Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 327: Cửu Tỏa Phong Ấn Thuật
"Cửu Toả Phong Ấn Thuật là một loại cổ thuật chuyên nhằm vào Cổ Thần và Cổ Thần huyết duệ. Một khi trúng phải thì bất kể Thần Huyết hay Thần Lực sẽ bị phong ấn lại, không thể nào sử dụng"
"Cổ Thần không còn Thần Huyết, Thần Lực, liền chẳng khác gì con dê đợi thịt, tuỳ tiện người khác bài bố. May mắn, điều kiện để thi triển loại cổ thuật này rất khó khăn, đồng thời có rất ít người biết tới nó. Coi như vạn năm trước, toàn bộ Bắc Đẩu Giới Vực, kẻ nắm giữ Cửu Toả Phong Ấn Thuật cũng chưa đến năm đầu ngón tay"
"Ngươi biết?" Khương Ly hỏi.
Khoé miệng Cửu Tu vểnh lên, lộ ra một tia tự đắc nói:
"Lão nô vừa vặn hiểu chút da lông"
"Ừm!" Khương Ly gật gù, đối với năng lực thần thông quảng đại cùng sự thần bí của Cửu Tu, hắn sớm đã xem ở trong mắt, cũng không còn quá kinh ngạc.
"Sau khi trúng phải Cửu Toả Phong Ấn Thuật, ngoại trừ bị phong ấn Thần Huyết và Thần Lực ra, còn có tệ đoan nào nữa không?"
"Còn một cái" Cửu Tu thấp giọng đáp.
"Cửu Toả Phong Ấn Thuật, một khi được thi triển thành công, thì coi như người thi thuật cũng chẳng thể cởi bỏ, chỉ có thể tự mình đánh phá. Tu vi càng mạnh, Thần Huyết đẳng cấp càng cao, thì phong ấn thuật càng mạnh. Muốn đánh phá, cần hao tổn cực nhiều công phu. Ngoài ra, giống như chủ nhân đang độ Thần Kiếp, mà bị trúng phải Cửu Toả Phong Ấn Thuật. Một khi phong ấn biến mất, Thần Kiếp sẽ lập tức hàng lâm, hơn nữa sức mạnh cũng biết tăng cường gấp bội"
Khương Ly nghe vậy, sắc mặt trở nên nghiêm nghị. Chẳng trách, ngay từ đầu, Cửu Tu chưa hề nhắc tới phương pháp này.
Hơi trầm ngâm chốc lát, thần niệm thông qua thần tượng nhìn lên bầu trời, hồng vân đã bắt đầu tụ tập, trở nên dày đặc chi chít, che kín cả thương khung, bên trong hồng vân, kiếp lôi, sấm rền liên miên không dứt.
Đệ tam Thần Kiếp sắp chuẩn bị hàng lâm.
Sau vài lần do dự, Khương Ly cắn răng nói:
"Giúp ta thi triển Cửu Toả Phong Ấn Thuật"
"Chủ nhân, ngươi chắc chắn chứ?" Cửu Tu hỏi.
"Chắc chắn!"
"Tốt"
Đã hiểu rõ quyết tâm của Khương Ly, y cũng không nhiều lời mà ngưng thần chốc lát. Tiếp theo há miệng ngâm tụng từng đạo chú ngữ cổ lão.
Tiếp theo, chỉ thấy trên đầu của Khương Ly đột ngột xuất hiện chiến đạo hôi mang liên tục xoay tròn.
Cuối cùng chui thẳng vào trong đan điền của hắn, hóa thành chín đạo xiềng xích màu xám, đem Thần Huyết gắt gao khóa lại.
Thần Huyết bị chín đạo xiềng xích trói lấy. Khương Ly bỗng cảm giác thân thể trở nên trầm trọng, mà lực lượng của hắn, bởi vì thiếu đi sự tăng phúc của Thần Huyết trực tiếp yếu bớt, trở về ban đầu.
Thần văn xung quanh người hắn cũng biến mất hoàn toàn.
Theo Thần Huyết bị phong ấn, hồng vân trên bầu trời tự hồ không tìm thấy được mục tiêu, từ từ tản mất.
Khương Ly thở dài một hơi, ngước mặt nhìn về phía Cửu Tu.
Chỉ là lúc này, gương mặt của y đã xám ngắt như tờ giấy, khí tức trở nên yếu ớt tựa hồ ngọn đèn trước gió. Hiển nhiên việc thi triển Cửu Tỏa Phong Ấn Thuật, Cửu Tu phải bỏ ra cái giá rất lớn.
"Ngươi không sao chứ?" Khương Ly trầm giọng hỏi.
"Chưa c·hết được, khà khà. Chỉ là lần này thần hồn của lão nô tiêu hao không ít, sắp tới cần phải tiến hành ngủ say." Cửu Tu cười nhẹ đáp.
"Ừm!" Khương Ly nghe thế thì trầm mặc. Cửu Tu này ban đầu mang ý đồ xấu, dự định đoạt xá hắn. Nhưng sau khi bị thu phục, vì trợ giúp Khương Ly giác tỉnh Thần Huyết mà bỏ ra rất nhiều tâm tư.
Hiện tại, lại vì hắn mà phải rơi vào trạng thái ngủ say, để nội tâm Khương Ly loé lên một tia hổ thẹn.
Hắn trước này không thích nợ ân tình của người khác.
"Ta có thể giúp ngươi điều gì?" Khương Ly nhàn nhạt hỏi.
"Giúp ta?"
"Đúng vậy!" Khương Ly nói: "Ngươi trợ giúp ta giác tỉnh Thần Huyết, vậy Khương mỗ liền giúp ngươi làm một việc"
Cửu Tu trầm tư chốc lát, suy yếu nói:
"Vậy sau khi đầy đủ thực lực, mời chủ nhân tới đây giải thoát lão nô ra ngoài"
"Làm thế nào?"
Cửu Tu không đáp, mà mặt đất dưới chân Khương Ly đột ngột nứt ra.
Khương Ly không kịp chuẩn bị liền rơi xuống khe nứt, rơi mãi rơi mãi, phảng phất rơi xuống vực sâu vạn trượng.
Sau đó
Hắn thấy được một bộ quan tài màu đen.
Rễ của Huyết Nhục Cốt Thụ quấn quanh lấy cỗ quan tài này.
Mà hắc quan có vẻ hơi quen thuộc, tựa hồ là một loại Tị Thiên Quan, hơn nữa còn là một loại Tị Thiên Quan cao cấp.
Bởi vì cổ Tị Thiên Quan này rất lớn, xung quanh chạm khắc vô số phù văn cực kỳ phức tạp và thần bí.
Toàn thân nó thả ra năng lượng cũng vô cùng cường đại, vô cùng đáng sợ.
Khương Ly nhấc chân chậm rãi hướng về phía cỗ quan tài kia mà đi tới.
Thoáng cái, hắn liền đi tới trước mặt hắc quan.
Khương Ly tiến lên một bước, bỗng niên xốc nắp quan tài lên.
Bên trong hắc quan, nằm đấy một cỗ t·hi t·hể.
Một bộ thi khô!
Bộ thi khô này toàn thân cao thấp mặc hắc giáp, uy phong lẫm lẫm.
Đỉnh đầu của y, còn mang theo vương miện màu đen.
Đáng tiếc, xung quanh người thi khô bị chín cái xiềng xích màu đen trói chặt. Chín cái xiềng xích này cực kỳ quen mắt, cùng chín cái xiềng xích ở trong người hắn giống nhau như hệt.
"Đây chính là thân thể của Cửu Tu?"Khương Ly thầm nghĩ, đồng thời khẽ nhíu mày, từ trên người bộ thi khô, Khương Ly cảm nhận được một tia khí thế như có như không, tương đương với tam phẩm Chân Nhân.
Tu vi của y thật sự chỉ là tam kiếp Thiên Nhân?
Tựa hồ đoán được suy nghĩ của hắn, bên tai chợt vang lên âm thanh của Cửu Tu.
"Hắc hắc, đây là thân thể của lão nô. Hazz, đáng tiếc, lấy thực lực hiện tại của chủ nhân hiện tại, rất khó phá vỡ phong ấn, thả lão nô ra ngoài nha"
Khương Ly gật đầu.
Mặc dù chưa thử xuất thủ, nhưng cảm nhận khí tức mà chín đạo xiềng xích kia toả ra, Khương Ly liền biết rõ, mình tạm thời chưa đủ năng lực phá vỡ chúng. Nếu là lúc toàn thịnh thì còn có chút khả năng.
"Tốt, đợi đầy đủ năng lực, ta sẽ trở lại đây đem ngươi thả ra"
"Hắc hắc...vậy lão nô đợi tin tốt của chủ nhân...."
"Còn một chuyện..."
"Chuyện gì?"
"Mai Cốt Lĩnh này ....không đơn giản.... bên trong mai táng rất nhiều cường giả.... cũng tồn tại khá nhiều kẻ khó chơi" Cửu Tu dặn dò, bởi vì thần hồn suy yếu, nên lời nói cũng đứt mạch, không rõ.
"Giống như ngươi?" Khương Ly trầm giọng hỏi.
"Đúng...đúng vậy...cho nên...chủ nhân...vẫn nên rời đi sớm...thì hơn!"
Nói đến đây, âm thanh của y chợt im bặt.
Tiếp theo, toàn bộ không gian trở nên nhộn nhạo, Khương Ly chỉ cảm thấy giống như bị thứ gì đó trục xuất. Đến khi hắn mở mắt ra, đã thấy bản thân xuất hiện ở dưới đáy vực, trước mặt là một cây đại thụ to lớn treo đầy thi quả.
Chỉ là giờ khắc này, đại thụ yên lặng tĩnh mịch, không chút sinh khí.
Xem ra Cửu Tu đã rơi vào ngủ say.
Khương Ly đưa mắt nhìn lướt qua bốn phía, ở phía xa xa phát hiện ra toạ kỵ của mình đang nằm xõng xoài ở trên mặt đất, đã b·ất t·ỉnh từ lâu.
Khương Ly chậm rãi đi về phía ngũ phẩm Biên Bức, đá đá lên cổ nó vài cái, ngũ phẩm Biên Bức mới mở mắt ra, cuống cuồng bật dậy, cảnh giác nhìn xung quanh.
Sau khi phát hiện Khương Ly đứng ở bên cạnh, mới yên tâm sà người xuống.
Khương Ly tung người nhảy lên lưng Biên Bức, thần niệm hơi động hạ lệnh.
Ngũ phẩm biên bức lập tức mở rộng hai cánh, bay v·út lên không trung, vượt qua vòng xoáy năng lượng, chốc lát liền vọt ra khỏi hố sâu.
Bên mép hố sâu, Hắc Bạch Huyền Tiễn giống như hai pho tượng đang đứng đợi.
Gặp Khương Ly cùng biên bức xuất hiện, đồng loạt ngẩng đôi mắt đỏ ngòm lên .
"Đi thôi, rời khỏi Mai Cốt Lĩnh"
Khương Ly nhẹ giọng nói, điều khiển biên bức hạ xuống chở thêm hai bộ thi khôi, tiếp đó dựa theo trí nhớ mà mò mẫm rời khỏi Mai Cốt Chi Địa.
Trên đường đi, bọn họ gặp phải không ít quái dị, yêu ma chặn đường, nhưng không cần đến Khương Ly ra tay. Hắc Bạch Huyền Tiễn đã xử lý gọn gàng.
Dù sao, hai bộ thi khôi này lúc còn sống chính là Vũ Tôn đỉnh cao cường giả, tại Đại Nguỵ Vương triều cũng là nhân vật có số có má. Sau khi bị luyện thành khôi lỗi, thực lực giảm sút, nhưng cả hai hợp lực vẫn như cũ có thể quét ngang hầu hết Vũ Tôn cảnh.
Cho nên lúc hành tẩu ở Mai Cốt Lĩnh, trừ phi gặp phải tồn tại giống như Cốt Sơn hay Huyết Nhục Thi Thụ, an nguy của hắn, trên cơ bản không cần lo lắng.