Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 274: Cổ Ma Chi Khí, Ma Tử

Chương 274: Cổ Ma Chi Khí, Ma Tử


"Khách quý lâm môn, không thể nghênh đón từ xa, mong rằng chớ trách"

Lúc này, từ bên trong sơn cốc chợt vang lên một âm thanh già nua, t·ang t·hương.

Tiếp theo, có bạch quang loé lên, một lão giả đầu tóc hoa râm chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở phía trước cổng sơn môn, hướng về phía Khương Ly chắp tay hành lễ.

"Là Khương Thần Vũ nguyên lão!"

Nội tâm của tất cả mọi người lập tức nhảy lên.

Quả nhiên, lời đồn đãi ở trong tộc mấy hôm nay là chính xác.

Khương thị đích thật an bài một vị nguyên lão đứng ra nghênh tiếp Khương Ly.

Không có cách, nếu là thiên kiêu chi tử bình thường, chỉ cần vài vị trưởng lão cùng Khương Viễn đứng ra là đủ rồi.

Nhưng thân phận của Khương Ly lại không giống.

Hắn ngoại trừ là chủ nhân của quận Thanh Hà ra, còn là đệ tử chân truyền của Khí Tôn, đồng thời cũng là đương nhiệm thủ tọa của Lạc Hà Phong.

Ba cái thân phận này, bất cứ thân phận nào cũng đã đủ để một vị nguyên lão tự mình tiếp đón.

Mà Khương Viễn vốn vừa định bước lên một bước, cũng chỉ có thể ngượng ngùng thu hồi cước bộ, nếu Khương Thần Vũ nguyên lão đã hiện thân, vậy thì nơi đây không còn chuyện của hắn.

Đường đường là người nối nghiệp đời tiếp theo của Khương thị, giờ khắc này cũng chỉ có thể trở thành nhân vật làm nền.

"Khương Ly ra mắt tiền bối, gặp qua chư vị"

Khương Ly từ tốn xuống ngựa, hướng về phía lão giả kia cùng một đám tộc nhân của Khương thị chắp tay.

Những người đối diện nào dám thờ ơ, vội vàng hoàn lễ.

"Đông Ly thiếu chủ khách khí, từ lúc gặp mặt ở Bố Hải Thành đến nay, chỉ vẻn vẹn nửa năm, không nghĩ thiếu chủ đã cùng lão thân cùng một cấp bậc, quả thật là tiền vô cổ nhân"

Bên trong đám trưởng lão, một vị lão ẩu mở miệng.

Lão ẩu này chính Mai bà bà, là hộ đạo giả của Khương Thanh Hàn, đồng thời cũng là trưởng lão của Khương thị.

Mai bà bà nhìn về phía Khương Ly, trên mặt lộ ra vẻ cảm khái. Lần đầu gặp mặt, Khương Ly vẻn vẹn là lục phẩm đại vũ sư, xem như hậu bối, nhưng hôm nay gặp lại, tu vi của đối phương đã ngang ngửa chính mình, bản thân nàng thì vẫn như cũ dậm chân tại chỗ.

Mai bà bà sở dĩ nói như vậy là bởi vì Khương Ly thả ra khí tức là tứ phẩm sơ kỳ.

Dù sao chuyện hắn đột phá tới tam phẩm Vũ Vương quá mức kinh hãi thế tục, nếu tiết lộ ra ngoài nhất định sẽ khiến cho rất nhiều võ giả nghĩ ngợi lung tung.

Thậm chí, nếu rơi vào tai của đám ma đạo cường giả. Bọn họ nói không chừng sẽ liều lĩnh chạy đến bắt Khương Ly về nghiên cứu, đào móc ra bí mật trên người hắn.

Mặc dù như thế, cũng đủ khiến cho tất cả mọi người hít vào hơi khí lạnh.

Đông Ly thiếu chủ mới bao nhiêu tuổi, mới hơn mười chín tuổi mà thôi.

Mười chín tuổi, tứ phẩm tông sư, lấy tu vi của hắn hiện tại, đã không cần thiết đặt ở trên Tiềm Long Bảng.

Không khéo lại qua thêm vài năm, Khương Ly sẽ leo lên Tông Sư Bảng cũng nên.

Bây giờ, Khương Ly đã không còn gọi là thiên tài tuổi trẻ nữa rồi, bởi vì tu vi của hắn đã đuổi kịp thế hệ trước.

Đến cảnh giới tông sư, liền không phải ai muốn g·iết liền có thể g·iết được hắn, không có gì bất ngờ xảy ra, thành tựu tương lai của Khương Ly thấp nhất cũng là tam phẩm Vũ Vương.

Còn cao nhất...không cách nào phỏng đoán.

Cho nên hiện tại Khương thị từ trên xuống dưới đều nhất trí, muốn đem hắn kéo lên con thuyền nhà mình.

Khương Ly nói cho cùng cũng là con cháu nhà họ Khương, nếu hắn nhận tổ quy tông, vinh dự của hắn chính là của Khương thị.

"Nửa năm không thấy, Mai bà bà phong thái vẫn như cũ"

Khương Ly cười đáp.

"Lão thân già rồi, nào so sánh được với bực thiên chi kiêu tử như Khương Ly thiếu chủ"

Mai bà bà cười nói, trong đôi mắt mang theo một tia tự đắc, phóng nhãn toàn bộ Khương thị, hiện tại có thể liên hệ với Khương Ly cũng chỉ lác đác mấy người mà thôi.

Vừa khéo là chính mình liền là một trong số đó.

Mặc dù giao tình tương đối cạn, nhưng chỉ bằng vào cái giao tình đó, ngày sau nói không chừng sẽ trở thành kiêu ngạo của nàng cũng nên.

"Nơi đây chẳng phải chỗ nói chuyện, mời Khương Ly thủ toạ đi theo lão phu, chúng ta đã sớm vì ngươi chuẩn bị nơi ở, mong rằng ngươi không chê"

Bấy giờ, Khương Thần Vũ nguyên lão chợt mở miệng chen lời:

"Làm phiền tiền bối."

Khương Ly gật đầu.

Khương Ly cùng ông ta cùng nhau đi vào bên trong sơn cốc, dọc đường cười cười nói nói, thoáng cái đã tiến nhập Khương thị tổ địa.

"Hả?"

Lúc vừa đi đến trước bên ngoài sân rộng chợt thần sắc hắn hơi động, khẽ nhìn lướt qua bên góc xa.

Ở bên góc hẻo lánh có một thân ảnh gầy gò đang tập tễnh rời đi. Đây là một người tuổi trẻ, tu vi chỉ cửu phẩm sơ kỳ, nếu người bên ngoài nhìn người nọ e rằng không cảm thấy gì lạ.

Nhưng bây giờ ở trong mắt Khương Ly, trên người đối phương lại bao phủ một luồng khí tức màu đen cực kỳ nồng đậm.

"Cổ Ma Chi Khí!"

Ánh mắt Khương Ly co rụt.

Đối với Cổ Ma Chi Khí hắn cũng chả lạ gì.

Lần đầu tiên Khương Ly gặp chúng phải là lúc đối đầu với Ma Phật Đại Sư ở Việt Quốc, cuối cùng bị hoá thân của Sâm La Đại Đế phụ thân, may mắn có Lạc Hiền Vương liều mạng đạo diệt cứu giúp, nếu không hắn sớm đã đi đời nhà ma rồi.

Lần thứ hai là ở trong mộng cảnh của Huyền Vũ, đối đầu với hoá thân của Ma Ha Đại Đế, bị ma khí nhập thân, cửu tử nhất sinh.

Luồng Cổ Ma Chi Khí trên người thiếu niên kia, tự nhiên không thể nào sánh nổi ma khí của Sâm La Đại Đế hay Ma Ha Đại Đế, nhưng cũng để cho Khương Ly lạnh sống lưng.

"Không ngờ Khương thị lại ẩn giấu một vị Ma Tử"

Đúng vậy, thiếu niên kia, trên người ẩn giấu Cổ Ma Chi Khí, hiển nhiên là một vị Ma Tử.

.......

"Đây chính là vị Đông Ly thiếu chủ kia sao? Quả nhiên khí chất phi phàm!"

"Đông Ly thiếu chủ đã tu luyện tới tứ phẩm tông sư, tương lai rất khó vẫn lạc, có lẽ tương lai gần Đại Nguỵ Vương Triều nói không chừng còn có thể ra thêm một vị Vũ Tôn"

"Bây giờ thiên hạ loạn lạc, quần hùng nổi lên bốn phía, nếu Khương thị lại ra một vị tân tấn Vũ Tôn, quả thức kinh hỉ lớn"

"Nhắc đến ta mới nhớ, lần này Đông Ly thiếu chủ tới tổ địa tựa hồ là để nhận tổ quy tông"

"Vậy sao, hắc hắc, vậy từ nay chúng ta cùng hắn là người đồng tộc rồi. Từ nay về sau, người tuổi trẻ trong thiên hạ, ai qua được Khương thị chúng ta?"

Theo thân ảnh của Khương Ly biến mất, bên ngoài sơn cốc triệt để sôi trào.

Trên mặt mỗi người đều mang theo b·iểu t·ình tràn đầy phấn khởi, không ngừng nghị luận với người xung quanh.

Bên trong sân lớn, chỉ có Khương Phàm một người cô độc rời đi, phảng phất cùng thế giới bên ngoài đoạn tuyệt liên hệ, cũng không có người chào hỏi hắn.

"Chẳng biết lúc nào, ta mới có thể đi tới một bước kia... ."

Khương Phàm ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua bóng lưng của Khương Ly, chỗ sâu trong đáy mắt hiện lên một tia màu sắc ước ao.

Nhưng lập tức.

Liền bị một cỗ tuyệt vọng thay thế, hắn cười khổ một tiếng.

Trong lòng thầm nghĩ.

E rằng cả đời này, chính mình đều không thể đạt được thành tựu ngày hôm nay của Khương Ly... dù sao hắn chỉ là một cái phế vật trong miệng của thế nhân mà thôi, mặc dù hắn không muốn thừa nhận, nhưng đây là sự thật.

Tộc nhân của Khương thị, một người bình thường tu luyện hơn mười năm, kém nhất cũng đạt tới bát phẩm vũ giả, thiên phú hơi tốt một chút, chính là thất phẩm vũ sư hoặc lục phẩm đại vũ sư.

Còn như Khương Viễn và Khương Thanh Hàn, thậm chí đạt tới ngũ phẩm vũ tướng.

Chỉ có hắn vẫn dậm chân ở cửu phẩm vũ đồ.

Vẻn vẹn đột phá đến cửu phẩm sơ kỳ, hắn cũng không biết đã tiêu tốn bao nhiều thời gian và tài nguyên tu luyện, dùng những tư nguyên này, đập lên thân những người khác, sợ rằng hiện tại đã sắp đột phá lục phẩm rồi.

Đây cũng là sự khác biệt giữa thiên tài và phế vật.

Phế vật hao tốn tài nguyên nhiều, lại thu được hiệu quả ít ỏi, ngược lại thiên tài chỉ cần lượng tài nguyên tương tự, đã đủ để tung hoành bốn phương.

"Có lẽ...ta thật chỉ là một tên phế vật."

Những hình ảnh mười mấy năm qua bỗng nhiên hiện lên trong đầu, để Khương Phàm thẩn thờ, hồi lâu khẽ thì thào.

Lời vừa dứt, hắn liền chậm rãi biến mất ở một khu vực hẻo lánh của Khương thị.

Chương 274: Cổ Ma Chi Khí, Ma Tử