Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 321: Bắc Cực Tử Vi Pháp Chủ Chân Giải, Bát Phương Động
Từng tiếng gầm giận dữ vang lên khắp đại trận, đó là những lời thề của Tử Vi Thượng Thần lưu lại, kéo dài từ vạn cổ lưu truyền đến nay.
Lại một lần nữa nghe đến âm thanh này, hốc mắt của Cửu Tu bỗng nhiên có chút ướt át, bất giác chảy xuống nước mắt.
Nhưng rất nhanh, y liền thu lại nước mắt, chuyên tâm khống chế trận pháp.
Y nhất định phải trợ giúp Khương Ly thức tỉnh thần huyết.
Mặc dù không rõ vì sao chính mình phải làm như vậy, nhưng ở trong tiềm thức âm ỉ một lời thúc giục, bảo Cửu Tu bằng mọi giá phải làm được, dù hi sinh tính mạng.
"Bắc Cực Tử Vi Pháp Chủ Chân Giải"
"Thái thượng huyền thiên bắc cực,
Pháp thiển đãng ma thiên tôn bảo
Khể thủ huyền minh bắc cực thiên
Hoá thân kim khuyết tượng nguy nhiên
Khổ hành tích thẩm tam bách tái
Thần công phổ độ vạn tư niên
........"
"Chư thiên tinh thần đều nghe hiệu lệnh, Tử Vi Tinh, hiện!"
Cửu Tu đột nhiên thúc giục thần thông, bên trong đại trận, từng đạo từng đạo huyết vụ hướng về phía bầu trời mà bay đi.
Đem mây đen bao phủ Mai Cốt Lĩnh đánh tàn, lộ ra màn đêm u tối.
Chính giữa màn đêm u tối, xuất hiện một ngôi sao màu tím sáng rực rỡ loá mắt, từ từ hàng lâm,.
Ngôi sao màu tím này ẩn chứa lực lượng khủng bố, kỳ danh Tử Vi Tinh.
Tử Vi Tinh là chư sao chủ tinh, cũng là bản mệnh tinh thần của Tử Vi Thượng Thần.
Chỉ là giờ khắc này, phía trên ngôi sao màu tím nọ không hiểu vì sao xuất hiện vô số vết rách dày đặc.
.......
"Ừm"
Ngay lúc Tử Vi Tinh vừa hiện, bên trong Sát Lục Huyết Giới, Hắc Bạch Dạ Đế bỗng nhiên mở ra hai mắt, ngẩng lên trời cao, xuyên qua trùng trùng kết giới mà nhìn về phía Vũ Di Sơn, thì thào:
"Câu Trần, Trường Sinh, Tử Vi, ngay cả ba vị thượng thần đều mời ra, đây hẳn là thủ bút của lão bất tử kia"
"Rốt cuộc là có chuyện gì, để cho lão ta phải hưng sư động chúng như vậy?"
"Chẳng lẽ là hắn?"
Không chỉ Hắc Bạch Dạ Đế, một đám cự đầu ẩn nấp ở trong Mai Cốt Lĩnh cũng dồn dập bị Tử Vi Tinh đánh thức, nhao nhao ngước mặt nhìn lên bầu trời, trong ánh mắt tràn ngập kính sợ.
Khắp toàn bộ Vũ Giới, có vô số cường giả tâm thần bất an, cảm xúc chập chùng.
Trong một cái tửu lâu ở Đông Ly Thành, một lão giả ăn mặc luộm thuộm, đầu óc rối bù đang cầm một cái xương cá xỉa răng. Đột nhiên ánh mắt của lão híp lại thành một khe, lấy ra ba đồng tiền cổ đặt lên bàn, bấm tay tính toán.
"Tử Vi Tinh hiện, rốt cuộc đã tới rồi sao?"
.....
Đại Ngụy Kinh Đô, Thượng Kinh, Văn Viện.
Có lão nhân cao gầy mặc áo nho sam đang cúi đầu đọc sách, chợt thở dài đứng dậy đi ra bên ngoài hiên ngẩng đầu nhìn về phía Tây Nam, thở dài:
"Sẽ là ai đây?"
.......
Tây Vực, Táng Phật cao nguyên.
Nơi đây là trung tâm của phật đạo ở Vũ Giới.
Nơi đây có tám ngàn chùa chiền, ba trăm phật quốc, có một trong sáu đại siêu thoát thế lực của Vũ Giới tự mình chưởng quản.
Thông Thiên Tự nằm ở trung tâm Táng Phật cao nguyên.
Bên trong phật đường, một vị lão tăng ngồi trên đài sen, cả người tỏa ra kim quang lóa mắt.
Bên dưới Đại Hùng Bảo Điện, có mấy trăm phật môn cao thủ ngồi trên bồ đoàn, lặng lẽ tụng kinh.
Đúng lúc này, vị lão tăng kia đột ngột lên tiếng.
"Trung Thổ có Tử Vi Tinh xuất thế, người này cùng phật môn ta hữu duyên. Chư vị ai thay bần tăng đi một chuyến, mời hắn tới tây phương tịnh thổ?"
.......
Đông Vực Đạo Cung,
Từng tiếng cổ chung vang vọng bốn phương trời, đánh thức hết thảy Đạo Cung đệ tử.
"Đạo Chung vang lên mười tám tiếng, rốt cuộc là có chuyện gì?"
"Nếu ta nhớ không nhầm thì lần gần nhất Đạo Chung vang lên là chuyện tám mươi năm trước. Khi đó tổ sư đăng lâm Thiên Nhân, đạo chung vang lên ba tiếng"
"Gần ba trăm năm trước, thái tổ sư đăng lâm Thiên Nhân, Đạo Chung tựa hồ chỉ vang lên sáu tiếng"
"Ừm, chẳng lẽ là đại sự gì xảy ra?"
"Không rõ, mau mau báo tổ sư"
......
Bắc Vực Kiếm Sơn,
Một lão giả thấp lùn mặc kim bào cõng cổ kiếm đứng ở trên đỉnh núi, ngước mắt nhìn về phía xa xăm.
Cổ kiếm sau lưng ông ta không ngừng rung động, phát ra tiếng kêu ong ong, như muốn bay ra khỏi vỏ.
"Thiên Chiếu ơi Thiên Chiếu, bình tĩnh bình tĩnh, hiện tại chưa thể rời khởi Bắc Vực, đợi thêm chút nữa, đợi thêm chút nữa"
Lão giả nhẹ giọng nỉ non một câu, mới khiến cho cổ kiếm sau lưng mình yên tĩnh trở lại.
........
"Tử Vi Thượng Thần từng dẫn dắt Bắc Đẩu Giới Vực chư vị thần ma tiến ra ngoài tinh không ngăn trở Kiếp dân, đem hết thảy cường giả của Thương Mang Thánh Vực ngăn chặn lấy. Đáng tiếc, gặp phải ba tên Kiếp Thánh vây công chí tử, bản mệnh tinh thần Tử Vi Tinh nổ nát, hoá thành một giọt máu đen."
"Giọt máu đen này ẩn chứa nửa đời ký ức cùng tưởng niệm của Tử Vi Thượng Thần, càng có một tia truyền thừa lưu lại trong đó..."
"Giọt máu đen này vốn dĩ rơi vào trong tay hoá thân dưới nhân gian của hắn, chính là Vũ Giới Thần Hoàng, đáng tiếc, Vũ Giới Thần Hoàng còn chưa kịp tiếp nhận truyền thừa của bản tôn thì cũng đã vì đối kháng ngoại vực Kiếp Dân mà ngã xuống"
"Từ đó, Tử Vi Thần Huyết rơi vào tay ta. Lão phu chờ đợi vạn năm, vẫn không tìm được người nào phù hợp, có thể nhận lấy truyền thừa này"
"Vì giúp cái thằng này thức tỉnh thần huyết, liền ngay cả truyền thừa chi huyết đều bị lão phu dùng hết. Lần này xem như hạ xuống vốn gốc, hi vọng hắn không làm lão phu thất vọng...."
Cửu Tu thì thào tự nói mấy câu, tiếp theo gầm lớn một tiếng, cổ thụ lay động, mà ngôi sao màu tím ở trên bầu trời chợt hoá thành một đạo tử quang, xuyên qua vực sâu chui xuống Tỉnh Huyết Đại Trận.
Khương Ly ngồi xếp bằng ở giữa trận pháp, ánh mắt nhất thời biến đổi, trơ mắt nhìn đạo tử quang kia lao thẳng về phía mình.
Hắn vốn định tránh né, nhưng bên tai chợt vang lên âm thanh trầm thấp của Cửu Tu, để hắn khựng lại tại chỗ.
"Đây là Tử Vi Tinh, là bản mệnh chủ tinh của Tử Vi Thượng Thần, là điểm mấu chốt giúp ngài thức tỉnh thần huyết, mau tiếp thụ nó"
"Tiếp theo, chủ nhân ngài sẽ gặp phải ngàn lần sụp đổ cùng trọng tổ, có tỉnh huyết thành công hay không thì còn phải trông chờ vào thần huyết trên người chủ nhân mạnh mẽ đến cỡ nào?"
Cửu Tu bỗng nhiên nhẹ nhàng nhắc nhở, còn một câu y chưa nói, đó là nếu thần huyết của Khương Ly không đủ mạnh thì hắn chắc chắn sẽ ngã xuống.
Sau khi tiếng nhắc nhở vừa vang lên, thân thể Khương Ly bắt đầu xuất hiện dấu hiệu sụp đổ, điên cuồng sụp đổ.
Một lần này, không chỉ huyết nhục mà ngay cả cốt cách của hắn đều sụp đổ.
Bắt đầu từ tay phải đến nửa người, sau đó là toàn thân.
Chỉ trong tích tắc, áo bào của Khương Ly nát vụn, cả thân thể hoá thành huyết vụ sụp đổ, chỉ còn một đạo thần hồn lẻ loi trơ trọi ở giữa đại trận.
Mặc dù thân thể sụp đổ, nhưng linh hồn của Khương Ly lại được bao trùm bởi một luồng màu quang màu tím, bảo vệ hắn không bị hồn phi phách tán.
Mà phía trên ấn đường của linh hồn, Tử Diễm Ấn Ký đột ngột bốc cháy rừng rực, từng luồng từng luồng Bất Diệt Chi Khí từ bên trong tràn ra ngoài.
Thân thể nguyên bản đã sụp đổ thành huyết vụ, chỉ trong nháy mắt liền lần nữa trọng tổ đi ra, nhưng chợt lần nữa sụp đổ.
Trọng tổ, sụp đổ, trọng tổ, sụp đổ....
Trọng tổ cùng sụp đổ luân phiên, là một đợt dày vò về mặt ý chí.
Giống như có một cái lưỡi đao sắc bén, từng tấc từng tấc cắt xen huyết nhục của ngươi.
Giống như có một cái đục sát, từng điểm từng điểm đục xuyên cương cốt của ngươi.
Giống như có một cái kìm sắc, từng mảnh từng mảnh nhỏ móng tay của ngươi, đập bể từng cái xương ngón tay.
Sau đó lại là ngứa ngáy tân sinh, rất nhanh lại là vòng đau nhức tiếp theo.
Đối mặt với chừng ấy đau nhức, sắc mặt của Khương Ly vẫn lạnh như tiền.
Ý chí của hắn đã trải qua quá nhiều lần tôi luyện, đau đớn cỡ đó, không thể làm đạo tâm của hắn lay động.
Chỉ là từng lần từng lần thân thể sụp đổ, mặc dù có tử khí bảo vệ, nhưng linh hồn của Khương Ly vẫn như cũ gặp phải trọng thương.
Sau mười lần sụp đổ, linh hồn của Khương Ly bắt đầu lung lay.
Sau hai mươi lần sụp đổ, linh hồn của Khương Ly đã có chút hư ảo.
Sau a mươi lần, bốn mươi lần. . .linh hồn của Khương Ly dần dần tan rã, ý thức cũng mơ hồ. Một khi linh hồn tan biến, hắn liền sẽ c·h·ế·t, ngay cả bản thể ở Đông Hoang cũng theo đó mà c·h·ế·t đi, giống như những bộ xác khô ngồi trên bồ đoàn ở trong Cửu Không Kiếm Giới.
Không, ta không thể c·h·ế·t.
Chính giữa linh hồn của Khương Ly, một viên Ngũ Sắc Kỳ Thạch xoay tròn, bao khỏa lấy một tia ý thức của Khương Ly, để hắn không triệt để trầm luân.
"Tỉnh lại cho ta"
Khương Ly gầm nhẹ, cưỡng chế kêu gọi ý thức của bản thân tỉnh lại.
Tựa hồ cảm nhận được tâm tình của Khương Ly, ánh sao màu tím bắt đầu truyền tới từng tia khí tức ôn nhuận, để cho linh hồn của Khương Ly càng ngày càng ngưng thực, ý thức cũng thêm rõ ràng.
Tinh thần của hắn chưa bao giờ tập trung như thế. Bất chợt có một đạo âm thanh vang vọng trong óc Khương Ly, không biết đến từ nơi đâu, mờ ảo khó tìm
"Nhớ nhà. . . nhớ . . rất nhớ. . ."
"...Giọt máu này, chứa đựng hồi ức nửa đời ta cùng với tưởng niệm với cố hương..."
Là ai, là ai đang nói chuyện?
Khương Ly nhíu mày nghi hoặc.
Một luồng đại lực đánh úp tới, Khương Ly chỉ cảm thấy thức hải đau xót, ý thức nhất thời lâm vào bên trong trùng trùng ảo giác
Không, đây không phải ảo giác, mà là từng đoạn từng đoạn hồi ức vỡ tan hỗn độn.