Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 438: Thánh Nhân Tam Cảnh, Tỉnh Mộng
Khương Ly nhíu mày thật sâu, lộ ra vẻ khó hiểu.
Lục Nguyên Đạo Tổ cười cười sau đó nhẹ nhàng phất tay, Khương Ly lập tức phát giác, sáu viên nguyên châu trong thức hải của mình dị động, loé lên một cái liền bay ra bên ngoài.
Sau đó, sáu viên nguyên châu nhanh chóng dung hợp với nhau, hoá thành một thanh niên mặc tử y, có mái tóc đen thật dài.
Người này cùng Lục Nguyên Đạo Tổ cực kỳ giống nhau, khác biệt ở chỗ đối phương nhìn vô cùng trẻ tuổi. Hơn nữa trên người y tràn ngập khí tức sát lục và huỷ diệt. Ánh mắt của y nhẹ nhàng nhìn lướt qua Khương Ly một chút, lại để cho hắn cả người lạnh buốt, vong hồn đạo mạo.
Thanh niên mặc tử y trầm mặc chốc lát, cũng không mở miệng trò chuyện mà nhìn thoáng qua Khương Ly lần nữa, nhắm mắt lại, hóa thành một đạo tử khí, dung nhập vào trong thân thể Lục Nguyên Đạo Tổ.
"Người vừa rồi chính là chấp niệm của tiền bối?"
"Đúng vậy!" Lục Nguyên Đạo Tổ nói: "Lão phu luân hồi vạn thế, trong đó có một thế sinh ra ở Bắc Đẩu Giới Vực, cũng nhờ vậy mà đạt thành tựu như ngày hôm nay."
"Một thế này của lão phu tên là Lục Trường An, xuất thân Vũ Giới, bởi vì đạt được Lục Nguyên Châu mà trở nên nổi bật, tu đạo một ba ngàn năm liền đột phá nhị giai Chuẩn Thánh, đứng ở Giới Vực đỉnh phong. Nhưng lúc lão phu chưa kịp thành đạo thì Bắc Đẩu Giới Vực đã bị Thương Mang Thánh Vực Kiếp quân xâm lấn, lão phu dẫn dắt vô số cường giả phấn khởi phản kháng, nhưng dần dần có chút lực bất tòng tâm"
"Thánh Nhân phía dưới, đều là sâu kiến! Bắc Đẩu Giới Vực không có Thánh Nhân, cũng không có điều kiện để thành thánh. Vì vậy, lão phu quyết định độc thân xông vào Thương Mang Thánh Vực, một bên tiến hành q·uấy r·ối, một bên tìm kiếm thời cơ đột phá. Lại thêm một ngàn năm, lão phu tấn thăng tam giai Chuẩn Thánh, thực lực không thua chân chính Thánh Nhân, đồng thời cũng tìm được cơ duyên để chứng đạo"
"Đáng tiếc, trong lúc lão phu đang chuẩn bị trảm tam thi thì Thương Mang Đạo Tổ, Thông U Đạo Tổ cùng Vị Ương Đạo Tổ ba vị chí thánh hợp lực với nhau, muốn đem ta chém g·iết. Khi đó, ta không còn đường để trốn, bèn liều mạng xông vào Thời Không Trường Hà, nhưng cũng vì thế mà bị vây khốn ở bên trong, không thể thoát ra ngoài"
"Trong cái rủi có cái may, lão phu tuy rằng bị vây ở trong Thời Không Trường Hà lại trùng hợp hiểu ra thánh đạo, không cần trảm tam thi cũng có thể đột phá Thánh Cảnh. Sau khi chứng đạo thành công, lão phu rốt cuộc thoát ra khỏi Thời Không Trường Hà, chạy về Bắc Đẩu Giới Vực"
"Sáu viên Lục Nguyên Châu, chính là tín vật mà năm xưa ta để lại, một khi lão phu xuất hiện, nó liền sẽ cảm ứng được"
"Lấy tốc độ của ta, vượt qua thời không từ Trần Giới trở về Bắc Đẩu Giới Vực nhiều nhất chỉ cần trăm năm. Nào nghĩ đến, lão phu vừa xuất hiện, liền gặp phải Chân giới cường giả chặn g·iết. Lão phu không còn cách nào khác chỉ đành phải một bên đi đường, một bên chiến đấu."
"Ròng rã bốn trăm năm, lão phu rốt cuộc về đến Bắc Đẩu Giới Vực mới phát hiện, toàn bộ giới vực đã sớm hoá thành Kiếp Diệt Thế Giới, bao quát Vũ Giới"
"Lục Nguyên Châu ẩn chứa một tia ý niệm của lão phu, chứng kiến Vũ Giới huỷ diệt, dần dần trở thành một đạo chấp niệm. Ban đầu, đạo chấp niệm này cũng không ảnh hướng quá nhiều. Mãi cho đến lúc ta đạt tới Tuế Nguyệt Niết Thánh Cảnh đỉnh cao, chuẩn bị bước thêm một bước liền phát hiện ra, nếu không hoá giải đi đạo chấp niệm này, thì sẽ không cách nào đột phá được"
Khương Ly nghe được Lục Nguyên Đạo Tổ giảng giải, rốt cuộc hiểu ra. Tiếp đó, ánh mắt của hắn loé lên, bởi vì Lục Nguyên Đạo Tổ vừa nhắc đến, tựa hồ là cảnh giới phía sau của Thánh Nhân.
Lục Nguyên Đạo Tổ giống như nhìn ra suy nghĩ của hắn, chưa vội giảng giải tiếp mà cười bảo:
"Tu hành giả chứng đạo thành công, cũng hoàn thành khai thiên, liền đạt tới Thánh Nhân đệ nhất cảnh, cảnh giới này gọi là Khai Thiên Thuỷ Thánh cảnh. Sau khi Khai Thiên Thuỷ Thánh minh ngộ được thời không, liền có cơ hội đột phá tới Thánh Nhân đệ nhị cảnh, cảnh giới này gọi là Tuế Nguyệt Hoang Thánh cảnh. Mà Tuế Nguyệt Hoang Thánh sau khi triệt ngộ Luân Hồi, liền có cơ hội đột phá tới Thánh Nhân đệ tam cảnh, Bất Diệt Chí Thánh cảnh. Cảnh giới này, coi như ở tam đại Chân Giới cũng là vô thượng đại năng, được thế nhân xưng là Đạo Tổ"
Khương Ly gật đầu, trước kia hắn còn tương đối mơ hồ, chỉ biết mang máng, chứng đạo xong liền là Thánh Nhân, Thánh Nhân phía trên là Chí Thánh, giờ mới rõ ràng.
Khai Thiên Thuỷ Thánh, cần chứng đạo cùng khai thiên.
Tuế Nguyệt Hoang Thánh cần minh ngộ thời không.
Bất Diệt Chí Thánh cần triệt ngộ Luân Hồi.
Ba cảnh giới này, đối với hắn còn vô cùng xa xôi, muốn đạt tới hay là một chặng đường dài. Nhìn lại vị lão nhân trước mặt.
Đối phương hẳn là đã sớm đạt tới Hoang Thánh đỉnh phong, thậm chí bước ra nửa bước, chuẩn bị chạm tới cảnh giới Chí Thánh, mà chính mình giống như vừa trợ giúp đối phương một tay.
Mặc dù đây chỉ là cử chỉ vô tâm, nhưng dù sao nhân quả này đã kết.
Lại nghe Lục Nguyên Đạo Tổ nói tiếp:
"Nhằm hoá giải chấp niệm, lão phu quyết định dựa theo ký ức lưu giữ trong trong chấp niệm mà tạo ra một trận Luân Hồi Mộng. Trận Luân Hồi Mộng này, lão phu tự mình sáng tạo, nhưng cũng không chủ động can thiệp vào, để cho bản thân chấp niệm xử lý, để nó từ trong Luân Hồi Mộng tìm được đường giải thoát"
"Cứ như thế, lão phu tuần tự trải qua mười giấc mộng, mỗi một giấc mộng đều bắt đầu từ thời điểm lão phu thoát khỏi Thời Không Trường Hà, liên hệ Lục Nguyên Châu, cũng là thời điểm thần vật hạ phàm, Vũ Giới nguyên khí thức tỉnh. Luân Hồi Mộng tuần tự diễn ra, mỗi một lần diễn biến giống nhau, nhưng cũng có một vài thay đổi, những thay đổi này là do chấp niệm tự hành điều chỉnh. Nhưng chín trận Luân Hồi Mộng trước, kết quả đều không khác nhau là mấy, Vũ Giới không thể thoát khỏi nguy cơ huỷ diệt. Mãi cho đến trận Luân Hồi Mộng thứ mười này, Vũ Giới rốt cuộc trụ vững cho đến thời điểm lão phu trở về, mà chấp niệm cũng nhờ vào đó mà được hoá giải. Cho nên, lão phu thiếu ngươi một cái nhân tình!"
"Luân Hồi Mộng..." Khương Ly thì thào.
Đạt được nhân tình với một vị nửa bước Chí Thánh, coi như Thánh Nhân cường giả cũng phải mừng phát khóc.
Nhưng Khương Ly lại k·hông k·ích động như vậy, mà đưa mắt nhìn về phía tinh cầu trước mặt, nội tâm trăm mối cảm xúc, nhẹ giọng hỏi:
"Xin hỏi tiền bối, nếu đây là Luân Hồi Mộng, vậy đợi khi ngài tỉnh mộng, Vũ Giới có biến mất hay không?"
Hắn tiến đến Vũ Giới hơn một trăm năm, cũng thủ hộ toà thế giới này trăm năm, nhưng hiện tại, Lục Nguyên Đạo Tổ lại nói cho hắn, những năm qua hắn kinh lịch, thực chất là một giấc mộng của ông ta mà thôi.
Đã là giấc mộng, liền sẽ một ngày tỉnh mộng, giống như lúc trước ở Thương Mang Hải hắn lọt vào Thất Lạc Huyền Giới là mộng giới Sinh Tử Kiếp của Huyền Vũ, đợi khi Huyền Vũ tỉnh giấc, Thất Lạc Huyền Giới cũng theo đó tan biến.
Như vậy, Lục Nguyên Đạo Tổ tỉnh mộng, Vũ Giới chẳng phải cũng sẽ tan biến.
Người thân, bằng hữu, thủ hạ, thần dân của hắn thoáng cái liền hoá thành hư không, mặc dù Khương Ly tâm như chỉ thuỷ, cũng trở nên xúc động khó tả.
Lục Nguyên Đạo Tổ thâm ý nhìn Khương Ly một chút, hồi đáp:
"Chúng sinh mộng, thường thường chỉ là hư ảo, tỉnh mộng tự nhiên sẽ biến mất. Nhưng Thánh Nhân mộng lại khác, Thánh Nhân mộng chưa chắc đã là hư ảo. Toàn bộ chư thiên vạn giới, rất nhiều thế giới đều là do giấc mộng của Thánh Nhân tạo thành."
Khương Ly nghe vậy, nội tâm thở dài một hơi, nếu vậy còn tốt, lại nghe Lục Nguyên Đạo Tổ nói tiếp:
"Tiểu hữu trợ giúp ta hoá giải chấp niệm, lão phu liền nợ ngươi một cái nhân tình, để báo đáp, lão phu có thể ưng thuận một cái nguyện vọng của ngươi. Coi như ngươi muốn trở thành đệ tử của ta, lão phu cũng không từ chối..."
"Cái này..."
Lời của Lục Nguyên Đạo Tổ, để hô hấp của Khương Ly trở nên dồn dập. Vị lão nhân trước mặt thế nhưng là một vị nửa bước Chí Thánh vô thượng đại năng. Coi như ở toàn bộ vũ trụ cũng là một đại nhân vật, nếu bái ông ta làm thầy, tương lai của hắn quả thực không thể ước đoán. Chỉ là Khương Ly có chút do dự. Đắn đo hồi lâu, hắn bình thản nói:
"Vãn bối có một nguyện vọng, mời Đạo Tổ chấp thuận"
"Tiểu hữu cứ nói!"
"Cầu tiền bối sau khi tỉnh mộng, không huỷ diệt Vũ Giới, để nó tiếp tục phồn diễn" Khương Ly nói.
Lục Nguyên Đạo Tổ nhẹ giọng hỏi: "Nguyện vọng của ngươi là thứ này? Tiểu hữu vẫn nên suy nghĩ kỹ càng hơn, chớ vội gấp gáp, phải biết nhân tình của lão phu, coi như Thánh Nhân cũng thèm nhỏ dãi"
"Ý ta đã quyết!" Khương Ly kiên định nói.
Lục Nguyên Đạo Tổ khẽ giật mình, nhìn hắn chốc lát, tiếp theo nở nụ cười:
"Thú vị, nếu vậy, lão phu cũng không miễn cưỡng, trước khi ngươi rời đi, liền tặng ngươi một cái lễ vật"
Lục Nguyên Đạo Tổ nâng ngón tay lên điểm nhẹ, một đạo thanh quang rơi vào trong mi tâm của Khương Ly, tiếp theo phất tay:
"Đi thôi!"
Khương Ly chỉ cảm thấy trời đất chao đảo, tầm mắt tối thui, đợi khi hắn mở mắt ra, liền phát hiện chính mình đã trở về Cực Đạo Kiếm Sơn rồi.