Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 314: Cổ Thần Huyết Duệ, Cửu Tu
Khương Ly một bên chật vật chống đỡ hàng trăm hàng ngàn nhánh cây vây công, một bên tỉ mỉ đánh giá đại thụ trước mặt, ánh mắt của hắn càng ngày càng trở nên nghiêm nghị.
Bản thân hắn tu đạo mấy trăm năm, từng chứng kiến qua không ít cổ thụ cao hàng ngàn, thậm chí hàng vạn trượng. Giống như Trường Thanh Thụ hay Ngộ Đạo Thụ tại Thiên Nhai Đảo, chính là một loài đại thụ che trời như vậy.
Nhưng cây Huyết Nhục Cốt Thụ này lại là một trong những loài cây kỳ dị nhất mà hắn từng thấy. Hơn nữa, khí tức của nó, so với Cốt Sơn mà hắn gặp ở bên ngoài Mai Cốt Lĩnh chỉ hơn chứ không kém, thậm chí mơ hồ ẩn chứa một tia vương giả chi khí.
Vương khí, chỉ có Chuẩn Vương cường giả trở lên mới có khả năng sở hữu. Hơn nữa, Chuẩn Vương bình thường thì sẽ không mang theo loại khí tức thâm sâu như vậy.
Nên nội tâm Khương Ly có một cái suy nghĩ hoang đường, Huyết Nhục Cốt Thụ thời kỳ toàn thịnh, tu vi không yếu hơn tam phẩm Chân Vương.
Một vị Chân Vương cấp cường giả, cho dù là thời kỳ phát triển nhất của Vũ Giới, cũng là nhân vật bá chủ. Dù sao theo suy đoán của Khương Ly, Vũ Giới lại mạnh hơn nữa, nhiều nhất cũng là một cái trung thiên thế giới, hơn nữa còn là đê phẩm trung thiên thế giới mà thôi.
Vũ trụ thương mang tồn tại chư thiên vạn giới, mà vạn giới lại được phân thành tiểu thiên thế giới, trung thiên thế giới và đại thiên thế giới.
Thế giới là tiểu thiên, trung thiên hay đại thiên thì còn tuỳ thuộc vào độ mạnh yếu của thiên đạo cùng thiên địa pháp tắc.
Trong đó, tiểu thiên thế giới, thiên địa pháp tắc yếu ớt, thiên địa chi bình có giới hạn, không thể bao dung cường giả quá mạnh, cho nên hầu hết võ giả ở những phương thế giới như vậy đều là phàm cảnh, muốn đột phá Chân Nhân khó như lên trời.
Trung thiên thế giới, cao nhất có thể bồi dưỡng ra một vị Chân Cảnh đỉnh cao, muốn đột phá Thánh Cảnh, hầu như không có khả năng, bởi vì thiên địa hạn chế.
Còn đại thiên thế giới, thiên địa pháp tắc có thể bao dung Thánh Cảnh đại năng, nhưng muốn đột phá Thánh Nhân cũng chẳng dễ dàng, hầu như một cái thời đại mới ra một người.
Bên trong tiểu thiên, trung thiên hay đại thiên lại phân chia cao thấp khác biệt.
Ví dụ cùng là trung thiên thế giới, nhưng có những thế giới giống như Lạc Thần Giới, tồn tại cường giả có thể nghịch phạt Thánh Nhân. Lại cũng có một chút trung thiên thế giới, võ giả có tu vi cao nhất chỉ tương đương với tam phẩm Chân Vương hoặc là nhị phẩm Chân Nhân.
"Ngươi và Khương thị có thù?" Khương Ly trầm giọng hỏi.
"Khặc khặc khặc, ngươi nói xem" Một giọng nói âm trầm từ trong đại thụ truyền ra, kèm theo đó, là vô tận nhánh cây phô thiên cái địa chụp tới, nhấc lên từng đợt gió rít, cuộn trào.
"Các ngươi đem ta phong ấn ở đây một vạn năm, trọn vẹn một vạn năm, để bản toạ sống không bằng c·hết, ngươi nói xem ta và Khương thị các ngươi, có thù hay không?"
Ừm! Nội tâm Khương Ly càng thêm nghiêm nghị.
Theo như lời của đối phương, thì y đã bị phong ấn ở trong đại thụ một vạn năm, có nghĩa là tuổi tác thực tế của y sẽ càng nhiều hơn. Vấn đề nằm ở chỗ, thọ nguyên của võ giả là do thiên định, chỉ có đạt tới lục phẩm Chân Đế mới có khả năng vượt qua vạn tuổi.
Khương Ly dám khẳng định, đối phương hẳn không phải là một vị Đế Cảnh cường giả.
Nên hiển nhiên là tộc nhân Khương thị trong lời của y đã dùng thủ đoạn đặc biệt gì đó, giúp y duy trì sinh mệnh lực.
Có thể phong ấn một vị cường giả tuyệt thế tại nơi đây, lại nghĩ đến Thánh Hoả Quật tại Đúc Khí Tông, xem ra Khương thị cũng không đơn giản như vậy, rõ ràng là một tộc đàn đã tồn tại từ thời thượng cổ đến nay.
"Vậy thì đúng là có thù!" Khương Ly gật đầu. Dù sao, thân phận của hắn ở Vũ giới chính là đệ tử Khương thị nha. Chỉ thấy cương khí trong người hắn phồng lên, khí huyết như trường hà cuộn trào bốn phía, ngăn cản từng đoạn nhánh cây thô to công kích.
Đổi lại là võ giả thông thường, coi như Vũ Vương đỉnh phong, cũng sớm đã bị phô thiên cái địa nhánh cây cuốn lấy, đã sớm trọng thương hoặc c·hết mất xác. Mà Khương Ly lại chỉ hơi chật vật, chứ chưa hề b·ị t·hương.
Đại thụ tựa hồ cũng phát hiện ra điều này, thế công càng thêm mãnh liệt.
Trên trời, dưới đất, vô cùng vô tận nhánh cây bay múa, muốn nghiền c·hết Khương Ly.
Đúng lúc này, Khương Ly đột nhiên cất tiếng:
"Ngươi là Cổ Thần huyết duệ?"
Nhất thời, toàn trường tĩnh lặng!
Vô số nhánh cây nguyên bản đang vây công Khương Ly, đột nhiên dừng tại chỗ.
Sau đó Huyết Nhục Cốt Thụ giống như run rẩy.
"Vì sao ngươi biết, ngươi, ngươi, ngươi là ai?"
"Quả nhiên..." Khương Ly thì thào.
Tây Thành Dũng trước kia vốn là người bình thường, cơ duyên xảo hợp rơi vào đáy vực, bắt gặp Huyết Nhục Cốt Thụ từ đó chiếm được một chút huyết mạch Cổ Thần.
Nên Khương Ly dự đoán, Huyết Nhục Cốt Thụ rất có thể liên quan đến Cổ Thần.
Khương Ly nói: "Bởi vì ta cũng giống ngươi đều là Cổ Thần huyết duệ"
Lời vừa dứt, trên trán Khương Ly đột nhiên xuất hiện một đạo tử diễm ấn ký nhàn nhạt. Toàn thân hắn toả ra một loại khí tức kỳ dị, vừa cao quý vừa cổ lão, đó chính là khí tức của Viễn Cổ Thần Linh.
Trong sát na, Huyết Nhục Cốt Thụ phát ra một trận run rẩy mãnh liệt.
Thi thể treo ở trên cành nhao nhao rơi xuống.
"Không, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng"
"Vì sao trên người ngươi lại xuất hiện khí tức của thượng vị thần?"
Từ trong đại thụ vang lên một âm thanh kinh sợ vừa kinh ngạc lại kích động, khó tin.
"Thượng vị thần?" Khương Ly cau mày, hắn đối với Viễn Cổ Thần Linh cũng không hiểu rõ ràng cho lắm, chỉ biết tới mạt đại Cổ Thần, Lạc Thần, những vị Viễn Cổ Thần Linh khác, hắn chưa từng nghe qua. Tự nhiên càng không biết Cổ Thần phân chia.
Nhưng theo lời của đối phương, hẳn là hạ vị thần, thượng vị thần gì gì đó.
Trong lúc Khương Ly đang suy tư thì thân cây nứt ra một cái lỗ hổng, một mực thâm nhập xuống dưới mặt đất.
"Ngươi vào đây, mau vào đây, để cho ta nhìn xem, để cho ta nhìn xem"
Khương Ly nhấc chân đi tới trước lỗ hổng, đi vào chính giữa đại thụ.
Không gian bên trong đại thụ, phảng phất cũng là từ huyết nhục tạo thành.
Nhìn giống như gỗ, lại giống như máu thịt.
Vô số gân mạch, vô số mạch máu nổi lên.
Một mực thâm nhập xuống lòng đất từng mười trượng.
Nơi đây hẳn là chỗ rễ cây sâu nhất.
Khương Ly lập tức nghe được từng tiếng tim đập.
Tiếng tim đập như sấm, chỉ một đạo tiếng tim đập lại trong nháy mắt khiến cho toàn bộ Vũ Di Sơn đều khẽ rung động.
Phạm vi rung động cực kỳ yếu ớt, lại chân thực tồn tại.
Chỉ nghe thấy một tiếng tim đập, Khương Ly cảm giác được chính mình không duyên cớ gia tăng rồi nửa tháng cương khí!
Có điều, chung quanh chỉ là một vùng tăm tối, đưa tay nhìn không rõ năm ngón.
Tuy nhiên, không gian tối tăm như vậy tự nhiên chẳng thể nào cản trở được tầm mắt của hắn.
Thần niệm hơi động, tràn về bốn phía.
Lập tức
Hắn lại một lần nữa bị một màn trước mắt sợ ngây người.
Nơi đây rõ ràng là hạch tâm của đại thụ.
Nơi đây có vô số mạch máu, vô số gân mạch, còn có một viên trái tim khổng lồ.
Mà chính giữa trái tim khổng lồ, mọc ra đầu lâu của một nam nhân.
Dưới cổ của y, có vô số mạch máu, vô số gân mạch, liên tiếp cả viên đại thụ.
Mà tiếng tim đập như sấm kia, thì chính là từ trái tim to lớn này vang lên.
Nhìn kỹ nam nhân nọ, Khương Ly rất nhanh liền cảm nhận được khí tức của Viễn Cổ Thần Linh trên người y. Nhưng khí tức này tương đối nhạt nhòa, so với khí tức trên người hắn ít đi một chút cao quý, nhiều hơn một chút tàn nhẫn, thị sát.
Mà người sau cũng đồng dạng chứng kiến ấn ký màu tím chính giữa ấn đường của Khương Ly, khuôn mặt trắng bệch lập tức biến đổi, nhỏ giọng nói:
"Đúng là khí tức của Cổ Thần, hơn nữa còn là một vị thượng vị thần"
"Các hạ là ai?" Khương Ly hỏi.
"Ta là Cổ Thần Giới Cửu Tu"
"Cửu Tu, Cổ Thần Giới???" Khương Ly khẽ thì thào, nội tâm hơi lóe lên.
Lúc trước ở Đúc Khí Tông, hắn từng nghe Khương Thần Cơ nhắc tới.
Phương giới vực này, ngoại trừ Vũ Giới ra còn có mười một cái thế giới khác. Xưng là tam thiên cửu giới.
Trong đó, tam đại thiên giới bao gồm Cổ Thần Giới, Cổ Yêu Giới và Cổ Ma Giới. Chúng chính là thượng giới của cửu giới.
Vị Cổ Thần huyết duệ Cửu Tu này, xuất thân từ Cổ Thần Giới, cũng không có gì kỳ lạ.