Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12 : Cùng Scathach bàn luận thầy trò yêu nhau.
Đó là một vẻ đẹp đầy ma tính, không tên đàn ông nào có thể kháng cự, đó là một cơ thể hoàn mỹ tới mức không có một bộ phận dư thừa nào. Môt sự kết hợp giữa vũ mị cùng cao ngạo.
"Thật là, biết ăn nói như vậy đấy. Nhưng mà này, cậu không được tự mãn đâu, tự mãn chính là chiến sĩ tối kị." (Scathach)
Thân thể của nó ngã xuống đất, Jin thở hắt ra một cái, tra kiếm vào vỏ rồi ngồi xuống ngay trên cái xác.
Một tiếng gầm kinh khủng xuất hiện, nơi nó phát ra đó là một khoảnh đất đầy bụi mù.. Gọi nó là khoảnh đất không đúng vì nó thật sự chỉ còn là đá vụn ngay bây giờ.
Nói nhảm, hi sinh quan vị linh cơ, tính mạng, cộng thêm được ức chỉ lực buff mà còn không hạ được 1 cái cơ thần thì quá mất mặt Grand (quan vị).
Scathach chớp chớp mắt, có đôi chút bất ngờ nhỏ xen lẫn vui vẻ. Xem ra, đồ đệ của cô cũng không bị sức mạnh che mắt.
Lại nói tới Scathach.
Tộc của nó không phải khổng lồ bình thường, mà là có họ hàng với các khổng lồ băng, kẻ địch của các vị Thần Asgard.
"Ara, Jin.. Cậu muốn cùng ta bàn luận thầy trò yêu nhau sao ? Đột ngột làm như vậy dễ gây hiểu lầm lắm đấy." (Scathach).
Một hồi hương thơm tràn vào khoang mũi Jin, khiến thiếu niên có chút mông lung đầu óc.
*Guohhhhh !!!*
Scathach cảm thấy Jin có chút đáng yêu. Cô đứng dậy từ ngai vàng, tiến tới trước mặt cậu.
Jin, với tốc độ không tưởng lướt qua đại địa, tránh đi thanh rìu khổng lồ đang vung hướng cậu.
Scathach nhận ra ý xấu của Jin, hơi nheo mắt lại, giơ tay tách ra cái ôm của cậu.
Cô quan tâm đệ tử cơ mà cũng chỉ giới hạn ở đó thôi, thế nhưng đối mặt với Jin, Scathach có một loại cảm xúc khó nói. Đây cũng là lý giải cho việc Scathach dung túng Jin như vậy, dung túng đến mức độ kỳ quái là đằng khác.
_________Chuyển Cảnh______
Cơ mà Scathach không có giận, trái lại, cô cảm thấy khá cao hứng khi mị lực của bản thân có thể đem tên đệ tử này bắt lại.
Cô tiến tới trước mặt Jin, đưa tay khẽ chạm vào má cậu, nhẹ nhàng vuốt ve nó giống như đang âu yếm trân bảo..
Jin đứng dậy rời đi, cậu đi tìm Scathach để thông báo rằng mình đã hoàn thành nhiệm vụ mà cô giao.
Jin hạnh phúc hưởng thụ Scathach xoa đầu và cao hứng đáp lại lời cô.
Mặt đất bị xới tung lên, xung quanh xuất hiện vết tích chiến đấu và nhìn đống hố lõm như thiên thạch v·a c·hạm kia thì có thể dễ dàng đoán được mức độ khốc liệt của trận chiến.
Nhìn trước mặt tuyệt thế giai nhân, Jin lần nữa làm cứng tâm của mình, để giữ cô lại, cậu phải mạnh hơn cô mới được.
Đó là chiến sĩ vinh quang, là duy nhất thuộc về cường giả chứng minh !
"Nếu đã như vậy thì, shisou, tôi cũng có một lời hứa muốn lập ra với người."
"Người thích nghĩ như thế nào cũng được, ngược lại, có thể ôm được mĩ nhân vào ngực như thế này, đối với tôi quả thật không lỗ." (Jin)
Ngoài ra, có một mùi máu tanh nồng bốc lên trong không khí, nó nồng tới mức khiến bất cứ ai cũng phải khó chịu bởi mùi của nó.
Achill·es không do dự chọn vế đầu, và lưu lại nhiều chiến công sau đó thì tráng niên mất sớm.
Scathach có thể ôn nhu, săn sóc, nhưng tuyệt đối là hàng thật giá thật Celtic chiến đấu điên cuồng.
______3rd POV____
Phòng ngai vàng, ngay khi Jin bước vào, cậu nhìn thấy Scathach.
Cậu nhất định sẽ trở nên mạnh hơn, tiếp đó----
"Ara, đang nghĩ cái gì đó xấu xa đúng không ?" (Scathach)
Ngẩng đầu nhìn Scathach, người đang hiền hòa cười nhẹ nhìn cậu, Jin hơi nhếch môi, bước về phía trước.
*Rầm*
"Uhm, ta đợi cậu tới."
Phải biết khổng lồ là có trí khôn, biết học cách chiến đấu và dùng v·ũ k·hí như con người, giỏi lợi dụng hình thể để áp đảo kẻ địch.
Tiếng lôi minh tí tách vang lên, đầu của tên khổng lồ như quả bóng khổng lồ lao xuống đất đè bẹp mấy cái cây.
Chiến sĩ là sống trên chiến trường, không ngừng dùng máu của kẻ thù tôi luyện kĩ năng của mình. Mặc dù biết lúc nào đó sẽ c·hết nhưng vẫn không ngừng liều mạng truy cầu sức mạnh.
Vậy thì chỉ có một khả năng duy nhất, đó là hiện tại thì nhân lý chưa bị Goetia đe dọa còn đám khổng lồ này là từ thần thoại đem ra tới.
"Người đừng nuốt lời đấy shisou.."
Jin cười nhẹ nói, Scathach cũng buồn cười trước lời nói này và bẹo má Jin một cái.
Lấy bản thân ra làm giải thưởng cho đồ đệ, có lẽ chỉ có Scathach là đủ dũng khí đi ?
Khụ khụ, không nói cái này.. Để tương lai đi rồi bàn luận sau.
Nhìn thấy sự ngạc nhiên và vui vẻ trong mắt Scathach, Jin vươn tay ra kéo lấy Scathach eo thon, lớn mật đem ảnh chi quốc nữ vương ôm lấy.
Chỉ là, sự mơ hồ về Anh Hùng" khiến Jin chưa nhận ra và kiên định nội tâm của mình mà thôi.
Đó là từ thế giới tốt nghiệp giả, sẽ không chen chân can thiệp vào bất cứ điều gì bên ngoài thế giới.
Nơi này có hơn 20 bộ t·hi t·hể của các cá thể này, chúng bị cắt ra bởi kiếm và trông không tốt để nhìn, hơn nữa vì hình thể rất lớn nên máu chúng chảy ra rất nhiều đủ để nhuộm đỏ cả nơi này.
Nhưng cái khiến Jin không hiểu đó là nếu Nhân lý thiêu đốt xảy ra thì làm sao mà Tử vong ma cảnh vẫn bình thường được ? Phải biết khi nó xảy ra, Scathach được phán định là c·hết và cũng được triệu hoán ra với tư cách Servant.
Cách đó 10m, Jin khinh miệt khịt mũi một cái.
Jin nhìn xung quanh, đôi mắt hơi dao động chút nhưng cũng nhanh bình thường lại. Cậu chỉ đơn giản là cảm thán chiến trường khốc liệt, nhận thức được nó ra sao, cuối cùng là việc bắt buộc phải quen lấy nó.
"Tôi sẽ đánh bại người, shisou.. Đánh bại người và mang người ra khỏi đây."
Và thế là cô nhận lấy nguyền rủa và trở nên bất tử bởi lời nguyền không thể c·hết. Quá chán sau khi đã quá mạnh, Scathach trở thành Ảnh Quốc nữ vương, thử đi làm một cái sư phụ, dạy dỗ ra các anh hùng. Và thế là, hầu hết các Anh hùng có tiếng của Celtic đều là đệ tử của cô.
Scathach chính là trâu bò như vậy, sở hữu diệt tinh chiến lực thí thần giả. Độ cao mà Jin chưa thể với tới được.
Càng nghĩ càng đau đầu, Jin quyết định không cố suy luận nữa. Hôm nay Scathach cho cậu chiến đấu với đám khổng lồ là để cho Jin quen thuộc chiến đấu với các đối thủ ngoại hạng. Dù sao tương lai cậu sẽ phải đánh với một đám như vậy.
Đây tất nhiên không phải cái gì yêu nhau tình ý mà đơn thuần là tình thân, Jin trong tiềm thức đang đem Scathach như người nhà của mình mà thôi. Uhm, mặc dù kiểu người nhà này tương đối kỳ quái.
Scathach mở to mắt đẹp, đem đủ loại kinh ngạc, phức tạp, cuối cùng ôn nhu trong đó diễn hóa vô cùng rõ ràng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thế nhưng là, ở đây có Mikage Jin, có "Nhân Lý Đản Sinh Kỳ Tích Chi Tử" !
Nó không hiểu vì cái gì mình cùng đồng tộc lại xuất hiện ở nơi này nhưng ngay khi vừa đến, bọn chúng nhìn thấy Jin.
Jin cũng bị Scathach truyền cho ngọn lửa kia, cái ngọn lửa trong mắt của các Anh Hùng và Jin đang ngày ngày lý giải nội tâm của mình, tiến thêm một bước để trở thành Anh Hùng.
Đại địa bị nhuộm máu, xung quanh toàn là t·hi t·hể của những thứ gì đó rất lớn, nó có tay, chân nhưng những thứ này không thuộc về nhân loại. Mỗi cái cũng phải trên 10m và những cái xác ở đây cũng trên 20m chiều cao.
Đó có thể là tình thương của mẹ dành cho con, hay là tình cảm của thiếu nữ dành cho người mình yêu. Sao cũng được, quan trọng nhất đó là chúng ta biết được Scathach đối với Jin có cảm xúc đặc biệt.
Cũng không rõ tại sao nhưng mà rõ ràng đối với Scathach, Jin vô cùng đặc biệt. Không giống các đệ tử khác, một đám bị Scathach đ·ánh c·hết đi sống lại, Scathach lại vô cùng yêu thương Jin dù cả hai tiếp xúc không tới 1 năm.
Võ nghệ của cô quá mức kinh khủng, là truy cầu cực hạn sức mạnh thân thể mà tới. Chỉ bằng võ nghệ mà đem đếm không hết thần linh xiên que.
Gió mạnh thổi tán loạn mái tóc tím dài tuyệt đẹp, để lộ hoàn toàn khuôn mặt của mỹ nhân. Lúc này, thử hỏi, có ai mà không rung động trước ánh mắt ấy cơ chứ ?
"Shisou.. Tôi đã thành công hoàn thành nhiệm vụ mà người giao." (Jin)
Nhưng chúng vẫn như cũ bị chặt. Không phải chúng yếu, kẻ địch là quá mạnh, chỉ thế thôi.
Raimei-kyaku lạnh lùng cắt phăng cả bàn chân của tên khổng lồ. Không đợi hắn kịp làm gì, Jin đã xuất hiện ở sau gáy hắn.
Jin có chút vui vẻ thông báo cho Scathach, dù mặt cậu không quá mức thể hiện cái gì nhưng Scathach hoàn toàn nhận ra rằng Jin đang chờ Scathach khen ngợi cậu một câu.
Con khổng lồ điên dại với ánh mắt màu đỏ, căm thù lao tới phía Jin. Với vẻ ngoài kinh khủng đó thì rất nhiều chiến binh dù đối mặt với nó cũng sẽ bị sinh vật này dọa sợ nhưng Jin thì không.
"Không phải ta đã nói rồi sao ? Chỉ cần cậu mạnh hơn ta thì cửa phòng ngủ của nữ vương ảnh chi quốc sẽ luôn rộng mở."
Scathach trêu chọc Jin một chút, ánh mắt lập lòe hào quang dị thường.
Scathach lười biếng chống cằm, nhắm mắt tựa trên ngai vàng. Cô mở mắt ra khi thấy Jin.
Tử vong ma cảnh. Khu rừng bên ngoài lâu đài. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thầy nào trò nấy thôi, ai bảo tôi có một vị sư phụ siêu mạnh, siêu xinh đẹp cơ chứ ?" (Jin)
*Guooohhh !!!*
Nhất là BEAST, đây là một đám quái vật có thể đè đầu cả Thần Linh, là ác mộng của Gaia và Alaya. Mà Anh linh triệu hoán chính là bảo vệ loài linh trưởng quyết chiến ma thuật, đem Anh Linh từ Anh Linh Tọa triệu hồi, lấy linh cơ Grand hàng thế, tiêu diệt BEAST.
"Ah, đương nhiên rồi.."
Scathach nghiêm túc nhắc nhở Jin, và cậu cũng nghiêm mặt lại, nhìn thẳng vào mắt Scathach rồi lẫm nhiên trả lời.
Dunscaith nữ vương lúc này cũng không có nói lời thừa thãi, đáp án của cô kỳ thực cũng chỉ có một :
"Cho tới khi thân này đuổi kịp được người, tôi sẽ không bao giờ ngừng truy tìm sức mạnh, không bao giờ đem mình là kẻ vượt trội nhất, bởi lẽ đã từng, Mikage Jin chính là tồn tại tầm thường nhất, hiểu được điều cơ bản như vậy, tôi sẽ không vấp phải kiểu sai lầm thấp kém đó đâu." (Jin)
Scathach làm sao mà không rõ Jin nghĩ gì, đối với sự làm nũng của Jin, cô không những không bực mình mà còn thấy nhàn nhạt vui vẻ.
Phải cần rất nhiều sự giúp đỡ khác nhau từ các Anh Linh thì quan vị mới có thể thành công tiêu diệt BEAST.
Thiếu niên nhất định sẽ cứu vớt cô, cho dù là có thất bại bao nhiêu lần, có mất bao nhiêu lâu đi chăng nữa, cậu vẫn sẽ tiếp tục...
Mẹ cũng được, chị gái cũng được, thậm chí là cả người yêu. Đối với Jin, Scathach là tất cả, cũng là một.
Jin nghe vậy cũng không có ngẩng đầu lên mà chỉ khẽ nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng dù vậy, trước mặt thiếu niên này, toàn bộ tộc nhân của nó đều b·ị c·hém thành mấy khúc, liền bản thân nó cũng sắp thành như vậy.
Scathach đáp, bên trong cặp mắt như rượu đỏ không ngừng nhộn nhạo ý cười. Có lẽ, chính cô cũng đang đợi thời khắc này tới đi ?
Các anh hùng cũng vậy, mà dễ biết nhất đó là Achill·es thuộc Hy lạp. Vị đại anh hùng thành Troy này dù được mẹ mình, nữ thần Thetis nói cho biết về tương lai của bản thân anh. Đó là có thể chọn giữa sống vinh quang rồi c·hết trận cùng với sống bình thản rồi c·hết già.
Ai ngờ Jin dù bị t·ấn c·ông, thậm chí là b·ị t·hương nhưng cũng vô cùng nhanh chóng g·iết ngược lại và sau hơn 20 phút, chỉ còn hắn sống sót dưới kiếm của Jin.
Mà Jin nghe như vậy cũng chỉ có thể cười cười, khóe miệng để lộ vẻ tự tin tuyệt đối.
Bên trong lâu đài bóng ảnh, Jin rảo bước trong tòa đại điện cổ kính, nơi này tràn ngập khí tức cổ xưa, mọi hiện vật lịch sử ở đây đều dừng lại ở thời cổ Celtic.
"Giỏi lắm, quả là đệ tử của ta. Nhanh như vậy đã trở thành một vị chiến sĩ dũng mãnh đủ để cùng các anh hùng trong lịch sử sánh vai. " (Scathach) (đọc tại Qidian-VP.com)
Bị nữ sư phụ đâm thủng, Jin cười khô khan không đáp lại nhưng cũng biến tướng thừa nhận bản thân có ý đồ bất chính với cô.
Đối với khổng lồ, con người chỉ là đám yếu đuối dựa dẫm Thần Linh, thuần túy là thức ăn cho chúng nên đám này cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp t·ấn c·ông Jin.
Bây giờ cô vẫn chưa lý giải được nó nhưng mà trí tuệ cõi ma nói cho Scathach biết, hãy cứ tuân theo trái tim của mình, một ngày nào đó thứ cảm xúc này sẽ sáng tỏ.
Khổng lồ gặp Jin chế giễu chủng tộc mình, nó càng điên lên muốn liều c·hết với Jin.
Đám khổng lồ băng này là Scathach lôi ra từ đâu đó mà cậu không biết nhưng Jin nghi ngờ rằng Scathach, tức bà giáo, có liên hệ với nữ thần Skadi của Bắc Âu và bằng cách nào đó thì Scathach đã lôi chúng đến đây.
Jin thấy nó lao tới cũng chỉ dùng s·ú·c địa thuật (sukuchi) xuất hiện sau lưng (chân) nó và vung kiếm.
"Đúng là ngu xuẩn, dùng phương thức vô não như vậy để chiến đấu với ta sao ?" (Jin)
Tham lam vùi đầu vào gáy của Scathach, ngửi lấy mùi thơm từ mái tóc tím mỹ lệ của cô, Jin cảm thấy trái tim của mình được sưởi ấm.
Chương 12 : Cùng Scathach bàn luận thầy trò yêu nhau.
Nó căm hận kẻ tàn sát đồng bảo của nó, tức Jin. Nên liều lên cả mạnh sống để đánh với cậu.
Tất nhiên Scathach không c·hết, bả lách luật, đánh lừa Gaia cùng Alaya. Mặc dù đã từ thế giới tốt nghiệp nhưng cũng khó ngăn bà giáo đi ra ngoài.
Lúc này đây Scathach không mặc đồ bó chiến đấu mà là một bộ váy màu tím và thay vì đeo mạng che mặt như trước, cô đeo một chiếc vương miện đơn giản tượng trưng cho quyền uy của nữ vương ma cảnh.
Thí thần chiến sĩ thì sẽ không thất hứa, vậy nên là----
____________
Dù thế, để Anh Linh có linh cơ Grand, tức Quan vị anh linh có thể 1 chọi 1 chiến thắng BEAST thì đó hoàn toàn là điều vớ vẩn.
Jin chỉ biết sơ qua cốt truyện của các Lostbelt (dị văn) trong game và rất rõ ràng, đám khổng lồ này khả năng cao là được Scathach chộp tới từ đó.
Những t·iếng n·ổ vang lên không dứt, âm thanh của ma lực tác động tới không gian có thể nghe thấy rõ ràng.
Jin cười cười đầy gian xảo, đích xác không lỗ chút nào, dù sao bị shisou bón hành trong sân huấn luyện thì Jin có thể bón hành ngược lại Scathach.. Nhưng mà đó là ở trên giường...( ͡° ͜ʖ ͡°)
Bọn hắn, lựa chọn quanh vinh nhất thời hơn là vĩnh viễn bình thản. (đọc tại Qidian-VP.com)
*Đoành*
Con khổng lồ vung loạn xạ rìu chiến, tâm lý ăn may rằng có khả năng sẽ trúng Jin.
Type-moon chiến lực đỉnh cấp có thể kể đến ngoài các thần linh thì là các BEAST, nhân loại Ác và một đám U.O (Ultimate One). Chúng đều mạnh tới đủ để hủy diệt hành tinh.
Jin thu liễm nụ cười, nhãn quang mang theo vẻ kiên định nhìn thẳng vào nữ sư phụ. Cậu đương nhiên biết Scathach ngoài việc dạy giỗ cậu ra thì cũng đang nếm thử lấp đầy sự trống rỗng bên trong cậu. Mà thiếu niên hơn ai khác, hiểu rõ rằng Scathach so với mình còn muốn hỏng bét, tâm linh mục nát kia của cô đã gần như không ai có thể thay đổi.
Thực tế mà nói, để có thể uy h·iếp BEAST, anh linh đó có khả năng cần hi sinh linh cơ Grand của mình để có thể thực hiện đòn t·ấn c·ông mạnh nhất.
Scathach không keo kiệt xoa xoa đầu của Jin và khẽ khen.
Vật sắt tiếp xúc mặt đất gây ra t·iếng n·ổ rất lớn, nó lớn tới mức đem phạm vi xung quanh đòn t·ấn c·ông đem nền đất áp sập.
Jin bây giờ rất mạnh, đủ để cùng các đại anh hùng trong thần thoại vật tay, và điều đó là cơ sở để Jin tự hào về bản thân, Scathach lo lắng cậu sẽ tự ngạo và mắc sai lầm.
Khổng lồ. Hay Giant, hơn nữa còn là khổng lồ tới từ thần thoại Bắc Âu. Mỗi một cá thể cũng đủ để đem hiện đại ma thuật sư cảm thấy tuyệt vọng vì khả năng phòng thủ, kháng ma lực cùng tính công kích hung bạo của nó.
Cô đem chiến sĩ cái từ này phát huy đến cực hạn. Là một vị chiến sĩ lấy nhân loại thân thể g·iết thần linh, trở thành thí thần giả.
Lấy ví dụ, nếu bây giờ Quan vị Archer, tức Orion từ bỏ linh cơ quan vị lẫn tính mạng bản thân để đem một vị thần đỉnh Olympus đánh rơi thì anh ta hoàn toàn có khả năng thành công.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.