Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đồng Nhân : Survival
Unknown
Chương 178: Thuyền giặc này thật là thơm
Với sự chênh lệch sức mạnh quá to lớn từ kỹ năng đến trang bị dẫn đến bộ binh siêu cấp dần đem đám Tào binh quét sạch.
Điêu Thuyền quan sát từng người bộ binh một cách kỹ càng nếu nói so sánh.
Quả thực dường như không thấy được bao nhiêu q·uân đ·ội ở thế giới của cô có thể sánh bằng.
Một bên là một nhóm binh sĩ được đào tạo từ thường dân, ốm đói ăn mặc áo giáp và trang bị cũ nát với một bên là những nhóm người cao to lực lưỡng trang bị những món trang bị v·ũ k·hí tinh xảo đẹp mắt.
Đừng bảo là đoán, với trí lực của cô không kém.
_________Bảng trạng thái tóm tắt cơ bản_______
Tên : Điêu Thuyền
Phe : Thế lực của Ren.
Thuộc tính :
Lãnh đạo: Trung bình
Trí : Cao
Lực : Thấp
Mị lực : Cao
Chính trị: Thấp
Có thể lãnh đạo tốt các đơn vị :
-Nỏ công thành pháo công thành cung thủ, nỏ thủ pháp sư
_________
Như những gì Ren suy đoán cô đúng là loại anh hùng sĩ quan dạng dùng trí lực.
Nhưng khác với thiên hướng quân sư cô liền là một pháp sư kiêm hỗ trợ với vài kỹ năng chiến đấu chính và phần lớn hiệu ứng bị động từ sức quyến rũ cao vật vã của cô.
Nếu phát triển thành một kỹ năng : 【Mị hoặc】 thì nó vô cùng hữu dụng.
Chứ thực sự nếu không phải là bản thân Ren có chồng chất kỹ năng kháng hiệu ứng không thì hiện tại cậu sớm đã run người lên vì chỉ số mị hoặc cao của cô ấy rồi đấy.
Với trí lực của Điêu Thuyền, cô có thể suy ra rằng việc ăn uống và chế độ luyện tập mà cậu cho các binh lính là đầy đủ.
Thậm chí dựa vào mức độ hồng hào của làn da sức mạnh của cơ bắp mà Điêu Thuyền có thể phán đoán là những người chiến sĩ này không chỉ có thể ăn uống no đủ mà là ăn những thứ đắt tiền.
Có thể thấy rằng Ren đối xử với binh sĩ của anh ta không hề tệ chút nào cả.
Điêu Thuyền không phải quân sư, nhưng không có nghĩa là cô cái gì cũng sẽ không biết.
Ren chậm rãi quan sát chiến cục đã định sẵn chính là dễ dàng thắng lợi.
Ngay khi Tào quân hoàn toàn bị càn quét sạch Ren mới giơ tay ra hiệu cho các binh sĩ đem xác Tào quân chôn rồi rút lui.
Nhưng động thái này lại khiến cho Điêu Thuyền có cái nhìn tốt một chút.
Cô không nói gì cũng lẳng lặng đi theo sau cậu.
Ren biết cô có điều muốn hỏi nhưng chung quy cũng không mở miệng.
___________
Nhiệm vụ hoàn thành !
Đánh giá : Xuất sắc!
Thưởng thêm : Bạn có khả năng mua thêm trang phục cho Điêu Thuyền.
_______
Mãi đến khi cả đội đến gần một cánh đồng lúa trải dài kèm với vô số binh sĩ từ bản thân siêu cấp bộ binh Undead tiên tộc tiến hành luân phiên đi tuần.
Rồi những ngôi làng nhỏ được dựng ở bên ngoài, cũng có không ít những đứa trẻ đang nô đùa, thậm chí là cùng các bộ xương - undead đùa nghịch.
Điêu Thuyền nhìn bọn họ trong lòng muốn hỏi thì Ren liền giải thích :" Đây là thế giới đa dạng chủng tộc Điêu cô nương!"
"Có rất nhiều chủng tộc dạng này, có chủng tộc lấy từ tiên tộc hay sinh vật giống người với đôi tai nhọn! Tất nhiên có tuổi thọ lâu dài hơn so với con người!"
"Cũng có chủng tộc là thú nhân -Orc trời sinh mạnh mẽ vũ dũng chỉ là đầu óc hơi đần tý!"
"Có á nhân tộc, đích thực là người có đặc điểm của thú!"
"Thậm chí là những Undead, tất nhiên chúng không phải hoàn toàn sinh ra theo tà thuật tà ác như cô nghĩ cô sớm sẽ hiểu thôi!"
Vừa đi vừa giải thích mãi đến khi gặp được bóng dáng của tòa thành phố.
Lấy hình ảo của pháo đài cao chót vót kia làm trung tâm trông rất hùng vĩ.
Ren :" Và đây là chỗ ở của tôi, người ta gọi nó là 【Pháo đài bóng tối】!"
Điêu Thuyền trố mắt nhìn xung quanh xem cái cảm giác hùng vĩ mang đậm tính cổ xưa, tự nhiên khác xa với phong cách truyền thống quê nhà.
"Trông thật đẹp mắt!" Điêu Thuyền đáp sau đó lại lầm bầm :" Nhưng cùng xưng hô có quan hệ gì? Bóng tối chỗ nào?"
Ren vuốt cằm :" Thật thì ta cũng không biết nữa dù sao cái tên là do đám chủng tộc lân cận đặt! Ngược lại chúng lại xem ta làm ma vương!"
Điêu Thuyền lộ vẻ nghi hoặc:" Ma vương?"
"Ma vương, hay ý tứ là ác ma chi vương làm ác chi vương! Nhưng ta là con người chính thống! " Ren dùng tiếng Hán giải thích một cách cặn kẽ.
Sau đó lại nói :" nói chung chúng kiến tạo tin đồn nói xấu là được dù sao ta là người với khả năng hiếm có sử dụng ma pháp vong linh!"
Điêu Thuyền lộ ra vẻ mặt hiểu rõ :" Ra là thế!"
Với việc Ren tương đối kiên nhẫn giảng giải cho cô khiến cho quan hệ của cả hai từ từ rút ngắn.
Hơn nữa, nơi này rất phồn vinh.
Từ ở bên ngoài thành vào trong thành trì đều lộ rõ vẻ phồn vinh đẹp mắt, kể cả sự hạnh phúc nơi mà kinh thành Triều Hán không có được.
Đi một đoạn trong nội thành Ren liền phất tay nói :" Được rồi các binh sĩ, giải tán hôm nay nghỉ ngơi một hôm đi rồi sáng mai trở về cương vị trực !"
Các bộ binh chắp tay cúi đầu sau đó liền xoay người nghiêm một cái rồi mới từng người rời khỏi hàng ngũ.
Điêu Thuyền nhìn các binh sĩ từng người rời đi chưa kịp nói gì thì không ít những hương thơm ngon của đồ ăn xộc vào mũi khiến bụng cô kêu lên.
"ọc...ọc...ọc...."
Cứ việc đói thật nhưng bụng kêu trước mặt chủ công của mình vẫn thật đáng xấu hổ.
Ren vỗ tay một cái :" À thì ta cũng quên là hỏi cô ăn chưa! Nếu không ngại tôi mời cô ăn một bữa vậy!"
Điêu Thuyền cũng không dài dòng :" Tạ đại nhân!"
"Đi theo sau. . . . chúng ta dùng bữa ở trung tâm !" Ren lập tức liền chạy bộ mang theo Điêu Thuyền đi đến khu trung tâm.
Khu trung tâm, cũng liền chính là dãy khu vực dinh thự dãy nhà hàng ẩm thực đồng thời cũng là khu thánh địa sự sống.
Nhìn những khu nhà được xây dựng một cách ngăn nắp dường như chỉ để dành cho các quan viên quý tộc cư ngụ.
Tất nhiên, bản thân Điêu Thuyền từng cư trú trong công trình triều đình nhà Hán qua.
Hình dáng hoa lệ nhưng cái cảm giác lạnh tanh không có một chút nào cảm giác nhà thì phong cảnh nơi này lại rực rỡ muôn màu một cách khác biệt.
Ren vừa dẫn Điêu Thuyền đi dạo vừa giải thích :" Nơi này do đích thân tôi xây dựng đấy!"
"Hả!? Là do ngài xây sao?" Điêu Thuyền lộ vẻ ngạc nhiên.
Ren :" Ta không đơn thuần chỉ là thủ lĩnh đâu! Có đôi khi muốn làm cái gì hài lòng một điểm thì tự mình phải tìm hiểu nghiên cứu và thực tiễn làm ra!"
"Cho nên đây cũng là tác phẩm mà tôi ưng ý! Chỉ là . . . . tạm thời chưa có người ở!"
Điêu Thuyền :" nơi này thật tuyệt, làm sao mà . . . ."
"Nhìn pháo đài của ta to thế chứ, ta bắt đầu dựng nơi không lâu"
"Trên thực tế tôi mới chỉ ghi danh nó cho một vài người thôi!"
Là Amily Butterfly Kaisa mỗi người một căn dinh thự gần nhau.
Nếu thích thì có thể mời thêm những người khác ở cùng không vấn đề.
Ngược lại một căn dinh thự có hơn 15 phòng ngủ lận.
Là dùng những bản thiết kế đắt tiền nhất để kiến tạo đấy.
"Chủ yếu nhất chính là dành cho những thủ hạ nòng cốt! Nếu cô có thể chứng minh được tài năng của mình!"
"Tôi không ngại tiễn đưa cô một căn đâu Điêu Thuyền!" Ren chậm rãi lên tiếng.
"Điều này thật quá quý trọng!?" Điêu Thuyền đáp.
Ren cười nhạt :"Quý hay không tôi không biết, ngược lại nhà là dùng để ở ! Không có ma nào thì nó tự nhiên trở thành sự lãng phí!"
Cất công quy hoạch là dùng để ban thưởng cho những thủ hạ đắt lực của mình hoặc dùng để bán.
Cho nên dù nói các dãy nhà có diện tích trong phạm vi 5000-11000 mét vuông ngoài bản thân chúng đẹp ra thì còn có chức năng chống t·hiên t·ai.
À thì thằng Ren nó giàu mà lại lắm phân thân nên mà đốt tiền chút đâu có sao.
Yên tâm đi, sang đảo Hungryla thì mấy thứ dinh thự biệt thự này Ren sẽ xây càng nhiều hơn cho xem.
"Do đó, yên tâm đi nhất định sẽ có cô một phần!"
Ren cười cười, việc quy hoạch cậu làm cho từng dinh thự có kiểu dáng khác nhau phù hợp phong thủy.
Từ trung tâm là kiểu dinh thự to lớn dần ra bên ngoài là những dinh thự có diện tích giảm dần.
Và được phân phối theo kiểu Villa - Resort nhưng dù nhỏ diện tích vẫn duy trì được mức tối thiểu của cảm giác thoải mái.
Liền đến mức độ ở nhà dân thông thường vẫn giữ được kiểu dáng biệt thự nhỏ nhưng đáp ứng được các nhu cầu kinh doanh tại nhà thậm chí là giải trí như ở bên ngoài.
Đó là tiêu chuẩn thấp nhất với Ren về nhà ở kể có khi là cho dân thường.
Điêu Thuyền gặp Ren giàu có lại vô cùng hào sảng khiến cô không biết đáp làm sao.
Nhưng mà phong thái hào sảng thì khá là được lòng mỹ nhân.
"Tiểu nữ không dám chắc mình có thể xứng với nơi này!" Điêu Thuyền lòng vô cùng ngại ngùng.
"Mà sao cũng được, khu ăn uống sắp tới nơi rồi!" Nói xong Ren dẫn cô đi tới khu nhà hàng.
Cũng may là các tiên tộc đã rời đi cho cậu một chút thời gian riêng tư để tán tỉnh cô.
Cuối cùng khu vực ăn uống cũng được đi tới.
Liền đến nơi chính là một khu vực dùng bữa ngoài trời có mái che.
Một bộ bàn gỗ giữa một vườn thiên nhiên.
Điêu Thuyền lườm Ren một cái, cũng cảm khái tên này quả thật biết hưởng thụ.
"Làm sao? tăng ca ngày này sang ngày nọ không được phép có không gian hưởng thụ sao?"
"Ngược lại ở khu dân cư cũng có không ít kiểu nhà hàng như thế nhưng nhỏ hơn!" Ren nhún vai một cái.
Chỉ đợi một quãng thời gian ngắn lập tức có tiên tộc thiếu nữ mang lên từng dĩa món ăn nhẹ nhàng đặt lên trên bàn.
Mùi hương thơm của món ăn khiến cho Điêu Thuyền mê mang :" Mùi hương này. . . . là hoàng cung ngự trù!? Không đúng. . . . hoàng cung ngự trù có chút không bằng!"
Điêu Thuyền từng thấy không ít món ăn được dâng lên cho vua mặc dù cô chỉ được ngửi do thân phận thấp hèn.
Hoặc mãi đến khi trong tay Đổng Trác cô mới có cơ hội quan sát.
"Mời! Cứ tự nhiên đi!"
Ren mở từng nắp đậy ra, để lộ ra không ít những món ăn được chế biến và bài trí vô cùng ngon miệng.
Nó thành công dành được sự chú ý của Điêu Thuyền.
Vì trong mắt cô những món ăn này là dành cho các bậc hoàng tộc vua chúa.
"Chuyện này ổn sao thưa chúa công?" Điêu Thuyền chẹp miệng rồi nuốt một ngụm nước bọt.
Ren hiểu rõ cô đang nghĩ gì nên nói :" yên tâm dùng bữa đi! Món này ngoài khu dân cư kia đâu cũng bán!"
Nói xong cậu liền ra phía sau lưng Điêu Thuyền đẩy cô xuống ghế rồi cầm cái quyền trượng của cô đặt sang một bên.
"Thường thì đây là thực đơn mà các cư dân kể cả thường dân hoặc dân nghèo muốn là có thể mua và ăn dễ dàng!"
"Đối với người có khả năng kinh tế cao như tôi mà nói thì. . . . họ làm việc cả ngày đầy đủ mua tầm 6-10 bữa ăn như thế này có phần ăn dạng rẻ chút nhưng vẫn đảm bảo được mức dinh dưỡng cần thiết!"
Ren không nhanh không chậm giải thích.
Nhưng nhìn lại thì phát hiện Điêu Thuyền đã vội động đũa, cô gắp một món tôm chiên xù rồi cho vào trong miệng nhai rộp rộp.
Vì đang nhai, cô không nói được nhưng cô nhìn về phía Ren với ánh mắt trợn to sáng rực.
Cô nhai nát hết rồi nuốt một ngụm ực một phát :" Thật ngon!"
"Chào mừng tới nhà mới! Nơi cô có thể tận hưởng những thứ này! Hầu như mỗi ngày!"
Ren giơ ngón tay cái lên xem như cho Điêu Thuyền một cái an tâm.
Để cô có thể tiếp tục an tâm dùng bữa.
Và theo 【Giám định nhân vật】 cậu có thể thấy được tỉ lệ trung thành của Điêu Thuyền tăng vùn vụt.
___________
Giải quyết việc Điêu Thuyền xong xuôi, nhiệm vụ chính tuyến này xem như hoàn thành.
Thì một giao diện nhiệm vụ tiếp theo xuất hiện.
Nhiệm vụ : Dung nhập!
Mô tả : Tiến vào thị trấn ngôi làng bắt đầu làm việc dung nhập hoàn cảnh để xác nhận thân phận cư dân Athanor.
Thưởng : Xu vàng Athanor x5000 mở khóa các Quest chính tuyến khác thiên phú nghề phụ (tự chọn).
________
Lướt sơ nội dung nhiệm vụ, cậu gật gù một cái sau đó nhìn về Điêu Thuyền.
Người đã vì ăn ngon mà quên mất cả tướng ăn đem đũa muỗng vứt đi tiến hành bóc rồi thưởng thức.
Nhưng cũng không thể trách cô vì những món ăn mà Ren để các phân thân làm đều là món ăn hiện đại đã được nêm nếm một cách tỉ mỉ cũng như cách nấu nướng sao cho kể cả người kén ăn nhất cũng có cảm giác ngon miệng.
Và cuối cùng chúng là nguyên liệu 【Toriko】 và nguyên liệu trên đất trồng thần thánh.
Đối với một người thời phong kiến, vẻn vẹn chỉ là những món ăn hiện đại cũng đủ khiến cho bọn họ tôn sùng như là món ăn dành cho thần thánh.
Nhưng với bản thân Ren đã có quá nhiều nguyên liệu, thậm chí việc mở rộng ẩm thực khắp pháo đài bóng tối và cả Greenfinger bên kia.
Việc giấu diếm ẩm thực với Điêu Thuyền là nước đi không hợp lý lắm.
Cho nên cậu liền dùng những nguyên liệu 'thông thường' mà chính nơi này đã trồng .
Nên có lý do mà Điêu Thuyền mới có một tướng ăn 'xấu' như thế.
Đồ ăn thật là thơm! Làm sao cưỡng lại được?
Đợi đến khi cô ăn thật là no!
Cũng không nhiều mấy, ước chừng Điêu Thuyền đem một bàn thành công dọn đi một cách vô cùng thần kỳ xong cô mới ngã người trên ghế ôm chiếc bụng 'bầu' của mình thở dốc.
Xem như là đã thỏa mãn!
Rồi bây giờ cô mới 'thanh tỉnh' lại sau đó ngượng ngùng nhìn Ren.
Một bên là xấu hổ vì lộ ra tướng ăn khó coi đồng thời ngượng ngùng vì bản thân cô ăn 'không ít'.
Ngược lại đối phương là lãnh chúa cũng không vì nuôi cô ăn không nổi mà vứt bỏ cô đi chứ?
Liền với như thế này, khiến cho Điêu Thuyền đối với nơi này nhớ mãi không thôi.
Ngược lại vẫn so với những ngày chịu đói chịu khát lại chưa chắc có thể ăn được món mỹ vị như bây giờ.
"Tiểu nữ. . . . dường như không ăn quá nhiều chứ?" Điêu Thuyền lộ ra vẻ mặt đỏ ứng do xấu hổ mà thấp thỏm nói.
"Không! Tính ra cô vẫn ăn khỏe đấy chứ!" Ren giơ ngón cái lên.
Mà điều đó khiến Điêu Thuyền càng thêm xấu hổ.
"Yên tâm! Nơi này cái gì thiếu riêng đồ ăn thì không!"
"Các binh sĩ thường xuyên được ăn những thứ này!" Ren đáp.
Mãi tới bây giờ cô mới nghe lọt tai được câu này.
Điêu Thuyền nói :" Nghĩa là mỗi ngày tiểu nữ cũng có thể!?"
"Không!"
Điêu Thuyền sắc mặc chìm xuống chút.
"Mỗi bữa ăn đều được!" Ren nói xong khiến Điêu Thuyền lộ ra vẻ mặt như trúng số độc đắc.
"Nhưng cô phải tiếp nhận huấn luyện, bằng không ta không đảm bảo cô lên 'cân'!"
Điêu Thuyền ngượng ngùng che lại cái bụng của mình rồi nhìn về chỗ khác :" Sẽ không mập nhanh đến thế đâu nhỉ?"
"Đó không phải vấn đề, với đây là món ăn đặc biệt! Nếu cô thường xuyên luyện tập . . . nó sẽ giúp cô có thể ăn 'càng' nhiều và ăn 'càng' ngon!" Ren nói xong câu này.
Điêu Thuyền liền gật đầu :" Tiểu nữ nghe theo phân phó của ngài Điện hạ!"
Và ngay sau đó, Điêu Thuyền liền bị Ren dùng đồ ăn mua chuộc lên thuyền giặc.
Đến mức đuổi cũng chưa chắc muốn xuống.
Thuyền giặc này thật là thơm!