Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 320: Bản Thần Tử Vi, Nghịch Kiếp Mà Sinh, Chôn Xương Bất Hối

Chương 320: Bản Thần Tử Vi, Nghịch Kiếp Mà Sinh, Chôn Xương Bất Hối


Chính giữa đại trận Khương Ly cũng bị ý cảnh bi thương này cảm nhiễm, gợi lên những hồi ức bi thương nhất trong lòng.

Hắn nhớ tới cảnh Khương gia bị san thành bình địa, toàn tộc tuyệt diệt.

Hắn nhớ tới sư tôn của mình liều c·hết chiến đấu, tranh thủ cho hắn một con đường sống, cuối cùng vong mạng.

Hắn nhớ tới cảnh đại ca của mình Khương Bác, chờ đợi trăm năm để gặp mặt hắn một lần, cuối cùng sinh cơ đoạn tuyệt, c·hết ngay trước mặt.

Khương Ly bỗng nhiên giật mình, bất tri bất giác, hắn bỗng chảy xuống hai hàng thanh lệ.

Hắn bị ý cảnh bi thương của cổ tượng đồng hoá.

"Người nọ là ai, vẻn vẹn một tia ý cảnh bi thương liền khiến cho ta trầm luân ở bên trong không thể tự kiềm chế?"

Thần niệm của Khương Ly lao ra khỏi đại trận, nhìn tới hư ảnh cổ tượng đang ở lửng ở trên không trung, ánh mắt khẽ động dung.

"Hắc hắc, đây là cổ tượng của Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Thượng Thần, một trong ba vị thượng thần thống lĩnh Cổ Thần Giới. Người bình thường muốn thức tỉnh thần huyết thì thôi, nhưng chủ nhân sở hữu thần huyết không đến từ phương giới vực này, muốn câu thông nó thì phải nhờ sức mạnh của hắn"

Cửu Tu cười đáp. Trong lòng lại khẽ nói thầm:

"Câu Trần à Câu Trần, hai ta trước kia giao tình không sai, hôm nay ta mượn dùng sức mạnh của ngươi, ngươi hẳn là sẽ không để ý đi. Hazz, ngươi c·hết đều đ·ã c·hết rồi, sao có khả năng để ý kia chứ, liền phu quân của ngươi cũng đều đ·ã c·hết, hiện giờ trong thiên địa, người quen biết cũ thật là ít ỏi, thật đúng là làm cho người ta cô quạnh..."

Thở dài một tiếng, Cửu Tu thúc giục thần thông, trong miệng lẩm bẩm âm luật cổ lão. Uy áp của Câu Trần cổ tượng càng ngày càng nặng, khiến cho hết thảy Mai Cốt Lĩnh đều bị uy áp của hắn bao phủ lấy.

Uy áp này, giống như hoá thành một bàn tay vô hình, bất ngờ xuất thủ, hướng về phía đại trận hung hăng xé một cái. Khương Ly đang ngồi xếp bằng ở giữa Tỉnh Huyết Đại Trận chỉ cảm thấy một cảm giác đau nhức bị người xé rách.

Không chỉ thân thể, linh hồn mà ngay cả đạo của hắn cũng bị người ta xé thành mảnh nhỏ.

Máu tươi trong thân thể lập tứ chảy ra làn da, nhiễm đỏ một thân áo trắng, thấm vào đáy huyết trì

Rất nhanh ngay cả huyết nhục cũng từng chút, từng chút tan ra chỉ còn da thịt bọc lấy xương trắng.

Mất đi huyết nhục, thân thể Khương Ly nhất thời trở nên khô quắt, y phục bên ngoài dán lên người, có cảm giác trống rỗng.

Đúng lúc này, đạo Tử Diễm Ấn Ký nằm giữa trán hắn đột ngột nhảy lên, một luồng Bất Diệt Chi Khí khổng lồ từ bên trong tràn ra, câu thông lấy khí huyết ở trong huyết trì, chảy vào khắp thân thể hắn.

Dần dần, Bất Diệt Chi Khí bò lên khung xương của Khương Ly, khiến cho trống rỗng xương trắng lập tức xuất hiện tình cảnh huyết nhục trọng tổ.

Chỉ vài cái hơi thở trôi qua, thân thể Khương Ly lần nữa hồi phục như ban đầu, không nửa điểm khác biệt.

Trên người hắn bắt đầu xuất hiện từng đoạn cổ văn chằng chịt.

"Mới mười sáu đoạn sao? còn chưa đủ, chủ nhân rốt cuộc sở hữu loại huyết mạch gì, ngay cả mượn sức mạnh của Câu Trần Thượng Thần cũng chỉ có khả năng gọi ra mười sáu đoạn thần văn?"

Cổ Thần thần huyết được chia thành bốn cấp bậc theo thứ tự là Tàn Huyết, Chân Huyết, Vương Huyết, Tổ Huyết.

Mỗi cấp bậc thần huyết lại phân thành cửu tinh.

Võ giả giác tỉnh huyết mạch, cần ngưng tụ thần văn, ngưng tụ ra hai lăm đoạn thần văn, liền có thể bắt đầu giác tỉnh thần huyết.

Ngưng tụ ra sáu mươi đoạn thần văn, liền có thể thử nghiệm giác tỉnh Chân Huyết.

Ngưng tụ ra một trăm đoạn thần văn, thậm chí có thể giác tỉnh Vương Huyết.

Khương Ly là thượng thần huyết duệ, huyết mạch của thượng thần, tối thiểu cũng là Chân Huyết ah.

Muốn giác tỉnh Chân Huyết, cần tối thiểu sáu mươi đạo thần văn, hiện tại mới vẻn vẹn mười sáu đạo, còn thiếu nhiều lắm, thậm chí ngay cả điều kiện cơ bản nhất là hai mươi lăm đạo cũng còn thiếu mất chín đạo.

Cửu Tu thở dài:

"Mà thôi, mà thôi, đưa phật thì đưa đến tây thiên, đã làm đến mức này thì chẳng thể nào từ bỏ"

"Thần Tiêu Chân Vương Trường Sinh Thượng Thần, hiện!"

Ánh mắt của y dừng ở toà hư ảnh tượng đá đứng ở phía bên phải, ngữ khí hơi chút buồn bực nói:

"Trường Sinh à Trường Sinh, ngươi ta trước nay không vừa mắt nhau, nhưng cũng xem như đồng bạn vào sinh ra tử, ta sử dụng sức mạnh của ngươi, không có vấn đề gì đi?"

Cửu Tu lẩm bẩm mấy câu, hư ảnh tượng đá dần dần rõ ràng hơn.

Nhìn kỹ đó là một ông lão mặc áo vải, râu dài năm tấc, tóc trắng như tuyết.

Câu Trần cổ tượng có một cỗ ý cảnh bi thương không cách nào hoá giải.

Mà Trường Sinh cổ tượng, thì có một luồng sát ý mãnh liệt, như muốn huỷ thiên diệt địa.

Luồng sát khí này giống như cơn gió lốc, từ trên người cổ tượng phun trào mà ra, lan truyền khắp bốn phương trời, để cho hết thảy sinh linh đều run sợ lẩy bẩy. Ngay cả huyết đồng ở trên Cốt Sơn cũng run sợ khép con mắt lại.

Luồng sát ý này, không thua bi thương ý của Câu Trần Thượng Thần là bao, đồng dạng đem Khương Ly bao phủ lấy.

Ánh mắt của Khương Ly nhất thời đỏ bừng như máu, nội tâm nổi lên sát ý bạo ngược.

Đây là một loại gần như lục thân bất nhận sát ý, bất cứ sinh linh nào xuất hiện trước mắt đều phải g·iết.

G·i·ế·t g·iết g·iết!

Trảm sạch thương thiên, trảm sạch chúng sinh trong thiên hạ.

"Sát ý này cùng lực ăn mòn của Kiếp Niệm cực kỳ giống nhau, nếu là người bình thường chắc chắn đã bị trầm luân. Nhưng đáng tiếc, chút sát khí ấy còn không loạn nổi thần trí của ta"

Khương Ly hừ lạnh, kiếm thức đột nhiên b·ạo đ·ộng, đem hết thảy sát khí xua tan.

Hắn có thể cho phép bi thương chi ý cảm động chính mình, nhưng lại không cho phép sát ý ăn mòn lý trí.

Theo sát ý của toà cổ tượng thứ hai hàng lâm, uy áp phủ xuống lập tức tăng cường gấp bội.

Thân thể Khương Ly trong bắt đầu hoà tan, mà Tử Diễm Ấn Ký trên trán hắn cũng giống như nhận phải kích thích, lập tức thả ra cuồn cuộn Bất Diệt Chi Khí, đem thân thể hắn trọng tổ, rồi lại bị hoà tan.

"Ba mươi mốt đoạn thần văn, mẹ nó, trên người chủ nhân rốt cuộc truyền thừa thần huyết của vị đại thần nào, vì sao mượn sức mạnh của hai vị thượng thần cũng mới câu thông ra ba mươi mốt đoạn. Lẽ nào phải vận dụng sức mạnh của hắn. Ai, dùng đi dùng đi, Tử Vi Thượng Thần, tiểu đệ mượn dùng sức mạnh của ngươi một thoáng, có chỗ đắc tội, mong ngươi chớ trách ta nha..."

Cửu Tu nhìn thoáng qua hư ảnh cổ tượng thứ ba, thần tình dè dặt, tựa hồ rất kiêng dè đối phương.

"Trung Thiên Tử Vi Bắc Cực Thượng Thần, hiện!"

Ầm, thanh âm vừa rơi xuống, bên trên đỉnh Mai Cốt Lĩnh lập tức xuất hiện không đếm xuể kiếp vân màu tím.

Từng đạo từng đạo kiếp vân màu tím, như muốn huỷ diệt Vũ Giới, để cho toàn bộ Vũ Giới năm vực đều run rẩy

Có điều tựa hồ có thứ gì đó ngăn cản, dẫn tới kiếp vân bị ngăn cách ở bên ngoài.

Theo kiếp vân nổ vang, hư ảnh cổ tượng cũng trở nên rõ ràng hơn đôi chút.

Đó là một người đàn ông trung niên mặc đạo bào màu tím, tóc dài rối tung, dung mạo phổ thông, ánh mắt óng ánh để người ta không dám nhìn thẳng.

Không thể nào tưởng tưởng nổi trên đời lại có một ánh mắt như thế, tựa như bên trong nó ẩn chứa khắp một vùng tinh không.

Mà bên trong ánh mắt, cũng có một loại tưởng niệm khắc cốt ghi tâm.

Phần tưởng niệm này, trong nháy mắt liền bao phủ Khương Ly, gợi nên nỗi nhớ nhà trong lòng hắn.

Để hắn cùng cổ tượng sản sinh ra cộng hưởng, giống như cảm thụ được cảm xúc của cổ tượng từ vô số năm trước lưu truyền đến nay.

Nhớ nhà...rất nhớ rất nhớ. Nhưng nhà...đã không còn...

Đó là cảm xúc của cổ tượng, không phải cảm xúc của Khương Ly.

Chính giữa hốc mắt của toà cổ tượng thứ ba, bỗng nhiên chảy xuống hai hàng huyết lệ.

Nhà của hắn, sớm đã không còn, sớm...đã không còn...

"Đây là cổ tượng của Tử Vi Thượng Thần, là vị thượng thần đứng đầu Cổ Thần Giới. Cũng là cường giả mạnh nhất Bắc Đẩu Giới Vực. Liền coi như Thánh Nhân nhìn thấy hắn, cũng phải khách khí ba phần"

Thần tình của Cửu Tu tràn ngập kính sợ, trong nháy mắt một luồng khí thế khủng bố từ phía trên cổ tượng tràn xuống, đem Khương Ly trấn áp tại chỗ.

Khí thế này mạnh, rất mạnh, thậm chí không thua khí thế của Lạc Thần hay Sâm La Đại Đế, đương nhiên so với Lục Nguyên Đạo Tổ thì có chút không bằng.

Đây là cường giả mạnh nhất tam thiên cửu giới, là người có thể đối đầu với Thánh Nhân.

Thì ra phương giới vực này gọi là Bắc Đẩu Giới Vực.

"Bản thần Tử Vi, nghịch Kiếp mà sinh. Chôn xương bất hối, sinh tử chỉ vì Bắc Đẩu Giới!"

"Giới tại người tại, giới vong người vong! Bản thần xin thề, một đời một thế này, thề muốn g·iết sạch ngoại vực Kiếp Dân, trở về cố thổ"

Chương 320: Bản Thần Tử Vi, Nghịch Kiếp Mà Sinh, Chôn Xương Bất Hối