Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 330: Đường Lâm Ngô Thị, Khương Thần Cơ Cường Thế
Thời đại thật đã thay đổi, nhưng vẫn có nhiều người không hề cảm nhận được.
Chiến tranh hình thái cũng đã sớm thay đổi.
Trước mắt thế giới này, đỉnh cấp cường quyền, không những ám chỉ q·uân đ·ội của ngươi nhiều bao nhiêu, địa bàn của ngươi rộng bao nhiêu, tài lực của ngươi mạnh bao nhiêu, mà còn phụ thuộc vào việc ngươi có sở hữu đỉnh cấp binh chủng hay không?
Cho nên ở Đại Nguỵ Vương Triều mặc dù xuất hiện mười hai đạo sứ quân, cộng thêm Khương Ly, xem như mười ba đạo. Nhưng nếu tính là kỳ thủ chân chính, lại không nhiều như vậy.
Dương Minh Công trước đây, xem như một vị kỳ thủ. Nhưng hiện tại, sau khi hải quân và bộ quân bị diệt, thì y chỉ còn được tính là nửa cái.
Khương Ly sở dĩ đem Dương Minh Công tính là nửa cái, bởi vì phía sau lưng y còn đấy một cái Dương thị thâm bất khả trắc.
Ngoài ra, còn có Biên Bức Phi Kỵ.
Không ai biết, trong tay Dương Minh Công nắm giữ bao nhiêu phi kỵ, vấn đề này còn là ẩn số.
Bản thân Khương Ly cũng được tính là một cái kỳ thủ. Chỉ có điều, trước đây địa bàn của hắn là nhỏ nhất, binh lực ít nhất, nhân khẩu cũng ít nhất.
Nhưng là hiện tại, hắn đã chính thức gia nhập hàng ngũ đỉnh cấp cường quyền ở Đại Ngụy Vương Triều.
Bởi vì chiến tranh hệ thống của hắn đã gần như hoàn chỉnh.
Lực lượng không quân, kỵ binh, bộ binh, hải quân, cùng với võ đạo quân đoàn. Cứ việc các quân đoàn dưới trướng hắn còn tương đối sơ khai, nhưng bố cục rất sớm, phát triển toàn diện.
Bên cạnh đó, phía sau lưng hắn còn có Đúc Khí Tông và Khương thị âm thầm hậu thuẫn, có Tô phu nhân và Nộ Triều Thành ở một bên phối hợp, có thêm hai vị Vũ Tôn cảnh thi khôi giúp sức, ngay cả bản thân Khương Ly cũng là cao thủ hàng đầu.
Có ít người cảm thấy, Khương Ly địa bàn nhỏ, nhân khẩu ít, binh lực ít, lại vừa vặn mới phát tích chưa được bao lâu, nội tình không thâm hậu bằng những sứ quân khác, cho nên coi hắn là quả hồng mềm, dễ dàng nắn bóp.
Nhưng bọn họ đã sai lầm.
Ngô Lãm Công cùng Ngô Hoành Công chính là một ví dụ.
Trận chiến hôm nay đã chứng minh thực lực của hắn.
Cũng chứng minh một điều, không phải cứ binh nhiều thì sẽ mạnh.
Sau trận chiến hôm nay, thế cục ở toàn bộ Đại Nguỵ tất sẽ lần nữa tẩy bài, thiên hạ nhất định sẽ lần nữa chấn động.
........
Hoan Châu là võ châu nằm ở cực nam của Đại Nguỵ Vương Triều, phía đông nối liền với Đông Hải, phía nam thì tiếp giáp với Đại Trần.
Trong đó có một phủ nằm xen giữa hai quận Cửu Đức và Phố Dương gọi là Đường Lâm, vốn là nơi phát tích của Ngô thị Hoàng Thất.
Hơn bốn trăm năm trước, thiên hạ loạn lạc, Vũ Đế Ngô Quyền nổi lên từ phủ Đường Lâm, dùng mười hai năm đánh đông dẹp bắc, chiếm cứ ba châu, lập nên nước Đại Nguỵ.
Mười năm tiếp theo, Vũ Đế suất quân chinh chiến thiên hạ, lần lượt tiêu diệt thêm bốn nước là Nam Hán, Đông Càn, Tây Sở và Hậu Đường, thu phục thêm sáu cái võ châu, mới hình thành nên Đại Nguỵ cửu châu như ngày hôm nay.
Trong đó phải kể đến mấy trận chiến lớn.
Trận chiến đầu tiên là ở trên sông Bạch Đằng. Quân Nam Hán tự hào với thuỷ binh hùng hậu, có nhiều thuyền lớn, trực tiếp điều động hàng trăm chiến hạm tiến tới sông Bạch Đằng dự định quyết chiến cùng thủy quân Đại Ngụy. Chưa bao giờ nghĩ rằng, trận thuỷ chiến này vừa mới bắt đầu đã kết thúc, thuỷ quân Nam Hán toàn quân bị diệt. Toàn bộ Nam Hán cử quốc binh sĩ không quá mười lăm vạn, c·h·ế·t mười hai vạn. Trong vòng ba tháng bị Vũ Đế diệt quốc.
Trận chiến thứ hai là ở Cảnh Hà Đông Càn, tám vạn Đông Càn đại kích sĩ đối đầu với Đại Ngụy thiết kỵ, toàn quân bị diệt, tử chiến bất khuất.
Trận chiến thứ ba là ở hoàng thành Tây Sở, Hạng Tịch là tướng thủ thành hàng đầu Trung Vực thời ấy, thống lĩnh ba quân đóng cửa thành tử thủ. Bốn mươi vạn binh sĩ Cự Lộc Thành cầm cự mười tám ngày, cuối cùng chỉ còn không đến một vạn người sống sót. Cự Lộc Thành chi chiến, quân đội Đại Nguỵ trực tiếp tổn thất một phần ba, quân tinh nhuệ thiệt hại hơn phân nửa.
Trận chiến cuối cùng là ở Thượng Kinh Hậu Đường, quân Đại Nguỵ giằng co với quân Hậu Đường ba năm lẻ tám tháng. Hai bên đại chiến gần hai trăm trận, người c·h·ế·t vô số. Ở trận đánh quyết định, ba vạn giáp sĩ lấy thân làm bia mở đường cuối cùng c·h·ế·t sạch. Đế Hậu mặc đồ tang trắng, tự mình gõ trống cổ động ba quân, không diệt được Hậu Đường quyết không ngừng, Vũ Đế Ngô Quyền vứt bỏ mũ giáp, cầm mâu xông pha đi đầu, dẫn theo Đại Ngụy thiết kỵ xộc thẳng trung quân, g·i·ế·t tới đầu thành, đại chiến kết thúc, cả người hắn bị đục chín cái lỗ lớn, vẫn như cũ không chịu ngã xuống.
Sau khi thành công tiêu diệt bốn nước, thu phục cửu châu, Đại Nguỵ chính thức tấn thăng Vương Triều.
Vũ Đế tại vị ba năm, cảm thấy đất Đường Lâm quá nhỏ, lại nằm ở phía nam xa xôi, bèn mang theo dòng chính của Ngô Thị tiến về Thượng Kinh, vốn là kinh đô cũ của nước Hậu Đường, lựa chọn đóng đô ở đó.
Tuy nhiên, cũng có một chút đệ tử dòng chính Ngô gia không muốn rời khỏi Đường Lâm, mà quyết định ở lại nơi đây, trấn thủ phương nam.
Trong đó có một vị đệ tử kiệt xuất, từng theo Vũ Đế đánh đông dẹp bắc, được phong làm Trấn Nam Vương, đời đời kế thừa tước vị.
Cho đến hôm nay, Đường Lâm Ngô Thị một mực chưa từng suy tàn.
Đương đại Trấn Nam Vương Ngô Hoành, nhiều năm trước cũng là nhân vật lừng lẫy một thời. Chỉ là không biết vì lý do gì mà hắn lựa chọn ẩn nhẫn, bốn mươi năm chưa từng rời khỏi Đường Lâm.
Ngô Hoành cả đời có hai người con trai, con trai cả tên là Ngô Xương Quân, ba mươi tuổi c·h·ế·t trẻ, con trai thứ hai tên là Ngô Nhật Khánh, chính là một trong mười hai sứ quân đương thời, Ngô Lãm Công.
Ngô Xương Quân có một người con trai tên là Ngô Xương Xí, sau khi lớn lên cũng trở thành một vị sứ quân khác, Ngô Hoành Công.
Sở dĩ Ngô Nhật Khánh và Ngô Xương Xí có thể chiêu binh mãi mã, phát triển thế lực, trở thành hai đại sứ quân, nguyên nhân sâu xa phải kể đến sự ủng hộ của Trấn Nam Vương Ngô Hoành, cùng Đường Lâm Ngô thị.
Chỉ là hôm nay, bên đại môn của Trấn Nam Vương Phủ, đến rồi một vị lão nhân đầu tóc rối bời, thần sắc thô cuồng, kiêu căng.
Nếu Khương Ly có mặt ở đây, liền sẽ lập tức nhận ra, vị lão nhân này không ai khác chính là sư tôn tiện nghi của hắn, Khương Thần Cơ.
Khương Thần Cơ nheo mắt nhìn đại môn đóng chặt, khoé miệng cười gằn. Tiếp theo, lão phất tay, lấy ra một cây búa lớn màu đen, hướng về đại môn mà bổ tới.
Búa thứ nhất, trận pháp bể tan tành.
Búa thứ hai, đại môn sụp đổ.
"Ngô lão cẩu, cút ra đây cho ta"
Từ bên trong vương phủ, một giọng nói ồm ồm giận dữ truyền ra.
"Khương Thần Cơ, ai cho ngươi lá gan, dám khi dễ tới Đường Lâm Ngô thị ta, muốn c·h·ế·t phải không?"
Bất chợt, một cỗ khí thế ngất trời, như cự long tỉnh giấc, bao phủ khắp bốn phía.
Từ chỗ sâu của Trấn Nam Vương Phủ, một lão giả thân hình cao lớn mặc mãng bào, giữa mặt có một vết sẹo kéo dài từ mang tai đến cằm, ánh mắt dữ tợn, từ từ xuất hiện ở phía trước phế tích, lạnh lùng nhìn Khương Thần Cơ.
Lão giả này là định hải thần châm của Đường Lâm Ngô Thị, Trấn Nam Vương Ngô Hoành.
Nhìn thấy Ngô Hoành xuất hiện, Khương Thần Cơ cười hắc hắc, cao giọng nói:
"Con rùa đen rút đầu mấy chục năm, cuối cùng cũng chịu đi ra rồi sao?"
"Hừ!" Lão nhân đối diện hừ nhẹ, lạnh giọng:
"Ngươi tới đây làm gì?"
Khương Thần Cơ vuốt râu tự đắc nói:
"Lão tử vừa mới đột phá nhị phẩm đỉnh phong, chuyên môn tới đánh ngươi một trận ah"
"Ngươi đây là muốn tự chuốc lấy khổ?" Lão nhân mặc mãng bào khinh thường nói, tựa hồ chẳng đem Khương Thần Cơ để vào trong mắt.
Khương Thần Cơ cười gằn.
"Chưa đánh sao biết. Đi thôi, nếu ngươi không chịu ra tay, lão tử liền đập nát Trấn Nam Vương Phủ cho ngươi xem"
Nói xong, liền phất áo, xoay người hướng về phía xa mà lao đi.
"Tìm c·h·ế·t!" Lão nhân mặc mãng bào lạnh rên một tiếng, do dự chốc lát liền hóa thành bạch quang nhanh chóng đuổi theo.