Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 437: Gặp Lại Lục Nguyên Đạo Tổ, Chấp Niệm

Chương 437: Gặp Lại Lục Nguyên Đạo Tổ, Chấp Niệm


Chương 437:

Khương Ly nhìn chằm chằm toà bia đá, suy tư hồi lâu.

Hơn ba trăm năm ký ức giống như từng đoạn phim tua nhanh lướt qua đầu hắn, những ký ức này giống như chân thực, cũng không giống ảo mộng.

"Nếu ta không tiến vào Vũ Giới, quỹ tích của Vũ Giới sẽ diễn ra như thế sao?"

Khương Ly thì thào, ánh mắt loé lên một tia kinh nghi bất định.

Cúi đầu, chợt giật mình phát hiện, bên cạnh toà bia đá đầu tiên, bất thình lình xuất hiện thêm một toà bia đá thứ hai.

"Đây là..."

Khương Ly há miệng, tiếp theo, giống như hiểu ra chuyện gì, Khương Ly tung người lần nữa xuyên qua giới môn, chui vào Vũ Giới.

Quả nhiên Vũ Giới vẫn như cũ rời vào thời điểm thần vật hạ phàm.

Tiếp theo, quá trình vẫn diễn ra giống như ban đầu, sáu thế lực siêu thoát c·ướp được Lục Nguyên Châu.

Ba trăm năm sau, Đại Nguỵ suy thoái, chư hầu nổi loạn. Nhưng lần nổi loạn này cũng không có sứ quân nào thành công đoạt được Đế vị . Bởi vì trong lúc các phê thế lực đang tranh đấu gắt gao thì Văn Đế Ngô Xương Văn đoạt xá tử tôn, đột phá Thiên Nhân, sống thêm đời thứ hai.

Sau khi Ngô Xương Văn đột phá Thiên Nhân liền vận dụng Địa Ngục Quân Đoàn tàn nhẫn đồ sát các thế lực trong nước. Bất kỳ thế lực nào tham gia phản loạn đều bị đồ diệt, t·hi t·hể trở thành thức ăn của Địa Ngục Quân Đoàn.

Sau đó, Ngô Xương Văn càng trắng trợn tiến đánh khắp các nước ở Trung Vực, gây nên sinh linh đồ thán.

Chỉ là các thế lực siêu thoát lại ngồi im mặc kệ.

Mười năm sau, Hỗn Nguyên Thất Tinh Trận biến mất, Kiếp tộc xâm lấn Vũ Giới.

Chư vị cường giả tiến hành hội minh đối kháng Kiếp Quân.

Ban đầu, bên phía Vũ Giới mượn nhờ Địa Ngục Quân Đoàn cường hãn, liên miên dành được thắng lợi, nhiều lần đẩy lui Kiếp tộc đại quân.

Chỉ là đến năm thứ năm, Ngô Xương Văn bỗng nhiên quay giáo phản bội, lựa chọn đầu nhập vào Kiếp quân.

Từ đây, thế trận đảo chiêu, vẻn vẹn chưa đầy nửa năm Vũ Giới liền luân hãm, trở thành Kiếp Diệt Thế Giới.

.......

Hình ảnh biến mất, Khương Ly lần thứ hai mở mắt.

Hắn rốt cuộc hiểu ra, vừa rồi là thứ gì.

Luân hồi!

Vũ Giới trải qua hai lần luân hồi, mỗi lần, đều có một cái ý chí âm thầm một số thứ, mong muốn thay đổi điều gì đó.

Cúi đầu nhìn xuống, quả nhiên, bên cạnh hai tấm bia đá ban đầu, có thêm một tám bia đá thứ ba.

Khương Ly không chút do dự, lần nữa tiến vào bên trong.

Đây là lần thứ ba hắn tiến vào Vũ Giới, lần này so với hai lần trước tốt hơn, Vũ Giới trụ được tám năm liền luân hãm.

Lần thứ bốn, Vũ Giới trụ được mười hai năm

Lần thứ năm, Vũ Giới trụ được ba năm

Lần thứ sáu

Lần thứ bảy

Lần thứ tám

Lần thứ chín...

Chín lần luân hồi, Vũ Giới trụ được lâu nhất là mười tám năm. Lần này, Vũ Giới sở dĩ tồn tại lâu như vậy là bởi vì xuất hiện một vị nhân vật kiệt xuất.

Người nọ xưng hiệu là Trường Thanh Vũ Hoàng.

Trường Thanh Vũ Hoàng cùng Khương Ly khá tương tự nhau, đều xuất thân vô danh tiểu tốt, bỗng nhiên quật khởi.

Ngắn ngủi mấy năm lật đổ Đại Nguỵ Vương Triều, thành lập Trường Thanh Vương Triều, sau đó càng một mạch thống nhất thiên hạ, đăng lâm Vũ Hoàng, uy chấn hoàn vũ.

Trường Thanh Vũ Hoàng cũng lựa chọn thành lập Vận Triều, mượn nhờ vận triều gia tăng tu vi, lại thêm người này sở hữu Mộc đạo cực kỳ cao thâm, trước khi Kiếp tộc xâm lấn liền trở thành cường giả đứng đầu Vũ Giới, không người có thể địch.

Mà Vũ Giới dưới dự dẫn dắt của Trường Thanh Vũ Hoàng càng đánh đâu thắng đó, chôn g·iết vô số Kiếp quân, trở thành hi vọng của toàn bộ Vũ Giới, thậm chí uy danh của y còn ẩn ẩn vượt qua Vũ Giới Thần Hoàng năm xưa.

Chỉ là đến năm giới chiến thứ mười lăm, Trường Thanh Vũ Hoàng đột nhiên vô thanh vô tức biến mất.

Trường Thanh Vũ Hoàng biến mất năm thứ ba, Vũ Giới đối mặt với hơn mười quân đoàn Kiếp tộc liên thủ tiến công, trực tiếp thất thủ bị diệt.

"Trường Thanh Vũ Hoàng, tinh tu Mộc đạo!" Khương Ly nói nhỏ, trong đầu không tự chủ nghĩ đến một người. Người nọ không ai khác chính là đại đồ đệ của Hoàng đạo nhân Trường Thanh Đại Đế.

Vị Đế Quân này trong tên có hai chư Trường Thanh, đồng thời là Chưởng Mộc Đại Đế, hình tượng cùng Trường Thanh Vũ Hoàng cực kỳ trùng khớp.

Thêm nữa, hắn nhớ không nhầm thì Hoàng đạo nhân trước kia có nhắc tới, Trường Thanh Đại Đế từng một lần tiến vào Lục Nguyên Thiên đoạt Cực Dương chi khí, nhưng cuối cùng vẫn không thể lấy được, chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ tính mạng.

"Nhất định là hắn!"

Khương Ly trầm giọng nói, cúi đầu nhìn về phía tấm bia đá số mười.

Đúng vậy, trước mặt hắn tổng cổng có mười tấm bia đá, theo Khương Ly suy đoán mỗi tấm bia đá đại diện cho một lần luân hồi, nhưng mỗi một lần, kết cục của Vũ Giới đều giống nhau, ngoan cường chống đỡ một thời gian liền huỷ diệt.

Trong đầu hắn cấp tốc nhớ lại lần đầu tiên gặp Hắc Bạch Dạ Đế ở Sát Lục Huyết Cảnh, đối phương từng cố ý vô ý tiết lộ vài thứ. Khi đó, Khương Ly còn không hiểu cho lắm. Hiện tại hắn rốt cuộc hiểu rõ lời của đối phương.

"Đại đạo có năm mươi, thiên diễn bốn chín, điểm còn lại gọi là biến số. Ngươi có tin một cánh bướm có thể loạn Luân Hồi không?"

"Một cánh bướm, loạn Luân Hồi..."

"Đúng vậy, một phương thế giới không ngừng Luân Hồi, nếu chẳng có gì thay đổi, thế giới đó sẽ tiếp tục vận hành theo phương thức mà nó đã vận hành từ trước đến nay. Nhưng bỗng một ngày, xuất hiện một con bướm vỗ cánh, thay đổi một vài thứ, dần dần sẽ ảnh hưởng tới sự vận chuyển của toàn bộ thế giới"

"Đó gọi là biến số"

"Vậy theo các hạ, biến số là tốt hay xấu?"

"Bản toạ không biết, có thể là tốt, cũng có thể là xấu. Nhưng mặc kệ là tốt hay xấu, thì thế giới này vẫn nên cần một cái biến số như vậy..."

Xâu chuỗi lại sự việc, Khương Ly mơ hồ cảm giác, Hắc Bạch Dạ Đế, Bạch Ngọc Kinh chi chủ, cộng thêm cả Tả Từ giống như biết đến sự tồn tại của luân hồi.

Thậm chí hắn suy đoán, ba người bọn họ tự mình trải qua mười vòng luân hồi của Vũ Giới.

Mỗi vòng luân hồi như vậy, bọn họ sẽ trong bóng tối cải biến, điều chỉnh một số thứ, nhằm đạt được một mục đích cuối cùng đó chính là cứu vãn Vũ Giới.

Hẳn là như thế!

Ánh mắt Khương Ly loé lên, lộ ra một tia phức tạp.

Cúi đầu nhìn về phương hướng của Vũ Giới, lần này, hắn không dự định bước vào, bởi vì kết cục hắn đã biết.

Nếu mười tấm bia đá đã hiện ra, nói rõ Vũ Giới đã được cứu vãn, hoặc là nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, hiện tại hắn cũng nên trở về.

Thở dài một hơi, ngoái đầu nhìn lại một chút, Khương Ly gọi ra ấn ký của Hoàng đạo nhân, chuẩn bị rời đi.

Thì chợt một âm thanh nhẹ nhàng, thản nhiên, lại giống như truyền từ thời viễn cổ xa xôi, rơi vào trong tai hắn.

"Tiểu hữu khoan đi vội!"

Đã thấy một một lão nhân mặc áo dài màu trắng, xung quanh cổ áo khắc hoạt sáu hoạ tiết hình bán nguyệt, sau lưng trôi nổi sáu viên cầu màu sắc khác nhau, toả ra ánh sáng kỳ dị.

Lão nhân này có nước da nhợt nhạt, trên mặt ông ta có nhiều nếp nhăn sâu, mái tóc màu nâu nhạt dài đến vai, giữa trán mọc ra một con mắt màu đỏ như Kiếp Nhãn.

Hai mắt của ông ta cực kỳ t·ang t·hương, dường như sống quá lâu, quá lâu, cũng cô độc quá lâu.

Người vừa đến, Khương Ly nhận ra, chính là chủ nhân của Lục Nguyên Thiên, Lục Nguyên Đạo Tổ.

Khương Ly thận trọng nhìn qua lão nhân một chút, nội tâm kinh sợ, hơn một trăm năm trôi qua, tu vi của hắn đã đạt tới Vũ Giới cực hạn, chiến lực sánh ngang với ngũ kiếp Thiên Nhân, nhưng đối mặt với Lục Nguyên Đạo Tổ vẫn có cảm giác nhỏ bé như sâu kiến, thậm chí sâu kiến cũng không bằng.

Mặc dù vậy, Khương Ly mặt ngoài vẫn tương đối bình thản, ôm quyền hỏi:

"Khương Ly ra mắt Đạo Tổ, không biết tiền bối có gì muốn dạy bảo?"

Lục Nguyên Đạo Tổ lắc đầu, hiền hoà nói:

"Dạy bảo ngược lại không có, lão phu là muốn cảm tạ tiểu hữu thôi"

"Cảm tạ?"

Khương Ly giật mình, chính mình vẻn vẹn là một gã bước thứ hai võ giả mà thôi, tài cán gì để cho một vị cường giả thông thiên triệt địa như đối phương phải cảm tạ.

Lục Nguyên Đạo Tổ cười tủm tỉm nói:

"Tiểu hữu giúp ta hoá giải chấp niệm, trợ ta thành đạo, đây không phải ân nghĩa ư?"

Chương 437: Gặp Lại Lục Nguyên Đạo Tổ, Chấp Niệm