Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 305: Quyết Sách
"Chúng ta mặc dù thắng, nhưng cũng thương gân động cốt, theo lão phu, thiếu chủ vẫn nên tích s·ú·c lực lượng, chưa vội động can qua"
Thẩm Vận nói.
"La mỗ lại nghĩ khác. Bây giờ, Dương quân thất thế, chính là thời cơ tốt để chúng ta mở rộng thế lực, chiếm đoạt tài nguyên nhân lực. Quận Thanh Hà đã sớm quy về một mối, bất kể là các thế gia tông môn hay tán tu đều đối với thiếu chủ khăng khăng một mực. Có điều, tiềm lực của quận Thanh Hà là có giới hạn, chỉ dựa vào một cái võ quận, không thể nuôi dưỡng ra đại quân chinh chiến thiên hạ"
"Vì thế chúng ta cần trong thời gian ngắn nhất, đem các võ quận còn lại cũng thống nhất, thu về dưới trướng"
"La mỗ cùng Đông Ly giáp kỵ, nguyện ý thay thiếu chủ làm tiên phong, công thành đoạt đất"
Nói đến đây, La Kiêu hai mắt lóe sáng, ngập tràn chiến ý, đứng dậy ôm quyền, cúi đầu.
"Chúng ta, nguyện thay thiếu chủ công thành đoạt đất!"
Đám tướng lĩnh dưới trướng y cũng đồng loạt đứng dậy ôm quyền hô lớn, khí thế trào dâng.
Thiết Khai Sơn đứng dậy nói:
"Thiết mỗ hoàn toàn đồng ý với ý kiến của La huynh! Hiện tại Dương quân thua trận tháo chạy trở về quận Xích Hà liếm láp v·ết t·hương, trước khi bọn họ hồi phục nguyên khí, chúng ta cần nhanh chóng thống nhất các quận còn lại"
"Hơn nữa, ắt hẳn các vị gia chủ, chưởng phái ở đây cũng sẽ rất vui lòng trợ giúp chúng ta, không phải sao?"
"Đúng vậy, đúng vậy, Hàn mỗ nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ thiếu chủ"
"Được trợ giúp cho đại nghiệp của thiếu chủ, chính là vinh hạnh của Kháo Sơn Tông chúng ta"
"Chỉ cần chư vị tướng quân tới Giang Tả, Hoàng mỗ xin mở cửa tông môn đón chào"
.....
Đám gia chủ, chưởng môn của các thế lực, vội nhao nhao tỏ lòng thành.
"Hồng Lâu đã sớm phát hạ mệnh lệnh, chỉ cần đại quân của thiếu chủ vừa đến, tất cả thế lực lớn nhỏ ở quận Hồng Hà sẽ mở cửa xin hàng hì hì hì"
Cố Mi Sanh cười khẽ nói.
Lời của nàng để cả đám gia chủ âm thầm chửi bậy. Hồng Lâu mẹ nó thật quyết đoán. Dự định được ăn cả ngã về không, đem tất cả vốn liếng toàn bộ áp chú lên người Khương Ly rồi?
Khương Ly cũng ngẩn người, liếc mắt nhìn về phía nàng một chút, trong đáy mắt lộ ra đôi chút kinh ngạc cùng tán thưởng.
Mà ngồi ở bên cạnh hắn Tào Uyển Thanh cũng híp mắt lại, nội tâm âm thầm cảnh giác.
Cố Mi Sanh và Liễu Như Thị, một cái linh tinh cổ quái, tinh nghịch khó thuần, một cái thanh lịch, tao nhã, người gặp người thương, quả thực là kẻ địch tiềm ẩn.
Nhất là nữ nhân mặc váy trắng họ Liễu kia, ánh mắt nhìn về phía phu quân nàng, ẩn chứa thứ gì, cùng là nữ nhân, Tào Uyển Thanh tự nhiên biết rõ.
"Hồ ly tinh!"
Tào Uyển Thanh nhỏ giọng rên lạnh một tiếng, khẽ xê dịch người tới sát bên cạnh Khương Ly, giống như đánh dấu chủ quyền.
Đối với tâm tư của thiếu nữ, Khương Ly không để tâm cho lắm, mà hướng về phía Trần phu tử thấp giọng hỏi:
"Trần tiên sinh thấy thế nào?"
Trần phu tử vung vẫy quạt lông vũ, cười đáp:
"Thẩm đạo hữu cùng La tướng quân nói đều có lý. Trận chiến vừa qua, chúng ta gặp phải tổn thất nặng nề, cần thiết toàn lực hồi phục nguyên khí, canh chừng Dương quân phản công cũng như đề phòng các sứ quân khác nhúng tay vào thế cục ở Thanh Châu"
"Bên cạnh đó, đây cũng là thời cơ tốt để chúng ta tiến hành công thành đoạt đất, mở rộng địa bàn"
"Cho nên theo ý của tiểu sinh, thiếu chủ trước tiên cần làm ba việc. Đầu tiên, đối nội là bồi thường tổn thất c·hiến t·ranh, hành công ban thưởng, thu phục lòng quân, tiếp đó cử binh trấn thủ ở các cửa khẩu quan trọng, đề phòng ngoại địch xâm lấn, đồng thời lần nữa chiêu binh mãi mã, nhanh chóng khôi phục lại số lượng binh sĩ"
"Đối ngoại, chư vị tướng lĩnh, bao gồm Đông Ly Vệ cùng Đông Ly giáp kỵ, phối hợp với các thế gia tông môn, tiến thành thu phục các thành trì, phủ huyện ở ba quận là Hồng Hà, Kim Hà và Ngọc Hà. Vừa thu thập tài nguyên vừa thu hút nhân tài, trong thời gian nhanh nhất đem ba quận này đặt ở dưới trướng"
"Tốt vậy cứ làm theo lời của Trần tiên sinh" Khương Ly gật đầu, lời của Trần phu tử vừa vặn cùng suy nghĩ của hắn không mưu mà hợp.
Khương Ly đứng dậy, cao giọng tuyên bố.
"Chuyện bồi thường tổn thất c·hiến t·ranh cùng hành công ban thưởng, do Trần phu tử chủ trì. Phụ thân, tam thúc công phụ trợ, như thế nào?"
"Tiểu sinh lĩnh mệnh" Trần phu tử đáp.
"Bọn ta không có ý kiến!" Khương Thượng, thúc công Khương Hạ đồng loạt đáp.
Khương Ly lại nói:
"Chúng ta và Dương quân đại chiến, thực lực giảm mạnh. Mà Khương mỗ lại vừa nhận được tin tình báo, bên phía Hoan Châu, Ngô Lãm Công Ngô Nhật Khánh và Ngô Hoành Công Ngô Xương Xí vừa đạt được hiệp định ngừng chiến, đồng thời đang điều động đại quân tiến sát Hà Nội Quan, ý đồ không rõ, cần thiết gấp rút chi viện."
"Việc thủ Hà Nội Quan, liền giao cho Tào bang chủ, như thế nào?"
Tào Vũ Sinh nhíu nhíu mày, gật đầu nói:
"Tào mỗ lĩnh mệnh"
"Tốt, Tây Thành Dũng, Trần Thủ Nghĩa, Triệu Xích Hà"
"Có thủ hạ" Ba người Tây Thành Dũng đứng dậy ôm quyền.
Khương Ly phân phó: "Ba người các ngươi, mỗi người thống lĩnh một vạn Thanh Hà Vệ Binh, đi theo Tào bang chủ, trấn thủ Hà Nội Quan"
"Hiểu rõ"
"La Kiêu ở đâu?"
"Có mạt tướng!"
"Mệnh cho ngươi suất lĩnh Đông Ly giáp kỵ tiến về quận Ngọc Hà, thu thập tài nguyên, chiêu binh mãi mã, thành lập Ngọc Hà vệ binh, biên chế bao nhiêu, tự ngươi định đoạt"
"Mạt tướng tuân lệnh!" La Kiêu vui vẻ nói.
Khương Ly gật gù, đưa mắt liếc về phía Dịch Thiên Tứ và Mộ Thư Hàng cười tủm tỉm:
"Khương mỗ muốn thu phục quận Hồng Hà, hai vị có ý kiến gì chăng?"
"Hết thảy đều nghe theo ý của Khương thiếu chủ"
"Đến khi đó, Thất Huyền Kiếm Tông ta sẽ toàn lực phối hợp với La tướng quân và Đông Ly giáp kỵ"
Dịch Thiên Tứ, Mộ Thư Hàng đồng thời đáp ứng.
Khương Ly vuốt cằm, nhẹ gật đầu, lần nữa hô.
"Lệ Phi Vũ ở đâu"
"Có mạt tướng!"
"Có hai chuyện cần ngươi đi làm. Đầu tiên chọn ra hai trăm chiến vệ tu vi từ lục phẩm vũ sư trở lên, tới gặp riêng ta. Thứ hai, lệnh ngươi suất lĩnh Đông Ly Vệ tiến về quận Hồng Hà thu phục các thế lực cũng như chiêu mộ binh sĩ, thành lập Hồng Hà vệ binh." Khương Ly nói.
"Mạt tướng tuân lệnh!" Lệ Phi Vũ kích động quỳ một gối ôm quyền.
"Chuyện ở Hồng Hà, làm phiền hai vị lâu chủ" Khương Ly ôn hoà nói với Cố Mi Sanh và Liễu Như Thị.
Cố Mi Sanh cười duyên nói: "Hì hì, đây là chuyện chúng ta nên làm. Tỷ muội chúng ta đem quận Hồng Hà làm sính lễ tặng cho Khương thiếu chủ, như thế nào?'
"Ầy" Khương Ly nghe thế, hơi ngẩn người, chốc lát sau mới hiểu ra lời của nàng là có ý gì, cười gượng một tiếng, không đáp.
Mà Liễu Như Thị đứng ở bên cạnh, mặt ngọc sớm đã chớm hồng. Vội vàng dùng cùi chỏ thúc vào hông của Cố Mi Sanh, nhẹ giọng hô:
"Tam tỷ, chớ nên đùa giỡn kiểu đó"
Bắt gặp tỷ muội của mình túng quẫn như thế, Cố Mi Sanh nhịn không được mà mở miệng cười khanh khách, lại không biết, Tào Uyển Thanh ngồi trên chủ vị, hai mắt đã híp lại thành một đường, nội tâm sắp phun lửa.
"Về phần quận Kim Hà!" Khương Ly nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Vũ Minh, từ tốn nói.
Người sau nghe thế giật mình, vội vàng đứng dậy chắp tay:
"Hạ thị chúng ta nhất định sẽ toàn lực phối hợp, trợ giúp Khương thiếu chủ nhập chủ Kim Hà"
Khương Ly gật gật đầu, đám gia chủ, chưởng môn này quả nhiên đều là hạng người biết thời thế.
Ban nãy, Thất Huyền Kiếm Tông, Bá Tuyệt Đao Thành, Hận Kiếm Cốc hay Hạ thị đều chưa lựa chọn quy phục dưới trướng hắn. Nhưng Khương Ly lại không quá mức nóng lòng.
Người nên nóng lòng lúc này, nên là bốn người Dịch Thiên Tứ.
Bởi vì bây giờ làm ra lựa chọn, bọn họ chỉ mất của cải, tài nguyên. Nhưng đợi Khương Ly khống chế được ba quận Hồng Hà, Kim Hà, Ngọc Hà, bọn họ mới quy phục, thì cái giá không chỉ từng ấy.
Chuyện ấy, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, vấn đề ở chỗ, đám bọn họ có chấp nhận hạ mình hay không?