Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 313: Tà Ác Huyết Đồng, Vũ Di Sơn

Chương 313: Tà Ác Huyết Đồng, Vũ Di Sơn


"Người nào?" Khương Ly khẽ híp hai mắt nhìn l·ên đ·ỉnh cốt sơn, hai bộ Vũ Tôn thi khôi đứng ở phía sau lưng hắn cũng đồng dạng ngửa đầu nhìn lên, hai đôi mắt đỏ lòm như máu lộ ra một tia lạnh lẽo.

Đúng lúc này, từ trên cốt sơn đột ngột nhô ra một con móng vuốt to lớn làm từ xương cốt, kéo dài cả trăm trượng ầm ầm chụp xuống.

"Lui!"

Khương Ly chẳng cần suy nghĩ lấy một giây, lập tức hạ lệnh cho Hắc Bạch Huyền Tiễn lùi về sau, mà bản thân hắn cũng vận dụng Kim Quang Thuấn cấp tốc xoay người bỏ chạy.

Đáng tiếc, thân hình hắn vừa loé lên hai lần, chạy ra xa chừng trăm trượng, thì cả ba người Khương Ly đã bị cốt trảo tóm gọn.

Đối mặt với cốt trảo khổng lồ phô thiên cái địa, Khương Ly cùng với Hắc Bạch Huyền Tiễn chẳng khác gì ba con kiến hôi, nhỏ bé không đáng kể.

Ba người Khương Ly bị tóm lấy, từ từ nâng l·ên đ·ỉnh cốt sơn.

Tiếp đó, hắn thấy được một cảnh tượng cực độ kỳ dị.

Tại trên đỉnh cốt sơn có một con huyết đồng to gấp mấy lần một tảng đá lớn, huyết đồng nằm trên đống xương cốt trắng hếu, đang dùng cái nhìn đầy thèm thuồng mà nhìn Khương Ly.

Đầu của huyết đồng là một cái xương sọ, vậy mà cơ thịt vẫn có thể sinh trưởng được!

Từng đoạn cơ thịt so cánh tay còn lớn hơn mấy lần, giống từng đầu mạch máu đâm vào chỗ sâu của ngọn cốt này, tựa hồ, toàn bộ cốt sơn chính là do những đầu cơ thịt nọ chống đỡ lấy, mà huyết đồng to lớn kia thì chính là linh hồn của nó.

Huyết đồng này trông như đến từ một con ác ma vậy, trông cực kì kinh khủng, cánh tay của nó không biết là dùng xương quái thú gì lắp thành.

"Hắc, hắc, hắc, khí huyết thật là dồi dào, không thua gì hoang cổ ấu thú, hôm nay bản toạ phải ăn một bữa no nê mới được"

Huyết đồng lộ ra một tia tàn ác, bộ quai hàm của xương cự thú trên dưới đóng mở, phát ra âm thanh vô cùng khó nghe.

"Muốn ăn ta? Nghĩ thật hay"

Khương Ly hừ lạnh, khí thế trên người đột nhiên tăng mạnh.

"Phanh" một tiếng, cốt trảo đang nắm lấy người hắn ngay lập tức bị chấn nát.

Không còn điểm tựa, cả ba người Khương Ly lấy tốc độ cao rơi xuống mặt đất.

"Có chút ý tứ, nhưng đồ ăn đã đưa tới miệng, bản toạ há có thể để các ngươi trốn thoát"

Huyết đồng rít lên một tiếng, lập tức lần nữa ngưng tụ ra một bộ bạch cốt cự trảo, xé rách hư không, đánh thẳng về phía Khương Ly.

Phá!

Khương Ly gầm nhẹ, ngay ở chính giữa không trung đột nhiên nâng quyền, hướng về phía bạch cốt cự trảo mà đấm tới.

Hai bộ thi khôi sau lưng hắn cũng không hề chậm trễ, đồng thời nâng chưởng vỗ tới.

Chỉ nghe thấy vài tiếng "Oanh" lớn, bạch cốt cự trảo đang chộp tới lập tức bị chấn vỡ nát tan tành.

Sau khi đánh nát móng vuốt, Khương Ly cũng không ham chiến, mà thân thể nhanh chóng loé lên, hướng về phía xa chạy vội.

Mặc dù chưa rõ cốt sơn cùng huyết nhãn kia là loài tà dị gì, nhưng căn cứ vào hình thể cùng khí tức của nó, hắn có thể phán đoán ra, thực lực của đối phương cực kỳ mạnh mẽ.

Ít nhất hiện tại bản thân Khương Ly, thậm chí hai bộ Vũ Tôn thi khôi hợp sức cũng chưa hẳn đã diệt trừ được nó.

Cho nên ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách.

"Đáng c·hết, đáng c·hết...nhân loại, có gan ngươi ở lại đó cho ta, bản toạ cam đoan sẽ hút sạch khí huyết của nhà ngươi"

Huyết đồng tà các tựa hồ không thể rời khỏi cốt sơn, nên chỉ có thể nộ khí trùng thiên, quét sạch bốn phía, thanh âm điên cuồng liền coi như đứng ở ngoài trăm dặm cũng có thể nghe thấy một cách rõ ràng, có thể thấy được thực lực huyết đồng cường đại cỡ nào.

Khương Ly dẫn theo Hắc Bạch Huyền Tiễn chạy ra ngoài mười dặm, thoát ly phạm vi của cốt sơn.

Cũng không biết đã đi được bao lâu, lúc này chỉ sợ bọn hắn đã cách cốt sơn mấy chục, trên trăm dặm.

Cho đến lúc, hắn nhìn thấy được điểm cuối cùng của hoang mạc, tiến nhập vào trong một vùng núi non.

Ngay khi cả ba đi vào nơi đây, lập tức một mảnh khí tức mênh mang đập vào mặt hắn.

"Ừm"

Khương Ly đứng sững tại chỗ, nhìn về phía chín toà sơn phong cao chọc trời ở phía xa xa.

Chín tòa sơn phong từ bốn phương tám hướng xúm lại, dãy núi uốn lượn, như chín đầu rồng, từ bốn phương tám hướng mà đến, cuối cùng tại chỗ xúm lại nhau là một vực sâu to rộng không thấy đáy. Từ xa nhìn lại cảnh tượng chẳng khác gì Cửu Long đoạt châu, chín đầu dãy núi giống như là chín đầu rồng, mà vực sâu thì lại tựa như là một viên bảo châu.

Khẽ đến gần nơi này, Khương Ly lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức không khỏi để cho người ta run rẩy, tựa hồ bên trong vực sâu, chứa một loại Hồng Hoang cổ vật khiến cho vạn vật sinh linh run rẩy.

"Đây chẳng lẽ là Vũ Di Sơn?"

Khương Ly thì thào, đáy mắt không giấu nổi vẻ động dung.

Vũ Di Sơn hay Tổ Long Sơn Mạch, từng là nơi trung tâm của Vũ Giới.

Vào thời đại thượng cổ, Vũ Giới Thần Hoàng còn trị vì, thống lĩnh Vũ Điện. Mà trụ sở của Vũ Điện thì được đặt ở trên Vũ Di Sơn.

Khương Ly hít sâu một hơi, tỉ mỉ quan sát một chút tình huống trước mắt.

Lúc này, hắn đang ở tòa chủ phong dưới chân núi, Khương Ly dò xét trước mắt toà chủ phong này, chỉ thấy toà chủ phong này toàn thân biến thành màu đen.

Nhưng rồi, có một chuyện kỳ quái hấp dẫn chú ý của Khương Ly, chỗ tòa chủ phong này tuy có cây cối hoa cỏ, nhưng cây cối, hoa cỏ ở nơi đây lại có kích cỡ bỏ túi, những cây cối này cũng không phải cây cối thông thường, chúng là những cây cối có lai lịch rất xa xưa.

Những cây cối này sinh trưởng qua bao nhiêu tuế nguyệt, có thể là vạn năm, cũng có thể là trăm ngàn vạn năm, nhưng không biết là sức mạnh như thế nào mà lại có thể trấn áp bọn chúng, để bọn chúng không có cách nào sinh trưởng cao lớn hơn.

Đối với chín toà hắc sơn, Khương Ly chẳng quá hứng thú.

Thứ hắn hứng thú chính là cái vực sâu hun hút nằm chính giữa chín toà hắc sơn.

Chậm rãi đi về phía vách vực, nhìn xuống khoảng không vô tận bên dưới, nội tâm Khương Ly bất giác loé lên một tia khát vọng chờ mong.

"Hai ngươi thủ ở đây" Khương Ly hạ lệnh cho Hắc Bạch Huyền Tiễn, tiếp theo thần niệm hơi động.

Từ trên trời cao, một đầu biên bức cao lớn chúi đầu lao xuống, đứng trước người hắn.

Khương Ly nhảy lên lưng biên bức, điều khiển nó chui xuống vực sâu.

Phi hành chừng mấy hơi thở, trước mắt hắn chợt xuất hiện một vòng xoáy năng lượng to lớn, giống như một đám mây, đang không ngừng xoay tròn.

Chính giữa vòng xoáy, sấm sét, chớp giật liên hồi.

Hình tượng vô cùng khủng bố.

Ngũ phẩm biên bức đối mặt với vòng xoáy năng lượng, lông mao dựng đứng lên, chần chừ không dám tiếp cận.

Nhưng dưới sự thúc giục của Khương Ly, nó chỉ đành bất đắc dĩ cắm đầu chui xuống.

Mà Khương Ly cũng điều động cương khí, hoá thành một lớp tường khí bao bọc lấy cả người hắn lẫn toàn thân biên bức.

Vèo

Sau khi xuyên qua vòng xoáy năng lượng, là vô biên vô tận hắc ám đánh tới.

Trong nháy mắt. . .

Khương Ly lẫn biên bức bị năng lượng xung kích, b·ất t·ỉnh nhân sự.

Lại một lần nữa tỉnh lại!

Mở to mắt!

Cả người hắn chợt sửng sờ, có chút khó tin nhìn một màn trước mắt

Chính giữa huyệt động, sinh trưởng một cây đại thụ cao lớn, thân cây có đường kính mười mấy trượng, chiều cao vượt qua mấy trăm trượng.

Từ dưới đất nhìn lên, nhìn mãi không thấy điểm cuối.

Càng đặc biệt hơn, thân cây này phảng phất không phải gỗ, mà là từ vô số huyết nhục cùng xương cốt kết hợp với nhau mà thành. Quấn quanh thân cây là vô số mạch máu và gân mạch hình thù dữ tợn. Mỗi một cái mạch máu, to bằng cánh tay của người trưởng thành.

Điều khủng bố nhất, là bên trên đại thụ treo đầy trái cây, nhưng những trái cây kia, lại là từng bộ t·hi t·hể. Mấy chục vạn bộ t·hi t·hể, trông giống như từng đống quả lớn, treo khắp mọi nơi hẻo lánh của đại thụ.

Mà bên dưới chân đại thụ, càng là chất đống từng bộ lớp bụi mịn, đó giống như xương cốt máu thịt của nhân loại bị tiêu hoá, biến thành bột mịn.

"Huyết Nhục Cốt Thụ?" Khương Ly không khỏi nhớ tới lời của Tây Thành Dũng.

Ngày trước gã từng nhắc tới chuyện xâm nhập Mai Cốt Chi Địa, rồi vô tình rơi vào một chỗ vực sâu, gặp phải Huyết Nhục Cốt Thụ, khung cảnh cùng Khương Ly bắt gặp hiện tại giống như đúc.

"Hắc hắc hắc hắc, tới một tên nhân loại võ giả sao, báo lên tính danh đến, để cho ta đưa ngươi hút khô đi. . ."

Một đạo âm thanh vô cùng kinh khủng từ bên trong đại thụ vang lên.

Tiếp theo, trong nháy mắt, từ trên thân của đại thụ bỗng nhiên vươn ra vô số nhánh cây, hướng về phía Khương Ly đánh tới

Những cành cây này nhìn từ xa là nhánh cây, nhưng gần nhìn lại giống như những mạch máu vô cùng thô to gớm giếc

Vô số nhánh cây, như từng mũi lao đâm tới, khiến cho Khương Ly chống đỡ vô cùng chật vật.

"Báo ra tính danh!" Một âm thanh lạnh lùng t·ang t·hương vang vọng bốn phương.

"Khương Ly!"

Cái tên này vừa ra.

Huyết nhục thi thụ bỗng nhiên nổi giận.

"A. . . A. . . A. . . A. . ."

Toàn bộ thâm uyên bắt đầu vặn vẹo.

Trùng thiên phẫn nộ, sát khí ngất trời!

"Khương Ly? Ngươi, ngươi, ngươi lại là đệ tử của Khương thị"

"Ta muốn đem ngươi chém thành muôn mảnh, chém thành muôn mảnh!"

"Khương Ly, ta muốn đem ngươi chém thành muôn mảnh!"

Chương 313: Tà Ác Huyết Đồng, Vũ Di Sơn