần.

Trong đó, thảm nhất phải kể đến Long Hổ Môn.

Bởi vì thực lực của bọn họ so với các tông môn, thế gia khác hơi nhỉnh hơn một đoạn, cho nên thường xuyên bị các đời chưởng môn, lão tổ của Đúc Khí Tông lựa chọn làm nơi để tiến hành đánh c·ướp.

Đơn cử như một trăm năm trở lại đây, bọn họ đã b·ị c·ướp ba lần.

Mỗi lần đều vô cùng giống nhau, trực tiếp xông thẳng vào chủ phong, đập phá nghị sự điện, đánh sụp đỉnh núi, c·ướp lấy bảo vật rồi nghênh ngang rời đi.

Long Hổ Phong làm chủ phong của Long Hổ Môn, không biết đã hứng chịu biết bao nhiêu lần huỷ hoại...

Hành động của Đúc Khí Tông, chẳng khác nào ác bá, bị toàn bộ Hoan Châu giang hồ thóa mạ.

Ngặt nổi, bất kể là Đúc Khí Tông hay Khương gia đều sở hữu thực lực cực kỳ khủng bố.

Thậm chí còn có một vị nhị phẩm Vũ Tôn tọa trấn.

Bên cạnh đó, Đúc Khí Tông còn là tông môn luyện khí lớn nhất Đại Ngụy Vương Triều, nắm giữ mối liên hệ với vô số cường giả, không phải bọn họ có khả năng trêu chọc.

Cho nên bọn Vương Tiểu Hổ mặc dù tức giận lại chỉ đành nuốt hận vào trong bụng,

Long Hổ Môn tông môn bí điển, có tổ tiên di mệnh...

Một khi Đúc Khí Tông đến cửa, nhất định cầu gì được đó!

Long Hổ Môn truyền thừa bảy trăm năm, hai trăm năm trước, thậm chí từng ra đời một vị tam phẩm hậu kỳ Vũ Vương trấn giữ, hiện tại càng xuất hiện cùng lúc ba vị Vũ Vương.

Nhưng dù là như thế, bọn họ đối với Đúc Khí Tông mà nói, chỉ giống như cái nhà kho, tuỳ thời có thể tới lấy đồ.

Nghe âm thanh vừa rồi, tựa hồ là của lão bất tử Khương Thần Cơ, mẹ nó, lão già thất đức này, ngươi đường đường là nhất đại tôn sư, sao cứ thích đi ức h·iếp Long Hổ Môn chúng ta như vậy?

Ba mươi năm trước, ngươi đã tới một lần, hôm nay còn tới nữa.

Đúc Khí Tông, con mẹ nó, không phải là người.

Tổ tiên di mệnh, không dám làm trái, Vũ Tôn cường đại, không dám kháng cự... Đúc Khí Tông nếu như đến cửa lấy đồ, trừ phi là tính mạng của môn nhân, nếu không cái gì cũng phải cho.

"Đi thôi, ra gặp lão bất tử kia một chút!" Vương Tiểu Hổ mặt như màu đất, khàn khàn nói, rồi đẩy cửa đi ra.

Vương Tiểu Long cùng Thạch Hắc Long nhìn nhau một chút, rồi đi theo sau lưng Vương Tiểu Hổ.

Ba người chầm chậm đi tới chính giữa Long Hổ Phong, nhìn lướt qua phế tích hoang tàn trước mặt, lập tức khóe mắt run rẩy.

"Gặp qua môn chủ, gặp qua đại trưởng lão, nhị trưởng lão"

Đám đệ tử của Long Hổ Môn nhìn thấy ba lão nhan xuất hiện. Giống như tìm được tâm phúc nhao nhao ôm quyền hành lễ.

Tiếp theo ánh mắt của bọn họ nhìn về phía hai người Khương Ly phát lạnh, tay lăm le v·ũ k·hí, chờ ba vị đại nhân hạ lệnh một tiếng liền sẽ xông lên giáo huấn hai kẻ ngoại lai này một trận.

Nhưng mà tiếp theo, tất cả bọn họ đều sững sờ tại chỗ, bởi vì ba vị cao tầng của Long Hổ Môn cũng không hề giận dữ chất vấn, mà thấp thỏm ôm quyền hỏi lão đạo kia:

"Xin hỏi Khí Tôn quang lâm tệ tông là có gì muốn dặn dò?"

Khí Tôn! Hí! Lập tức toàn trường vỡ òa, đám đệ tử Long Hổ Môn đều ngơ ngác tại chỗ, có người sắc mặt tái nhợt, v·ũ k·hí trên tay suýt rơi xuống đất.

Khí Tôn, tại Đại Ngụy Vương Triều chỉ có một người duy nhất đó chính là lão tổ của Đúc Khí Tông Khương Thần Cơ.

Mẹ nó, lão già lôi thôi trước mặt chính là đại danh đỉnh đỉnh Khí Tôn ư?

Vì sao hắn lại chạy tới Long Hổ Môn gây sự, chẳng lẽ muốn xuất thủ với Long Hổ Môn?

Mà một chút lão nhân trong tông thì hai mặt nhìn nhau, tình cảnh này, nhiều năm trước bọn họ từng gặp một lần nha.

Vị Khí Tôn này đây là đến ăn c·ướp!

Bên này, Khương Thần Cơ lườm ba người Vương Tiểu Long một mắt, nhàn nhạt nói:

"Quy củ cũ, nhớ sao?"

Chương 261: Lão Già Thất Đức, Đúc Khí Tông Không Phải Là Người