Chương 306: Đông Ly Phi Kỵ, Vô Địch Binh Chủng
Nghị sự kết thúc, tất cả mọi người kéo nhau tản đi.
Trần phu tử, Khương Thượng, Khương Hạ thúc cônh bắt đầu thống kê số lượng t·hương v·ong, tiến hành bồi thường c·hiến t·ranh, đồng thời tính toán quân công, hành công ban thưởng
Tào Vũ Sinh, Trần Thủ Nghĩa, Triệu Xích Hà đi tập kết binh mã chuẩn bị tiến về Hà Nội Quan, phòng thủ ngoại địch.
La Kiêu, Lệ Phi Vũ đồng dạng như thế.
Các tông môn, thế gia của mấy quận lân cận cũng chưa vội rời đi mà tạm trú lại ở trong thành, chờ đợi cùng đại quân xuất phát.
Toàn bộ guồng quay của Bố Hải Thành bắt đầu khởi động, khắp nơi bách phế đãi hưng.
Hoàng Hạc Lâu.
Khương Ly, Tào Uyển Thanh, Thẩm Vận, Liên Thành Chiến cùng Thiết Khai Sơn đứng ở trên lầu lẳng lặng nhìn xuống.
Khoảng sân rộng phía trước Hoàng Hạc Lâu, có hai trăm binh sĩ mặc áo giáp đen, khí thế vững chãi như bàn thạch, toàn thân quấn quanh sát khí và huyết khí. Người bình thường nhìn qua đều sẽ cảm giác choáng đầu hoa mắt.
Hai trăm hắc giáp sĩ này, tu vi tối thiểu là lục phẩm sơ kỳ, trong đó không thiếu lục phẩm trung kỳ, thậm chí hậu kỳ. Bọn họ là những chiến vệ tinh nhuệ nhất dưới trướng Khương Ly.
Nhìn lướt qua hai trăm chiến sĩ này, Thẩm Vận, Liên Thành Chiến đều âm thầm cảm khái.
Dám lấy lục phẩm đại vũ sư làm sĩ tốt, thiên hạ có mấy thế lực làm được như vầy?
"Bẩm báo thiếu chủ, bọn họ là hai trăm chiến vệ dũng mãnh nhất của Đông Ly Vệ"
"Tham kiến thiếu chủ"
Hai trăm chiến vệ mặt không cảm xúc, đồng loạt quỳ một chân xuống đất, trong ánh mắt tràn ngập lửa cháy.
Trong số hai trăm người này, có không ít là những hộ vệ của Đúc Kiếm Sơn Trang ngày trước, cũng là những chiến vệ đầu tiên của Đông Ly Vệ. Hơn một năm trước, bọn họ chỉ là một đám tiểu võ giả bừa bãi vô danh, ước mơ lớn nhất là đột phá thất phẩm vũ sư thậm chí bát phẩm vũ giả.
Nhưng từ lúc gia nhập Đông Ly Vệ, theo Khương Ly chinh chiến thiên hạ, bọn họ gần như thoát thai hoán cốt. Vẻn vẹn một thời gian ngắn đã đột phá đại vũ sư.
Thành tựu như vậy, trước đây ngay cả nằm mơ bọn họ cũng không dám nghĩ tới.
Hơn nữa, có một điều chắc chắn là tu vi của bọn họ nhất định sẽ không dừng lại ở đây. Nói không chừng một ngày nào đó, bọn họ sẽ trở thành vũ tướng, thậm chí tông sư cũng không phải không thể.
Tất cả nhưng điều này, đều là do Khương Ly ban tặng.
Cho nên hiện tại, nếu Khương Ly để bọn họ đi c·hết, Đông Ly Vệ cũng sẽ chẳng do dự mà tuân theo.
"Đứng lên đi" Khương Ly từ tốn nói.
Tiếp theo, thần niệm ầm ầm tản ra, hướng về một phương hướng mà truyền tới.
Lập tức, từ chỗ sâu của Tào Bang, xuất hiện từng đầu bóng đen to lớn, che rợp bầu trời.
Hai trăm lẻ tám đầu biên bức to lớn bay tới lượn vài vòng trên đỉnh Hoàng Hạc Lâu, tiếp theo sà xuống mặt đất, cánh rộng thu lại, giống như đang hành lễ với Khương Ly.
Nhìn về phía hai trăm đầu yêu thú nằm rạp ở đó, ánh mắt của tất cả mọi người bao quát, Thẩm Vận, Liên Thành Chiến đều sáng rực.
Hơn hai trăm đầu dơi lớn này là chiến lợi phẩm mà Khương Ly đoạt được từ tay Dương quân.
Trong đó có một đầu ngũ phẩm biên bức, tám đầu tứ phẩm biên bức, còn lại đều là tam phẩm.
Bầy biên bức mặc dù tu vi không cao, nhưng hình thủ đủ lớn, có thể chở vài ba người trên lưng. Điều quan trọng nhất là chúng có thể phi hành, tối cao có thể bay lên ngàn trượng trên không trung, có thể phát ra sóng siêu âm, phạm vi cực kỳ rộng, chính là ác mộng đối với binh sĩ bình thường.
Hai trăm đầu biên bức, lại phối hợp với võ đạo cao thủ, hoàn toàn có thể chiến thắng thiên binh vạn mã.
Quân đội bình thường, đối mặt với phi kỵ, chẳng khác nào hàng duy đả kích, khó lòng chiến thắng.
Biên Bức Phi Kỵ xuất hiện ở trên chiến trường, mặc dù khiến cho thủ hạ của hắn tổn thất to lớn, nhưng cũng gợi ý cho Khương Ly một ý tưởng mới, chế tạo một chi phi kỵ.
Không chỉ Khương Ly, mà những thế lực khác, biết về loại binh chủng này, tất cũng sẽ có cùng ý tưởng.
Vấn đề là tìm kiếm phi hành yêu thú ở đâu mới là vấn đề.
Vũ Giới nguyên khí hồi phục đã gần ba trăm năm, có không ít loài dã thú sinh ra linh trí, hoá thành yêu thú, hoặc là biến th·ành h·ung thú. Nhưng những loài yêu thú nọ, hoặc là trốn ở trong rừng sâu núi thẳm, hoặc là sinh hoạt ở ngoài đại dương xa xôi, võ giả bình thường hiếm khi gặp được, đừng nói bắt làm toạ kỵ.
Dương Minh Công có thể bắt được lượng lớn biên bức, thậm chí đem chế tạo thành một đội phi kỵ, hiển nhiên là chiếm được cơ duyên nào đó.
Đối với cơ duyên ấy, Khương Ly trông mà thèm, đáng tiếc muốn biết cũng phải chờ hắn đánh bại đối phương, mới có thể dò hỏi ra.
Hiện tại, hơn hai trăm đầu biên bức, đã đầy đủ để hắn chế tạo ra một binh đoàn vô địch.
"Mục đích Khương mỗ gọi cách ngươi tới đây, các ngươi hẳn là đã đoán ra. Ta dự định chế tạo một quân đoàn mới, đặt tên là Đông Ly Phi Kỵ, tạm thời biên chế hai trăm người. Các ngươi là những chiến vệ tinh nhuệ nhất, có những người đi theo ta từ lúc ban đầu, cho nên trọng trách này giao cho các ngươi"
Nghe được lời của Khương Ly, hai trăm chiến vệ ánh mắt toát ra lửa nóng, nội tâm kích động chập chùng, hô hấp trở nên thô trọng, đồng thời hô lớn:
"Nguyện vì thiếu chủ lên núi đao, xuống biển lửa, quyết không từ nan"
"Nguyện vì thiếu chủ lên núi đao, xuống biển lửa, quyết không từ nan"
"Nguyện vì thiếu chủ lên núi đao, xuống biển lửa, quyết không từ nan"
Khương Ly gật đầu, khoát khoát tay nói:
"Đám biên bức này đều là yêu thú, mặc dù đã từng được thuần hoá qua, nhưng ánh mắt vẫn cực kỳ cao. Khương mỗ cho các ngươi ba ngày, cùng bọn chúng làm quen với nhau. Sau ba ngày, biên bức lựa chọn người nào, thì đầu biên bức đó chính là đồng bạn tương lai của kẻ đó. Ngược lại, nếu không được lựa chọn, vậy thì nhường lại cơ hội cho người khác"
"Tuân lệnh!"
Đám chiến vệ hô to, hai tay nắm chặt.
Bất kể là thời đại nào, nhân loại đối với bầu trời đều vô cùng khát vọng.
Nhưng ở Vũ Giới, khí cụ phi hành, phi hành phù, hay yêu thú toạ kỵ vô cùng hiếm có, không phải võ giả bình thường có thể thấy được.
Mà bọn họ lại sắp được trao tặng một đầu toạ kỵ như thế, bọn họ sao k·hông k·ích động?
Đừng nói bọn họ, ngay cả Vũ Vương cường giả như Thẩm Vận cũng thèm chảy nước miếng.
Tam phẩm Vũ Vương mạnh mẽ thật đấy, có thể phá núi đoạn giang, nếu tu luyện khinh công, toàn lực chạy nhanh, có thể ngày đi mấy trăm dặm, thậm chí ngàn dặm. Nhưng bọn họ không biết bay.
Đạt tới nhị phẩm Vũ Tôn, vận dụng chân khí ngược lại có thể ngắn ngủi phi hành, nhưng chỉ ngắn ngủi phi hành mà thôi, không thể di chuyển khoảng cách quá xa.
Muốn đạp không mà đứng, nhìn xuống phàm nhân sâu kiến, chỉ có Thiên Nhân cường giả mới làm được.
Thiên Nhân, là cỡ nào xa xôi.
Hiện tại, chỉ cần sở hữu một đầu phi hành toạ kỵ, liền dễ dàng thực hiện được ước mơ chinh phục trời cao.
Khương Ly chỉ về phía tám đầu biên bức đứng ở đầu tiên, nhàn nhạt phân phó:
"Uyển Thanh, Thẩm lão, Liên huynh các ngươi cũng chọn đi chọn một đầu biên bức đi.
"Ta cũng có?" Tào Uyển Thanh mắt đẹp sáng lên, vui vẻ hỏi hắn.
"Tự nhiên." Khương Ly cười ôn nhu, vuốt thanh ti của nàng nói.
"Hì hì! Cảm tạ phu quân" Tào Uyển Thanh cười híp mắt, như chuồn chuồn lướt hôn môi hắn một cái, rồi tung người nhảy xuống tiến về phía bầy dơi.
Thẩm Vận cùng Liên Thành Chiến sớm đã lựa chọn được toạ kỵ cho mình.
Hai người bọn họ một vị là tam phẩm Vũ Vương, một vị là tông sư cường giả, tuỳ tiện thả ra một luồng uy áp, đã khiến cho đám biên bức run sợ lẩy bẩy, cúi đầu thần phục.
Tào Uyển Thanh cũng nhanh chóng lựa chọn một đầu biên bức.
Không biết là vô tình hay cố ý, tất cả hai trăm lẻ tám đầu biên bức mà Khương Ly bắt được đều là dơi đực.
Lệ Phi Vũ đứng ở giữa sân, nhìn về phía bầy biên bức, trong mắt loé lên một tia khát vọng cùng tiếc nuối. Nhưng gã biết trách nhiệm của mình là thống lĩnh Đông Ly Vệ, tự nhiên cùng phi kỵ vô duyên, nên mặc dù tiếc nuối, cũng không quá mức để ý.
Ngay lúc này, âm thanh của Khương Ly lần nữa vang lên.
"Còn lại bốn đầu biên bức, Đông Ly Vệ được phân phối một đầu, Đông Ly giáp kỵ được phân phối một đầu, Thanh Hà Vệ Binh được phân phối một đầu, đầu cuối cùng phân phối cho sơn trang"
"Đông Ly Vệ cũng được có một đầu..." Lệ Phi Vũ giật mình, tiếp theo vui mừng khôn xiết, vội vàng ôm quyền.
"Cảm tạ thiếu chủ"