Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 268: Lục Trường An

Chương 268: Lục Trường An


Khương Ly bình phục cảm xúc trong lòng, ôm quyền nói, thái độ vô cùng cung kính:

"Khương Ly ra mắt Đạo Tổ"

Lão giả trước mặt chính là tồn tại mạnh mẽ nhất mà hắn từng gặp từ trước đến nay, là thực thể đứng ở trên đỉnh cao của võ đạo, hắn tự nhiên kính sợ cùng ngưỡng vọng.

Võ đạo một đường, có ba cảnh giới lớn là Phàm cảnh, Chân cảnh cùng với Thánh cảnh.

Người bình thường mơ ước trở thành Chân Nhân cường giả, mà Chân Nhân cường giả lại mơ ước trở thành Thánh Nhân.

Nhưng Thánh Cảnh sao mà khó đạt đến, biết bao nhiêu cường giả vô địch, tuyệt thế kỳ tài đều chẳng thể vượt qua ngưỡng cửa này.

Mạnh như Lạc Thần, có thể lấy tu vi bước thứ hai, đối kháng Thánh Cảnh, nhưng cho đến khi đạo diệt, vẫn như cũ dậm chân tại chỗ.

Đối với Khương Ly hiện giờ mà nói, Thánh Cảnh quả thật vô cùng xa xôi, còn cách hắn mười vạn tám ngàn dặm, đương nhiên, điều đó cũng không thể ngăn cản hắn mơ ước và ngưỡng vọng.

Lục Nguyên Đạo Tổ nhìn lướt qua Khương Ly chốc lát, nói:

"Ngươi rất tốt, lại có thể thông qua Vũ Giới đến được đây, nhưng Lục Nguyên Thánh Vực, tạm thời không phải nơi mà ngươi nên đến, có nhiều thứ bí ẩn, ngươi còn quá sớm để biết...Đổi một chỗ khác đi!"

Lục Nguyên Đạo Tổ phất tay áo một cái, có sương khói màu tím nhàn nhạt thổi qua, đem hai người cuốn nhẹ, trong nháy mắt vượt qua vô số vị diện, xuất hiện ở một chỗ trấn nhỏ sơn thanh thuỷ tú.

Hai người lặng lẽ hành tẩu trên đường, Khương Ly nghi hoặc hỏi:

"Đạo tổ không phải sắp tới Bạch Ngọc Kinh giảng đạo sao?"

"Để cho bọn họ chậm rãi chờ! Ở trong lòng ta, ngươi so với bọn họ còn trọng yếu hơn nhiều" Lục Nguyên Đạo Tổ nói.

Ta? Khương Ly nhíu mày, chẳng hiểu ra sao, bèn hỏi:

"Đạo tổ biết vãn bối?"

"Đúng vậy, ta chưa từng gặp qua ngươi...nhưng ta biết ngươi...không, cũng không phải là ngươi..." Lục Nguyên Đạo Tổ sâu kín nói, rồi tiếp tục lầm lũi đi về phía trước.

Khương Ly thấy vậy đành ngậm miệng, lặng lẽ đi theo sau lưng ông ta.

Hai người hành tẩu trong trấn nhỏ, trên đường gặp qua khá nhiều phàm nhân, nhưng những phàm nhân kia căn bản không nhìn thấy hai người bọn họ.

Hai người đi một mạch tới quảng trường nhỏ giữa trấn, dân chúng tụ tập rất đông.

Chính giữa quảng trường đặt vài cái bàn, phía trước bàn là một hàng dài người đang xếp hàng chờ kiểm tra. Đa số là những hài tử tầm mười tuổi trở xuống, trên khuôn mặt từng đứa hài đồng đều là thấp thỏm, chờ mong.

Thông qua lời của đám dân chúng xung quanh, hắn mới biết, hôm nay Vũ Dương Tông đến Đông Hoa Trấn chiêu sinh.

Vũ Dương Tông, Khương Ly nhíu mày thật chặt, nội tâm xuất hiện đủ loại thắc mắc, hoài nghi, nhưng hắn chưa dám hỏi nhiều mà lẳng lặng quan sát.

Chịu trách nhiệm chiêu sinh ở Đông Hoa Trấn là ba tên võ giả của Vũ Dương Tông, gồm có hai người đệ tử và một vị chấp sự.

Hai người đệ tử có nhiệm vụ tiếp đãi những người chiêu sinh, vị chấp sự thì đảm nhận việc tra hỏi, cũng là người có quyết định mọi chuyện ở đây. Vị chấp sự nọ họ Trương, mọi người đều gọi là Trương chấp sự.

Trương chấp sự tu vi cũng không được cao cho lắm, tương đương thất phẩm vũ sư, đặt ở toàn bộ Đại Ngụy Vương Triều còn không tính là gì. Nhưng đối với đám phàm nhân thì khác, trong mắt bọn họ thì y như một cường giả thuộc về thế giới khác, nơi mà họ không thể nào chạm tới được.

Trương chấp sự không nhìn nhiều, đa phần y toàn nhắm mắt, cứ như đang ngủ ấy. Chỉ khi nào phát hiện thấy người có tư chất tốt thì y mới mở mắt ra và bố trí thôi.

Để biết được tư chất một người tốt hay tệ, thì họ bắt buộc phải nhỏ máu kiểm chứng. Một vị đệ tử sẽ gọi tên họ, họ bước lên và sẽ được người đệ tử còn lại lấy máu để kiểm chứng. Ai cũng bắt buộc phải làm thế, không phân biệt đưa nào nhỏ đứa nào lớn cả. Vì thế, khi đến lượt các hài tử lên lấy máu, mặc dù rất đau, nhưng bọn chúng vẫn không hề kêu la một tí nào.

Máu bị lấy ra sẽ được nhỏ lên tấm ngọc bội.

Ngọc bội này là thứ giúp các môn phái có thể nhận biết được tư chất, thiên phú của hài đồng. Thứ đó, Khương Ly từng thấy qua, là sản phẩm mà Thiên Nhai Hải Các nghiên cứu ra.

Nơi đây đúng là Vũ Giới, Khương Ly nghĩ thầm.

Bấy giờ, có một tên hài đồng cao lớn đi lên, nhỏ máu vào trên ngọc bội, ngọc bội chợt phát sáng lung linh.

"Tư chất trung giai thượng phẩm, đạt" Vị đệ tử phụ trách thử máu công bố.

Khi nghe được vị đệ tử ấy thông báo, thì tất cả mọi người lập tức giật mình kinh ngạc.

"Tư chất trung giai thượng phẩm, thiếu chút nữa đạt tới tư chất thượng giai, không tệ..." Trương chấp sự khen một câu, rồi tiếp tục khép hờ hai mắt.

Một người có thiên phú như thế, đương nhiên sẽ không cần tiếp tục khảo hạch, mà trực tiếp đưa đến Vũ Dương Tông, tương lai chắc chắn sẽ là nhân vật được trọng điểm bồi dưỡng.

Không ít những hài tử có mặt tại đây đều hâm mộ người đệ tử mới ấy, có được tư chất như thế thì tuyệt đối sẽ trở thành đệ tử nội môn.

"Tư chất hạ giai thượng phẩm, không đạt" Vị đệ tử thử máu thông báo.

Khi nghe xong vị đệ tử thử máu này thông báo, thì đứa bé này tâm tình sa sút hẳn. Vị đệ tử Vũ Dương Tông này dường như hiểu được đứa bé này nghĩ gì thì liền nói:

"Ngươi có nguyện ý trở thành đệ tử tạp dịch không? Nếu nguyện ý thì ở lại."

Tư chất hạ giai, cả đời thành tựu cao nhất cũng là cửu phẩm Vũ Đồ, tông môn lớn như Vũ Dương Tông sẽ không quá coi trọng, nhưng hạ giai thượng phẩm ngược lại có một tia cơ hội đạt tới bát phẩm vũ giả, nên tên đệ tử thử máu kia mới mở ra một mặt lưới.

Nghe vị đệ tử ấy nói, thì tâm trạng của đứa bé đột nhiên tốt lên, vẻ mặt u ám trở nên vui vẻ ra, không thể kiềm chế được sự kích động mà gật đầu đáp ứng ngay, ngay cả cha mẹ của đứa nhỏ cũng kinh hỉ, vui mừng mà rơi lệ. Mặc dù không thể trở thành đệ tử ngoại môn của Vũ Dương Tông, nhưng ít ra cũng trở thành đệ tử tạp dịch, nhờ thế thì vận mệnh gia đình họ mới có thể thay đổi được.

"Tư chất hạ giai hạ phẩm, không đạt..." Vị đệ tử thử máu không chút do dự mà đánh trượt.

Hạ giai thượng phẩm còn có chút khả năng trở thành đệ tử Vũ Dương Tông, hạ giai hạ phẩm thì thôi.

Lần lượt đến những đứa bé khác lên thử máu, có người thì vui mừng, có người thì bi thương.

Lựa chọn chiêu sinh là thế, rất thảm khốc.

Ánh mắt của Khương Ly không nhìn nhiều những hài đồng tư chất tương đối cao, mà từ đầu đến cuối dừng ở trên thân một đứa bé tư chất thấp kém.

Đứng trong dãy xếp hàng đó, có một đứa bé khoảng chừng năm sáu tuổi, khuôn mặt vô cùng bình thường, vóc dáng gầy yếu, mặc quần áo rách rưới. Nhưng từ trong ánh mắt của hắn lại tràn đầy kiên nghị và khát vọng.

"Người kế tiếp! Lục Trường An" Vị đệ tử lấy máu gọi tên.

Hài đồng mặc áo rách đi lên, bị lấy máu, nhưng hắn lại không hề kêu lên, cắn răng chịu đựng hay nhíu mày vì đau. Sắc mặt của hắn vô cùng kiên cường đến nổi khiến vị đệ tử lấy máu nọ cũng âm thầm kinh ngạc.

Tấm bia phát sáng, chỉ là ánh sáng vô cùng nhạt nhoà.

"Hạ giai hạ phẩm tư chất, không đạt" Đệ tử lấy máu thản nhiên nói.

Nghe thế, sắc mặt hài đồng mặc áo rách lúc này mới hơi biến đổi, tiếp theo cắn răng ôm quyền, hướng về phía Trương chấp sự đang ngủ gật nói:

"Xin chấp sự cho ta thêm một cơ hội!"

Trương chấp sự nghe thế, ngoài ý muốn nhìn Lục Trường An một chút, thản nhiên nói:

"Ngươi ngược lại rất có quyết tâm. Vậy lão phu liền cho các ngươi thêm một cơ hội"

"Tất cả hài đồng sở hữu tư chất hạ giai, chỉ cần trước lúc mặt trời lặn, đi bộ năm mươi dặm, liền có tư cách tham dự vòng khảo hạch thứ hai"

Trong vòng nửa ngày đi bộ năm mươi dặm, đối với người trưởng thành tựa hồ không khó, nhưng đối với một đám hài đồng bảy tám tuổi mà nói, độ khó tương đối lớn.

Nhưng đối với đám người bị loại chính là niềm vui bất ngờ.

Thế là dưới sự giá·m s·át của một tên đệ tử Vũ Dương Tông, gần sáu mươi hài đồng bắt đầu khảo hạch.

Một lần khảo hạch, trực tiếp đánh rớt mất gần năm mươi người, chỉ có mười tên hài đồng gia cảnh ưu việt, từ nhỏ lấy dược liệu tôi thể, mới có thể hoàn thành khảo hạch.

Lục Trường An cũng thông qua khảo hạch.

Hắn là một cái dị loại, từ nhỏ gia đình cơ khổ, cơm ăn không đủ no, nào có tiền tài mua dược liệu tôi thể?

Hắn hoàn toàn dựa vào nghị lực cùng ý chí, đi xong toàn bộ quảng đường, lúc vừa thông qua khảo hạch, bởi vì thể lực quá tiêu hao mà hôn mê tại chỗ.

Một lần hôn mê này, chính là nửa tháng.

Nửa tháng sau, Lục Trường An tỉnh lại mới biết được, bởi vì chính mình hôn mê mà bỏ qua vòng khảo hạch tiếp theo, đã mất đi tư cách trở thành đệ tử của Vũ Dương Tông.

Chương 268: Lục Trường An