Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 12: Cổ Thần Đạo, Luyện Huyết Thuật!
Thân hình đồ sộ của Hoan Nhạc Vương nện ở trên mặt đất, đập ra một cái hố lớn rộng hơn ngàn trượng.
Giờ khắc này, y rốt cuộc không thể duy trì nổi bản mệnh Chân Thân, biến trở về bản thể, mà bởi vì tiêu hao quá nhiều bản nguyên, thân thể của y phảng phất già đi mấy chục tuổi, nhìn qua giống như một lão đầu ngoài lục tuần, không còn dáng vẻ phong thần tuấn lãng như ban nãy.
Hoan Nhạc Vương toàn thân đẫm máu, từ dưới hố sâu bò lên. Y mặc dù b·ị t·hương nặng, nhưng vẫn còn chưa c·hết, ngẩng đầu nhìn về phía Khương Ly, trong con ngươi tràn ngập vẻ điên cuồng.
Một luồng khí thế kinh thiên từ trong cơ thể truyền ra, y quyết định vận dụng lá bài tẩy mạnh nhất, liều mạng trấn g·iết Khương Ly.
Chớp mắt, thân thể Hoan Nhạc Vương toả ra từng đạo ánh sáng tà dị, cuối cùng hình thành một cái lĩnh vực màu đỏ chót, rộng ước chừng ba trượng, đang không ngừng vặn vẹo.
"Cổ Thần Đạo, Luyện Huyết Thuật!"
Hoan Nhạc Vương gầm nhẹ, hai con mắt trực tiếp biến thành huyết nhãn, tiếp theo thân hình nổ bắn mà ra, nháy mắt đã thuấn di đến trước mặt một gã Chuẩn Vương đang ẩn núp ở xa xa.
Bắt gặp Hoan Nhạc Vương đột nhiên xông tới, gã Chuẩn Vương nọ sởn cả tóc gáy, còn chưa kịp phản ứng đã bị y tóm lấy, xé thành mảnh nhỏ, mà lĩnh vực xung quanh giống như một cái máy xay thịt, đem những mảnh t·hi t·hể này ép thành huyết khí, bị Hoan Nhạc Vương há mồm hút vào trong bụng.
"Cái gì?"
Tất cả mọi người đều kinh hãi thất thanh, Hoan Ma Vương giống như phát rồ rồi.
Trực tiếp ép người thành khí huyết hấp thu, quả thực ác độc đến cực điểm.
Chạy!
Vô số lão quái vây xem ở bên ngoài Bích Thủy Hồ đều sợ xanh mặt, cũng không dám tiếp tục ở lại, mà vội vã xoay người bỏ trốn tứ tán, thật giống như chuồng gà bị Hoàng Thử Lang xâm nhập, từng người điên cuồng chạy thục mạng.
Thậm chí, một chút võ giả càng thiêu đốt tinh huyết tiến hành chạy trốn, hận chính mình không thể có thêm hai cái chân.
Hoan Ma Vương rõ ràng đang vận dụng một loại thần thông khủng bố vào đó, hấp thu sinh mệnh khí huyết của võ giả, nhằm phục hồi bản nguyên hao hụt cũng như tăng cường bản thân.
Liều lĩnh ở lại, nói không chừng sẽ trở thành huyết thực của y.
Đám võ giả ở bên ngoài còn có thể chạy trốn, nhưng những võ giả bị vây ở trong Huyền Âm Băng Long Trận thì tuyệt vọng rồi.
Nhất thời, toàn bộ Hợp Hoan Thành loạn thành một đoàn, vô số võ giả gào khóc tìm chỗ ẩn núp, cũng có kẻ liều mạng đánh phá trận quang, muốn chui ra ngoài, nhưng căn bản là phí công.
Huyền Âm Băng Long Trận là thất chuyển Vương Trận, trận quang vững chắc vô cùng, dù bọn họ công kích thế nào cũng không thể rung chuyển mảy may.
Phía bên này, Hoan Nhạc Vương hấp thu xong khí huyết của gã Chuẩn Vương kia, khí sắc trở nên tốt đẹp hơn chút ít, liếm liếm môi, cười lạnh nhìn về những người khác.
"Mùi vị của huyết thực đúng là mỹ diệu, nhưng còn chưa đủ..."
Cảm thán một tiếng, thân hình của y lần nữa thuấn di, nháy mắt đã xông tới trước mặt Thượng Quan Hồng.
"Ngươi..."
Thượng Quan Hồng cả kinh, cuống cuồng lùi lại.
Nhưng, trốn không thoát.
Đường đường tam phẩm trung kỳ Thượng Quan Hồng thoáng cái đã bị Hoan Nhạc Vương tóm lấy, xe thành hai nửa, máu tươi phun tận trời cao.
Động tác của y quá nhanh, tốc độ xuất thủ có thể dùng bốn chữ ra tay như điện để hình dung.
Chưa đầy ba hơi thở liền liên sát một gã Chuẩn Vương, một gã Chân Vương, khủng bố, hung ác đến cực điểm.
G·i·ế·t xong Thượng Quan Hồng, Hoan Ma Vương đưa mắt về phía bên mép trận quang.
Nơi đó có ba người đang lẩn trốn, chính là Lý Vân Trung cùng hai gã kiếm nô.
"Đáng c·hết!"
Lý Vân Trung sắc mặt tái xanh, vội vàng vỗ túi trữ vật lấy ra một tấm Tiểu Na Di Phù, không chút do dự bóp nát.
Tiểu Na Di Phù vừa khởi động, nhanh chóng hình thành một cái lồng ánh sáng, đem cả ba người bao phủ ở bên trong, tiếp theo loé lên một cái biến mất tại chỗ.
Bành!
Ngay lúc ba người Lý Vân Trung vừa biến mất, thân hình của Hoan Nhạc Vương cũng vừa vặn lao đến nơi.
Nhìn con mồi biến mất ngay trước mặt mình, y chỉ có thể thầm hô đáng tiếc, quay đầu nhìn về những phương hướng khác.
Bên trong Huyền Âm Băng Long Trận, tam phẩm Chân Vương trở lên, ngoại trừ Khương Ly và Nghiệt Long ra, chỉ còn phó cung chủ Hoan Nhạc Cung Tả Ngọc cùng Tuyết Vương.
Hoan Nhạc Vương cười gằn, lần nữa hoá thành huyết quang, thuấn di đến bên cạnh Tả Ngọc.
Người sau thấy vậy, run rẩy hô lên, cầu xin tha thứ:
"Vương thượng tha mạng, vương thượng tha mạng, ta chính là thủ hạ của ngươi..."
Nhưng lão còn chưa kịp nói xong, đã bị bóp vỡ đầu, thôn phệ. Không chỉ lão, bảy tám gã Hoan Nhạc Cung trưởng lão ở gần đó cũng cùng chung số phận.
Nói thì lâu, làm thì nhanh, chỉ trong vòng năm hơi thở, Hoan Nhạc Vương đã thôn phệ hai gã Chân Vương, ba gã Chuẩn Vương cùng tám gã nhất, nhị phẩm Chân Nhân.
Mà sắc mặt của y sớm đã hồng hào trở lại, thậm chí tu vi mơ hồ tăng lên một đoạn.
"Luyện Huyết Thuật, đây hẳn là môn thần thông lấy được sau khi trảm xong phàm thân đi, ngược lại có chút ý tứ."
Khương Ly thì thào, ánh mắt lẫm liệt.
Mặc dù hắn chưa rõ thần thông của Hoan Nhạc Vương hạn mức cao bao nhiêu, có hạn chế gì hay không, nhưng nếu để y một mực thôn phệ sinh mệnh khí huyết, thế cục rất có thể sẽ thoát khỏi vòng kiểm soát.
"Nên kết thúc!"
Khương Ly thấp giọng nói, năm ngón tay vồ lấy, rút sạch đại địa chi hồn ở dưới chân, chân lực trong đan điền ầm ầm tăng vọt.
999 giáp
1000 giáp
1100 giáp
1200 giáp.
1500 giáp
Rút hồn kết thúc, lượng chân lực bạo tăng đã có thể so với tứ phẩm Chân Vương.
Tay phải cầm chặt Vũ Hoàng Kiếm, đột nhiên đạp không mà lên, hướng về phía Hoan Nhạc Vương truy đuổi tới.
Vũ Hoàng Kiếm trong tay hắn, đã sớm giải phong tất cả mười tám đạo phong ấn, cấp bậc tương đương với bát chuyển trung phẩm Vương Binh.
Lại phối hợp với tứ phẩm sơ kỳ chân lực, đầy đủ chém g·iết tứ phẩm hậu kỳ, thậm chí tứ phẩm đỉnh phong cường giả.
Vù
Kim quang loé lên, dù Hoan Ma Vương thi triển Cổ Thần thần thông, tốc độ vô cùng nhanh, nhưng vẫn như cũ bị hắn đuổi kịp.
"Không tốt, tiểu nhi này lại nắm giữ bát chuyển Vương binh, lấy tình trạng của bản vương hiện tại, e rằng khó lòng chống lại"
"Trốn, nhất định phải trốn!"
Hoan Ma Vương vận dụng Luyện Huyết Thuật, tâm thần trở nên điên cuồng khát máu, tuy nhiên vẫn giữ được đôi chút lý trí.
Vừa nhìn liền phán đoán được cấp bậc của Vũ Hoàng Kiếm, y nào dám dây dưa, vội vàng triệt hồi Huyền Âm Băng Long Trận, hướng về phương xa mà lao đi.
"Chém!"
Khương Ly lạnh lùng nhìn y đôi chút, khoé miệng lộ vẻ châm chọc, trở kiếm trảm xuống.
Đoạt Mạng Thập Tam Kiếm, kiếm thứ mười bốn!
Một kiếm này, giống như huỷ thiên diệt địa, chẻ ngang bầu trời.
Ánh mắt Hoan Ma Vương tràn đầy khủng hoảng, vỗ túi trữ vật, lấy ra một tấm ngọc giản, nhanh chóng bóp nát.
Ngọc giản vỡ tan hoá thành một cái màn sáng, đem y bao phủ vào bên trong, câu thông lực lượng không gian, chuẩn bị tiến hành na di.
Không nghĩ tới, kiếm mang lại trực tiếp chém xuyên qua không gian, đánh lên người y.
Chỉ trong tích tắc, thân thể của Hoan Nhạc Vương bị chẻ làm đôi, kêu thảm một tiếng, thân thể bị kiếm khí ép thành thịt vụn, sống c·hết không rõ.
Bụi mù tiêu tan, chiến trường dần dần yên tĩnh, đã thấy Hoan Nhạc Vương toàn thân là máu, hơi thở suy yếu, lần nữa hướng về phương xa bay vội.
"Vậy mà vẫn không c·hết!"
Khương Ly nhướng mày, Hoan Nhạc Vương không hổ là lão quái thành danh lâu năm, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp.
Một kiếm không c·hết, vậy thì chém thêm một kiếm nữa, Khương Ly nhếch miệng, cả người hoá thành kim quang, loáng cái đã xuất hiện ở trước mặt Hoan Nhạc Vương, ngăn chặn đường đi của y.
"Khụ khụ khặc....Bạch...Bạch đạo hữu, ngươi không thể g·iết ta, không thể.... Ta là thành chủ Hợp Hoan Thành...là ma thành thành chủ...ngươi g·iết ta...trái với quy củ của Loạn Ma vực...."
"Loạn Ma Vực còn có quy củ?" Khương Ly ngẩn người.
"Đúng...đúng vậy...mười...mười tám ma thành..thành chủ...thân phận đặc biệt...không thể g·iết..." Hoan Nhạc Vương suy yếu nói.
"Ha hả, bản toạ chưa bao giờ nghe nói đến cái quy củ này, hơn nữa, dù Loạn Ma Vực thật có quy củ như vậy, thì đã làm sao. Nhà ngươi đắc tội với bổn toạ, dù cho ngươi thân phận đặc biệt đi chăng nữa, thì vẫn phải c·hết!"
Ầm!
Khương Ly nhấc chưởng, ầm ầm đấm tới, đem thân thể y vỗ thành thịt vụn, đồng thời một trảo tóm lấy thần hồn của y, hung hăng sưu hồn.
Hư nhược thần hồn kêu la thảm thiết, mang theo không cam lòng, đi đời nhà ma.
Thành chủ Hợp Hoan Thành-- Hoan Ma Vương, c·hết!
Phất tay, lấy đi túi trữ vật của y, thần niệm quét qua, bên trong cất giấu không ít thứ tốt, mà khiến hắn hài lòng nhất là một cái bình ngọc được phong ấn kín kẽ, bên trong chứa đựng một giọt Nghiệt Thần Tàn Huyết.
Chiến lợi phẩm đúng là rất phong phú.